1. Lịch sử
Lịch sử Samoa kéo dài từ những cuộc định cư sớm nhất của người Lapita khoảng 3.500 năm trước, qua các thời kỳ tiếp xúc với châu Âu, sự cai trị của các cường quốc thực dân, phong trào đấu tranh giành độc lập, cho đến những phát triển chính trị và xã hội quan trọng trong thời kỳ hiện đại. Các giai đoạn chính bao gồm thời kỳ sơ khai, sự cạnh tranh của các cường quốc thế kỷ 19, thời kỳ thuộc Đức, thời kỳ cai trị của New Zealand, và cuối cùng là nền độc lập và những biến động gần đây.
1.1. Thời kỳ sơ khai và tiếp xúc với châu Âu
Lịch sử Samoa bắt đầu với việc người Lapita, một dân tộc nói tiếng châu Đại Dương thuộc nhóm người Nam Đảo, di cư từ Melanesia và định cư tại quần đảo này. Các di chỉ khảo cổ sớm nhất của con người được tìm thấy ở Samoa có niên đại khoảng từ 2.900 đến 3.500 năm trước, được phát hiện tại một địa điểm Lapita ở Mulifanua, và các phát hiện khoa học đã được công bố vào năm 1974. Nguồn gốc của người Samoa đã được nghiên cứu trong thời hiện đại thông qua các nghiên cứu khoa học về di truyền học, ngôn ngữ học và nhân chủng học của người Polynesia. Một giả thuyết cho rằng những người Samoa nguyên thủy là người Nam Đảo đến trong giai đoạn cuối của cuộc mở rộng về phía đông của người Lapita từ Đông Nam Á và Melanesia trong khoảng từ 2.500 đến 1.500 năm trước Công nguyên.
Các mối quan hệ văn hóa xã hội và di truyền mật thiết đã được duy trì giữa Samoa, Fiji và Tonga. Các bằng chứng khảo cổ học hỗ trợ các truyền khẩu và gia phả bản địa cho thấy các chuyến hải hành giữa các đảo và hôn nhân dị chủng giữa người Samoa, Fiji và Tonga thời tiền thuộc địa. Những nhân vật nổi bật trong lịch sử Samoa bao gồm dòng dõi Tui Manu'a, Nữ hoàng Salamasina, Vua Fonoti ở Falefa và bốn tama a ʻāigata-ma a a-i-gaSamoan (tù trưởng tối cao): Malietoa, Tupua Tamasese, Mataʻafa, và Tuimalealiʻifano. Nafanua là một nữ chiến binh nổi tiếng, được thần thánh hóa trong tôn giáo Samoa cổ đại và sự bảo trợ của bà rất được các nhà cai trị Samoa kế vị săn đón. Ngày nay, toàn bộ Samoa được thống nhất dưới hai gia tộc hoàng gia chính: Sā Malietoa thuộc dòng dõi Malietoa cổ đại đã đánh bại người Tonga vào thế kỷ 13; và Sā Tupua, hậu duệ và những người thừa kế của Nữ hoàng Salamasina, người đã cai trị Samoa trong nhiều thế kỷ sau triều đại của bà.
Cuộc tiếp xúc với người châu Âu bắt đầu vào đầu thế kỷ 18. Jacob Roggeveen, một người Hà Lan, là người không phải Polynesia đầu tiên được biết đến đã nhìn thấy quần đảo Samoa vào năm 1722. Tiếp theo đó là nhà thám hiểm Pháp Louis Antoine de Bougainville, người đã đặt tên cho quần đảo là Quần đảo Navigator (Quần đảo Người đi biển) vào năm 1768. Sự tiếp xúc còn hạn chế trước những năm 1830, khi các nhà truyền giáo Anh của Hội Truyền giáo Luân Đôn, những người săn cá voi và các thương nhân bắt đầu đến. Công việc truyền giáo Kitô giáo ở Samoa bắt đầu vào năm 1830 khi John Williams của Hội Truyền giáo Luân Đôn đến Sapapali'i từ Quần đảo Cook và Tahiti. Theo Barbara A. West, "Người Samoa cũng được biết là tham gia vào 'săn đầu người', một nghi lễ chiến tranh trong đó một chiến binh lấy đầu của đối thủ bị giết để dâng lên thủ lĩnh của mình, qua đó chứng tỏ lòng dũng cảm."
1.2. Thế kỷ 19 và sự cạnh tranh của các cường quốc


Trong thế kỷ 19, các cường quốc phương Tây như Đức, Anh và Hoa Kỳ bắt đầu thâm nhập Samoa, dẫn đến sự cạnh tranh gay gắt và cuối cùng là sự phân chia quần đảo. Các chuyến thăm của các tàu buôn và tàu săn cá voi của Mỹ đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển kinh tế ban đầu của Samoa. Tàu buôn Roscoe của Salem (Thuyền trưởng Benjamin Vanderford) vào tháng 10 năm 1821 là tàu buôn Mỹ đầu tiên được biết đến đã ghé qua, và tàu Maro (Thuyền trưởng Richard Macy) của Nantucket vào năm 1824 là tàu săn cá voi Mỹ đầu tiên được ghi nhận tại Samoa. Những người săn cá voi đến để lấy nước ngọt, củi, lương thực và sau này là để tuyển mộ đàn ông địa phương làm thủy thủ trên tàu của họ.

Người Đức đặc biệt thể hiện sự quan tâm thương mại lớn đối với quần đảo Samoa, nhất là trên đảo Upolu, nơi các công ty Đức độc quyền chế biến cùi dừa khô và ca cao. Hoa Kỳ cũng đưa ra yêu sách của riêng mình, dựa trên lợi ích vận tải biển thương mại tại Trân Châu Cảng ở Hawaii và Vịnh Pago Pago ở phía đông Samoa, và buộc các liên minh, rõ ràng nhất là trên các đảo Tutuila và Manu'a, nơi sau này trở thành Samoa thuộc Mỹ. Anh cũng cử quân đội để bảo vệ các doanh nghiệp, quyền cảng và văn phòng lãnh sự của Anh. Điều này kéo theo một cuộc nội chiến kéo dài tám năm, trong đó mỗi cường quốc trong ba cường quốc cung cấp vũ khí, huấn luyện và trong một số trường hợp là quân đội chiến đấu cho các phe phái Samoa đang tham chiến.
Trong cuốn A Footnote to History: Eight Years of Trouble in Samoa (1892), Robert Louis Stevenson đã mô tả chi tiết các hoạt động của các cường quốc đang tranh giành ảnh hưởng ở Samoa và những mưu đồ chính trị của các phe phái Samoa khác nhau trong hệ thống chính trị bản địa của họ. Cuộc Khủng hoảng Samoa lên đến đỉnh điểm vào tháng 3 năm 1889 khi cả ba đối thủ thuộc địa đều cử tàu chiến đến cảng Apia, và một cuộc chiến quy mô lớn hơn dường như sắp xảy ra. Một cơn bão lớn vào ngày 15 tháng 3 năm 1889 đã làm hư hại hoặc phá hủy các tàu chiến, chấm dứt xung đột quân sự.


Cuộc nội chiến Samoa thứ hai lên đến đỉnh điểm vào năm 1898 khi Đế quốc Đức, Vương quốc Anh và Hoa Kỳ tranh chấp quyền kiểm soát quần đảo Samoa. Cuộc bao vây Apia diễn ra vào tháng 3 năm 1899. Lực lượng Samoa trung thành với Hoàng tử Tanu bị bao vây bởi một lực lượng lớn hơn của quân nổi dậy Samoa trung thành với Mataʻafa Iosefo. Hỗ trợ Hoàng tử Tanu là các nhóm đổ bộ từ bốn tàu chiến của Anh và Mỹ. Sau nhiều ngày giao tranh, quân nổi dậy Samoa cuối cùng đã bị đánh bại. Các tàu chiến của Mỹ và Anh đã bắn phá Apia vào ngày 15 tháng 3 năm 1899. Đức, Vương quốc Anh và Hoa Kỳ nhanh chóng quyết định chấm dứt chiến sự và phân chia chuỗi đảo tại Công ước Tam phương năm 1899, được ký tại Washington vào ngày 2 tháng 12 năm 1899 và các văn kiện phê chuẩn được trao đổi vào ngày 16 tháng 2 năm 1900. Nhóm đảo phía đông trở thành lãnh thổ của Hoa Kỳ (quần đảo Tutuila vào năm 1900 và chính thức là Manu'a vào năm 1904) và được gọi là Samoa thuộc Mỹ. Các đảo phía tây, với diện tích đất liền lớn hơn nhiều, trở thành Samoa thuộc Đức. Vương quốc Anh từ bỏ mọi yêu sách ở Samoa và đổi lại nhận được (1) việc chấm dứt các quyền của Đức ở Tonga, (2) tất cả Quần đảo Solomon phía nam Bougainville, và (3) các điều chỉnh lãnh thổ ở Tây Phi.
1.3. Samoa thuộc Đức (1900-1914)

Đế quốc Đức cai trị phần phía tây của quần đảo Samoa từ năm 1900 đến năm 1914. Wilhelm Solf được bổ nhiệm làm thống đốc đầu tiên của thuộc địa. Chính quyền thuộc địa Đức cai trị theo nguyên tắc "chỉ có một chính phủ duy nhất trên các đảo." Do đó, không có Tupu (vua) Samoa, cũng không có alii sili (tương tự như thống đốc), mà có hai Fautua (cố vấn) được chính phủ thuộc địa bổ nhiệm. Tumua và Pule (các chính phủ truyền thống của Upolu và Savai'i) tạm thời im lặng; mọi quyết định về các vấn đề liên quan đến đất đai và danh hiệu đều thuộc quyền kiểm soát của Thống đốc thuộc địa.
Năm 1908, khi phong trào phản kháng bất bạo động Mau a Pule nổi lên, Solf đã không ngần ngại trục xuất thủ lĩnh Mau là Lauaki Namulauʻulu Mamoe đến Saipan thuộc Quần đảo Bắc Mariana của Đức. Phong trào Mau là một phong trào độc lập sơ khai, biểu thị sự phản kháng của người Samoa đối với ách thống trị của ngoại bang.
Trong tháng đầu tiên của Chiến tranh thế giới thứ nhất, vào ngày 29 tháng 8 năm 1914, quân đội của Lực lượng Viễn chinh New Zealand đã đổ bộ lên Upolu mà không gặp phải sự kháng cự nào và giành quyền kiểm soát từ tay chính quyền Đức, theo yêu cầu của Anh Quốc để New Zealand thực hiện "nhiệm vụ đế quốc vĩ đại và cấp bách" này.
1.4. Thời kỳ cai trị của New Zealand (1914-1961)

Từ cuối Chiến tranh thế giới thứ nhất cho đến năm 1962, New Zealand kiểm soát Tây Samoa với tư cách là Lãnh thổ Ủy trị Loại C thông qua Hội Quốc Liên, sau đó là thông qua Liên Hợp Quốc. Trong giai đoạn này, Samoa được quản lý bởi Bộ Ngoại giao và các Lãnh thổ Đảo của New Zealand. Chính quyền New Zealand phải chịu trách nhiệm cho hai sự cố lớn.
Sự cố đầu tiên là đại dịch cúm Tây Ban Nha năm 1918-1919, khiến khoảng một phần năm dân số Samoa thiệt mạng. Năm 1918, trong giai đoạn cuối của Chiến tranh thế giới thứ nhất, tàu SS Talune từ Auckland đến đã mang theo virus cúm. Chính quyền New Zealand đã cho phép tàu cập cảng vi phạm quy định cách ly. Trong vòng bảy ngày sau khi tàu này đến, bệnh cúm đã trở thành dịch ở Upolu và sau đó nhanh chóng lan rộng ra khắp phần còn lại của lãnh thổ. Samoa chịu thiệt hại nặng nề nhất trong số tất cả các đảo Thái Bình Dương, với 90% dân số bị nhiễm bệnh; 30% nam giới trưởng thành, 22% phụ nữ trưởng thành và 10% trẻ em tử vong. Đại dịch này đã làm suy yếu niềm tin của người Samoa vào năng lực quản lý của New Zealand. Một số người Samoa yêu cầu chuyển giao quyền cai trị các đảo cho người Mỹ hoặc người Anh.
Sự cố lớn thứ hai phát sinh từ một cuộc biểu tình ôn hòa ban đầu của Mau (nghĩa đen là "ý kiến được giữ vững"), một phong trào ủng hộ độc lập bất bạo động phổ biến bắt nguồn từ đầu những năm 1900 trên đảo Savai'i, do Lauaki Namulauulu Mamoe, một tù trưởng hùng biện bị Thống đốc Solf phế truất, lãnh đạo. Đến cuối những năm 1920, phong trào phản kháng chống lại sự cai trị của thực dân đã thu hút được sự ủng hộ rộng rãi. Một trong những nhà lãnh đạo của Mau là Olaf Frederick Nelson, một thương gia nửa Samoa nửa Thụy Điển.
Vào ngày 28 tháng 12 năm 1929, ngày được gọi là 'Thứ Bảy Đen tối', nhà lãnh đạo mới được bầu, Tù trưởng Tối cao Tupua Tamasese Lealofi III, đã dẫn đầu những người ủng hộ Mau mặc đồng phục trong một cuộc biểu tình ôn hòa ở trung tâm thành phố Apia. Cảnh sát New Zealand đã cố gắng bắt giữ một trong những người lãnh đạo cuộc biểu tình. Khi ông này chống cự, một cuộc xô xát đã xảy ra giữa cảnh sát và những người Mau. Các sĩ quan bắt đầu bắn ngẫu nhiên vào đám đông và sử dụng một khẩu súng máy Lewis, được gắn sẵn để chuẩn bị cho cuộc biểu tình, để giải tán những người biểu tình. Lãnh đạo Mau và tù trưởng tối cao Tupua Tamasese Lealofi III đã bị bắn từ phía sau và thiệt mạng khi đang cố gắng mang lại sự bình tĩnh và trật tự cho những người biểu tình Mau. Mười người khác chết vào ngày hôm đó và khoảng 50 người bị thương do đạn bắn và dùi cui của cảnh sát. Sự kiện này đã làm dấy lên làn sóng phẫn nộ và củng cố thêm quyết tâm giành độc lập của người Samoa.
Phong trào Mau tiếp tục phát triển mạnh mẽ, buộc chính quyền New Zealand phải có những nhượng bộ. Vào tháng 9 năm 1936, người Samoa lần đầu tiên được thực hiện quyền bầu cử các thành viên của hội đồng tư vấn Fono of Faipule, với đại diện của phong trào Mau giành được 31 trong số 39 ghế.
1.5. Độc lập và thời kỳ hiện đại
Sau những nỗ lực không ngừng của phong trào độc lập Samoa, Đạo luật Tây Samoa của New Zealand ngày 24 tháng 11 năm 1961 đã chấm dứt Thỏa thuận Ủy thác và trao trả độc lập cho đất nước với tên gọi Nhà nước Độc lập Tây Samoa, có hiệu lực từ ngày 1 tháng 1 năm 1962. Tây Samoa, quốc gia đảo nhỏ đầu tiên ở Thái Bình Dương giành được độc lập, đã ký một Hiệp ước Hữu nghị với New Zealand vào cuối năm 1962. Tây Samoa gia nhập Khối Thịnh vượng chung các Quốc gia vào ngày 28 tháng 8 năm 1970. Mặc dù độc lập đạt được vào đầu tháng Giêng, Samoa hàng năm kỷ niệm ngày 1 tháng 6 là ngày quốc khánh.
Vào thời điểm độc lập, Fiamē Mataʻafa Faumuina Mulinuʻu II, một trong bốn tù trưởng tối cao xếp hạng cao nhất trong nước, đã trở thành Thủ tướng đầu tiên của Samoa. Hai tù trưởng tối cao khác, Tupua Tamasese Meaʻole và Malietoa Tanumafili II, trở thành đồng nguyên thủ quốc gia trọn đời. Ngày 15 tháng 12 năm 1976, Tây Samoa được gia nhập Liên Hợp Quốc với tư cách là thành viên thứ 147.
Vào ngày 4 tháng 7 năm 1997, chính phủ đã sửa đổi hiến pháp để đổi tên nước từ Tây Samoa thành Samoa. Samoa thuộc Mỹ đã phản đối việc đổi tên này, cho rằng nó làm giảm đi bản sắc riêng của họ.
Năm 2002, Thủ tướng New Zealand Helen Clark đã chính thức xin lỗi về vai trò của New Zealand trong đợt bùng phát dịch cúm Tây Ban Nha năm 1918 đã giết chết hơn một phần tư dân số Samoa và về các vụ giết người trong Thứ Bảy Đen tối năm 1929.
Ngày 7 tháng 9 năm 2009, chính phủ đã thay đổi quy tắc giao thông từ lái xe bên phải sang bên trái, giống như hầu hết các quốc gia Khối Thịnh vượng chung khác. Điều này khiến Samoa trở thành quốc gia đầu tiên trong thế kỷ 21 chuyển sang lái xe bên trái.
Vào cuối tháng 12 năm 2011, Samoa đã thay đổi múi giờ từ UTC-11 sang UTC+13, thực chất là nhảy về phía trước một ngày, bỏ qua ngày thứ Sáu, 30 tháng 12 khỏi lịch địa phương. Sự thay đổi này cũng có tác dụng thay đổi hình dạng của Đường đổi ngày quốc tế, di chuyển nó về phía đông của lãnh thổ. Mục đích là để giúp quốc gia này thúc đẩy nền kinh tế trong việc kinh doanh với Úc và New Zealand.
Vào tháng 6 năm 2017, Quốc hội đã sửa đổi Điều 1 của Hiến pháp Samoa để menjadikan Kitô giáo là quốc giáo.
Vào tháng 9 năm 2019, một vụ dịch sởi đã khiến 83 người thiệt mạng. Sau vụ dịch, chính phủ đã áp đặt lệnh giới nghiêm vào tháng 12 cùng năm.
Vào tháng 5 năm 2021, Fiamē Naomi Mataʻafa trở thành nữ thủ tướng đầu tiên của Samoa. Đảng FAST của Mataʻafa đã giành chiến thắng sít sao trong cuộc bầu cử, chấm dứt sự cai trị của Thủ tướng Tuilaʻepa Saʻilele Malielegaoi thuộc Đảng Bảo vệ Quyền con người (HRPP), mặc dù cuộc khủng hoảng hiến pháp đã làm phức tạp và trì hoãn điều này. Ngày 24 tháng 5 năm 2021, bà tuyên thệ nhậm chức thủ tướng mới, tuy nhiên phải đến tháng 7, Tòa án Tối cao mới ra phán quyết rằng việc tuyên thệ nhậm chức của bà là hợp pháp, qua đó chấm dứt cuộc khủng hoảng hiến pháp và kết thúc 22 năm cầm quyền của Tuilaʻepa.
2. Địa lý


Samoa nằm ở phía Nam xích đạo, khoảng giữa Hawaii và New Zealand, trong vùng Polynesia của Thái Bình Dương. Tổng diện tích đất liền là 2.84 K km2. Quốc gia này bao gồm hai đảo lớn là Upolu và Savai'i (chiếm 99% tổng diện tích đất liền) và tám đảo nhỏ. Các đảo nhỏ bao gồm ba đảo ở Eo biển Apolima (Manono, Apolima và Nuʻulopa), bốn Quần đảo Aleipata ở cực đông Upolu (Nuʻutele, Nuʻulua, Namua, và Fanuatapu), và Nuʻusafeʻe. Đảo chính Upolu là nơi sinh sống của gần ba phần tư dân số Samoa và là nơi đặt thủ đô Apia.
Các đảo Samoa có nguồn gốc địa chất từ hoạt động núi lửa, bắt nguồn từ Điểm nóng Samoa, có thể là kết quả của một chùm đá nóng lớp phủ. Mặc dù tất cả các đảo đều có nguồn gốc núi lửa, chỉ có Savai'i, hòn đảo cực tây ở Samoa, vẫn còn hoạt động núi lửa, với các vụ phun trào gần đây nhất tại Núi Matavanu (1905-1911), Mata o le Afi (1902) và Mauga Afi (1725). Điểm cao nhất ở Samoa là Núi Silisili, cao 1.86 K m. Các đồng dung nham Saleaula nằm ở bờ biển trung tâm phía bắc Savai'i là kết quả của các vụ phun trào Núi Matavanu, để lại 50 km2 dung nham đã đông cứng. Savai'i là hòn đảo lớn nhất của Samoa và là hòn đảo Polynesia lớn thứ sáu. Dân số của Savai'i khoảng 42.000 người.
2.1. Khí hậu
Samoa có khí hậu xích đạo, với nhiệt độ trung bình hàng năm là 26.5 °C và mùa mưa chính từ tháng 11 đến tháng 4, mặc dù mưa lớn có thể xảy ra vào bất kỳ tháng nào.
Tháng | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | Năm |
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Nhiệt độ cao trung bình (°C) | 30.4 | 30.6 | 30.6 | 30.7 | 30.4 | 30.0 | 29.5 | 29.6 | 29.9 | 30.1 | 30.3 | 30.5 | 30.2 |
Nhiệt độ thấp trung bình (°C) | 23.9 | 24.2 | 24.0 | 23.8 | 23.4 | 23.2 | 22.6 | 22.8 | 23.1 | 23.4 | 23.6 | 23.8 | 23.5 |
Lượng mưa trung bình (mm) | 489.0 | 368.0 | 352.1 | 211.2 | 192.6 | 120.8 | 120.7 | 113.2 | 153.9 | 224.3 | 261.7 | 357.5 | 2965.0 |
Nguồn: Tổ chức Khí tượng Thế giới (LHQ) (Tháng 8 năm 2010) |
2.2. Hệ sinh thái

Samoa là một phần của vùng sinh thái rừng ẩm nhiệt đới Samoa. Kể từ khi con người bắt đầu sinh sống, khoảng 80% diện tích rừng mưa nhiệt đới ở vùng đất thấp đã biến mất. Trong vùng sinh thái này, khoảng 28% thực vật và 84% các loài chim trên cạn là loài đặc hữu. Các khu bảo tồn chính bao gồm Công viên Quốc gia Hồ Lanoto'o và Khu bảo tồn biển Palolo Deep. Samoa đang nỗ lực bảo vệ môi trường thông qua các sáng kiến như thúc đẩy năng lượng tái tạo và quản lý bền vững tài nguyên thiên nhiên. Đất nước này cũng phải đối mặt với các mối đe dọa từ biến đổi khí hậu, bao gồm nước biển dâng và các hiện tượng thời tiết khắc nghiệt thường xuyên hơn.
3. Chính trị

Samoa là một quốc gia dân chủ nghị viện đơn nhất. Hiến pháp năm 1960, chính thức có hiệu lực khi độc lập khỏi New Zealand vào năm 1962, được xây dựng dựa trên mô hình dân chủ nghị viện của Anh, được sửa đổi để phù hợp với các phong tục của Samoa. Chính phủ quốc gia hiện đại của Samoa được gọi là Malo. Quyền lực được phân chia rõ ràng giữa các nhánh lập pháp, hành pháp và tư pháp.
3.1. Cơ cấu chính phủ
Nguyên thủ quốc gia của Samoa được gọi là O le Ao o le Malo trong tiếng Samoa, và kể từ khi thành lập, chỉ có các tù trưởng tối cao mới giữ chức vụ này. Nguyên thủ quốc gia hiện tại là Tuimalealiʻifano Vaʻaletoʻa Sualauvi II, người được cơ quan lập pháp bầu vào năm 2017 và tái đắc cử vào năm 2022. Vai trò của O le Ao o le Malo chủ yếu mang tính nghi lễ.
Cơ quan lập pháp, hay Fono, là một quốc hội đơn viện, bao gồm 51 thành viên phục vụ nhiệm kỳ 5 năm. Bốn mươi chín thành viên là những người mang danh hiệu matai được bầu từ các khu vực bầu cử lãnh thổ bởi người Samoa; hai người còn lại được những người không phải Samoa không có liên hệ với tù trưởng bầu chọn trên các danh sách cử tri riêng biệt. Ít nhất 10% số nghị sĩ phải là phụ nữ. Chỉ có các tù trưởng (matai) mới có thể ứng cử vào các ghế của người Samoa.
Cơ quan hành pháp đứng đầu là Thủ tướng, người được đa số trong quốc hội lựa chọn và được Nguyên thủ quốc gia bổ nhiệm để thành lập chính phủ. Các lựa chọn của Thủ tướng cho 12 vị trí trong Nội các được Nguyên thủ quốc gia bổ nhiệm, tùy thuộc vào sự tín nhiệm liên tục của cơ quan lập pháp.
Cơ quan tư pháp độc lập, với Tòa án Tối cao Samoa là tòa án có thẩm quyền cao nhất. Chánh án Samoa được Nguyên thủ quốc gia bổ nhiệm theo đề nghị của Thủ tướng. Hệ thống tư pháp kết hợp luật phổ thông Anh và các phong tục địa phương.
3.2. Bầu cử và các đảng phái
Quyền bầu cử phổ thông được thông qua vào năm 1990, nhưng chỉ các tù trưởng (matai) mới có thể ứng cử vào các ghế đại diện cho người Samoa trong Quốc hội. Có hơn 25.000 matai trong cả nước, khoảng 5% trong số đó là phụ nữ. Các cuộc bầu cử được tổ chức 5 năm một lần.
Các đảng phái chính trị chủ yếu bao gồm Đảng Bảo vệ Quyền con người (HRPP), đảng đã thống trị chính trường Samoa trong nhiều thập kỷ, và đảng Faʻatuatua i le Atua Samoa ua Tasi (FAST), đảng đã giành chiến thắng trong cuộc bầu cử năm 2021, đánh dấu một sự thay đổi chính trị quan trọng. Cuộc bầu cử năm 2021 đã dẫn đến một cuộc khủng hoảng hiến pháp kéo dài vài tháng trước khi Fiamē Naomi Mataʻafa của đảng FAST được công nhận là nữ Thủ tướng đầu tiên của đất nước, chấm dứt gần bốn thập kỷ cai trị của HRPP.
3.3. Nhân quyền
Tình hình nhân quyền ở Samoa nhìn chung được tôn trọng, tuy nhiên vẫn còn một số lĩnh vực đáng quan ngại. Sự tham gia của phụ nữ trong chính trị vẫn còn hạn chế, mặc dù đã có những nỗ lực để tăng cường đại diện của họ. Bạo lực gia đình vẫn là một vấn đề nghiêm trọng. Quyền của người LGBT còn hạn chế, và các hành vi đồng tính luyến ái là bất hợp pháp. Điều kiện nhà tù cũng là một lĩnh vực cần cải thiện. Samoa đã ký Hiệp ước cấm vũ khí hạt nhân của Liên Hợp Quốc vào năm 2017.
3.4. Quốc giáo
Vào tháng 6 năm 2017, Quốc hội Samoa đã thông qua một đạo luật sửa đổi Điều 1 của Hiến pháp, chính thức tuyên bố Samoa là một quốc gia Kitô giáo. Điều khoản sửa đổi ghi rõ: "Samoa là một quốc gia Kitô giáo được thành lập dựa trên Thiên Chúa Cha, Con và Thánh Thần". Trước đó, lời mở đầu của hiến pháp đã mô tả đất nước là "một Quốc gia độc lập dựa trên các nguyên tắc Kitô giáo và các phong tục, truyền thống Samoa." Việc sửa đổi này đã đưa các tham chiếu đến Kitô giáo vào phần chính của hiến pháp, có khả năng làm tăng vai trò của tôn giáo trong các quy trình pháp lý và đời sống xã hội.
4. Phân chia hành chính

Samoa bao gồm mười một itūmālō (khu chính trị). Đây là mười một khu truyền thống có từ trước khi người châu Âu đến. Mỗi khu có nền tảng hiến pháp riêng (faʻavae) dựa trên trật tự truyền thống về quyền ưu tiên danh hiệu được tìm thấy trong faalupega (lời chào truyền thống) của mỗi khu. Làng thủ phủ của mỗi khu quản lý và điều phối các công việc của khu và trao tặng danh hiệu tối cao của khu, cùng với các trách nhiệm khác.
Ví dụ:
- Aʻana có thủ phủ tại Leulumoega. Danh hiệu tama a 'āigata-ma a a-i-gaSamoan (dòng dõi hoàng gia) tối cao của Aʻana là Tuimalealiʻifano. Danh hiệu pāpāpa-paSamoan tối cao của Aʻana là Tui Aʻana. Nhóm hùng biện trao tặng danh hiệu này - FaleivaPha-lê-i-vaSamoan (Nhà Chín) - đặt tại Leulumoega.
- Ātua có thủ phủ tại Lufilufi. Các danh hiệu tama a ʻāigata-ma a a-i-gaSamoan (dòng dõi hoàng gia) tối cao của Ātua là Tupua Tamasese (đặt tại Falefa và Salani) và Mataʻafa (đặt tại Amaile và Lotofaga). Hai gia đình chính trị chính trao tặng các danh hiệu tương ứng là ʻAiga Sā FenunuivaoA-i-ga Xa Phê-nu-nu-i-vaoSamoan (tại Falefa) và ʻAiga Sā LevālasiA-i-ga Xa Lê-va-la-xiSamoan (tại Lotofaga). Danh hiệu pāpāpa-paSamoan tối cao của Ātua là Tui Ātua. Nhóm hùng biện trao tặng danh hiệu này - FaleonoPha-lê-ô-nôSamoan (Nhà Sáu) - đặt tại Lufilufi.
- Tuamasaga có thủ phủ tại Afega. Danh hiệu tama a ʻāigata-ma a a-i-gaSamoan (dòng dõi hoàng gia) tối cao của Tuamasaga là danh hiệu Malietoa, đặt tại Malie. Gia đình chính trị chính trao tặng danh hiệu Malietoa là ʻAiga Sā MalietoaA-i-ga Xa Ma-li-e-toaSamoan, với Auimatagi là người phát ngôn chính của gia đình. Các danh hiệu pāpāpa-paSamoan tối cao của Tuamasaga là Gatoaitele (do Afega trao tặng) và Vaetamasoalii (do Safata trao tặng).
Mười một itūmālō là:
Trên đảo Upolu
# Tuamasaga (Afega) (bao gồm khu vực bầu cử Siumu)
# Aʻana (Leulumoega)
# Aiga-i-le-Tai (Mulifanua) (bao gồm các đảo Manono, Apolima và Nuʻulopa)
# Atua (Lufilufi) (bao gồm Quần đảo Aleipata và Đảo Nuʻusafeʻe)
# Vaʻa-o-Fonoti (Samamea)
Trên đảo Savaiʻi
# Faʻasaleleaga (Safotulafai)
# Gagaʻemauga (Saleaula) (một phần nhỏ hơn cũng trên đảo Upolu: Salamumu, bao gồm các làng Salamumu-Uta và Leauvaʻa)
# Gagaʻifomauga (Safotu)
# Vaisigano (Asau)
# Satupaʻitea (Satupaʻitea)
# Palauli (Vailoa)
5. Quan hệ đối ngoại
Chính sách đối ngoại của Samoa dựa trên việc duy trì mối quan hệ chặt chẽ với New Zealand và Úc, đồng thời tăng cường hợp tác với các quốc gia Quần đảo Thái Bình Dương khác và các đối tác phát triển lớn hơn. Samoa là thành viên tích cực của nhiều tổ chức khu vực và quốc tế, bao gồm Liên Hợp Quốc, Diễn đàn Quần đảo Thái Bình Dương, Khối Thịnh vượng chung các Quốc gia và Nhóm các quốc gia châu Phi, Caribe và Thái Bình Dương (ACP). Nước này theo đuổi chính sách đối ngoại độc lập, nhấn mạnh tầm quan trọng của chủ nghĩa đa phương, biến đổi khí hậu, phát triển bền vững và an ninh khu vực. Samoa cũng đóng vai trò tích cực trong các vấn đề liên quan đến các quốc đảo nhỏ đang phát triển (SIDS).
5.1. Quan hệ với các quốc gia chủ chốt
- New Zealand: New Zealand là đối tác truyền thống và quan trọng nhất của Samoa. Hai nước có mối quan hệ lịch sử và văn hóa sâu sắc, được củng cố bởi Hiệp ước Hữu nghị năm 1962. New Zealand là một trong những nhà cung cấp viện trợ phát triển lớn nhất, đối tác thương mại và đầu tư quan trọng của Samoa. Một cộng đồng lớn người Samoa sinh sống tại New Zealand.
- Úc: Úc cũng là một đối tác quan trọng của Samoa, cung cấp viện trợ phát triển đáng kể, hợp tác trong các lĩnh vực an ninh, kinh tế và giáo dục. Nhiều người Samoa cũng sinh sống và làm việc tại Úc.
- Hoa Kỳ: Samoa duy trì quan hệ hữu nghị với Hoa Kỳ, một phần do sự gần gũi về địa lý và mối liên hệ với Samoa thuộc Mỹ. Hoa Kỳ cung cấp một số viện trợ và có các chương trình hợp tác trong khu vực.
- Trung Quốc: Quan hệ của Samoa với Trung Quốc ngày càng phát triển trong những năm gần đây. Trung Quốc đã trở thành một nhà cung cấp viện trợ và đầu tư cơ sở hạ tầng quan trọng. Tuy nhiên, mối quan hệ này cũng gây ra một số lo ngại về nợ và ảnh hưởng của Trung Quốc trong khu vực.
- Nhật Bản: Nhật Bản là một đối tác phát triển quan trọng khác của Samoa, cung cấp viện trợ cho các dự án cơ sở hạ tầng, giáo dục và y tế.
Samoa cũng duy trì quan hệ ngoại giao với nhiều quốc gia khác và các tổ chức quốc tế như Liên minh châu Âu.
6. Quân sự và An ninh
Samoa không có lực lượng quân sự chính quy. An ninh quốc phòng của đất nước chủ yếu dựa vào mối quan hệ hợp tác với New Zealand theo Hiệp ước Hữu nghị năm 1962, trong đó New Zealand có nghĩa vụ xem xét bất kỳ yêu cầu hỗ trợ nào từ Samoa.
An ninh nội địa được đảm bảo bởi Lực lượng Cảnh sát Samoa (Samoa Police Service). Các sĩ quan cảnh sát thường không được vũ trang, nhưng có thể được trang bị vũ khí trong những trường hợp đặc biệt với sự chấp thuận của bộ trưởng. Tính đến năm 2022, có khoảng 900 đến 1.100 sĩ quan cảnh sát ở Samoa. Tình hình an ninh chung ở Samoa tương đối ổn định, tuy nhiên vẫn có những vấn đề về tội phạm nhỏ và bạo lực gia đình. Samoa cũng tham gia vào các nỗ lực hợp tác an ninh khu vực Thái Bình Dương.
7. Kinh tế

Liên Hợp Quốc đã phân loại Samoa là một quốc gia đang phát triển về kinh tế kể từ năm 2014. Tính đến năm 2017, tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của Samoa theo sức mua tương đương ước tính là 1.13 B USD, xếp thứ 204 thế giới. Khu vực dịch vụ chiếm 66% GDP, tiếp theo là công nghiệp và nông nghiệp lần lượt là 23,6% và 10,4%.

Ngân hàng Trung ương Samoa phát hành và điều tiết tiền tệ của Samoa, Samoa tālā. Nền kinh tế Samoa theo truyền thống phụ thuộc vào nông nghiệp và đánh bắt cá ở cấp địa phương. Trong thời hiện đại, viện trợ phát triển, kiều hối từ gia đình ở nước ngoài và xuất khẩu nông sản đã trở thành những yếu tố quan trọng trong nền kinh tế quốc gia. Nông nghiệp sử dụng hai phần ba lực lượng lao động và cung cấp 90% hàng xuất khẩu, bao gồm kem dừa, dầu dừa, nhàu (nước ép trái nhàu, được biết đến ở Samoa với tên nonunô-nuSamoan), và cùi dừa khô.
Sáu mươi phần trăm điện năng của Samoa đến từ các nguồn thủy điện, năng lượng mặt trời và năng lượng gió tái tạo, phần còn lại được sản xuất bởi các máy phát điện diesel. Tập đoàn Điện lực đặt mục tiêu 100% năng lượng tái tạo vào năm 2021.
7.1. Các ngành kinh tế chính
Nền kinh tế Samoa chủ yếu dựa vào nông nghiệp, ngư nghiệp, du lịch và một phần nhỏ công nghiệp chế biến.
- Nông nghiệp: Ngành này sử dụng phần lớn lực lượng lao động. Các sản phẩm chính bao gồm khoai môn (taro), dừa (copra, dầu dừa, kem dừa), ca cao, chuối, sa kê và nhàu (noni). Khoai môn từng là mặt hàng xuất khẩu chủ lực, nhưng dịch bệnh đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sản xuất. Chính phủ đang khuyến khích canh tác hữu cơ để xuất khẩu.
- Ngư nghiệp: Đánh bắt cá, đặc biệt là cá ngừ, đóng góp đáng kể vào xuất khẩu. Vùng biển Samoa có nguồn lợi hải sản phong phú.
- Du lịch: Ngành du lịch là một nguồn thu ngoại tệ quan trọng và đang phát triển, chiếm khoảng 25% GDP. Samoa thu hút du khách bởi vẻ đẹp tự nhiên, văn hóa Polynesia độc đáo và các bãi biển. Cơ sở hạ tầng du lịch đang được cải thiện.
- Công nghiệp chế biến: Quy mô còn nhỏ, chủ yếu là chế biến nông sản và sản xuất hàng tiêu dùng quy mô nhỏ. Trước đây, nhà máy sản xuất dây điện ô tô Yazaki là một nhà tuyển dụng lớn nhưng đã đóng cửa vào năm 2017.
Kiều hối từ người Samoa sống ở nước ngoài (chủ yếu ở New Zealand, Úc và Hoa Kỳ) cũng là một nguồn thu nhập quan trọng cho nền kinh tế.
7.2. Giao thông vận tải
Hệ thống giao thông vận tải của Samoa bao gồm đường hàng không, đường biển và đường bộ.
- Vận tải hàng không: Sân bay quốc tế Faleolo (APW) là sân bay quốc tế chính, nằm cách thủ đô Apia khoảng 40 km về phía tây trên đảo Upolu. Sân bay này phục vụ các chuyến bay quốc tế đến và đi từ New Zealand, Úc, Fiji và Samoa thuộc Mỹ. Có một số sân bay nhỏ hơn phục vụ các chuyến bay nội địa và khu vực.
- Vận tải biển: Samoa có các cảng biển chính ở Apia (Upolu) và Salelologa (Savai'i). Dịch vụ phà thường xuyên kết nối hai đảo chính, vận chuyển cả hành khách và phương tiện. Thời gian qua phà giữa Mulifanua (Upolu) và Salelologa (Savai'i) mất khoảng 60-90 phút. Vận tải biển cũng quan trọng cho việc vận chuyển hàng hóa quốc tế.
- Mạng lưới đường bộ: Samoa có mạng lưới đường bộ bao phủ hầu hết các khu vực đông dân cư trên cả hai đảo chính. Tổng chiều dài đường bộ là đáng kể, tuy nhiên chất lượng đường có thể khác nhau. Vào năm 2009, Samoa đã chuyển từ lái xe bên phải sang lái xe bên trái để phù hợp với các nước láng giềng như Úc và New Zealand, cũng như để tạo điều kiện nhập khẩu ô tô tay lái nghịch giá rẻ hơn.
- Giao thông công cộng: Xe buýt công cộng là phương tiện di chuyển phổ biến và giá cả phải chăng, đặc biệt là ở Upolu. Xe buýt thường có màu sắc sặc sỡ và do tư nhân sở hữu, hoạt động theo các tuyến đường cố định nhưng không có lịch trình chặt chẽ. Taxi cũng có sẵn ở các trung tâm đô thị.
7.3. Thách thức phát triển và triển vọng
Samoa đối mặt với nhiều thách thức kinh tế, bao gồm:
- Tính dễ bị tổn thương trước thiên tai: Là một quốc đảo nhỏ, Samoa rất dễ bị tổn thương bởi các thiên tai như bão, sóng thần (ví dụ trận động đất và sóng thần năm 2009) và tác động của biến đổi khí hậu như nước biển dâng. Những sự kiện này có thể gây thiệt hại nghiêm trọng cho cơ sở hạ tầng và các ngành kinh tế chủ chốt như nông nghiệp và du lịch.
- Sự phụ thuộc vào viện trợ nước ngoài và kiều hối: Nền kinh tế Samoa phụ thuộc đáng kể vào viện trợ phát triển chính thức từ các đối tác quốc tế và kiều hối từ cộng đồng người Samoa ở nước ngoài. Sự biến động của các nguồn thu này có thể ảnh hưởng đến sự ổn định kinh tế.
- Quy mô thị trường nhỏ và vị trí địa lý xa xôi: Điều này làm tăng chi phí vận chuyển và hạn chế khả năng cạnh tranh trên thị trường quốc tế.
- Nợ công: Mặc dù có những nỗ lực quản lý tài khóa, nợ công vẫn là một mối quan tâm, đặc biệt là các khoản vay từ các đối tác như Trung Quốc. Ngân hàng Thế giới từng bày tỏ lo ngại về nguy cơ nợ cao.
- Hạn chế về nguồn nhân lực và "chảy máu chất xám": Việc di cư của những người lao động có tay nghề cao ra nước ngoài là một thách thức.
Tuy nhiên, Samoa cũng có những triển vọng phát triển:
- Phát triển du lịch bền vững: Khai thác tiềm năng du lịch dựa trên vẻ đẹp tự nhiên và văn hóa độc đáo, đồng thời đảm bảo tính bền vững về môi trường và xã hội.
- Nông nghiệp hữu cơ và các sản phẩm giá trị cao: Tập trung vào các sản phẩm nông nghiệp hữu cơ và đặc sản có giá trị xuất khẩu cao.
- Kinh tế biển: Phát triển bền vững ngành ngư nghiệp và các tiềm năng khác từ kinh tế biển.
- Công nghệ thông tin và truyền thông: Cải thiện kết nối và phát triển các dịch vụ dựa trên công nghệ.
- Năng lượng tái tạo: Tiếp tục đầu tư vào năng lượng tái tạo để giảm sự phụ thuộc vào nhiên liệu hóa thạch nhập khẩu và giảm phát thải carbon.
Chính phủ Samoa đang nỗ lực thực hiện các cải cách kinh tế, tăng cường quản trị tốt và thu hút đầu tư để đạt được phát triển kinh tế bền vững và cải thiện đời sống người dân.
8. Xã hội và Dân cư
Xã hội Samoa mang đậm nét văn hóa truyền thống Polynesia, với cấu trúc gia đình và cộng đồng chặt chẽ. Dân số tương đối nhỏ và tập trung chủ yếu ở các khu vực ven biển. Các vấn đề xã hội, giáo dục và y tế là những ưu tiên hàng đầu của chính phủ.
8.1. Thống kê dân số
Theo điều tra dân số năm 2021, tổng dân số của Samoa là 205.557 người. Điều tra dân số năm 2016 ghi nhận dân số là 194.320 người. Khoảng ba phần tư dân số sống trên đảo chính Upolu. Tỷ lệ tăng dân số ở mức vừa phải. Mật độ dân số tập trung ở các khu vực ven biển và xung quanh thủ đô Apia. Cơ cấu tuổi của dân số tương đối trẻ, với một tỷ lệ đáng kể dân số dưới 15 tuổi. Quá trình đô thị hóa đang diễn ra, với Apia là trung tâm đô thị chính.
8.2. Thành phần dân tộc
Dân số Samoa chủ yếu là người Samoa bản địa, chiếm khoảng 92,6% đến 96% (tùy theo ước tính). Người Samoa thuộc nhóm người Polynesia. Một bộ phận nhỏ dân số là người Euronesia (người lai Âu-Polynesia), chiếm khoảng 7%. Ngoài ra còn có một số ít người gốc châu Âu và các dân tộc thiểu số khác (khoảng 0,4% đến 1,9%). Mỗi nhóm dân tộc đều có những đặc điểm văn hóa riêng, tuy nhiên văn hóa Samoa truyền thống vẫn đóng vai trò chủ đạo trong đời sống xã hội.
8.3. Ngôn ngữ
Tiếng Samoa (Gagana Fa'asāmoaGa-na-na Pha-a-xa-moaSamoan) và tiếng Anh là hai ngôn ngữ chính thức của Samoa. Tiếng Samoa là ngôn ngữ mẹ đẻ của đa số người dân và được sử dụng rộng rãi trong giao tiếp hàng ngày, trong các nghi lễ văn hóa và trong các hoạt động của chính phủ. Tiếng Anh được sử dụng trong giáo dục, kinh doanh và hành chính công, đồng thời cũng là ngôn ngữ giao tiếp với người nước ngoài. Hầu hết người Samoa đều nói được cả hai thứ tiếng. Ngôn ngữ ký hiệu Samoa cũng được sử dụng phổ biến trong cộng đồng người khiếm thính. Chính sách ngôn ngữ của Samoa nhằm mục đích duy trì và phát triển tiếng Samoa đồng thời khuyến khích việc sử dụng thành thạo tiếng Anh.
8.4. Tôn giáo

Kitô giáo là tôn giáo chủ yếu ở Samoa. Kể từ năm 2017, Điều 1 của Hiến pháp Samoa tuyên bố rằng "Samoa là một quốc gia Kitô giáo được thành lập trên Thiên Chúa Cha, Con và Thánh Thần".
Theo điều tra dân số năm 2021, sự phân bố các nhóm tôn giáo như sau: Giáo hội Cộng đồng Kitô giáo Samoa 27%, Công giáo Rôma 19%, Giáo hội Các Thánh hữu Ngày sau của Chúa Giêsu Kitô (Mặc Môn) 18%, Giáo hội Giám Lý 12%, Hội Thánh của Đức Chúa Trời 10%, và các nhóm tôn giáo còn lại chiếm 16% dân số. Trước đó, điều tra dân số năm 2016 cho thấy Tin Lành chiếm 29%, Công giáo Rôma 18,8%, Thánh hữu Ngày sau của Chúa Giêsu 16,9%, Giám Lý 12,4%, Hội Thánh Đức Chúa Trời 6,8%, Giáo hội Cơ Đốc Phục lâm 4,4%, và các nhóm Kitô giáo khác hoặc không xác định chiếm phần còn lại.
Nguyên thủ quốc gia cho đến năm 2007, Malietoa Tanumafili II, là một tín đồ Baháʼí. Samoa là nơi có Đền thờ Bahá'í thứ bảy (trong số chín đền thờ hiện tại) trên thế giới; được hoàn thành vào năm 1984 và được Nguyên thủ quốc gia cung hiến, tọa lạc tại Tiapapata, cách Apia 8 km.
Tôn giáo đóng một vai trò rất quan trọng trong đời sống xã hội và văn hóa của người Samoa. Các nhà thờ thường là trung tâm của các hoạt động cộng đồng.
8.5. Y tế
Hệ thống y tế của Samoa bao gồm các bệnh viện công, trung tâm y tế và các phòng khám tư nhân. Bệnh viện chính là Bệnh viện Quốc gia Tupua Tamasese Meaole ở Apia. Các chỉ số y tế chính đã có những cải thiện trong những năm qua, tuy nhiên Samoa vẫn phải đối mặt với các thách thức về bệnh tật, bao gồm các bệnh không lây nhiễm (NCDs) như tiểu đường, bệnh tim mạch và béo phì, cũng như các bệnh truyền nhiễm.
Một trong những sự kiện y tế nghiêm trọng gần đây là vụ dịch sởi năm 2019, bắt đầu vào tháng 10 năm 2019. Đến đầu tháng 1 năm 2020, khi dịch bệnh lắng xuống, số người chết đã lên tới 83 người (chủ yếu là trẻ em dưới bốn tuổi) và hơn 5.700 trường hợp mắc bệnh sởi đã được báo cáo. Tỷ lệ tiêm chủng thấp trước đó được cho là một yếu tố góp phần vào mức độ nghiêm trọng của dịch bệnh. Sau vụ dịch, chính phủ đã tăng cường các chương trình tiêm chủng.
Chính phủ Samoa đang nỗ lực cải thiện hệ thống y tế, tăng cường chăm sóc sức khỏe ban đầu và phòng chống dịch bệnh.
8.6. Giáo dục
Chính phủ Samoa cung cấp tám năm giáo dục tiểu học và trung học cơ sở miễn phí và bắt buộc cho đến 16 tuổi. Hệ thống giáo dục của Samoa bao gồm các cấp bậc:
- Giáo dục mầm non: Ngày càng được chú trọng.
- Giáo dục tiểu học: Thường kéo dài 8 năm.
- Giáo dục trung học: Bao gồm trung học cơ sở và trung học phổ thông.
- Giáo dục đại học và sau trung học: Các cơ sở giáo dục chính bao gồm Đại học Quốc gia Samoa (National University of Samoa - NUS), được thành lập năm 1984. Samoa cũng là nơi có một số chi nhánh của Đại học Nam Thái Bình Dương (University of the South Pacific - USP) và Đại học Y khoa Châu Đại Dương (Oceania University of Medicine).
Tỷ lệ biết chữ của người trưởng thành ở Samoa khá cao, một báo cáo của UNESCO năm 2012 cho biết 99% người lớn Samoa biết chữ. Tuy nhiên, vẫn còn những thách thức trong việc nâng cao chất lượng giáo dục, đặc biệt là ở các vùng nông thôn, và đảm bảo rằng tất cả học sinh đều có cơ hội tiếp cận giáo dục có chất lượng. Sáng kiến Đo lường Nhân quyền (HRMI) nhận thấy rằng Samoa chỉ đạt 88,0% những gì cần phải thực hiện cho quyền giáo dục dựa trên mức thu nhập của đất nước. Khi xem xét riêng, Samoa đạt 97,7% cho giáo dục tiểu học nhưng chỉ 78,3% cho giáo dục trung học.
9. Văn hóa

Văn hóa Samoa là một trong những nền văn hóa Polynesia lâu đời và độc đáo nhất, được hình thành qua hàng ngàn năm. Nó vẫn là một lực lượng mạnh mẽ trong đời sống và chính trị Samoa, duy trì được nhiều phong tục lịch sử, hệ thống xã hội và chính trị, cũng như ngôn ngữ Samoa bất chấp hàng thế kỷ ảnh hưởng của châu Âu. Các yếu tố tâm linh và tôn giáo đan xen, với việc Kitô giáo được điều chỉnh một cách tinh tế để phù hợp với truyền thống Samoa và ngược lại.
9.1. Faʻa Sāmoa
Faʻa SāmoaPha-a Xa-moaSamoan, hay "Lối sống Samoa", là hệ thống giá trị văn hóa cốt lõi và lối sống truyền thống của người Samoa. Nó nhấn mạnh sự tôn trọng (faʻaaloalopha-a-a-lô-a-lôSamoan), ý thức cộng đồng, gia đình, và vai trò của các matai (tù trưởng). Faʻa Sāmoa chi phối mọi khía cạnh của đời sống, từ các mối quan hệ xã hội, cấu trúc gia đình, đến các nghi lễ và việc ra quyết định trong cộng đồng. Các phong tục chính bao gồm nghi lễ ʻavaa-vaSamoan (kava), một nghi lễ trang trọng trong các dịp quan trọng như việc phong tặng danh hiệu matai, và sự trao đổi các vật phẩm có giá trị văn hóa cao như 'ie togai-e tô-gaSamoan (chiếu dệt tinh xảo). Trong xã hội hiện đại, Faʻa Sāmoa vẫn giữ một vai trò trung tâm, định hình bản sắc và cách ứng xử của người Samoa.
9.2. Thần thoại và truyền thuyết
Thần thoại Samoa rất phong phú, bao gồm nhiều vị thần với các câu chuyện sáng tạo và các nhân vật huyền thoại. Tagaloa được coi là vị thần tối cao, thần sáng tạo. Nữ thần chiến tranh Nafanua, con gái của Saveasi'uleo (người cai trị thế giới linh hồn Pulotu), là một nhân vật quan trọng khác, thường được các nhà cai trị tìm kiếm sự bảo trợ. Một trong những truyền thuyết nổi tiếng nhất là câu chuyện về Sina và Lươn, giải thích nguồn gốc của cây dừa đầu tiên. Những câu chuyện thần thoại và truyền thuyết này không chỉ mang tính giải trí mà còn truyền tải các giá trị văn hóa và giải thích về thế giới tự nhiên.
9.3. Nghệ thuật truyền thống
Nghệ thuật truyền thống Samoa rất đa dạng và phong phú, bao gồm:
- Khiêu vũ: Các điệu múa Samoa nổi tiếng với những chuyển động duyên dáng của cơ thể theo nhịp điệu âm nhạc và kể chuyện. Siva là một điệu múa nhẹ nhàng, trong khi các điệu múa của nam giới có thể mạnh mẽ hơn. Sasa là một điệu múa tập thể, trong đó các hàng vũ công thực hiện các động tác đồng bộ nhanh theo nhịp trống gỗ (patepa-têSamoan) hoặc chiếu cuộn. Fa'ataupatiPha-a-tao-pa-tiSamoan (điệu vỗ tay) là một điệu múa khác của nam giới, tạo ra âm thanh nhịp nhàng bằng cách vỗ vào các bộ phận khác nhau của cơ thể.
- Âm nhạc: Âm nhạc truyền thống Samoa bao gồm các bài hát, hợp xướng và việc sử dụng các nhạc cụ truyền thống như trống patepa-têSamoan, trống falapha-laSamoan (trống làm từ chiếu cuộn) và sáo mũi.
- Thủ công mỹ nghệ: Nghệ thuật thủ công Samoa nổi tiếng với siapoxi-a-pôSamoan (vải vỏ cây được trang trí bằng các hoa văn truyền thống) và 'ie togai-e tô-gaSamoan (chiếu dệt tinh xảo từ lá dứa dại, có giá trị văn hóa và nghi lễ cao, thường được dùng làm quà tặng trong các dịp quan trọng). Nghề chạm khắc gỗ cũng là một phần quan trọng của nghệ thuật truyền thống.
9.4. Xăm mình (Peʻa và Malu)

Văn hóa xăm mình truyền thống ở Samoa có ý nghĩa văn hóa và xã hội sâu sắc, và được coi là một nghi lễ trưởng thành quan trọng. Có hai loại hình xăm chính, dành riêng cho nam và nữ:
- Pe'a: Đây là hình xăm phức tạp và công phu dành cho nam giới, bao gồm các hoa văn hình học tinh xảo bao phủ từ đầu gối lên đến xương sườn. Quá trình xăm Pe'a rất đau đớn và đòi hỏi sự dũng cảm lớn. Một người đàn ông sở hữu Pe'a được gọi là soga'imitixô-ga-i-mi-tiSamoan và được cộng đồng kính trọng.
- Malu: Đây là hình xăm dành cho phụ nữ, bao gồm các hoa văn tinh tế hơn, thường bao phủ vùng từ ngay dưới đầu gối đến đùi trên. Malu tượng trưng cho vai trò và vị thế của người phụ nữ trong xã hội Samoa.
Cả Pe'a và Malu đều được thực hiện bởi các nghệ nhân xăm bậc thầy (Tufuga ta tatauTu-phu-ga ta ta-tauSamoan) bằng các dụng cụ truyền thống làm từ xương và mai rùa. Xăm mình không chỉ là một hình thức trang trí cơ thể mà còn là biểu tượng của bản sắc, lòng dũng cảm, sự phục vụ và cam kết với Fa'a Sāmoa.
9.5. Văn hóa đương đại

Văn hóa đương đại Samoa là sự pha trộn giữa truyền thống và các ảnh hưởng hiện đại. Nhiều nghệ sĩ Samoa đã đạt được sự công nhận trong nước và quốc tế:
- Văn học: Albert Wendt là một nhà văn Samoa nổi tiếng với các tiểu thuyết và truyện ngắn khám phá trải nghiệm Samoa. Tiểu thuyết Flying Fox in a Freedom Tree của ông đã được dựng thành phim. Sia Figiel đã giành Giải thưởng Nhà văn Khối thịnh vượng chung năm 1997 với tiểu thuyết "Where We Once Belonged". Các nhà thơ và nhà văn khác bao gồm Tusiata Avia, Momoe Malietoa Von Reiche, Sapa'u Ruperake Petaia và Savea Sano Malifa.
- Điện ảnh: Đạo diễn Sima Urale được biết đến với bộ phim ngắn O Tamaiti đoạt giải tại Liên hoan phim Venice. Bộ phim The Orator (2011) của đạo diễn Tusi Tamasese là bộ phim Samoa đầu tiên được quay hoàn toàn bằng tiếng Samoa với dàn diễn viên Samoa, nhận được nhiều lời khen ngợi. Sione's Wedding cũng là một bộ phim thành công.
- Nghệ thuật thị giác: Các nghệ sĩ đương đại Samoa như Fatu Feu'u, Johnny Penisula, Shigeyuki Kihara, Michel Tuffery, Lily Laita và Andy Leleisi'uao đã có những đóng góp quan trọng. Tổ chức nghệ thuật Tautai Pacific Arts Trust đóng vai trò hàng đầu trong việc quảng bá nghệ thuật Thái Bình Dương.
- Âm nhạc: Các ban nhạc địa phương nổi tiếng bao gồm The Five Stars, Penina o Tiafau và Punialava'a. King Kapisi là nghệ sĩ hip hop đầu tiên nhận Giải thưởng APRA Silver Scroll danh giá của New Zealand. Các nghệ sĩ hip hop thành công khác bao gồm Scribe, Dei Hamo và Savage. Hip hop có ảnh hưởng đáng kể đến văn hóa giới trẻ Samoa.
- Khiêu vũ: Lemi Ponifasio và công ty MAU của ông, cũng như Black Grace của Neil Ieremia, đã đạt được sự công nhận quốc tế.
Văn hóa đại chúng hiện đại của Samoa phản ánh sự năng động và khả năng thích ứng của người Samoa, kết hợp các yếu tố truyền thống với các xu hướng toàn cầu.
9.6. Ẩm thực
Ẩm thực truyền thống Samoa tận dụng các nguyên liệu địa phương phong phú. Các món ăn chính thường sử dụng:
- Cây lương thực: Khoai môn (taro), sa kê (breadfruit), chuối (fa'i), và khoai lang (umala).
- Dừa: Nước cốt dừa (pe'epe'epê-ê-pê-êSamoan) là một thành phần thiết yếu trong nhiều món ăn, dùng để nấu, làm sốt hoặc gia vị. Cùi dừa cũng được sử dụng.
- Hải sản: Cá, cua, bạch tuộc và các loại hải sản khác rất phổ biến do Samoa là một quốc đảo.
- Thịt: Thịt lợn (pua'apu-a-aSamoan) và thịt gà (moamô-aSamoan) thường được dành cho các dịp lễ hội và đặc biệt.
Một phương pháp nấu ăn truyền thống quan trọng là umuu-muSamoan, một loại lò nướng bằng đá nóng dưới đất, tương tự như hāngi của người Māori. Các món ăn được gói trong lá chuối hoặc lá khoai môn và nấu chậm trong umu, tạo ra hương vị đặc trưng.
Một số món ăn và chế phẩm phổ biến bao gồm:
- Pulisami: Lá khoai môn non nấu với nước cốt dừa, đôi khi có thêm hành tây hoặc thịt.
- Oka i'a: Cá sống thái hạt lựu, ướp với nước cốt chanh, nước cốt dừa, hành tây và đôi khi là ớt.
- Fa'ausi: Bánh khoai môn hoặc sa kê nướng, phủ một lớp sốt caramel dừa.
- Sua fa'i: Súp chuối nấu với nước cốt dừa.
- Palusami: Một món ăn tương tự pulisami, nhưng thường có thịt bò muối (corned beef) hoặc cá ngừ bên trong.
Văn hóa ẩm thực hiện đại của Samoa cũng tiếp thu các ảnh hưởng từ bên ngoài, nhưng các món ăn truyền thống vẫn giữ vai trò quan trọng trong đời sống hàng ngày và các dịp lễ hội.
9.7. Lễ hội và ngày lễ
Samoa có nhiều lễ hội quốc gia và ngày lễ mang ý nghĩa tôn giáo và văn hóa quan trọng.
- Lễ hội Teuila: Đây là lễ hội văn hóa lớn nhất và quan trọng nhất của Samoa, thường được tổ chức vào tuần đầu tiên của tháng 9 hàng năm tại Apia. Lễ hội kéo dài một tuần với nhiều hoạt động đa dạng như các cuộc thi hát, múa truyền thống (Siva Samoa), thủ công mỹ nghệ, đua thuyền fautasi (thuyền dài truyền thống), các cuộc thi hoa hậu, ẩm thực và các buổi biểu diễn văn hóa khác. Lễ hội Teuila nhằm tôn vinh và quảng bá văn hóa Samoa.
- Ngày Độc lập (Independence Day): Được tổ chức vào ngày 1 tháng 6 hàng năm (mặc dù ngày độc lập thực tế là 1 tháng 1). Đây là một ngày lễ quốc gia quan trọng với các cuộc diễu hành, nghi lễ chính thức, các hoạt động văn hóa và thể thao.
- Các ngày lễ tôn giáo: Do Kitô giáo là tôn giáo chính, các ngày lễ quan trọng của Kitô giáo như Lễ Giáng Sinh (Christmas Day - 25 tháng 12), Thứ Sáu Tuần Thánh (Good Friday), Thứ Bảy Tuần Thánh (Holy Saturday), Chủ nhật Phục Sinh (Easter Sunday) và Thứ Hai Phục Sinh (Easter Monday) đều là những ngày nghỉ lễ chính thức. Ngày Boxing (Boxing Day - 26 tháng 12) cũng là một ngày nghỉ.
- Lotu a Tamaiti (Chủ nhật Thiếu nhi): Được tổ chức vào Chủ nhật thứ hai của tháng 10. Đây là một ngày đặc biệt dành riêng cho trẻ em, nơi các em được mặc những bộ quần áo đẹp nhất, tham gia các buổi lễ nhà thờ đặc biệt và thường nhận được quà.
- Năm mới (New Year's Day): Ngày 1 và 2 tháng 1 là ngày nghỉ lễ.
- Ngày của Mẹ (Mother's Day): Chủ nhật thứ hai của tháng 5.
- Ngày của Cha (Father's Day): Chủ nhật thứ hai của tháng 8.
Các ngày lễ này thường là dịp để gia đình tụ họp, tham gia các hoạt động cộng đồng và tôn vinh các giá trị văn hóa, tôn giáo của Samoa.
10. Thể thao

Thể thao đóng một vai trò quan trọng trong đời sống xã hội Samoa, với nhiều môn thể thao được yêu thích và thi đấu ở cả cấp độ trong nước và quốc tế. Các môn thể thao phổ biến bao gồm bóng bầu dục liên hiệp, bóng bầu dục rugby league, bóng đá, cricket Samoa (kilikiti), bóng lưới và bóng chuyền.
10.1. Bóng bầu dục liên hiệp (Rugby union)
Bóng bầu dục liên hiệp được coi là môn thể thao quốc gia của Samoa. Đội tuyển quốc gia, có biệt danh là Manu Samoa, nổi tiếng với lối chơi mạnh mẽ và thể lực, thường xuyên thi đấu cạnh tranh với các đội tuyển mạnh hơn từ các quốc gia đông dân hơn nhiều. Lịch sử bóng bầu dục Samoa phong phú, với nhiều cầu thủ tài năng đã thi đấu chuyên nghiệp ở nước ngoài.
- Lịch sử và giải đấu trong nước: Môn thể thao này được giới thiệu vào đầu thế kỷ 20 và nhanh chóng trở nên phổ biến. Các giải đấu trong nước như Giải Vô địch Tỉnh Quốc gia (National Provincial Championship) và các giải đấu cấp câu lạc bộ thu hút sự tham gia đông đảo.
- Thành tích quốc tế: Manu Samoa đã tham dự mọi kỳ Giải vô địch bóng bầu dục thế giới (Rugby World Cup) kể từ năm 1991, và đã lọt vào tứ kết các năm 1991, 1995 và vòng hai của 1999. Họ cũng thi đấu tại Cúp các Quốc gia Thái Bình Dương và Pacific Tri-Nations. Đội tuyển bóng bầu dục bảy người của Samoa cũng rất thành công, từng vô địch IRB World Sevens Series mùa giải 2009-2010 và giành chiến thắng tại các giải đấu danh giá như Wellington Sevens và Hong Kong Sevens.
- Cầu thủ nổi tiếng: Samoa đã sản sinh ra nhiều cầu thủ bóng bầu dục nổi tiếng thế giới như Pat Lam, Brian Lima, và nhiều người Samoa khác đã thi đấu cho đội tuyển New Zealand All Blacks.
10.2. Các môn thể thao khác
Ngoài bóng bầu dục liên hiệp, nhiều môn thể thao khác cũng được ưa chuộng ở Samoa:
- Bóng bầu dục rugby league (Rugby league): Đội tuyển quốc gia rugby league của Samoa, có biệt danh là Toa Samoa, đã đạt được những thành công đáng kể, bao gồm việc lọt vào tứ kết Giải vô địch bóng bầu dục rugby league thế giới năm 2013 và đặc biệt là vào đến trận chung kết năm 2021. Nhiều cầu thủ Samoa thi đấu chuyên nghiệp tại các giải NRL (Úc) và Super League (Anh).
- Bóng đá (Soccer): Mặc dù không phổ biến bằng bóng bầu dục, bóng đá cũng có một lượng người hâm mộ và giải đấu quốc nội (Samoa National League). Đội tuyển bóng đá quốc gia Samoa thi đấu tại các giải khu vực châu Đại Dương.
- Cricket Samoa (Kilikiti): Đây là một phiên bản cricket truyền thống của Samoa, rất phổ biến ở các làng xã và mang tính giải trí cao. Nó có luật chơi và cách thức thi đấu riêng biệt so với cricket quốc tế.
- Bóng lưới (Netball): Là môn thể thao phổ biến đối với phụ nữ, với các giải đấu trong nước và đội tuyển quốc gia tham gia các giải đấu khu vực và quốc tế.
- Bóng chuyền (Volleyball): Cũng là một môn thể thao đồng đội được yêu thích, thường được chơi ở các làng xã.
- Quyền Anh (Boxing) và Đấu vật chuyên nghiệp (Professional wrestling): Samoa đã sản sinh ra một số võ sĩ quyền Anh và đô vật chuyên nghiệp nổi tiếng, bao gồm cả những người thi đấu ở các giải đấu lớn trên thế giới. Một số đô vật sumo người Samoa, nổi tiếng nhất là Musashimaru và Konishiki, đã đạt đến cấp bậc cao nhất là 大関ŌzekiJapanese (Ōzeki) và 横綱YokozunaJapanese (Yokozuna).
- Bóng bầu dục Mỹ (American football): Thỉnh thoảng được chơi ở Samoa, phản ánh sự phổ biến rộng rãi của nó ở Samoa thuộc Mỹ. Khoảng 30 người Samoa gốc, nhiều người từ Samoa thuộc Mỹ, hiện đang chơi ở NFL.