1. Cuộc đời và Bối cảnh
Libertad Lamarque sinh ra tại Rosario, tỉnh Santa Fe, Argentina, và lớn lên trong một gia đình có bối cảnh đặc biệt đã góp phần định hình con người và sự nghiệp của bà.
1.1. Sinh ra và Gia đình
Libertad Lamarque Bouza sinh ngày 24 tháng 11 năm 1908 tại Rosario, tỉnh Santa Fe, Argentina. Cha bà là Gaudencio Lamarque (1874-1947), một người Uruguay gốc Pháp. Mẹ bà là Josefa Bouza (1863-1932), một góa phụ gốc Tây Ban Nha. Bà được đặt tên là Libertad, có nghĩa là "tự do", vì vào thời điểm bà chào đời, cha bà là một người theo chủ nghĩa vô chính phủ, đang bị giam cầm và cầu xin được thả tự do.
1.2. Thời thơ ấu và Giáo dục
Ngay từ khi còn nhỏ, tài năng nghệ thuật của Lamarque đã bộc lộ rõ rệt. Năm 7 tuổi, bà giành giải nhất trong một cuộc thi sân khấu và tham gia cùng một nhóm ca sĩ đường phố đi lưu diễn các thành phố lân cận. Đến năm 17 tuổi, bà đã bắt đầu sự nghiệp thu âm của mình. Những trải nghiệm này đã đặt nền móng vững chắc cho hành trình nghệ thuật lẫy lừng sau này của bà.
2. Khởi đầu Sự nghiệp
Quá trình Libertad Lamarque bước chân vào ngành giải trí bắt đầu từ sân khấu và nhanh chóng lan sang lĩnh vực âm nhạc, đặc biệt là tân nhạc tango.
2.1. Sự nghiệp Sân khấu và Hoạt động Ban đầu
Năm 1923, Lamarque có vai diễn chuyên nghiệp đầu tiên trong vở kịch sân khấu Madre Tierra. Với những thành công ban đầu, cha mẹ bà quyết định chuyển cả gia đình đến Buenos Aires, nơi bà có cơ hội phát triển sự nghiệp tốt hơn. Nhờ một lá thư giới thiệu từ một nhà báo địa phương gửi đến Pascual Carcavallo, chủ sở hữu Nhà hát Quốc gia, Libertad đã được thuê hát trong dàn hợp xướng và ký hợp đồng một năm vào năm 1926. Bà ra mắt công chúng trong vở kịch La muchacha de Montmartre (Cô gái từ Montmartre) của José A. Saldías, nơi bà hát trong một bộ ba cùng với Olinda Bozán và Antonia Volpe, với sự đệm đàn guitar của Rafael Iriarte. Trong vòng vài tháng, bà bắt đầu hát trên Radio Prieto và ký hợp đồng thu âm với Victor Records.

2.2. Ra mắt với tư cách Ca sĩ Tango và Danh tiếng
Vào ngày 26 tháng 9 năm 1926, Victor Records phát hành album đầu tiên của bà, Gaucho Sol, cùng với đĩa đơn Chilenito. Năm 1929, bà bắt đầu làm việc trong vở kịch El conventillo de la Paloma (Khu nhà trọ của chim bồ câu) của Alberto Vaccarezza, kể về cuộc sống của cô gái Doce Pesos sống trong một khu nhà trọ nhập cư. Sau hai năm và 1.000 buổi biểu diễn, Lamarque rời khỏi vở kịch để tập trung vào sự nghiệp âm nhạc. Bà đã đi lưu diễn qua nhiều tỉnh của Argentina và qua nước láng giềng Paraguay cùng với ba nghệ sĩ khác.
Năm 1930, sau chuyến lưu diễn này, bà tham gia một cuộc thi được tổ chức tại Teatro Colón ở Buenos Aires, giành giải nhất với các màn trình diễn tango "La cumparsita" và "Tocaneando", và được mệnh danh là "Nữ hoàng Tango". Bà khép lại chu kỳ này bằng việc trình diễn Tres valses (Ba điệu Waltz), một bản chuyển thể từ vở nhạc kịch của Oscar Straus, cùng với ca sĩ người Chile Choly Mur. Các bản thu âm tango của bà với dàn nhạc của Francisco Canaro như "Sentimiento Gaucho" (Nỗi buồn của gaucho) và "Madreselva" (Kim ngân hoa) đặc biệt nổi tiếng.
Vào giữa những năm 1930, Lamarque được đi cùng với một bộ ba nhạc sĩ bao gồm người chơi bandoneon Héctor María Artola, nghệ sĩ violin Antonio Rodio và nghệ sĩ piano Alfredo Malerba, người sau này trở thành người chồng thứ hai của bà. Bà tỏa sáng trong các tác phẩm đầy đau khổ và lãng mạn như En esta tarde gris (Trong buổi chiều xám này), Sombras, nada más (Chỉ là bóng tối, không gì khác), Tristezas de la calle Corrientes (Những nỗi buồn của phố Corrientes) hay Caserón de tejas (Biệt thự mái ngói), Canción desesperada (Bài hát tuyệt vọng) và Sin palabras (Không lời). Nhiều bài hát hay nhất của bà do nhà soạn nhạc Enrique Santos Discepolo sáng tác vì chúng đặc biệt phù hợp với phong cách của bà. Lamarque là một ca sĩ soprano trong với quãng giọng từ khoảng nốt Đô trung (C4) đến nốt La cao (A5).
3. Hoạt động tại Argentina
Sự nghiệp của Libertad Lamarque tại Argentina đã để lại dấu ấn sâu đậm trong cả điện ảnh và âm nhạc, đặc biệt là với sự ra đời của phim có âm thanh.
3.1. Sự nghiệp Điện ảnh tại Argentina
Libertad Lamarque đã có một sự nghiệp điện ảnh rực rỡ tại Argentina. Bà tham gia đóng phim Adiós, Argentina (Tạm biệt, Argentina) vào năm 1929, do đạo diễn người Ý Mario Parpagnoli chỉ đạo, và bộ phim này được phát hành vào năm sau. Năm 1932, bà góp mặt trong bộ phim có âm thanh đầu tiên của Argentina, ¡Tango! (Tango!), đưa bà trở thành ca sĩ đầu tiên được ghi âm cho một bộ phim có âm thanh ở Argentina.

Sau thành công của ¡Tango! vào năm 1933, một loạt các bộ phim đã nối tiếp, củng cố vị thế của bà trong điện ảnh Argentina. Những tác phẩm nổi bật trong giai đoạn này bao gồm:
- El alma del bandoneon (Linh hồn của bandoneon) (1935)
- Ayúdame a vivir (Giúp tôi sống) (1936)
- Besos brujos (Những nụ hôn phù thủy) (1937)
- La ley que olvidaron (Luật pháp mà họ đã quên) (1937)
- Madreselva (Kim ngân hoa) (1938)
- Puerta cerrada (Cánh cửa đóng kín) (1939)
- Caminito de la gloria (Con đường vinh quang) (1939)
- La casa del recuerdo (Ngôi nhà kỷ niệm) (1940)
- Cita en la frontera (Cuộc hẹn ở biên giới) (1940)
- Una vez en la vida (Một lần trong đời) (1941)
- Yo conocí a esa mujer (Tôi đã gặp người phụ nữ đó) (1942)
- En el viejo Buenos Aires (Ở Buenos Aires xưa) (1942)
- Eclipse de sol (Nhật thực) (1942)
- El fin de la noche (Kết thúc đêm) (1944)
- La cabalgata del circo (Đoàn xiếc) (1945)

3.2. Sự nghiệp Âm nhạc tại Argentina
Ngoài điện ảnh, Lamarque còn có sự nghiệp âm nhạc lẫy lừng tại Argentina. Bà đã thu âm nhiều ca khúc tango kinh điển, đặc biệt là những bản ballad trữ tình và lãng mạn. Các tác phẩm của bà, nhiều trong số đó do Enrique Santos Discepolo sáng tác, đã định hình phong cách biểu diễn của bà và trở thành những bản hit lớn. Bà đã thực hiện nhiều chuyến lưu diễn khắp các tỉnh của Argentina và các quốc gia láng giềng, củng cố danh tiếng của mình với tư cách là "Nữ hoàng Tango".
4. Mâu thuẫn với Eva Perón và Chuyển đến Mexico
Sự ra đi của Libertad Lamarque khỏi Argentina và việc bà chuyển đến Mexico được bao quanh bởi những tin đồn và tranh cãi, đặc biệt liên quan đến mối quan hệ của bà với Eva Perón.
4.1. Tin đồn Xung đột và Lý do Chuyển đi

Theo lời đồn đại, Lamarque rời Argentina vì bị đệ nhất phu nhân Eva Perón đưa vào danh sách đen. Tuy nhiên, Marysa Navarro và Nicholas Frasier, tác giả của cuốn sách Evita: The Real Life of Eva Perón, cho rằng điều này khó có thể xảy ra. Họ lập luận rằng Lamarque chuyển đến Mexico, nơi bà được khán giả yêu mến, vì ngành điện ảnh Mexico trong những năm 1940 và 1950 đang phát triển mạnh mẽ hơn so với điện ảnh Argentina. Các tác giả còn cho biết thêm rằng Lamarque đã đi lại tự do giữa Argentina và Mexico trong suốt cuộc đời của Eva Perón và cả sau đó, điều này không ủng hộ tin đồn về việc bà bị đưa vào danh sách đen.
Trong suốt cuộc đời mình, Lamarque đã phủ nhận một số khía cạnh của tin đồn, đặc biệt là những thông tin cho rằng bà đã tát Eva trên phim trường La cabalgata del circo. Trong cuốn tự truyện năm 1986, bà thẳng thừng bác bỏ các cáo buộc và giải thích rằng bà đơn giản là cảm thấy khó chịu vì sự thiếu kỷ luật của Eva trong quá trình sản xuất phim. Theo Lamarque, Eva từ chối làm việc nghiêm túc và luôn đến muộn hoặc trì hoãn việc quay phim vì những lý do nhỏ nhặt hoặc cá nhân. Những lời phàn nàn gửi đến nhà sản xuất hoặc đạo diễn đều không có kết quả vì họ dành sự ưu đãi cho Eva, lúc đó là bạn gái của Juan Perón.
Vào năm 1946, Eva và Juan Perón đã vào phủ tổng thống, tin đồn lan truyền rằng Evita đã cấm các đài phát thanh và hãng phim phát nhạc của Lamarque hoặc thuê bà, và sự nghiệp phim ảnh, âm nhạc và quảng bá của Lamarque ở Argentina dường như đã chấm dứt.
5. Sự nghiệp tại Mexico và Châu Mỹ Latinh
Sau khi chuyển đến Mexico, Libertad Lamarque tiếp tục gặt hái thành công lớn, củng cố vị thế của mình như một biểu tượng không chỉ của điện ảnh mà còn của âm nhạc trên khắp châu Mỹ Latinh.
5.1. Điện ảnh và Telenovela tại Mexico

Trước chuyến lưu diễn ở Cuba vào đầu năm 1946, Hollywood đã đề nghị Lamarque một hợp đồng bảy năm, nhưng bà từ chối vì không nói được tiếng Anh và lo sợ bị lợi dụng. Mặc dù vậy, bà đã bán hết vé tại Carnegie Hall cho một buổi biểu diễn năm 1947. Khi Mexico đề nghị bà một hợp đồng đóng phim với nhà làm phim huyền thoại Tây Ban Nha Luis Buñuel, bà đã đồng ý và chuyển đến Mexico vào năm 1946.
Bộ phim đầu tiên của bà tại Mexico, Gran Casino, đóng cùng với Jorge Negrete, đã thất bại. Tuy nhiên, nhiều vai diễn khác đã nối tiếp và mang lại thành công cho bà, bao gồm:
- Soledad (1947)
- La dama del velo (Người phụ nữ mang khăn che mặt) (1948)
- Huellas de un pasado (Dấu vết của một quá khứ) (1950)
- Mujeres sin lágrimas (Những người phụ nữ không nước mắt) (1951)
- Nunca es tarde para amar (Không bao giờ là quá muộn để yêu) (1952)
- Ansiedad (Nỗi lo lắng) (1952)
- Rostros olvidados (Những gương mặt bị lãng quên) (1952)
Một số tác phẩm xuất sắc nhất của bà trong giai đoạn này là Otra primavera (Một mùa xuân khác), quay năm 1949; La loca (Người phụ nữ điên) (1951); và Cuando me vaya (Khi tôi ra đi) (1953). Với mỗi bộ phim này, bà đều được đề cử Giải thưởng Ariel cho Nữ diễn viên xuất sắc nhất lần lượt vào các năm 1951, 1953 và 1955.
Những bộ phim cuối cùng của bà bao gồm Bodas de oro (Đám cưới vàng) (1955), Amor de sombra (Tình yêu trong bóng tối) (1959), Yo pecador (Tôi, kẻ tội lỗi) (1959), Rosas blancas para mi hermana negra (Những đóa hồng trắng cho người chị da đen của tôi) (1969) cùng với ca sĩ người Cuba Eusebia Cosme.
5.2. Hoạt động Âm nhạc và Biểu diễn tại Châu Mỹ Latinh
Khi sự nghiệp điện ảnh dần khép lại, Lamarque bắt đầu lại các chuyến lưu diễn âm nhạc. Giữa tháng 1 và tháng 2 năm 1946, bà thực hiện chuyến lưu diễn đầu tiên tại Cuba, được xem là sự kiện nghệ thuật của mùa. Ngày 7 tháng 1, bà ra mắt tại Teatro América với một tiết mục đa dạng, khép lại buổi diễn bằng bài "Facundo" của nhà soạn nhạc Cuba Eliseo Grenet trong tiếng vỗ tay vang dội. Bà biểu diễn hàng ngày, đôi khi hai lần một ngày, và trong buổi biểu diễn cuối cùng tại Teatro América vào ngày 20 tháng 1, bà đã có ba buổi diễn. Bà đã biểu diễn tại Camagüey, Ciego de Ávila, Santa Clara, Holguín, và Santiago de Cuba; thăm các bệnh viện và trường học; và buổi biểu diễn chia tay của bà tại Nhà hát ngoài trời thành phố Havana được cho là có 20.000 người hâm mộ tham dự. Chính trong chuyến đi này, báo chí Cuba lần đầu tiên đặt cho bà biệt danh "Người tình của Châu Mỹ".
Vào cuối những năm 1950, bà đã thực hiện một chuyến lưu diễn hòa nhạc với ca sĩ Puerto Rico Jesús Quiñones Ledesma và làm việc tại Chile, Puerto Rico, Venezuela, Cộng hòa Dominica, Guatemala, El Salvador, Honduras và trở lại Cuba để biểu diễn sân khấu và thu âm một số album.
6. Sự nghiệp Cuối đời và Trở lại Argentina
Sự nghiệp của Libertad Lamarque trong những năm cuối đời vẫn tiếp tục sôi động với các vai diễn trên truyền hình và sự trở lại sân khấu quê hương.

Bà trở lại Argentina sau cái chết của Evita Perón và là người đầu tiên đưa phiên bản tiếng Tây Ban Nha của vở nhạc kịch Hello Dolly đến khán giả Mỹ Latinh vào năm 1967 tại Teatro Nacional ở Buenos Aires, sau đó bà cũng biểu diễn ở Mexico vào năm 1968, do Manolo Fabregás dàn dựng.
Năm 1982, bà đóng vai chính trong vở nhạc kịch tổng hợp Libertad Lamarque, ¿es una mujer de suerte? tại Teatro Lola Membrives ở Buenos Aires. Bà tự viết kịch bản, được Nicolás Carreras chuyển thể dưới sự chỉ đạo âm nhạc của Oscar Cardozo Ocampo. Năm 1988, Lamarque tham gia mùa diễn tại Teatro Opera của Mar del Plata với vở nhạc kịch A todo tango II dưới sự chỉ đạo của José Colángelo.
Vào những năm 1960, bà xuất hiện trong một số tập của chương trình truyền hình Saturday Circular cùng với Nicholas Mancera. Năm 1961, bà quay bộ phim Así era mi madre, bộ phim Tây Ban Nha duy nhất của bà. Bước chân đầu tiên của bà vào lĩnh vực telenovela (phim truyền hình dài tập) là ở Venezuela, khi bà được mời đóng vai trong Esmeralda vào năm 1972. Tiếp theo đó là một bộ phim sản xuất khác của Venezuela mang tên Mamá.
Năm 1980, bà bắt đầu vai diễn đầu tiên trong các telenovela Mexico của mình, Soledad, tiếp theo là vai Di mẫu bề trên trong Carita de Ángel khi bà 91 tuổi. Vai diễn cuối cùng của bà, trong vai la abuela Piedad trong La Usurpadora (Kẻ chiếm đoạt) vào năm 1998 - hai năm trước khi bà qua đời.
Năm 1996, Libertad chuyển đến Hoa Kỳ và định cư tại nhà riêng ở Coral Gables, Miami, Florida. Bà vẫn thường xuyên bay đến Thành phố México và Buenos Aires để tham gia các buổi biểu diễn chuyên nghiệp. Con gái, các cháu trai và chắt của bà sống ở Argentina.
7. Cuộc sống Cá nhân
Cuộc sống cá nhân của Libertad Lamarque đầy những thăng trầm, với hai cuộc hôn nhân và những khó khăn đã định hình con người bà.
7.1. Hôn nhân và Quan hệ Gia đình
Năm 1926, Lamarque kết hôn với Emilio Romero và có một cô con gái tên là Mirtha với ông trước khi ly hôn vào năm 1945. Vào thời điểm đó, ly hôn không được pháp luật Argentina cho phép, và mặc dù cuộc hôn nhân đã sớm kết thúc, nhưng phải mất 12 năm để chính thức chấm dứt. Người chồng thứ hai của Lamarque là Alfredo Malerba, người mà bà đã kết hôn gần 50 năm, cho đến khi ông qua đời. Con gái của bà, Mirtha Libertad Lamarque Romero Deluca, qua đời vào ngày 19 tháng 10 năm 2014, hưởng dương 86 tuổi. Lamarque có các cháu trai và chắt sống ở Argentina.
7.2. Khủng hoảng Cá nhân
Năm 1935, bà phải đối mặt với nhiều khủng hoảng cá nhân dẫn đến một vụ tự tử không thành ở Chile. Bà cố gắng nhảy khỏi cửa sổ khách sạn, nhưng một tấm bạt đã đỡ bà lại. Ngay sau đó, người chồng ghẻ lạnh của bà đã bắt cóc con gái của họ, Mirtha, và đưa cô bé đến Uruguay. Một nhóm bạn bè, bao gồm Alfredo Malerba, và luật sư của bà đã giúp bà giành lại quyền nuôi con.
8. Giải thưởng và Đánh giá
Libertad Lamarque đã nhận được nhiều giải thưởng danh giá và được công nhận rộng rãi về tầm ảnh hưởng văn hóa sâu sắc của mình.
8.1. Các Giải thưởng Chính
Trong suốt sự nghiệp lẫy lừng của mình, Libertad Lamarque đã được vinh danh bằng nhiều giải thưởng và danh hiệu quan trọng:
- Nữ diễn viên nước ngoài xuất sắc nhất**: Cho phim Puerta cerrada tại Zagreb, năm 1940.
- Đề cử Nữ diễn viên xuất sắc nhất Giải thưởng Ariel**: Cho các phim Otra primavera (1951), La loca (1953) và Cuando me vaya (1955).
- Giải thưởng Lựa chọn của Nhà phê bình**: Năm 1980, bà cùng chia sẻ giải thưởng này với María Félix.
- Giải thưởng Konex Platinum**: Cho Nữ ca sĩ Tango xuất sắc nhất ở Argentina, năm 1985.
- Giải thưởng Thành tựu trọn đời Ariel**: Năm 2000.
8.2. Tầm ảnh hưởng và Đánh giá
Libertad Lamarque được biết đến rộng rãi với biệt danh "La Novia de América" (Người tình của Châu Mỹ), một biểu tượng của sự quyến rũ và tài năng đã chinh phục trái tim khán giả khắp châu Mỹ Latinh. Tầm ảnh hưởng của bà vượt ra ngoài lĩnh vực giải trí, góp phần định hình văn hóa và nghệ thuật trong thời kỳ hoàng kim của điện ảnh Argentina và Mexico. Những màn trình diễn của bà, đặc biệt là trong các vai diễn bi kịch (melodrama), đã chạm đến cảm xúc sâu sắc của công chúng, khiến bà trở thành một hiện tượng văn hóa. Bà được giới phê bình và khán giả đánh giá cao không chỉ về giọng hát trữ tình và khả năng diễn xuất đầy cảm xúc mà còn về sự cống hiến bền bỉ cho nghệ thuật trong suốt hơn 70 năm sự nghiệp. Lamarque được xem là một trong những nghệ sĩ có ảnh hưởng nhất trong lịch sử giải trí nói tiếng Tây Ban Nha.
9. Cái chết
Vào đầu tháng 12 năm 2000, Libertad Lamarque được đưa đến Bệnh viện Santa Elena ở Thành phố México sau khi cảm thấy không khỏe và gặp khó khăn trong hô hấp. Bà qua đời ở tuổi 92 vào ngày 12 tháng 12 năm 2000 tại Thành phố México, Mexico do viêm phổi.
10. Danh mục Tác phẩm
Libertad Lamarque đã có một sự nghiệp đồ sộ với 65 bộ phim, 6 telenovela và hơn 800 bài hát được thu âm.
10.1. Phim ảnh
Libertad Lamarque đã tham gia tổng cộng 65 bộ phim, trong đó có 21 phim được quay tại Argentina, 45 phim tại Mexico và một phim tại Tây Ban Nha.
Quốc gia | Năm | Tựa phim | Ghi chú |
---|---|---|---|
Argentina | |||
1929 | Adiós, Argentina | ||
1933 | ¡Tango! | Phim có âm thanh đầu tiên của Argentina | |
1935 | El alma del bandoneon | ||
1936 | Ayúdame a vivir | ||
1937 | Besos brujos | ||
1937 | La ley que olvidaron | ||
1938 | Madreselva | ||
1939 | Puerta cerrada | ||
1939 | Caminito de la gloria | ||
1940 | La casa del recuerdo | ||
1940 | Cita en la frontera | ||
1941 | Una vez en la vida | ||
1942 | Yo conocí a esa mujer | ||
1942 | En el viejo Buenos Aires | ||
1942 | Eclipse de sol | ||
1944 | El fin de la noche | ||
1945 | La cabalgata del circo | ||
1972 | La sonrisa de mamá | ||
1978 | La mamá de la novia | ||
Mexico | |||
1946 | Gran Casino | ||
1947 | Soledad | ||
1948 | The Lady of the Veil | Vai Andrea del Monte | |
1949 | Another Spring | Vai Amelia | |
1950 | La marquesa del barrio | Vai Cristina Payares/La Marquesa | |
1950 | Traces of the Past | ||
1951 | Te sigo esperando | Vai Elena Montenegro | |
1951 | La loca | Vai Elena Prim viuda de Villaseñor | |
1951 | Woman Without Tears | Vai Consuelo | |
1952 | Ansiedad | Vai María de Lara | |
1952 | Nunca es tarde para amar | Vai Malisa Morales | |
1952 | Acuérdate de vivir | Vai Yolanda | |
1952 | Forgotten Faces | Vai Rosario Velazquez | |
1953 | If You Came Back to Me | Vai Alejandra | |
1953 | When I Leave | Vai María Grever | |
1953 | La Infame | Vai Cristina Ferrán | |
1953 | Anxiety | ||
1953 | Reportaje | ||
1954 | La mujer X | ||
1955 | Bodas de oro | ||
1955 | Música de siempre | ||
1955 | Historia de un amor | Vai Elena Ramos | |
1955 | Escuela de música | Vai Laura Galván | |
1956 | Bambalinas | ||
1957 | Mis padres se divorcian | Vai Diana Váldes | |
1957 | A Few Drinks | Vai Eugenia Pavel | |
1957 | The Woman Who Had No Childhood | Vai Rosaura | |
1958 | Sabrás que te quiero | Vai Amelia Rey/Mónica/Gabriela | |
1959 | Love in the Shadows | Vai Claudia | |
1959 | Yo, pecador | Vai Doña Virginia | |
1960 | El pecado de una madre | Vai Ana María | |
1960 | La cigüeña dijo sí | ||
1962 | El cielo y la tierra | Vai Sor Lucero/Sister María de la Luz | |
1963 | Canción del alma | Vai María Maragón | |
1964 | Los hijos que yo soñé | Vai Mariana | |
1964 | Canta mi corazón | Vai Luisa Lamas | |
1966 | Arrullo de Dios | Vai Luz | |
1968 | El hijo pródigo | Vai Alegría Román | |
1969 | Rosas blancas para mi hermana negra | Vai Laura | |
1971 | Hoy he soñado con Dios | Vai Lina Alonso | |
1973 | La loca de los milagros | Vai Aurora Durban | |
1973 | Negro es un bello color | Vai Eugenia | |
Tây Ban Nha | |||
1961 | Lovely Memory / Así era mi madre | Vai Lucy |
10.2. Âm nhạc
Libertad Lamarque đã thu âm hơn 800 bài hát trong suốt sự nghiệp của mình. Dưới đây là danh sách các album và đĩa đơn chính:
- "Gaucho sol" - LP (1926)
- "Chilenito" - đĩa đơn (1926)
- "Botellero" / "Mi Caballo Jerezano" - đĩa đơn (1927)
- "Mate Amargo" / "Idilio Trunco" - đĩa đơn (1928)
- "La Dolores" / "Tanita De La Proa" - đĩa đơn (1929)
- "Sol De Mi Tierra" / "No Seas Así" - đĩa đơn (1929)
- "El Niño De Las Monjas" / "Doña Nicanora" - đĩa đơn (1930)
- "No Has Perdido La Vergüenza" / "Goya" - đĩa đơn (1930)
- "Soñar Y Nada Más" / "Tristeza Marina" - đĩa đơn (1943)
- "Delicias Musicales" - LP (?)
- "Delicias Musicales (Volumen II)" - LP (1958)
- "Chansons Du Film Mon Ami Joselito" - EP (1962)
- "Ayúdame A Vivir / Caminito / Besos Brujos / Madreselva" - EP (1969)
- "Libertad Lamarque Canta Los Tangos De Agustín Lara" - LP (1969)
- "Somos Novios" - LP (1973)
- "Los Tangos de Agustin Lara" - LP (1977)
- "Delicias Musicales" - LP (1985)
- "Libertad Lamarque Sings Songs Of Maria Grever" - LP (1986)
- "En 1988 !Canta Así!" - LP (1990)
10.3. Telenovela
Libertad Lamarque đã tham gia sáu tác phẩm telenovela trong sự nghiệp của mình:
- Esmeralda (1970) - Vai Chị Piedad
- Mamá (1975) - Vai Soledad
- Soledad (1980) - Vai Soledad González/Cristina Palermo
- Amada (1983) - Vai Amada
- La Usurpadora (1998) - Vai Doña Piedad Vda. de Bracho
- Carita de Ángel (2000) - Vai Di mẫu bề trên Piedad de la luz
11. Tiểu sử Tự thuật
Libertad Lamarque đã viết cuốn tự truyện của mình mang tên Libertad Lamarque, được xuất bản bởi Javier Vergara Publishing tại Buenos Aires, Argentina vào năm 1986.