1. Thời niên thiếu và khởi đầu sự nghiệp chính trị
Hamid Karzai sinh ra trong một gia đình có truyền thống chính trị mạnh mẽ, và quá trình giáo dục của ông đã trang bị cho ông nền tảng vững chắc để tham gia vào đời sống công.
1.1. Xuất thân và gia đình
Karzai sinh ngày 24 tháng 12 năm 1957 tại khu vực Karz, thuộc Kandahar, miền nam Afghanistan. Ông là người dân tộc Pashtun, thuộc dòng dõi các khans, hay các tù trưởng truyền thống, của bộ tộc Popalzai Pashtun. Popalzai là một bộ tộc hùng mạnh, từng sản sinh ra nhiều vị vua cho Afghanistan. Gia đình Karzai là những người theo chế độ quân chủ và kiên định ủng hộ Mohammed Zahir Shah, vị vua cuối cùng của Afghanistan.
Cha của ông, Abdul Ahad Karzai, từng là Phó Chủ tịch Nghị viện Afghanistan trong những năm 1960. Ông nội của ông, Khair Mohammad Khan, đã tham gia Chiến tranh Anh-Afghanistan lần thứ ba năm 1919 và từng là Phó Chủ tịch Thượng viện Afghanistan. Chú của ông, Habibullah Karzai, từng là đại diện của Afghanistan tại Liên Hợp Quốc và được cho là đã cùng Vua Zahir Shah tới thăm Tổng thống Hoa Kỳ John F. Kennedy vào đầu những năm 1960. Gia đình Karzai thuộc chi tộc Shamizai của bộ tộc Popalzai.
1.2. Giáo dục
Hamid Karzai học tại Trường Tiểu học Mahmood Hotaki ở Kandahar và Trường Sayed Jamaluddin Afghani ở Kabul. Ông tốt nghiệp Trung học Habibia ở Kabul vào năm 1976. Sau khi tốt nghiệp, ông sang Ấn Độ làm sinh viên trao đổi vào năm 1976 và theo học bằng thạc sĩ về quan hệ quốc tế và khoa học chính trị tại Đại học Himachal ở Shimla, Himachal Pradesh, Ấn Độ. Ông nhận bằng vào năm 1983. Karzai thông thạo nhiều ngôn ngữ, bao gồm tiếng Pashto, tiếng Dari, tiếng Urdu, tiếng Hindi, tiếng Anh và tiếng Pháp.
2. Khởi đầu sự nghiệp chính trị (trước Taliban)
Trước khi trở thành Tổng thống, Hamid Karzai đã tích cực tham gia vào các hoạt động chính trị và đối mặt với nhiều thách thức, đặc biệt là trong bối cảnh xung đột và thay đổi chế độ ở Afghanistan.
2.1. Hoạt động Mujahideen và các chức vụ chính phủ ban đầu
Sau khi học xong đại học, Karzai chuyển đến Pakistan và tích cực hoạt động gây quỹ cho các phiến quân Mujahideen Afghanistan chống lại chế độ Mohammad Najibullah do Liên Xô hậu thuẫn trong Chiến tranh Xô Viết-Afghanistan (1979-1989). Vào đầu tháng 10 năm 1988, ông trở về Afghanistan để hỗ trợ quân nổi dậy giành chiến thắng ở Tarinkot, giúp huy động bộ tộc Popalzai và các bộ tộc Durrani khác, đồng thời góp phần đẩy lùi chế độ Najibullah khỏi thành phố. Karzai cũng giúp đàm phán việc đào ngũ của khoảng 500 binh sĩ Najibullah.
Khi chính phủ thân Liên Xô của Najibullah sụp đổ vào năm 1992, Hiệp định Peshawar đã thành lập Nhà nước Hồi giáo Afghanistan và bổ nhiệm một chính phủ lâm thời. Karzai đã cùng các lãnh đạo Mujahideen đầu tiên vào Kabul sau khi Tổng thống Najibullah từ chức. Ông giữ chức Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Afghanistan trong chính phủ của Burhanuddin Rabbani. Tuy nhiên, Karzai sau đó đã bị Mohammed Fahim (người sau này trở thành Phó Tổng thống của Karzai) bắt giữ với cáo buộc làm gián điệp cho Gulbuddin Hekmatyar. Karzai khẳng định đó là nỗ lực đàm phán giữa lực lượng của Hekmatyar và chính phủ Rabbani. Ông đã trốn khỏi Kabul trên một chiếc xe do Hekmatyar cung cấp.
2.2. Thay đổi mối quan hệ với Taliban
Khi Taliban xuất hiện vào giữa những năm 1990, Karzai ban đầu công nhận họ là chính phủ hợp pháp, tin rằng họ sẽ chấm dứt bạo lực và tham nhũng trong nước. Tuy nhiên, ông sau đó từ chối lời đề nghị của Taliban muốn ông làm đại sứ của họ, vì ông cảm thấy Cơ quan Tình báo Liên quân Pakistan (ISI) đang sử dụng Taliban sai mục đích. Karzai sống ở Quetta, Pakistan, cùng nhiều người tị nạn Afghanistan khác, nơi ông nỗ lực khôi phục cựu vương Afghanistan Zahir Shah. Ông đã gặp nhà vua ở Ý nhiều lần, đồng thời thường xuyên thăm các đại sứ quán phương Tây, bao gồm Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Islamabad, để tìm kiếm sự hỗ trợ của Mỹ cho "những người Afghanistan hiện đại, có học thức" nhằm làm suy yếu quan điểm của Taliban.
Vào tháng 7 năm 1999, cha của Karzai, Abdul Ahad Karzai, bị bắn chết vào sáng sớm khi đang trên đường về nhà từ một nhà thờ Hồi giáo ở Quetta. Các báo cáo cho rằng Taliban đã thực hiện vụ ám sát này. Sau sự việc này, Karzai kế nhiệm cha mình làm khan của bộ tộc và quyết định hợp tác chặt chẽ với Liên minh phương Bắc chống Taliban, do Ahmad Shah Massoud lãnh đạo.
Trong năm 2000 và 2001, ông đã đi khắp châu Âu và Hoa Kỳ để vận động hỗ trợ cho phong trào chống Taliban. Massoud và Karzai đã cảnh báo Hoa Kỳ rằng Taliban có liên hệ với al-Qaeda và có một âm mưu tấn công sắp xảy ra nhằm vào Hoa Kỳ, nhưng những cảnh báo của họ đã không được chú ý. Vào ngày 9 tháng 9 năm 2001, hai ngày trước Sự kiện 11 tháng 9 tại Hoa Kỳ, Massoud bị ám sát bởi các đặc vụ al-Qaeda trong một vụ đánh bom tự sát. Khi Quân đội Hoa Kỳ chuẩn bị đối đầu với Taliban vào tháng 9 năm 2001, Karzai bắt đầu kêu gọi các quốc gia NATO quét sạch al-Qaeda khỏi đất nước mình. Ông nói trong một cuộc phỏng vấn với BBC: "Những người Ả Rập này, cùng với những kẻ ủng hộ nước ngoài và Taliban, đã phá hủy hàng dặm nhà cửa, vườn cây ăn trái và vườn nho... Họ đã giết hại người Afghanistan. Họ đã chĩa súng vào sinh mạng người Afghanistan... Chúng tôi muốn họ rời đi."
3. Người đứng đầu chính phủ chuyển tiếp và nhậm chức Tổng thống
Giai đoạn sau Sự kiện 11 tháng 9 là một bước ngoặt trong sự nghiệp chính trị của Hamid Karzai, khi ông trở thành người đứng đầu chính phủ chuyển tiếp và sau đó nhậm chức Tổng thống, dẫn dắt Afghanistan trong một thời kỳ đầy thách thức.
3.1. Sau khi lật đổ Taliban
Karzai từng là một liên lạc viên của Cơ quan Tình báo Trung ương Hoa Kỳ (CIA) và được CIA đánh giá cao. Sau khi Chiến dịch Tự do Bền vững được triển khai vào ngày 7 tháng 10 năm 2001, Mặt trận Thống nhất (Liên minh phương Bắc) đã hợp tác với các đội Lực lượng Đặc nhiệm Hoa Kỳ để lật đổ chế độ Taliban và tập hợp sự ủng hộ cho một chính phủ mới ở Afghanistan. Karzai và nhóm của ông đang ở Quetta, nơi họ bắt đầu một chiến dịch bí mật. Nhiều người sau đó sẽ tuyên bố rằng vào thời điểm này, Hoa Kỳ đã quyết định Karzai nên là nhà lãnh đạo tiếp theo của Afghanistan. Trước khi vào Afghanistan, ông đã cảnh báo các chiến binh của mình: "Chúng ta có thể bị bắt ngay khi vào Afghanistan và bị giết. Chúng ta có 60% cơ hội chết và 40% cơ hội sống sót. Chiến thắng không phải là điều cần cân nhắc. Chúng ta thậm chí không thể nghĩ đến điều đó. Chúng ta đi trên hai chiếc xe máy. Chúng ta lái xe vào Afghanistan."
Karzai đã tập hợp vài trăm chiến binh từ bộ tộc của mình, nhưng họ đã bị Taliban tấn công. Karzai suýt chết và đã sử dụng các liên lạc của mình với CIA để kêu gọi một cuộc không vận. Vào ngày 4 tháng 11 năm 2001, Lực lượng đặc nhiệm Hoa Kỳ đã đưa Karzai ra khỏi Afghanistan để bảo vệ. Vào ngày 5 tháng 12 năm 2001, Hamid Karzai và nhóm chiến binh của ông đã sống sót sau một cuộc tấn công tên lửa do Không quân Hoa Kỳ gây ra ở miền nam Afghanistan. Nhóm này bị thương và được điều trị tại Hoa Kỳ; Karzai bị thương ở các dây thần kinh mặt, điều này đôi khi có thể nhận thấy trong các bài phát biểu của ông.


Vào tháng 12 năm 2001, các nhà lãnh đạo chính trị đã tập trung tại Đức để thống nhất các cấu trúc lãnh đạo mới. Theo Hiệp định Bonn ngày 5 tháng 12, họ đã thành lập một Chính quyền Lâm thời Afghanistan và bổ nhiệm Karzai làm Chủ tịch của một ủy ban điều hành gồm 29 thành viên. Ông đã tuyên thệ nhậm chức lãnh đạo vào ngày 22 tháng 12. Loya Jirga vào ngày 13 tháng 6 năm 2002 đã bổ nhiệm Karzai làm Tổng thống lâm thời của vị trí mới là Tổng thống của Chính quyền Chuyển tiếp Afghanistan. Các cựu thành viên của Liên minh phương Bắc vẫn giữ ảnh hưởng cực kỳ lớn, đáng chú ý nhất là Phó Tổng thống Mohammed Fahim, người cũng giữ chức Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Afghanistan.
Karzai đã tái diễn lễ đăng quang nguyên thủy của Ahmad Shah Durrani tại đền Sher-i-Surkh bên ngoài Kandahar, nơi ông đã mời các nhà lãnh đạo của các bộ tộc Afghanistan khác nhau, bao gồm một hậu duệ của nhà lãnh đạo tôn giáo (Sabir Shah), người đã chọn Ahmad Shah Durrani vào năm 1747, làm những nhân vật chủ chốt trong sự kiện này. Bằng chứng thêm cho thấy Karzai tự coi mình đang thực hiện vai trò của một vị vua Đế quốc Durrani đến từ những tuyên bố của các đồng minh thân cận trong chính phủ của ông. Người anh trai quá cố của ông, Ahmed Wali Karzai, cũng đưa ra những tuyên bố tương tự.
Để thống nhất các sắc tộc của Afghanistan, Karzai đã ưu tiên một kiểu trang phục Afghanistan kết hợp các đặc điểm thiết kế truyền thống từ các dân tộc khác nhau - áo dài và quần rộng kiểu Pashtun, áo choàng ngoài phổ biến trong số những người Tajik và Uzbek, và đặc biệt nhất là chiếc mũ karakul được những người dân vùng cao từ thung lũng Panjshir đội. Năm 2002, nhà thiết kế Tom Ford, người lúc đó làm việc cho Gucci, đã được trích dẫn gọi Karzai là "người đàn ông sành điệu nhất thế giới".
Sau khi Karzai lên nắm quyền, quyền lực thực tế của ông bên ngoài thủ đô Kabul được cho là rất hạn chế, đến mức ông thường bị chế giễu là "Thị trưởng Kabul". Tình hình đặc biệt tế nhị vì Karzai và chính quyền của ông không được trang bị đủ tài chính hoặc chính trị để thực hiện các cải cách bên ngoài khu vực xung quanh Kabul. Các khu vực khác, đặc biệt là những vùng xa xôi hơn, theo lịch sử đã nằm dưới ảnh hưởng của các nhà lãnh đạo địa phương khác nhau. Karzai đã, với mức độ thành công khác nhau, cố gắng đàm phán và hình thành các liên minh thân thiện với họ vì lợi ích của toàn bộ Afghanistan, thay vì chiến đấu mạnh mẽ với họ và mạo hiểm một cuộc nổi dậy.
Năm 2004, ông đã bác bỏ một đề xuất quốc tế nhằm chấm dứt sản xuất thuốc phiện ở Afghanistan thông qua việc phun thuốc diệt cỏ hóa học từ trên không, lo ngại rằng điều đó sẽ làm tổn hại đến tình hình kinh tế của người dân Afghanistan. Hơn nữa, em trai của Karzai, Ahmed Wali Karzai - người đã giúp tài trợ một phần chiến dịch tranh cử tổng thống của Karzai - bị đồn là có liên quan đến các giao dịch ma túy. James Risen của tờ The New York Times và những người khác tuyên bố rằng Ahmed Wali Karzai có thể đã tham gia vào buôn bán thuốc phiện và heroin ở Afghanistan. Karzai đã phủ nhận điều này, gọi các cáo buộc là tuyên truyền chính trị và tuyên bố ông là "nạn nhân của nền chính trị độc ác".
3.2. Bầu cử Tổng thống năm 2004 và nhậm chức

Khi Karzai là ứng cử viên trong Bầu cử Tổng thống Afghanistan năm 2004 vào tháng 10, ông đã thắng 21 trong số 34 tỉnh, đánh bại 22 đối thủ của mình và trở thành nhà lãnh đạo đầu tiên được bầu cử dân chủ của Afghanistan. Mặc dù chiến dịch vận động của ông bị hạn chế do lo ngại bạo lực, cuộc bầu cử đã diễn ra mà không có sự cố đáng kể nào. Sau một cuộc điều tra của Liên Hợp Quốc về các cáo buộc bất thường trong bầu cử, ủy ban bầu cử quốc gia vào đầu tháng 11 đã tuyên bố Karzai là người chiến thắng, không cần vòng bỏ phiếu thứ hai, với 55,4% số phiếu bầu. Con số này chiếm 4,3 triệu trong tổng số 8,1 triệu phiếu đã được bỏ. Cuộc bầu cử diễn ra an toàn bất chấp sự gia tăng hoạt động nổi dậy.
Karzai đã tuyên thệ nhậm chức Tổng thống Cộng hòa Hồi giáo Afghanistan vào ngày 7 tháng 12 năm 2004, tại một buổi lễ chính thức ở Kabul. Nhiều người đã diễn giải buổi lễ này là một "khởi đầu mới" quan trọng về mặt biểu tượng cho quốc gia bị chiến tranh tàn phá. Các vị khách đáng chú ý tại lễ nhậm chức bao gồm cựu vương của đất nước, Zahir Shah, ba cựu tổng thống Hoa Kỳ và Phó Tổng thống Hoa Kỳ Dick Cheney.
4. Nhiệm kỳ Tổng thống (2004-2014)
Trong suốt hai nhiệm kỳ Tổng thống của mình, Hamid Karzai đã phải đối mặt với nhiều thách thức lớn, từ việc tái thiết đất nước, chống tham nhũng, đến quản lý mối quan hệ phức tạp với các thế lực quốc tế và đối phó với sự trỗi dậy của phiến quân.
4.1. Nhiệm kỳ đầu tiên (2004-2009)
Sau khi giành được ủy quyền dân chủ trong cuộc bầu cử năm 2004, người ta đã nghĩ rằng Karzai sẽ theo đuổi một con đường cải cách quyết liệt hơn vào năm 2005. Tuy nhiên, Karzai đã tỏ ra thận trọng hơn dự kiến. Sau khi chính quyền mới của ông lên nắm quyền vào năm 2004, kinh tế Afghanistan bắt đầu tăng trưởng nhanh chóng lần đầu tiên sau nhiều năm. Doanh thu của chính phủ bắt đầu tăng lên hàng năm, mặc dù vẫn phụ thuộc rất nhiều vào viện trợ nước ngoài.

Trong nhiệm kỳ đầu tiên của Karzai, sự bất mãn của công chúng ngày càng tăng về tham nhũng và thương vong dân thường trong Chiến tranh Afghanistan (2001-2014). Vào tháng 5 năm 2006, một cuộc bạo loạn chống Mỹ và chống Karzai đã diễn ra ở Kabul khiến ít nhất bảy người chết và 40 người bị thương. Vào tháng 5 năm 2007, sau khi có tới 51 dân thường Afghanistan thiệt mạng trong một vụ đánh bom, Karzai tuyên bố rằng chính phủ của ông "không thể chấp nhận thêm" thương vong do các hoạt động của Hoa Kỳ và NATO gây ra.

Vào tháng 9 năm 2006, Karzai nói với Đại hội đồng Liên Hợp Quốc rằng Afghanistan đã trở thành "nạn nhân tồi tệ nhất" của chủ nghĩa khủng bố. Karzai nói rằng chủ nghĩa khủng bố đang trỗi dậy ở nước ông, với các chiến binh xâm nhập biên giới để tấn công dân thường. Ông tuyên bố: "Điều này không chỉ có nguồn gốc từ Afghanistan. Do đó, hành động quân sự trong nước sẽ không đạt được mục tiêu chung là loại bỏ chủ nghĩa khủng bố." Ông yêu cầu sự hỗ trợ từ cộng đồng quốc tế để phá hủy các nơi ẩn náu của khủng bố bên trong và bên ngoài Afghanistan. "Các bạn phải nhìn ra ngoài Afghanistan để tìm nguồn gốc của chủ nghĩa khủng bố", ông nói với Đại hội đồng Liên Hợp Quốc, và "phá hủy các nơi ẩn náu của khủng bố" bên ngoài đất nước, phá bỏ các mạng lưới phức tạp trong khu vực chuyên tuyển mộ, truyền giáo, huấn luyện, tài trợ, trang bị vũ khí và triển khai khủng bố. Các hoạt động này cũng tước đi quyền được giáo dục của hàng ngàn trẻ em Afghanistan, và ngăn cản nhân viên y tế làm việc ở Afghanistan. Ngoài ra, ông hứa sẽ loại bỏ việc trồng cây thuốc phiện ở nước ông, điều này có thể giúp thúc đẩy nổi dậy của Taliban đang diễn ra. Ông đã nhiều lần yêu cầu các lực lượng NATO phải cẩn thận hơn để tránh thương vong dân thường khi tiến hành các hoạt động quân sự ở các khu dân cư. Trong một đoạn video phát sóng vào tháng 9 năm 2006, Karzai tuyên bố rằng nếu số tiền lãng phí vào Chiến tranh Iraq thực sự được chi cho việc tái thiết Afghanistan, đất nước ông sẽ "lên thiên đường trong chưa đầy một năm".
4.2. Tái đắc cử năm 2009 và nhiệm kỳ thứ hai
Vào đêm trước cuộc bầu cử tổng thống vào ngày 20 tháng 8 năm 2009, Karzai dường như không được lòng dân nhưng vẫn có khả năng giành được đa số phiếu. Ông bị nhiều người đổ lỗi cho những thất bại đã đeo bám quá trình tái thiết Afghanistan sau khi chính phủ Taliban bị lật đổ vào năm 2001, từ nạn tham nhũng tràn lan và sự trỗi dậy của Taliban (mới) đến sự bùng nổ của việc buôn bán thuốc phiện. Sự không được lòng dân của ông và khả năng chiến thắng của ông đã tạo ra một bầu không khí với một kiểu suy thoái quốc gia, có thể làm nản lòng nhiều người Afghanistan tham gia bỏ phiếu và dập tắt hy vọng về sự tiến bộ đáng kể sau cuộc bầu cử.
Trong cuộc bầu cử tổng thống thứ hai này, Karzai được công bố là đã nhận được hơn 50% số phiếu bầu. Cuộc bầu cử bị hoen ố bởi việc thiếu an ninh, tỷ lệ cử tri đi bầu thấp và gian lận phiếu bầu, đe dọa, cùng các hình thức gian lận bầu cử khác. Hai tháng sau, Karzai chấp nhận các lời kêu gọi tổ chức vòng bỏ phiếu thứ hai, được lên kế hoạch vào ngày 7 tháng 11 năm 2009.
Trong vòng bỏ phiếu thứ hai, ông đã giành được sự ủng hộ của các nhà môi giới quyền lực có ảnh hưởng, bao gồm cả người Ismailis ở Afghanistan, do Sayed Mansur Naderi đại diện tại địa phương. Naderi đã tạo điều kiện cho hai cuộc mít tinh vận động tranh cử quan trọng cho ông, một ở Kayan, quê hương của ông, và một ở sân vận compels. Cả hai sự kiện đều thu hút gần một trăm nghìn người tham dự, bao gồm nam giới, phụ nữ và thanh niên, thể hiện sự ủng hộ của người Ismailis Afghanistan đối với Hamid Karzai.
Vào ngày 2 tháng 11 năm 2009, đối thủ trong vòng bỏ phiếu thứ hai của Karzai, Abdullah Abdullah, đã rút lui khỏi cuộc đua và các quan chức bầu cử đã tuyên bố hủy bỏ vòng bỏ phiếu. Karzai, ứng cử viên duy nhất còn lại, được tuyên bố là người chiến thắng ngay sau đó.
Karzai đã trình danh sách 24 ứng cử viên nội các đầu tiên của mình cho Quốc hội Afghanistan vào ngày 19 tháng 12 năm 2009; tuy nhiên, vào ngày 2 tháng 1 năm 2010, Quốc hội đã từ chối 17 người trong số này. Theo Quốc hội, hầu hết các ứng cử viên bị từ chối là do được chọn vì những lý do khác ngoài năng lực của họ. Một thành viên quốc hội cho biết họ được chọn chủ yếu dựa trên "sắc tộc hoặc hối lộ hoặc tiền bạc".

Vào ngày 16 tháng 1 năm 2010, Quốc hội Afghanistan đã từ chối 10 trong số 17 ứng cử viên thay thế của Karzai cho nội các. Các nghị sĩ phàn nàn rằng các lựa chọn mới của Karzai hoặc là không đủ tiêu chuẩn cho các vị trí của họ hoặc có mối liên hệ chặt chẽ với các lãnh chúa Afghanistan. Mặc dù gặp phải trở ngại thứ hai, đến giữa tháng 1, Karzai đã có 14 trong số 24 bộ trưởng được xác nhận, bao gồm các vị trí quyền lực nhất tại các bộ ngoại giao, quốc phòng và nội vụ. Ngay sau đó, Quốc hội đã bắt đầu kỳ nghỉ đông, kéo dài đến ngày 20 tháng 2, mà không chờ Karzai chọn thêm tên cho nội các của mình. Động thái này không chỉ kéo dài sự bất ổn chính trị trong chính phủ mà còn gây ra sự bẽ mặt cho Karzai khi ông xuất hiện tại Hội nghị Luân Đôn về Afghanistan với gần một nửa nội các thiếu người lãnh đạo.
4.3. Các nỗ lực và chính sách hòa bình
Từ cuối năm 2001, Karzai đã nỗ lực vì hòa bình ở đất nước mình, thậm chí còn ân xá cho các chiến binh hạ vũ khí và tham gia vào quá trình tái thiết. Tuy nhiên, các đề nghị của ông đã không được các nhóm chiến binh chấp nhận. Vào tháng 4 năm 2007, Karzai thừa nhận rằng ông đã nói chuyện với một số chiến binh về việc cố gắng mang lại hòa bình ở Afghanistan. Ông lưu ý rằng các chiến binh Afghanistan luôn được chào đón ở đất nước, mặc dù các chiến binh nước ngoài thì không. Vào tháng 9 năm 2007, Karzai một lần nữa đề nghị đàm phán với các chiến binh sau một vụ báo động an ninh buộc ông phải kết thúc bài phát biểu kỷ niệm. Karzai rời sự kiện và được đưa về cung điện của mình, nơi ông sẽ gặp Tổng thống Latvia Valdis Zatlers. Sau cuộc họp, hai bên đã tổ chức một cuộc họp báo chung, tại đó Karzai kêu gọi đàm phán với các đối thủ Taliban của mình. "Chúng tôi không có bất kỳ cuộc đàm phán chính thức nào với Taliban. Họ không có địa chỉ. Chúng tôi sẽ nói chuyện với ai?", Karzai nói với các phóng viên. Ông còn tuyên bố: "Nếu tôi có một nơi để cử người đi nói chuyện, một cơ quan công khai nói rằng đó là cơ quan của Taliban, tôi sẽ làm vậy."
Vào tháng 12 năm 2009, Karzai tuyên bố sẽ tiến hành một Loya Jirga (đại hội đồng) để thảo luận về nổi dậy của Taliban, trong đó các đại diện của Taliban sẽ được mời tham gia Jirga này. Vào tháng 1 năm 2010, Karzai đã thiết lập khuôn khổ đối thoại với các nhà lãnh đạo Taliban khi ông kêu gọi các nhà lãnh đạo của nhóm tham gia vào Jirga để khởi xướng các cuộc đàm phán hòa bình. Một phát ngôn viên của Taliban đã từ chối nói chi tiết về lời đề nghị của Karzai và chỉ nói rằng các chiến binh sẽ đưa ra quyết định sớm. Vào tháng 4 năm 2010, Karzai đã kêu gọi các phiến quân Taliban hạ vũ khí và bày tỏ những bất bình của họ khi đến thăm một tỉnh phía bắc bạo lực, đồng thời nói thêm rằng các lực lượng nước ngoài sẽ không rời khỏi đất nước chừng nào giao tranh còn tiếp diễn. Vào tháng 7 năm 2010, Karzai đã phê duyệt một kế hoạch nhằm giành được cảm tình của các chiến binh cấp thấp và chỉ huy Taliban. Vào giữa tháng 8 năm 2013, Tổng chưởng lý Mohammad Ishaq Aloko được cho là đã bị sa thải sau khi gặp các quan chức Taliban ở UAE sau khi được yêu cầu không gặp họ. Tuy nhiên, các quan chức cấp cao giấu tên trong nội các đã cố gắng thuyết phục Karzai không sa thải ông, trong khi một quan chức trong văn phòng của Aloko phủ nhận việc sa thải, nói rằng ông đang ở Dinh Tổng thống "kỷ niệm Ngày Độc lập".
4.4. Quan hệ đối ngoại


Quan hệ của Karzai với các nước NATO rất mạnh mẽ, đặc biệt là với Hoa Kỳ, do Hoa Kỳ là quốc gia hàng đầu giúp tái thiết Afghanistan bị chiến tranh tàn phá. Karzai đã có một mối quan hệ đối tác chiến lược rất thân thiện và mạnh mẽ với Hoa Kỳ, bất chấp nhiều bất đồng. Hoa Kỳ đã ủng hộ ông từ cuối năm 2001 để lãnh đạo quốc gia. Ông đã thực hiện nhiều chuyến đi ngoại giao quan trọng đến Hoa Kỳ và các nước NATO khác. Vào tháng 8 năm 2007, Karzai đã được mời đến Trại David ở Maryland, Hoa Kỳ, để có một cuộc họp đặc biệt với Tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush. Hoa Kỳ đã thành lập một đặc phái viên đặc biệt cho Afghanistan và Pakistan, do Marc Grossman đứng đầu. Nhiệm vụ của ông là đóng vai trò trung gian và giải quyết các vấn đề giữa ba quốc gia.
Tuy nhiên, trong những năm sau đó, quan hệ giữa Hoa Kỳ và Karzai đã trở nên căng thẳng, đặc biệt là Karzai đã rất chỉ trích quân đội Hoa Kỳ vì số lượng thương vong dân thường cao của họ. Năm 2019, ông mô tả một "cuộc chiến lớn" mà ông đã có với các quan chức quân sự Mỹ vào năm 2007, khi Karzai liên tục nói với họ: "Nếu các bạn muốn chống khủng bố và những kẻ xấu, tôi sẽ không ngăn cản các bạn, nhưng xin hãy để người dân Afghanistan yên." Trong một cuộc phỏng vấn hồi tưởng, Karzai tuyên bố ông cảm thấy mình đang bị Hoa Kỳ lợi dụng.
Căng thẳng hơn nữa trong quan hệ với Hoa Kỳ đã xảy ra vào năm 2014, khi Afghanistan, cùng với Cuba, Nicaragua, Bắc Triều Tiên, Syria và Venezuela là những quốc gia duy nhất công nhận việc Nga sáp nhập Krym. Hoa Kỳ, các nước châu Âu và hầu hết các quốc gia khác đều lên án mạnh mẽ việc Nga tiếp quản, cũng như tính hợp lệ của cuộc trưng cầu dân ý sau đó về việc sáp nhập Krym vào Nga. Dẫn lời "ý chí tự do của người dân Krym", văn phòng Tổng thống Hamid Karzai cho biết: "Chúng tôi tôn trọng quyết định của người dân Krym thông qua một cuộc trưng cầu dân ý gần đây, coi Krym là một phần của Liên bang Nga."


Quan hệ của Karzai với nước láng giềng Pakistan khá tốt, đặc biệt là với Đảng Quốc dân Awami (ANP) và Đảng Nhân dân Pakistan (PPP). Ông thường mô tả quốc gia mình và Pakistan là "anh em song sinh không thể tách rời", một tham chiếu đến Đường Durand gây tranh cãi giữa hai quốc gia, bất chấp nhiều cuộc giao tranh biên giới đã xảy ra trong nhiệm kỳ tổng thống của ông. Vào tháng 12 năm 2007, Karzai và các đại biểu của ông đã tới Islamabad, Pakistan, để có một cuộc họp thường lệ với Pervez Musharraf về quan hệ thương mại và chia sẻ thông tin tình báo giữa hai nhà nước Hồi giáo. Karzai cũng đã gặp và có cuộc nói chuyện kéo dài 45 phút với Benazir Bhutto vào sáng ngày 27 tháng 12, vài giờ trước chuyến đi của bà đến Liaquat National Bagh, nơi bà bị ám sát sau bài phát biểu của mình. Sau cái chết của Bhutto, Karzai gọi bà là chị gái mình và một người phụ nữ dũng cảm có tầm nhìn rõ ràng "cho đất nước của bà, cho Afghanistan và cho khu vực - một tầm nhìn về dân chủ, thịnh vượng và hòa bình". Vào tháng 9 năm 2008, Karzai đã được mời tham dự một chuyến thăm đặc biệt để chứng kiến lễ nhậm chức của Asif Ali Zardari, người trở thành Tổng thống Pakistan. Quan hệ Afghanistan-Pakistan đã được cải thiện sau khi đảng PPP lên nắm quyền vào năm 2008. Hai quốc gia thường xuyên liên lạc với nhau về cuộc chiến chống khủng bố và thương mại. Pakistan thậm chí còn cho phép các lực lượng NATO đóng quân ở Afghanistan tiến hành các cuộc tấn công vào các nhóm chiến binh ở Pakistan. Điều này đã bị chính phủ Pakistan trước đây phản đối mạnh mẽ. Hai quốc gia cuối cùng đã ký Hiệp định Thương mại Quá cảnh Afghanistan-Pakistan được chờ đợi từ lâu vào năm 2011, nhằm cải thiện thương mại. Karzai thừa nhận Pakistan can thiệp vào các cuộc chiến của Afghanistan, nhưng trong một cuộc phỏng vấn năm 2015, ông nói rằng Afghanistan muốn có "mối quan hệ hữu nghị nhưng không muốn bị kiểm soát bởi Pakistan".
Karzai tin rằng Iran là một người bạn mặc dù Hoa Kỳ thường tuyên bố rằng Iran láng giềng đang can thiệp vào các vấn đề của Afghanistan. Năm 2007, Karzai nói rằng Iran, cho đến nay, đã là một người giúp đỡ trong quá trình tái thiết. Ông thừa nhận vào năm 2010 rằng Chính phủ Iran đã cung cấp hàng triệu đô la trực tiếp cho văn phòng của ông. Karzai tuyên bố rằng số tiền này được trao như những món quà và nhằm mục đích cải tạo Dinh Tổng thống của ông ở Kabul. "Điều này là minh bạch. Đây là điều mà tôi thậm chí đã thảo luận khi tôi ở Trại David với Tổng thống Bush." Vào tháng 10 năm 2007, Karzai một lần nữa bác bỏ những cáo buộc của phương Tây chống lại Iran, tuyên bố: "Chúng tôi đã chống lại những tuyên truyền tiêu cực do các quốc gia nước ngoài đưa ra chống lại Cộng hòa Hồi giáo, và chúng tôi nhấn mạnh rằng tuyên truyền của người ngoài không nên gây tác động tiêu cực đến mối quan hệ bền vững giữa hai quốc gia vĩ đại Iran và Afghanistan." Karzai nói thêm: "Hai quốc gia Iran và Afghanistan gần gũi với nhau do mối liên kết và điểm chung của họ, họ thuộc cùng một nhà, và họ sẽ sống cạnh nhau mãi mãi."


Một số chỉ trích quốc tế đã tập trung vào chính phủ của Karzai vào đầu năm 2009 vì không bảo vệ đất nước khỏi các cuộc tấn công của Taliban, tham nhũng chính phủ có hệ thống và các cáo buộc gian lận bầu cử tràn lan trong Bầu cử Tổng thống Afghanistan năm 2009. Karzai kiên quyết bảo vệ cuộc bỏ phiếu bầu cử, tuyên bố rằng một số tuyên bố chỉ trích cuộc bỏ phiếu và kiểm phiếu là "hoàn toàn bịa đặt". Ông nói với giới truyền thông rằng: "Đã có những trường hợp gian lận, không nghi ngờ gì... Đã có những bất thường... Nhưng cuộc bầu cử nói chung là tốt và tự do và dân chủ." Ông tiếp tục nói rằng: "Afghanistan có những vấn đề riêng và chúng ta phải xử lý chúng theo cách mà Afghanistan thấy khả thi... Đất nước này đã hoàn toàn bị phá hủy... Hôm nay, chúng ta đang nói về việc chống tham nhũng ở Afghanistan, cải thiện các tiêu chuẩn pháp lý... Bạn thấy cái cốc nửa vơi hay nửa đầy. Tôi thấy nó nửa đầy. Những người khác thấy nó nửa vơi." Một báo cáo của The Washington Post năm 2019 mô tả Karzai là người cai trị một chính phủ "tham nhũng" được Hoa Kỳ dung thứ.
Vào tháng 6 năm 2010, Karzai đã tới Nhật Bản trong chuyến thăm kéo dài năm ngày, nơi hai quốc gia đã thảo luận về một khoản viện trợ mới do quốc gia chủ nhà cung cấp và các nguồn tài nguyên khoáng sản chưa được khai thác mới được công bố. Karzai đã mời các công ty Nhật Bản như Mitsubishi và các công ty khác đầu tư vào các dự án khai thác mỏ của Afghanistan. Ông nói với các quan chức Nhật Bản rằng Nhật Bản sẽ được ưu tiên trong cuộc đấu thầu khai thác tài nguyên của nước này. Ông tuyên bố: "Về mặt đạo đức, Afghanistan nên ưu tiên cho những quốc gia đã giúp đỡ Afghanistan rất nhiều trong vài năm qua." Khi ở Nhật Bản, Karzai cũng đã có chuyến thăm đầu tiên đến Hiroshima để cầu nguyện cho các nạn nhân bom nguyên tử. Nhật Bản đã cung cấp hàng tỷ đô la viện trợ cho Afghanistan kể từ đầu năm 2002.
Vào ngày 16 tháng 7 năm 2014, Tổng thống Karzai đã tổ chức một cuộc họp nội các đặc biệt, nơi ông lên án các cuộc tấn công của Israel vào Gaza và việc giết hại dân thường, đồng thời cam kết viện trợ 500.00 K USD cho Dải Gaza.
Quan hệ giữa Karzai và Ấn Độ luôn thân thiện; ông đã học đại học ở đó. Quan hệ Afghanistan-Ấn Độ bắt đầu trở nên mạnh mẽ hơn vào năm 2011, đặc biệt là sau cái chết của Osama bin Laden ở Pakistan. Vào tháng 10 năm 2011, Karzai đã ký một thỏa thuận đối tác chiến lược với Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh. Trong bài phát biểu của mình tại Tưởng niệm RK Mishra ở New Delhi, Karzai nói với khán giả rằng: "Việc ký kết đối tác chiến lược với Ấn Độ không nhằm chống lại bất kỳ quốc gia nào. Nó không nhằm chống lại bất kỳ thực thể nào khác. Điều này là để Afghanistan hưởng lợi từ sức mạnh của Ấn Độ."
4.5. Các âm mưu ám sát

Nhiều người đã âm mưu ám sát Karzai, đặc biệt là Quetta Shura của Taliban và Mạng lưới Haqqani liên minh với Taliban, được cho là nhận được sự hỗ trợ và chỉ đạo từ mạng lưới tình báo Cơ quan Tình báo Liên quân Pakistan (ISI). Gần đây nhất là vào tháng 10 năm 2011, khi Karzai đang thăm Ấn Độ để ký một thỏa thuận đối tác chiến lược quan trọng với Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh, các đặc vụ Afghanistan của Tổng cục An ninh Quốc gia Afghanistan (NDS) đã bắt giữ 6 người ở Kabul vì lên kế hoạch ám sát Karzai. Trong số những người liên quan đến âm mưu ám sát có bốn sinh viên Đại học Kabul và một giáo sư của trường, Tiến sĩ Aimal Habib, cũng như Mohibullah Ahmadi, một trong những lính gác bên ngoài Dinh Tổng thống ở Kabul. Nhóm sát thủ bị cáo buộc là cộng sự của al-Qaeda và mạng lưới Haqqani, và đã được các phần tử khủng bố Hồi giáo có trụ sở tại Pakistan trả 150.00 K USD. Một quan chức Hoa Kỳ cho biết: "Hiểu biết của chúng tôi là mối đe dọa chống lại Tổng thống Karzai là có thật, đáng tin cậy, nhưng nó chỉ ở giai đoạn đầu của kế hoạch."
Dưới đây là danh sách các âm mưu ám sát khác không thành công:
- Ngày 5 tháng 9 năm 2002: Một âm mưu ám sát đã được thực hiện nhằm vào Karzai tại thành phố Kandahar. Một tay súng mặc quân phục của Quân đội Quốc gia Afghanistan mới đã nổ súng, làm bị thương Gul Agha Sherzai (cựu thống đốc Kandahar) và một sĩ quan Đặc nhiệm Mỹ. Tay súng, một trong những vệ sĩ của Tổng thống và một người qua đường đã khống chế tay súng đều bị giết khi các vệ sĩ Mỹ của Karzai bắn trả. Một số hình ảnh của Đơn vị phát triển chiến tranh đặc biệt Hải quân Hoa Kỳ (DEVGRU) phản ứng với vụ tấn công đã xuất hiện.
- Ngày 16 tháng 9 năm 2004: Một âm mưu ám sát Karzai đã xảy ra khi một quả rocket bắn trượt chiếc máy bay trực thăng ông đang bay khi trên đường đến thành phố Gardez ở miền đông Afghanistan.
- Ngày 10 tháng 6 năm 2007: Các phiến quân Taliban đã cố gắng ám sát Karzai ở Ghazni khi ông đang phát biểu trước các già làng. Các phiến quân đã bắn khoảng 12 quả rocket, một số trong đó rơi cách đám đông 200 m. Karzai không bị thương trong vụ việc và đã được đưa ra khỏi hiện trường sau khi kết thúc bài phát biểu.
- Ngày 27 tháng 4 năm 2008: Các phiến quân, được cho là từ Mạng lưới Haqqani, đã sử dụng súng tự động và súng phóng lựu để tấn công một cuộc duyệt binh mà Karzai đang tham dự ở Kabul. Karzai an toàn, nhưng ít nhất ba người đã thiệt mạng, bao gồm một nghị sĩ, một bé gái mười tuổi và một lãnh đạo thiểu số, và mười người bị thương. Những người khác tham dự sự kiện bao gồm các bộ trưởng chính phủ, các cựu lãnh chúa, các nhà ngoại giao và các quan chức quân sự cấp cao, tất cả đều tập trung để kỷ niệm 16 năm ngày chính phủ Cộng sản Afghanistan sụp đổ dưới tay Mujahideen. Phản ứng trước cuộc tấn công trong buổi lễ, Liên Hợp Quốc cho biết những kẻ tấn công "đã thể hiện sự bất kính hoàn toàn đối với lịch sử và người dân Afghanistan". Phát ngôn viên của Taliban Zabiullah Mujahid đã nhận trách nhiệm về vụ tấn công, tuyên bố: "Chúng tôi đã bắn rocket vào hiện trường lễ kỷ niệm." Ông tiếp tục nói rằng có sáu thành viên Taliban tại hiện trường và ba người đã bị giết. "Mục tiêu của chúng tôi không phải là tấn công trực tiếp ai đó", Mujahed nói khi được hỏi liệu mục đích có phải là giết Karzai hay không. "Chúng tôi chỉ muốn cho thế giới thấy rằng chúng tôi có thể tấn công bất cứ nơi nào chúng tôi muốn." Khả năng những kẻ tấn công tiếp cận gần Karzai như vậy cho thấy chúng có sự giúp đỡ từ bên trong. Bộ trưởng Quốc phòng Wardak xác nhận rằng một cảnh sát trưởng có liên hệ với nhóm đứng sau âm mưu ám sát và một sĩ quan quân đội đã cung cấp vũ khí và đạn dược được sử dụng trong vụ tấn công. Lãnh chúa nổi dậy Gulbuddin Hekmatyar cũng được cho là đã nhận trách nhiệm.
5. Các tranh cãi và chỉ trích lớn
Nhiệm kỳ Tổng thống của Hamid Karzai đã vấp phải nhiều tranh cãi và chỉ trích, đặc biệt là về vấn đề tham nhũng, gian lận bầu cử và mối quan hệ phức tạp với các thế lực bên ngoài, ảnh hưởng đến niềm tin của công chúng và cộng đồng quốc tế.
5.1. Tham nhũng và gian lận bầu cử
Karzai đã bị cáo buộc về gia đình trị, tham nhũng, gian lận bầu cử và có liên quan đến buôn bán ma túy cùng với người anh trai quá cố Ahmed Wali Karzai.
Vào năm 2009, Karzai đã gây ra sự phản đối từ phong trào phụ nữ và các nhà lãnh đạo NATO khi ký Luật Hồi giáo Shia về tình trạng cá nhân khắc nghiệt, được coi là hợp pháp hóa hiếp dâm trong hôn nhân trong cộng đồng Hồi giáo Shia thiểu số ở Afghanistan.
Dưới thời chính quyền Karzai, gian lận bầu cử diễn ra quá rõ ràng đến mức địa vị của Afghanistan như một quốc gia dân chủ đã bị đặt câu hỏi. Hơn nữa, một tòa án đặc biệt do Karzai tự mình thành lập bất chấp các chuẩn mực hiến pháp đã tìm cách khôi phục hàng chục ứng cử viên bị loại vì gian lận trong cuộc bầu cử quốc hội năm 2010 bởi Ủy ban Bầu cử Độc lập. Một báo cáo năm 2019 của Washington Post mô tả Karzai cai trị một chính phủ "tham nhũng" được Hoa Kỳ dung thứ. Năm 2012, Afghanistan bị xếp chung với Somalia và Bắc Triều Tiên ở cuối Chỉ số Nhận thức Tham nhũng của Minh bạch Quốc tế, và xếp thứ 172/175 vào năm 2014.
Mahmoud Karzai, anh trai Tổng thống Karzai, đã bị liên lụy trong cuộc khủng hoảng Ngân hàng Kabul năm 2010. Mahmud Karzai là cổ đông lớn thứ ba trong ngân hàng với 7% cổ phần. Ngân hàng Kabul đã chịu tổn thất lớn từ các khoản đầu tư vào các biệt thự ở Palm Jumeirah ở Dubai. Các khoản đầu tư bất động sản được đăng ký dưới tên chủ tịch Ngân hàng Kabul, Sherkhan Farnood. Mahmud Karzai đã mua một biệt thự như vậy từ Farnood với giá 7.00 M AED bằng tiền vay từ Ngân hàng Kabul và chỉ trong vài tháng đã bán nó với giá 10.40 M AED. Việc Mahmud Karzai mua 7% cổ phần trong Ngân hàng Kabul cũng được tài trợ hoàn toàn bằng tiền vay từ Ngân hàng Kabul với cổ phiếu làm tài sản thế chấp.
Karzai đã thừa nhận có tham nhũng tràn lan ở Afghanistan, nhưng ông đổ lỗi vấn đề này phần lớn là do cách các hợp đồng được trao bởi cộng đồng quốc tế, và nói rằng "nhận thức về tham nhũng" là một nỗ lực cố ý nhằm làm suy yếu chính phủ Afghanistan.
5.2. Quan hệ tài chính với các cường quốc nước ngoài
Vào ngày 28 tháng 4 năm 2013, The New York Times tiết lộ rằng từ tháng 12 năm 2002 cho đến ngày công bố, văn phòng tổng thống của Karzai đã được tài trợ "hàng chục triệu đô la" tiền mặt đen từ CIA nhằm mua ảnh hưởng trong chính phủ Afghanistan. Bài báo nêu rõ rằng "số tiền này dường như không chịu sự giám sát và hạn chế." Một quan chức Mỹ giấu tên được The New York Times trích lời cho biết: "Nguồn tham nhũng lớn nhất ở Afghanistan là Hoa Kỳ."
Vào ngày 17 tháng 6 năm 2013, Thượng nghị sĩ Bob Corker đã chặn khoản tiền 75.00 M USD dành cho các chương trình bầu cử ở Afghanistan sau khi các yêu cầu của ông vào ngày 2 tháng 5, 14 tháng 5 và 13 tháng 6 gửi tới Chính quyền Obama liên quan đến "tiền ma" của CIA vẫn không được trả lời.
Karzai cũng thừa nhận văn phòng của ông đã nhận hàng triệu đô la tiền mặt từ Chính phủ Iran. Karzai tuyên bố số tiền này được trao như những món quà và nhằm mục đích cải tạo Dinh Tổng thống của ông ở Kabul. "Điều này là minh bạch. Đây là điều mà tôi thậm chí đã thảo luận khi tôi ở Trại David với Tổng thống Bush."
Cũng có nhiều tranh cãi về mối liên hệ của Karzai với công ty dầu mỏ Unocal, mặc dù các phát ngôn viên của cả Unocal và Karzai đã phủ nhận bất kỳ mối quan hệ nào như vậy. Tuy nhiên, nguồn gốc của cáo buộc này xuất phát từ một số báo của tờ báo Pháp Le Monde vào ngày 6 tháng 12 năm 2001.
5.3. Quan điểm về Taliban và ISIS
Trong một cuộc phỏng vấn năm 2013 với Al Jazeera, Karzai đã gọi Taliban là 'anh em' của mình. Ông tuyên bố rằng chính phủ Afghanistan và người dân Afghanistan không muốn loại bỏ Taliban, mà muốn tái hòa nhập Taliban vào xã hội. Đây không phải là lần đầu tiên ông gọi Taliban là anh em. Trước đây, ông đã gọi họ là anh em trong bài phát biểu chiến thắng năm 2009, một ngày sau khi ông được tuyên bố là tổng thống.
Vào ngày 14 tháng 9 năm 2015, Tổng cảnh sát trưởng tỉnh, Tướng Daud Ahmadi, tuyên bố rằng Hamid Karzai đã ngăn chặn một cuộc tấn công vào một trại huấn luyện của Taliban ở tỉnh Logar, Afghanistan. Trại này được sử dụng làm nơi xuất phát và một chiến dịch quân sự đang được lên kế hoạch để đối phó với trại. Tuy nhiên, Karzai đã ngăn cản họ tấn công trại. Ahmadi còn tuyên bố có khoảng 200 chiến binh đang được huấn luyện tại trại vào thời điểm đó.
Vào tháng 5 năm 2021, Karzai đã trả lời phỏng vấn tờ báo Đức Der Spiegel, nơi ông bày tỏ sự thông cảm với Taliban, chỉ trích vai trò của Hoa Kỳ ở Afghanistan và ca ngợi vai trò của Liên minh châu Âu, đồng thời nói rằng tương lai của Afghanistan phụ thuộc rất nhiều vào nước láng giềng Pakistan. Ông cũng coi Taliban là "nạn nhân của các lực lượng nước ngoài" và nói rằng người Afghanistan đang bị lợi dụng để "đấu đá lẫn nhau". Vào tháng 11 năm 2021, ông nói với Yalda Hakim của BBC News rằng ông coi Taliban là "anh em".
Trong một cuộc phỏng vấn với Voice of America vào tháng 4 năm 2017, Karzai tuyên bố rằng ISIS ở Afghanistan là một công cụ của Hoa Kỳ. Ông còn tuyên bố rằng ông không phân biệt gì giữa ISIS và Hoa Kỳ. Vài tuần sau đó, trong một cuộc phỏng vấn với Fox News, Karzai tuyên bố rằng ISIS ở Afghanistan là sản phẩm của Hoa Kỳ. Ông nói rằng ông thường xuyên nhận được báo cáo về các máy bay trực thăng không đánh dấu thả hàng tiếp tế để hỗ trợ phe khủng bố. Ông yêu cầu Hoa Kỳ giải thích về các chuyến bay trực thăng không đánh dấu. Ông cũng tuyên bố rằng Hoa Kỳ đã biến Afghanistan thành bãi thử vũ khí của mình. Vào tháng 11 năm 2017, trong một cuộc phỏng vấn với Al Jazeera, Karzai một lần nữa chỉ trích Hoa Kỳ. Ông buộc tội Hoa Kỳ hợp tác với ISIS ở Afghanistan. Hơn nữa, ông nói rằng chính phủ Hoa Kỳ đã cho phép ISIS phát triển mạnh ở Afghanistan và đã sử dụng ISIS làm cái cớ để thả quả GBU-43 (Mẹ của các loại bom) ở Afghanistan.
Karzai cũng cáo buộc Pakistan hỗ trợ ISIS trong một cuộc phỏng vấn với Asian News International (ANI).
6. Hậu nhiệm kỳ Tổng thống
Sau Không kích Nangarhar 2017, Karzai đã lên án người kế nhiệm mình, Tổng thống Ashraf Ghani, gọi ông là kẻ phản bội.
Sau khi Cộng hòa Hồi giáo Afghanistan sụp đổ dưới tay Taliban vào ngày 17 tháng 8 năm 2021, lãnh đạo đảng Hezb-e-Islami liên kết với Taliban, Gulbuddin Hekmatyar, đã gặp Karzai và Abdullah Abdullah, Chủ tịch Hội đồng Hòa giải Quốc gia Tối cao và cựu Giám đốc điều hành, tại Doha, tìm cách thành lập một chính phủ lâm thời với Taliban. Karzai tuyên bố Taliban không chiếm thành phố bằng vũ lực, mà ông đã mời họ vào để ngăn chặn hỗn loạn. Ông nói rằng để được quốc tế công nhận, chính phủ Taliban mới cần có tính hợp pháp nội bộ, điều này có thể đạt được thông qua một tổng tuyển cử hoặc một loya jirga.
Vào tháng 2 năm 2022, Karzai lên án quyết định của Chính quyền Biden về việc giải phóng 7.00 B USD tài sản bị phong tỏa của Ngân hàng Da Afghanistan và chia số tiền đó giữa viện trợ nhân đạo cho Afghanistan và các nạn nhân của Sự kiện 11 tháng 9 năm 2001. Karzai gọi quyết định này là một "hành động tàn bạo" và, trong khi nói rằng người Afghanistan thông cảm với các nạn nhân của sự kiện 11 tháng 9, số tiền đó thuộc về người dân Afghanistan, những người cũng đã chịu hậu quả từ các cuộc tấn công.
Karzai đã chỉ trích việc chính phủ Taliban không thực hiện lời hứa về quyền của phụ nữ, và đã yêu cầu Taliban mở lại trường học cho trẻ em gái. Trong một cuộc phỏng vấn với CNN, ông cũng đã lên án yêu cầu phụ nữ phải mặc burqa và che mặt. Trong một tuyên bố từ một địa điểm không xác định vào ngày 24 tháng 1 năm 2025, Karzai một lần nữa kêu gọi mở cửa lại ngay lập tức các trường học và đại học cho trẻ em gái, nói rằng "Afghanistan chỉ có thể đạt được độc lập khỏi sự phụ thuộc nước ngoài và giành lại vị trí xứng đáng trong cộng đồng toàn cầu thông qua giáo dục."
7. Đời tư

Vào năm 1999, Hamid Karzai kết hôn với Zeenat Quraishi, một bác sĩ phụ khoa đang làm việc với những người tị nạn Afghanistan sống ở Pakistan. Họ có một con trai, Mirwais, sinh tháng 1 năm 2007; một con gái, Malalai, sinh năm 2012; và một con gái khác, Howsi, sinh tháng 3 năm 2014 tại Gurgaon, Ấn Độ. Ông trở thành cha một lần nữa ở tuổi 58 khi một con gái khác ra đời vào tháng 9 năm 2016 tại Bệnh viện Apollo, New Delhi. Theo một bản kê khai tài sản của một cơ quan chống tham nhũng, Karzai kiếm được 525 USD mỗi tháng và có dưới 20.00 K USD trong tài khoản ngân hàng. Karzai không sở hữu bất kỳ đất đai hay tài sản nào.
Karzai có sáu anh em, bao gồm Mahmood Karzai và Qayum Karzai, cũng như Ahmed Wali Karzai (đã mất), người từng là đại diện cho khu vực miền nam Afghanistan. Qayum cũng là người sáng lập Afghans for a Civil Society. Karzai có một chị gái, Fauzia Karzai. Gia đình Karzai sở hữu và điều hành một số nhà hàng Afghanistan ở Bờ Đông Hoa Kỳ và Chicago.
Trong các bản tin tiểu sử ban đầu, có sự nhầm lẫn về dòng dõi gia tộc của ông; người ta đã viết rằng dòng dõi cha của ông xuất phát từ gia tộc Sadduzai. Sự nhầm lẫn này có thể phát sinh từ các nguồn tin cho rằng ông được chọn làm tù trưởng của bộ tộc Popalzai. Theo truyền thống, bộ tộc Popalzai được lãnh đạo bởi các thành viên của Sadozais. Vua đầu tiên của Afghanistan, Ahmad Shah Durrani, là lãnh đạo của Sadozais, và dòng dõi Sadozai tiếp tục cai trị Afghanistan cho đến năm 1826 khi gia tộc Barakzai lên ngôi. Karzai được cho là đến từ chi tộc Shamizai của Popalzais. Ông nội của ông, Khair Muhammad Karzai, là một thủ lĩnh của bộ tộc Popalzai từ Kandahar, người đã chuyển đến Kabul và điều hành công việc kinh doanh nhà khách. Những hành động này và sự thăng tiến trong hệ thống bộ tộc Popalzai đã dẫn đến việc gia đình Karzai cung cấp một lựa chọn khả thi của gia tộc Shamizai thay thế cho sự lãnh đạo của Sadozai sau cuộc xâm lược của Liên Xô khi gia tộc Sadozai không thể cung cấp một nhà lãnh đạo bộ tộc. Ông thường được thấy đội chiếc mũ Karakul, một loại mũ đã được nhiều vị vua Afghanistan đội trong quá khứ.
Sau Kabul thất thủ vào năm 2021, Karzai quyết định ở lại Kabul cùng các con gái và ông kêu gọi Taliban tôn trọng cuộc sống của ông và gia đình cũng như dân thường ở Afghanistan. Vào ngày 27 tháng 8 năm 2021, nhà hoạt động nổi tiếng Fatima Gailani đã chỉ trích ông, trong khi Hoa Kỳ kêu gọi Taliban đưa ông vào chính phủ mới cùng với Abdullah Abdullah. Tuy nhiên, vào ngày 1 tháng 9 năm 2021, các nguồn tin thân cận với Taliban cho biết "không thể" Karzai sẽ là một phần của chính phủ mới, với một phát ngôn viên của nhóm nói rằng nhóm sẵn sàng tuyển dụng họ, ám chỉ cả Abdullah Abdullah nhưng nói thêm rằng Taliban không muốn "những con ngựa già", ám chỉ rõ ràng đến Karzai.
8. Giải thưởng và bằng cấp danh dự

Trong những năm qua, Hamid Karzai đã trở thành một nhân vật được công nhận rộng rãi. Ông đã nhận được nhiều giải thưởng và bằng cấp danh dự từ các chính phủ và tổ chức giáo dục nổi tiếng trên khắp thế giới. Dưới đây là một số giải thưởng và danh hiệu của ông:
- Một huy chương kỷ niệm sự kiện 11 tháng 9 năm 2001 từ Hạ viện Hoa Kỳ, do thành viên Hạ viện Jack Kingston trao tặng vào ngày 29 tháng 1 năm 2002.
- Vào tháng 6 năm 2002, ông nhận Giải thưởng Đĩa vàng của Viện Hàn lâm Thành tựu Mỹ do thành viên Hội đồng Giải thưởng James Earl Jones trao tặng tại Hội nghị thượng đỉnh Thành tựu ở Lâu đài Dublin, Dublin, Ireland.
- Bằng tiến sĩ danh dự về văn học từ Đại học Himachal ở Ấn Độ, trường cũ của ông, vào ngày 7 tháng 3 năm 2003.
- Vào ngày 6 tháng 6 năm 2003, Karzai được Nữ hoàng Elizabeth II phong tước Hiệp sĩ Danh dự Đại Thập tự của Huân chương Thánh Michael và Thánh George.
- Vào ngày 4 tháng 7 năm 2004, Karzai được trao Huân chương Tự do Philadelphia tại Philadelphia, Pennsylvania. Trong bài phát biểu chấp nhận, Karzai tuyên bố: "Ở đâu Tự do chết, cái ác nảy nở. Chúng tôi, những người Afghanistan, đã học được từ kinh nghiệm lịch sử rằng tự do không dễ dàng có được. Chúng tôi vô cùng trân trọng giá trị của tự do... vì chúng tôi đã phải trả giá bằng mạng sống của mình. Và chúng tôi sẽ bảo vệ tự do bằng mạng sống của mình."
- Vào ngày 22 tháng 5 năm 2005, ông nhận bằng Tiến sĩ Luật danh dự từ Đại học Boston.
- Vào ngày 25 tháng 5 năm 2005, ông nhận bằng danh dự từ Trung tâm Nghiên cứu Afghanistan tại Đại học Nebraska tại Omaha.
- Vào ngày 25 tháng 9 năm 2006, ông nhận bằng Tiến sĩ Luật danh dự từ Đại học Georgetown.
- Vào tháng 6 năm 2012, ông nhận bằng Tiến sĩ danh dự từ Đại học Khoa học Thể thao Nippon.
- Đại học Lovely Professional đã trao tặng Karzai bằng Tiến sĩ danh dự vào ngày 20 tháng 5 năm 2013.
9. Trong văn hóa đại chúng
- Trong bộ phim War Machine (phim), Karzai được Ben Kingsley thủ vai.
10. Đánh giá
Di sản chính trị của Hamid Karzai là một chủ đề phức tạp và đa chiều, nhận được nhiều đánh giá khác nhau từ cả cộng đồng trong nước và quốc tế. Một mặt, ông được ghi nhận là nhà lãnh đạo đầu tiên được bầu cử dân chủ của Afghanistan sau sự sụp đổ của Taliban, một biểu tượng của hy vọng và sự chuyển mình hướng tới một quốc gia ổn định và dân chủ hơn. Ông đã giám sát việc xây dựng hiến pháp mới, tổ chức các cuộc bầu cử, và nỗ lực đoàn kết các phe phái dân tộc khác nhau, thể hiện cam kết đối với sự hòa giải và xây dựng nhà nước. Dưới thời ông, kinh tế Afghanistan cũng đạt được những bước tăng trưởng đáng kể.
Tuy nhiên, nhiệm kỳ của Karzai cũng bị lu mờ bởi những thách thức lớn và những chỉ trích gay gắt. Vấn đề tham nhũng tràn lan trong chính phủ của ông, cùng với các cáo buộc về gia đình trị và gian lận bầu cử, đã làm suy yếu niềm tin của công chúng và cộng đồng quốc tế vào các thể chế dân chủ mới nổi. Mối quan hệ của ông với các cường quốc phương Tây, đặc biệt là Hoa Kỳ, ngày càng trở nên căng thẳng do những bất đồng về số thương vong dân thường trong các chiến dịch quân sự chống phiến quân và chiến lược tái thiết. Karzai thường xuyên chỉ trích các lực lượng nước ngoài về việc gây hại cho dân thường, đồng thời có những phát biểu gây tranh cãi về Taliban (gọi họ là "anh em") và cáo buộc Hoa Kỳ liên quan đến sự trỗi dậy của ISIS ở Afghanistan. Những quan điểm này, cùng với việc ông chấp nhận tiền mặt từ các quốc gia nước ngoài như CIA và Iran, đã làm dấy lên nghi ngờ về tính độc lập và toàn vẹn của chính phủ ông.
Sau khi rời nhiệm sở, Karzai vẫn duy trì vai trò chính trị quan trọng trong bối cảnh Afghanistan thay đổi, đặc biệt là sau khi Taliban trở lại nắm quyền vào năm 2021. Ông đã lên tiếng chỉ trích mạnh mẽ quyết định đóng băng tài sản của Afghanistan của Hoa Kỳ và việc Taliban cấm giáo dục nữ giới, tiếp tục thể hiện sự quan tâm đến chủ quyền và quyền con người của Afghanistan. Nhìn chung, di sản của Hamid Karzai là sự pha trộn giữa những thành tựu đáng kể trong việc kiến tạo một nhà nước dân chủ ban đầu và những hạn chế sâu sắc trong quản trị, tham nhũng và khả năng đối phó với các thách thức an ninh và chính trị nội bộ.