1. Cuộc đời
1.1. Thời thơ ấu và bối cảnh
Andre De Grasse sinh ra tại Scarborough, một vùng ngoại ô của Toronto, Ontario, Canada. Mẹ anh, Beverley De Grasse, từng là vận động viên chạy nước rút ở trường trung học tại Trinidad và Tobago trước khi chuyển đến Canada năm 26 tuổi. Cha anh, Alexander Waithe, di cư từ Barbados đến Canada khi còn là thiếu niên.
De Grasse lớn lên ở Markham, Ontario. Anh theo học trường Tiểu học Công giáo St. Marguerite Bourgeoys từ mẫu giáo đến lớp hai, sau đó chuyển đến trường Công giáo Mother Teresa ở Markham và học đến lớp tám. Tại đây, anh đã giành chiến thắng trong cuộc đua đầu tiên của mình vào năm 2006. Anh cũng từng theo học tại Học viện Công giáo Father Michael McGivney và Trường Trung học Milliken Mills. De Grasse là một người theo đạo Công giáo, chịu ảnh hưởng từ đức tin của cha mẹ.
1.2. Thời đi học và khởi đầu sự nghiệp điền kinh
Trong những năm trung học, De Grasse ban đầu tập trung vào bóng rổ. Anh từng thi đấu với Andrew Wiggins, người sau này trở thành cầu thủ NBA. Bước ngoặt đến khi anh tham gia cuộc đua điền kinh đầu tiên tại Giải vô địch Vùng York. Dù chỉ mặc quần đùi bóng rổ, đi giày đinh mượn và xuất phát đứng mà không dùng bàn đạp, De Grasse vẫn gây ấn tượng mạnh. Anh về nhì ở nội dung 100m với thời gian 10.91 s, thứ ba ở 200m với 22.64 s, và thứ bảy ở nhảy xa với 5.88 m.
Tony Sharpe, một cựu vận động viên Olympic Canada và người từng giành huy chương đồng tiếp sức 4x400m tại Thế vận hội Mùa hè 1984, đã phát hiện tài năng của De Grasse. Sharpe nhận thấy khả năng vượt trội của anh dù thiếu kinh nghiệm và trang bị, sau đó mời anh tham gia Học viện Tốc độ (Speed Academy) ở Pickering. De Grasse đã đủ điều kiện tham dự Giải vô địch Trung tâm Ontario (về thứ 4 ở 100m và thứ 10 ở 200m) và Giải vô địch Ontario (về thứ 5 ở 100m). Sau đó, anh bắt đầu tập luyện dưới sự hướng dẫn của Sharpe.
Tại Đại hội Thể thao Canada 2013, De Grasse đã giành ba huy chương vàng ở các nội dung 100m, 200m và tiếp sức 4x100m.
1.3. Sự nghiệp đại học
De Grasse theo học tại Đại học Cộng đồng Coffeyville vào năm 2013 và 2014, trước khi chuyển tiếp đến USC cho mùa giải năm 2015.
Trong thời gian thi đấu cho USC, De Grasse đã giành chức vô địch Pac-12 Conference vào tháng 5 năm 2015 với thành tích 9.97 s ở nội dung 100m, đánh dấu lần đầu tiên anh chạy dưới 10 giây và trở thành vận động viên Canada đầu tiên làm được điều này kể từ Bruny Surin. Ở nội dung 200m, De Grasse phá kỷ lục Canada với 20.03 s.
Anh thu hút sự chú ý toàn cầu tại Giải vô địch điền kinh NCAA Division I ngoài trời 2015 khi giành chiến thắng ở cả 100m và 200m, vượt qua đối thủ mạnh Trayvon Bromell của Đại học Baylor, với các thành tích lần lượt là 9.75 s và 19.58 s (có sự hỗ trợ của gió). Sau cuộc đua, với sự động viên từ bạn bè, anh nói: "Tôi tự hỏi... nhà vô địch thế giới? Nhà vô địch Olympic? Tại sao không phải là tôi? Tôi đã đi xa đến mức này, và tôi mới chỉ chạm đến bề mặt. Tôi muốn tiếp tục. Điền kinh rất vui đối với tôi, và chừng nào nó còn như vậy, tôi tin mình sẽ tiếp tục tiến bộ."
Vào tháng 12 năm 2015, De Grasse chuyển sang thi đấu chuyên nghiệp, ký hợp đồng trị giá 11.25 M USD với hãng Puma.
2. Sự nghiệp và Thành tựu
2.1. Mùa giải 2015-2016: Nổi lên trên trường quốc tế
Mùa giải 2015 đánh dấu sự nổi lên của De Grasse trên trường quốc tế. Sau khi giành chức vô địch quốc gia 100m với kỷ lục cá nhân 9.95 s, anh tiếp tục tham dự Đại hội Thể thao Liên châu Mỹ 2015 được tổ chức tại Toronto, quê nhà của anh. Anh giành huy chương vàng ở nội dung 100m với thời gian 10.05 s. Sau cuộc đua, De Grasse chia sẻ về khán giả nhà: "Tuyệt vời. Tôi nghĩ họ đã cho tôi thêm năng lượng; khán giả thật tuyệt vời; tôi nghe họ cổ vũ tên tôi và hét tên tôi." De Grasse tiếp tục giành huy chương vàng thứ hai ở nội dung 200m với kỷ lục quốc gia mới là 19.88 s. Anh trở thành vận động viên Canada đầu tiên trong lịch sử chạy cả 100m dưới 10 giây và 200m dưới 20 giây. Anh tưởng chừng đã giành huy chương vàng thứ ba tại Đại hội Thể thao Liên châu Mỹ khi chạy chặng thứ hai của nội dung tiếp sức 4x100m, trong đó đội Canada về nhất với kỷ lục Đại hội là 38.06 s. Tuy nhiên, đội sau đó đã bị truất quyền thi đấu hai giờ sau cuộc đua vì vi phạm làn chạy của Gavin Smellie.

Giải vô địch điền kinh thế giới 2015 diễn ra tại Bắc Kinh, Trung Quốc. Tại sự kiện này, De Grasse dễ dàng vượt qua vòng loại 100m với 9.99 s. Anh gây chú ý khi suýt đánh bại Usain Bolt, người đã vấp ngã khỏi bàn đạp. Cả hai đạt 9.96 s, với Bolt chỉ hơn vài phần nghìn giây. Trong trận chung kết, De Grasse đồng giành huy chương đồng với Bromell, đạt kỷ lục cá nhân mới là 9.92 s. Anh trở thành vận động viên Canada đầu tiên giành huy chương ở nội dung quan trọng này kể từ khi Bruny Surin giành huy chương bạc vào năm 1999. Sau trận chung kết, De Grasse nói: "Tôi không biết ai đã thắng cuộc đua, tôi không biết bạn có thể thực sự hòa với ai đó để giành huy chương đồng. Vì vậy, tôi rất vui cho Trayvon và tự hào về bản thân khi đạt được kỷ lục cá nhân. Để thi đấu với những người này và lọt vào chung kết, tôi không thể kết thúc mùa giải tốt hơn thế. Tôi không thể để [việc phân làn] làm tôi mất tập trung. Cuối cùng, đó là trận chung kết 100m. Đây là cuộc đua lớn nhất trong đời tôi, vì vậy tôi sẽ không nghĩ về việc phân làn. Tôi rất tự tin sau vòng bán kết, khi ở gần Bolt như vậy, và điều đó đã tăng thêm sự tự tin cho tôi trong trận chung kết." De Grasse cũng tham gia nội dung tiếp sức 4x100m, nơi anh giành huy chương đồng thứ hai, chạy 38.13 s cùng với Aaron Brown, Brendon Rodney và Justyn Warner.
Mùa giải 2016 của De Grasse khởi đầu không mấy suôn sẻ, khi anh chỉ về thứ 8 tại Giải điền kinh Prefontaine Classic. Tuy nhiên, anh nhanh chóng lấy lại phong độ vào tháng 6, giành chiến thắng 200m tại Birmingham và 100m tại Oslo. Anh bảo vệ thành công chức vô địch quốc gia 100m với 9.99 s, lần đầu tiên chạy dưới 10 giây trong mùa giải, và đủ điều kiện tham dự đội tuyển Olympic Canada. Anh cũng đủ điều kiện tham dự nội dung 200m, dù chỉ về thứ 3 tại giải vô địch quốc gia sau Rodney và Brown.

De Grasse bước vào Thế vận hội Mùa hè 2016 ở Rio de Janeiro với kỳ vọng lớn từ Canada. Anh dễ dàng tiến vào chung kết 100m sau khi chạy 10.04 s ở vòng loại và sau đó đạt kỷ lục cá nhân 9.92 s ở bán kết. Anh gây ấn tượng mạnh khi duy trì tốc độ ngang bằng với Usain Bolt trong trận bán kết của họ, thậm chí còn có vẻ như bắt chước vận động viên giữ kỷ lục thế giới, cả hai vận động viên được tài trợ bởi Puma cùng nhau vượt qua vạch đích với nụ cười. De Grasse giành huy chương đồng trong trận chung kết với 9.91 s, một kỷ lục cá nhân mới, xếp sau Bolt và đối thủ chính của anh là Justin Gatlin. Anh trở thành vận động viên nam đầu tiên giành huy chương cho Canada tại Thế vận hội Mùa hè 2016. Huy chương của De Grasse đã làm dấy lên cuộc thảo luận về việc anh là người kế nhiệm của Bolt trong thế giới điền kinh, một tuyên bố mà Bolt đã ủng hộ:
"Anh ấy lại vượt qua. Anh ấy sẽ rất giỏi; anh ấy chạy giống hệt tôi, ý tôi là, anh ấy rất chậm ở bàn đạp, nhưng khi anh ấy bắt đầu, anh ấy sẽ bứt tốc." - Usain Bolt, về việc De Grasse là tương lai của điền kinh sau khi anh giải nghệ.
Sau đó, De Grasse nói về mối quan hệ của mình với Bolt: "Chúng tôi chỉ đang vui vẻ. Tôi và Usain gặp nhau vào tháng Giêng, chúng tôi đã làm nhiều thứ cùng nhau. Anh ấy cảm thấy tôi là người tiếp theo, và bây giờ tôi chỉ cố gắng sống đúng với điều đó." Cựu vận động viên Olympic Canada Donovan Bailey đã được thấy nhảy cẫng lên trong phòng thu của CBC Sports, cổ vũ De Grasse. Sau đó, anh nói: "Tôi đang run. Điều này thật tuyệt vời cho điền kinh ở Canada."

Ở nội dung 200m, De Grasse có thời gian nhanh nhất ở vòng loại là 20.09 s. De Grasse và Bolt một lần nữa xếp cạnh nhau ở bán kết. Bolt dẫn trước ở nửa đường khi De Grasse bất ngờ tăng tốc, dường như cố gắng đánh bại anh. Cả hai trao đổi nụ cười và cùng nhau vượt qua vạch đích, một trong những khoảnh khắc mang tính biểu tượng nhất của Thế vận hội. De Grasse tuyên bố chiến lược của anh là làm Bolt mệt mỏi trước trận chung kết, điều mà Bolt dường như không đánh giá cao. Thời gian 19.8 s của De Grasse là một kỷ lục Canada mới, và anh trở thành vận động viên Canada đầu tiên lọt vào chung kết 200m kể từ Atlee Mahorn tại Thế vận hội Mùa hè 1988 ở Seoul. Mặc dù chiến thuật của mình, De Grasse vẫn về sau Bolt, lần này giành huy chương bạc với 20.02 s, là vận động viên Canada đầu tiên giành huy chương ở nội dung 200m kể từ Percy Williams tại Thế vận hội Mùa hè 1928 ở Amsterdam.

De Grasse chạy chặng cuối trong trận chung kết tiếp sức 4x100m. Ban đầu ở vị trí thứ 6, De Grasse đã có một pha bứt tốc đáng kinh ngạc, vượt qua Nhật Bản và Hoa Kỳ khoảng 4 m, dù anh chỉ suýt mất huy chương đồng với chênh lệch 0.02 s. Mặc dù vậy, đội Canada đã lập kỷ lục quốc gia mới là 37.64 s, phá kỷ lục được lập vào năm 1996 tại Atlanta. Tuy nhiên, đội Hoa Kỳ về thứ ba đã bị truất quyền thi đấu vì vi phạm khu vực trao gậy (trao gậy bên ngoài khu vực quy định) ở lần trao gậy đầu tiên, vì vậy đội Canada đã được trao huy chương đồng.
2.2. Mùa giải 2017-2018: Chấn thương và phục hồi
Cũng như năm 2016, De Grasse có một khởi đầu mùa giải không suôn sẻ nhưng nhanh chóng lấy lại phong độ. Anh giành chiến thắng tại các giải Diamond League ở nội dung 100m tại Oslo và Stockholm, và 200m tại Rome và Rabat. Thành tích 9.69 s của anh tại Stockholm (với tốc độ gió +4.8 m/s) vượt quá giới hạn gió 2 m/s nhưng vẫn là thành tích nhanh thứ 4 trong lịch sử. Với việc Bolt chọn không tham gia 200m, De Grasse được coi là ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch thế giới tại Luân Đôn. Mục tiêu chính của anh là đánh bại Bolt ở nội dung 100m trước khi anh giải nghệ sau giải vô địch. Sau khi giành cả hai chức vô địch quốc gia 100m và 200m, De Grasse đã có cơ hội làm điều tương tự ở Luân Đôn và đánh bại vận động viên giữ kỷ lục thế giới. Tuy nhiên, chỉ vài ngày trước giải vô địch thế giới, De Grasse bị căng cơ gân kheo và buộc phải rút lui khỏi cả hai nội dung, chấm dứt mục tiêu đánh bại Bolt trước khi anh giải nghệ. Vài tuần trước đó, hai người dự kiến đối đầu ở Monaco, nhưng De Grasse được cho là đã bị rút khỏi cuộc đua. Huấn luyện viên của anh tuyên bố đó là do Bolt, có thể liên quan đến các điều khoản hợp đồng với đội của Bolt, những người không muốn thấy De Grasse có khả năng đánh bại anh trước giải vô địch. Vài ngày sau, Bolt cũng nói trong một cuộc phỏng vấn rằng "Người cuối cùng tôi nói sẽ vĩ đại đã coi thường tôi", một bình luận được hiểu là về De Grasse và động thái bất ngờ của anh trong bán kết 200m ở Rio. Mặc dù những căng thẳng rõ ràng, Bolt thừa nhận anh muốn được đua với De Grasse ở Luân Đôn.
Vào ngày 10 tháng 1 năm 2018, De Grasse được điền tên vào đội tuyển Canada tham dự Đại hội Thể thao Khối Thịnh vượng chung 2018. Tuy nhiên, anh đã rút lui trước khi Đại hội bắt đầu do chấn thương gân kheo.
Tại Giải điền kinh Diamond League, De Grasse về thứ 6 ở nội dung 200m tại Doha và thứ 8 ở nội dung 100m tại Thượng Hải, rõ ràng bị ảnh hưởng bởi chấn thương. Anh không thể bảo vệ chức vô địch quốc gia 100m, chỉ về thứ ba với 10.2 s. Trong vòng loại 200m, anh bị chấn thương gân kheo; khán giả cổ vũ De Grasse khi anh đi bộ đến vạch đích, và anh kết thúc mùa giải của mình. Sau chấn thương, De Grasse rời ALTIS và huấn luyện viên Stu McMillan ở Arizona, chuyển đến Jacksonville để tập luyện dưới sự hướng dẫn của Rana Reider.
2.3. Mùa giải 2019: Huy chương tại Giải vô địch Thế giới

Mặc dù gặp khó khăn ban đầu trong mùa giải, De Grasse dường như đang dần trở lại các giải đấu quốc tế. Anh về nhì sau Aaron Brown ở nội dung 200m tại Giải điền kinh Diamond League ở Thượng Hải. Một tháng sau, anh giành chiến thắng Diamond League đầu tiên sau hai năm tại sự kiện 200m Rabat, đánh bại đương kim vô địch thế giới Ramil Guliyev. Cuối cùng, anh sẽ đứng trên bục vinh quang ở năm trong số bảy sự kiện 100m và tất cả sáu sự kiện 200m trong quá trình chuẩn bị cho Giải vô địch Thế giới. Tuần sau đó, anh đánh bại Christian Coleman tại Ostrava Golden Spike ở nội dung 200m với 19.91 s. Vào tháng 7, anh phá vỡ mốc 10 giây lần đầu tiên sau 3 năm tại Giải điền kinh Diamond League ở Luân Đôn.
Tại giải vô địch quốc gia, De Grasse suýt đánh bại Brown ở nội dung 100m, cả hai đạt 10.03 s và chỉ cách nhau vài phần nghìn giây. Anh được điền tên vào đội tuyển Canada tham dự Giải vô địch điền kinh thế giới 2019 ở Doha, Qatar ở cả hai nội dung của mình. Trong suốt mùa giải, De Grasse duy trì phong độ ổn định tại nhiều cuộc đua Diamond League, đạt được nhiều lần chạy 200m dưới 20 giây. Anh kết thúc mùa giải trước giải vô địch với chiến thắng 100m tại ISTAF Berlin với 9.97 s.
Tại giải vô địch thế giới, De Grasse chính thức khẳng định vị thế của mình bằng cách giành chiến thắng ở bán kết 100m, đánh bại đương kim vô địch Justin Gatlin và vận động viên xếp thứ 2 mọi thời đại Yohan Blake. Anh giành huy chương đồng trong trận chung kết với 9.9 s, một kỷ lục cá nhân mới. Tiếp theo thi đấu ở nội dung 200m, anh giành huy chương bạc sau Noah Lyles với 19.95 s, kém kỷ lục cá nhân tốt nhất mùa giải của anh là 19.87 s. De Grasse bình luận rằng anh hơi mệt mỏi về cuối cuộc đua nhưng "Tôi không thất vọng. Tôi không nghĩ mình sẽ ở đây một năm trước." Đây là huy chương vô địch thế giới đầu tiên cho một vận động viên Canada ở nội dung 200m kể từ Atlee Mahorn vào năm 1991. Anh một lần nữa chạy chặng cuối cho đội tiếp sức 4x100m Canada nhưng không đủ điều kiện vào chung kết mặc dù đạt thành tích tốt nhất mùa giải là 37.91 s và về thứ tám chung cuộc.
2.4. Mùa giải 2020-2021: Huy chương vàng Olympic Tokyo
Sự bùng phát của Đại dịch COVID-19 đã dẫn đến việc hủy bỏ phần lớn mùa giải quốc tế 2020 và việc hoãn Thế vận hội Mùa hè 2020 sang năm sau. De Grasse mở màn mùa giải 2021 vào ngày 17 tháng 4 tại giải Tom Jones Memorial Invitational ở Gainesville, Florida, chạy 100m với 9.99 s. Các lần xuất phát 100m tiếp theo của anh, bao gồm hai lần xuất hiện tại hệ thống Giải điền kinh Diamond League 2021, đều có thời gian trên 10 giây. Anh đạt được nhiều thành công hơn ở nội dung 200m, về đích trong top 3 ở cả ba lần xuất hiện tại Diamond League, bao gồm chiến thắng ở sự kiện Oslo với thời gian 20.09 s. Anh cũng tham gia Müller British Grand Prix với tư cách là thành viên đội tiếp sức 4x100m Canada, đội đã về nhì với thời gian 38.29 s.
De Grasse được điền tên vào đội tuyển Olympic Canada 2020 và được xác định là một trong những ứng cử viên huy chương hàng đầu của Canada trong điền kinh, bất chấp một số kết quả ban đầu của anh trong năm đó. Cựu vô địch Olympic Donovan Bailey đã bác bỏ những lo ngại về thời gian của De Grasse, nói rằng, theo quan điểm của ông, anh "quan tâm hơn đến việc anh ấy không bị chấn thương và đã ổn định."
Khi đến Tokyo tham dự Thế vận hội Mùa hè 2020, De Grasse bắt đầu bằng việc thi đấu ở vòng loại 100m nam. Anh dễ dàng thắng vòng loại của mình, đạt thành tích tốt nhất mùa giải mới là 9.91 s, chỉ kém kỷ lục cá nhân của anh hai năm trước 0.01 s, và kết thúc với thời gian nhanh nhất trong tất cả các vòng loại. Anh về nhì ở bán kết sau Fred Kerley, chạy 9.98 s, và tiến vào chung kết. Trong trận chung kết, De Grasse có làn chạy thứ chín không thuận lợi và xuất phát chậm, nhưng nhanh chóng tăng tốc trong 40m cuối cùng của cuộc đua để về đích ở vị trí thứ ba và giành huy chương đồng thứ hai ở nội dung này, với kỷ lục cá nhân mới là 9.89 s. Đây là huy chương thứ 14 của Canada tại Thế vận hội Tokyo và là huy chương đầu tiên cho một vận động viên nam. Việc thiếu huy chương cho các vận động viên nam Canada đã trở thành chủ đề thảo luận của giới truyền thông và khán giả trong chín ngày đầu tiên của Thế vận hội. Anh cũng trở thành vận động viên nam Canada đầu tiên giành nhiều huy chương Olympic ở nội dung 100m.
De Grasse tiếp theo thi đấu ở vòng loại 200m, tự động vượt qua vòng loại với tư cách là người thứ ba trong vòng loại của mình với 20.56 s. Điều này khiến anh một lần nữa ở làn chạy thứ chín không thuận lợi khi ở bán kết, anh lập kỷ lục cá nhân mới và kỷ lục quốc gia là 19.73 s, thời gian nhanh nhất trong giai đoạn bán kết. De Grasse sau đó tiếp tục giành huy chương vàng trong trận chung kết 200m với kỷ lục cá nhân và kỷ lục Canada là 19.62 s, đưa anh trở thành người nhanh thứ 8 mọi thời đại ở nội dung 200m. Đây là huy chương vàng điền kinh đầu tiên của Canada kể từ năm 1996, và huy chương vàng 200m đầu tiên kể từ chiến thắng của Percy Williams vào năm 1928. De Grasse là vận động viên chạy nước rút nam duy nhất thi đấu ở cả 100m và 200m tại Tokyo.
Vài giờ sau khi giành huy chương vàng, De Grasse thi đấu ở vòng loại tiếp sức 4x100m cùng với Aaron Brown, Jerome Blake và Brendon Rodney. Một lần nữa chạy chặng cuối, tại thời điểm đó, De Grasse nhận gậy từ Rodney, đội Canada được đánh giá ở vị trí thứ năm, nhưng De Grasse đã về đích ở vị trí thứ hai, chỉ kém vận động viên chạy chặng cuối của Trung Quốc Wu Zhiqiang hai phần nghìn giây. Thời gian vượt qua vòng loại của đội Canada là nhanh thứ ba trong các vòng loại, sau Jamaica và Trung Quốc. De Grasse lặp lại màn trình diễn này trong trận chung kết, đưa Canada từ vị trí thứ năm lên vị trí huy chương đồng ở chặng cuối, giành huy chương Olympic thứ sáu của anh. Huy chương đồng này sau đó đã được nâng cấp thành bạc khi đội Vương quốc Anh bị truất quyền thi đấu. Điều này đã giúp anh sánh ngang với Cindy Klassen và Clara Hughes là vận động viên Olympic Canada được vinh danh thứ hai (sau Penny Oleksiak).
Trong sự kiện đầu tiên sau Thế vận hội, De Grasse trở lại Giải điền kinh Diamond League để tham dự giải Prefontaine Classic ở Eugene, Oregon. Thi đấu ở nội dung 100m, De Grasse đạt thời gian 9.74 s có sự hỗ trợ của gió, giành chiến thắng trước vận động viên giành huy chương bạc Tokyo Kerley. De Grasse nói rằng sau Thế vận hội, anh "chỉ ra ngoài để vui vẻ." Vài tuần sau đó tại Chung kết Diamond League ở Zürich, De Grasse về nhì ở cả 100m và 200m, thi đấu cả hai nội dung trong cùng một đêm. Anh đạt thành tích 9.89 s tương đương với thời gian của mình tại Thế vận hội và sau đó chạy 19.72 s một giờ sau đó, mặc dù sau đó anh nói: "Tôi chỉ không còn sức" cho nội dung sau. Anh gọi đó là kết thúc "mùa giải vĩ đại nhất từ trước đến nay của tôi."
2.5. Mùa giải 2022-2024: Vàng Thế vận hội và Paris
Mùa giải 2022 bắt đầu với những khó khăn cho De Grasse, người bị cản trở bởi chấn thương ở chân. Sau khi về thứ chín tại giải Prefontaine Classic ở nội dung 100m, anh giành huy chương vàng tại giải Bislett Games ở Oslo với thành tích tốt nhất mùa giải là 10.05 s. Ngay sau đó, anh mắc COVID-19 lần thứ hai, trải qua một trở ngại đáng kể trong quá trình tập luyện do khó thở.

Mặc dù gặp vấn đề về sức khỏe, anh vẫn quyết định thi đấu tại Giải vô địch điền kinh thế giới 2022 ở Eugene, Oregon. Ở nội dung 100m, De Grasse về nhì ở vòng loại của mình với thời gian 10.12 s, đủ điều kiện vào bán kết, mặc dù gặp khó khăn rõ rệt. Anh chạy 10.21 s ở bán kết và không tiến vào chung kết; đây là lần đầu tiên tại một sự kiện cá nhân cấp thế giới, anh không giành được huy chương. Với tình trạng sức khỏe của mình, De Grasse nói: "Không sao cả. Đây là một mùa giải đầy thử thách. Tôi chấp nhận; tôi đã lọt vào bán kết." Sau đó, anh chọn rút lui khỏi nội dung 200m. Có những câu hỏi được đặt ra về sự sẵn sàng của anh trước nội dung tiếp sức 4x100m, nhưng De Grasse cho biết anh cảm thấy có thể thi đấu. Đội Canada đủ điều kiện vào chung kết với thời gian nhanh thứ ba ở vòng loại, De Grasse bị vận động viên người Pháp Jimmy Vicaut vượt qua ở vạch đích chỉ 0.01 s. Trong trận chung kết, đội Canada đã tạo nên một bất ngờ lớn khi đánh bại đội Hoa Kỳ được đánh giá cao để giành huy chương vàng, nhờ vào những pha trao gậy mượt mà trong khi đội Hoa Kỳ mắc nhiều lỗi. De Grasse chạy chặng cuối cho Canada, duy trì vị trí dẫn đầu trước vận động viên người Mỹ Marvin Bracy để giành huy chương vàng giải vô địch lớn đầu tiên trong sự nghiệp tiếp sức của mình, phá kỷ lục quốc gia mà anh đã từng giúp lập tại Thế vận hội Rio. Đây là huy chương vàng thứ ba của Canada ở nội dung này, và những huy chương khác là những chiến thắng liên tiếp trong kỷ nguyên của Bailey vào năm 1995 và 1997. Kết quả này đã "làm choáng váng" đám đông chủ nhà Hoa Kỳ tại Sân vận động Hayward Field, nhưng De Grasse lưu ý "có rất nhiều cờ Canada ở đó, rất nhiều người hâm mộ cổ vũ chúng tôi -- điều đó chắc chắn rất tuyệt. Về mặt kỹ thuật không phải trên sân nhà, nhưng nó có cảm giác như vậy." Suy nghĩ về chiến thắng lịch sử cùng các đồng đội, anh nói: "Chúng tôi đã nói chuyện và mơ về khoảnh khắc này cùng nhau."
De Grasse ban đầu được điền tên vào đội tuyển Canada tham dự Đại hội Thể thao Khối Thịnh Thịnh vượng chung 2022, nhưng đã rút lui sau Giải vô địch Thế giới, với Điền kinh Canada viện dẫn lý do cần "phục hồi đúng cách và chuẩn bị cho phần còn lại của mùa giải." Những khó khăn với chấn thương và hậu quả của COVID tiếp tục, và anh kết thúc mùa giải với một lần xuất hiện tại Chung kết Diamond League 2022 ở Zürich, nơi anh về thứ tám trong số tám vận động viên ở nội dung 100m và thứ sáu ở nội dung 200m.
Sau khi mùa giải 2022 kết thúc, với huấn luyện viên Reider đang bị điều tra bởi Trung tâm SafeSport Hoa Kỳ vì hành vi sai trái tình dục, De Grasse đã chọn chuyển đến Orlando để tập luyện dưới sự hướng dẫn của John Coghlan. Anh khẳng định rằng việc chuyển đổi "thực sự không liên quan gì đến những gì đang xảy ra... Tôi chỉ muốn thử một khởi đầu mới." Đối tác của anh, Ali, cũng tham gia tập luyện cùng anh ở đó. Việc trở lại thi đấu sau những chấn thương của mùa giải trước đó đã chứng tỏ là một cuộc đấu tranh đối với De Grasse, và trong bảy cuộc đua đầu tiên của anh, anh không chạy dưới 10 giây ở nội dung 100m hoặc dưới 20.2 s ở nội dung 200m.
Cơ hội cuối cùng của De Grasse để đạt thời gian đủ điều kiện tham dự Giải vô địch điền kinh thế giới 2023 đến tại Giải vô địch Canada vào cuối tháng 7. Anh có thời gian nhanh thứ chín ở bán kết 100m, chạy 10.21 s, và không tiến vào chung kết. Do đó, anh sẽ không đủ điều kiện tham dự Giải vô địch Thế giới ở nội dung đó. Ở nội dung 200m, anh lọt vào chung kết và đạt thành tích tốt nhất mùa giải mới là 20.01 s để giành chiến thắng, cải thiện thành tích tốt nhất trước đó của anh 0.34 s.
Với việc vòng loại tiếp sức 4x100m tại Giải vô địch điền kinh thế giới 2023 được lên lịch trong cùng phiên với trận chung kết 200m, De Grasse đã chọn không tham gia vòng loại. Trong sự vắng mặt của anh, các nhà vô địch thế giới bảo vệ danh hiệu đã về thứ sáu trong vòng loại của họ và không tiến vào chung kết. Anh chỉ trích các quyết định lên lịch của World Athletics và nói rằng cần phải khắc phục điều đó cho các giải vô địch tiếp theo. Trong trận chung kết 200m, De Grasse về thứ sáu với thời gian 20.14 s, lần đầu tiên anh không giành được huy chương trong một trận chung kết thế giới hoặc Olympic. Suy nghĩ về điều đó, anh nhận xét rằng "Tôi đã lọt vào chung kết qua tất cả mùa giải đầy thử thách này. Thành thật mà nói, tôi không nên ở đây. Tôi không nên ở trong trận chung kết với cách mùa giải của tôi diễn ra."
Bất chấp những khó khăn trong mùa giải, De Grasse đã lọt vào chung kết 200m của Giải điền kinh Diamond League 2023, được tổ chức tại Eugene ở Sân vận động Hayward Field. Mặc dù bị các nhà bình luận đánh giá thấp là một ứng cử viên vô địch, anh đã đạt thành tích tốt nhất mùa giải là 19.76 s để giành chức vô địch Diamond League. Đây là thành tích nhanh thứ tư trong sự nghiệp của anh. Anh là vận động viên chạy nước rút Canada đầu tiên giành chức vô địch Diamond League, và là vận động viên Canada thứ ba giành chức vô địch Diamond League ở bất kỳ nội dung nào.
Sau khi mùa giải điền kinh 2023 kết thúc, De Grasse thông báo rằng anh sẽ trở lại với huấn luyện viên cũ Rana Reider, người đã bị Trung tâm SafeSport Hoa Kỳ quản chế một năm sau khi thừa nhận có mối quan hệ đồng thuận với một vận động viên 18 tuổi. De Grasse giải thích việc chuyển đổi là một quyết định gia đình dựa trên việc Jacksonville, Florida là "một nơi tốt hơn nhiều cho con cái chúng tôi với trường học và các hoạt động ngoại khóa." Đối với việc anh rời trại huấn luyện của Reider vào năm 2022, anh nói rằng "có một số xao nhãng vào năm 2022 nhưng những vấn đề đó đã được giải quyết."
Trong giai đoạn đầu của mùa giải điền kinh 2024, De Grasse đã gặp khó khăn trong việc tạo ra những thành tích đáng chú ý. Kết quả quốc tế tốt nhất của anh ở nội dung 100m đến tại Paavo Nurmi Games, nơi anh về thứ ba và đạt tiêu chuẩn đủ điều kiện Olympic. Ở nội dung 200m, thời gian tốt nhất của anh là 19.98 s tại Gyulai István Memorial, dưới 20 giây nhưng kém so với những gì các đối thủ như Noah Lyles và Kenneth Bednarek đang đạt được. Tại Giải tiếp sức điền kinh thế giới 2024 vào tháng 5, anh giành huy chương bạc cùng đội Canada ở nội dung tiếp sức 4x100m, đồng thời giành quyền tham dự Olympic ở nội dung đó. De Grasse giành chức vô địch quốc gia 100m đầu tiên kể từ năm 2017, với thời gian 10.2 s, nhưng không tham gia nội dung 200m tại đó.
Được điền tên vào đội tuyển Olympic Canada lần thứ ba tham dự Thế vận hội Mùa hè 2024 tại Paris, De Grasse được chọn làm người cầm cờ chung của Canada cho lễ khai mạc, cùng với vận động viên cử tạ Maude Charron. Các sự kiện chạy nước rút cá nhân đã gây thất vọng cho De Grasse, người chỉ suýt vượt qua vòng loại 100m với thời gian 10.07 s giúp anh giành suất tự động cuối cùng, nhưng không đủ điều kiện vào chung kết mặc dù đã chạy thành tích tốt nhất mùa giải 9.98 s ở bán kết. Trong khoảng thời gian giữa các cuộc chạy nước rút, Điền kinh Canada đã thu hồi giấy phép của huấn luyện viên Reider, viện dẫn các vụ kiện mới được báo cáo chống lại ông bởi ba vận động viên cáo buộc ông tấn công tình dục, quấy rối tình dục và quấy rối bằng lời nói. De Grasse tuyên bố không hề biết về các cáo buộc trước tuần đó, nói rằng đó là "một điều khó nuốt." Anh tiếp theo tìm cách bảo vệ huy chương vàng của mình ở nội dung 200m, về nhì ở vòng loại sau Lyles với thời gian 20.3 s. Anh cũng về thứ ba ở bán kết, lần này chạy 20.41 s, và không lọt vào chung kết, chấm dứt nỗ lực bảo vệ danh hiệu của mình. De Grasse thừa nhận sau đó rằng đó là "24, 48 giờ khó khăn," và tiết lộ rằng anh đã tái phát vấn đề gân kheo ở bán kết 100m.
Sau những khó khăn trong các sự kiện cá nhân của anh, kỳ vọng đối với đội tiếp sức 4x100m Canada đã giảm xuống, không ai trong số các thành viên khác đủ điều kiện tham dự một trận chung kết cá nhân. Đội về thứ ba ở vòng loại của họ, và với thời gian chậm nhất trong số tám đội lọt vào chung kết. Khi được hỏi về gân kheo của mình, De Grasse nói rằng anh "đang cố gắng hết sức và hy vọng điều đó sẽ đủ." Trong trận chung kết, đội Canada đã chạy thành tích tốt nhất mùa giải là 37.5 s và giành huy chương vàng, trong một chiến thắng được coi là một bất ngờ lớn, với việc đội Hoa Kỳ được đánh giá cao đã trao gậy lỗi, chấm dứt hy vọng của họ. Kết quả này được ca ngợi rộng rãi là một trong những bất ngờ lớn hơn của Thế vận hội Paris, với một nhà báo nhận xét rằng nó "thậm chí dường như làm De Grasse ngạc nhiên." Anh giành huy chương Olympic thứ bảy của mình, sánh ngang với kỷ lục Canada của vận động viên bơi lội Penny Oleksiak về tổng số huy chương tích lũy nhiều nhất cho một vận động viên Olympic Canada. Với huy chương vàng thứ hai, De Grasse đã sánh ngang với Percy Williams và Donovan Bailey trong số các vận động viên chạy nước rút Canada, khiến tờ The National Post tuyên bố anh là "vận động viên chạy nước rút Olympic Canada vĩ đại nhất trong lịch sử."
3. Đời tư
3.1. Gia đình và các mối quan hệ
Andre De Grasse đã kết hôn với vận động viên vượt rào người Mỹ Nia Ali. Họ có một con gái tên Yuri, sinh vào tháng 6 năm 2018, và một người con thứ hai sinh vào tháng 5 năm 2021.
3.2. Niềm tin và giá trị
De Grasse là một người theo đạo Công giáo, chịu ảnh hưởng từ đức tin của cha mẹ. Anh có hình xăm chữ "hy vọng" và một lời cầu nguyện trên cánh tay.
4. Hoạt động từ thiện và cộng đồng
Vào năm 2016, Andre De Grasse đã thành lập Giải đấu Bóng rổ Andre De Grasse Holiday Classic, một sự kiện từ thiện nhằm hỗ trợ Quỹ Gia đình Andre De Grasse. Vào tháng 9 năm 2017, anh xuất hiện tại WE Day, một sự kiện của WE Charity ở Toronto. De Grasse cũng tạo ra và tham gia hàng năm vào một giải đấu bóng rổ có tên "Holiday Classic at Markham" tại Trung tâm Pan Am. Tất cả số tiền thu được từ giải đấu đều được chuyển đến Quỹ Gia đình Andre De Grasse.
5. Giải thưởng và Vinh danh
Thành công của De Grasse tại Thế vận hội đã giúp anh giành được Giải thưởng Lionel Conacher năm 2016 với tư cách là vận động viên nam của năm do Canadian Press bình chọn, và được IAAF trao tặng Giải thưởng Ngôi sao đang lên. Vào tháng 4 năm 2017, De Grasse là người nhận Giải thưởng Harry Jerome. De Grasse đã trở thành thành viên của Huân chương Ontario cho lớp năm 2022.
6. Thống kê
6.1. Thành tích cá nhân tốt nhất
Nội dung | Thời gian | Gió (m/s) | Địa điểm | Ngày | Ghi chú |
---|---|---|---|---|---|
60m | 6.6 s | - | Lincoln, Nebraska, Hoa Kỳ | 7 tháng 2, 2015 | Trong nhà |
100m | 9.89 s | +0.1 | Tokyo, Nhật Bản | 1 tháng 8, 2021 | |
9.69 s | +4.8 | Stockholm, Thụy Điển | 18 tháng 6, 2017 | Có sự hỗ trợ của gió | |
200m | 19.62 s | -0.5 | Tokyo, Nhật Bản | 4 tháng 8, 2021 | Kỷ lục Canada |
19.58 s | +2.4 | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 12 tháng 6, 2015 | Có sự hỗ trợ của gió | |
200m Trong nhà | 20.26 s | - | Fayetteville, Arkansas, Hoa Kỳ | 14 tháng 3, 2015 | Kỷ lục Canada trong nhà |
Tiếp sức 4x100m | 37.48 s | - | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 23 tháng 7, 2022 | Kỷ lục Canada (chia sẻ với Aaron Brown, Jerome Blake, và Brendon Rodney) |
Tiếp sức 4x200m | NaN Q s | - | Gainesville, Florida, Hoa Kỳ | 2 tháng 4, 2016 | Kỷ lục Canada (chia sẻ với Gavin Smellie, Brendon Rodney, và Aaron Brown) |
6.2. Thành tích quốc tế và các giải đấu lớn
Năm | Giải đấu | Địa điểm | Vị trí | Nội dung | Thời gian | Gió (m/s) | Ghi chú |
---|---|---|---|---|---|---|---|
2013 | Giải vô địch trẻ Liên châu Mỹ | Medellín, Colombia | 2 | 100m | 10.36 s | +1.8 | |
2013 | Giải vô địch trẻ Liên châu Mỹ | Medellín, Colombia | 3 | 200m | 20.74 s | NWI | |
2014 | Đại hội Thể thao Khối Thịnh vượng chung | Glasgow, Scotland | 15 | 200m | 20.73 s | +0.2 | |
2014 | Đại hội Thể thao Khối Thịnh vượng chung | Glasgow, Scotland | DNF | Tiếp sức 4x100m | — | - | |
2015 | Đại hội Thể thao Liên châu Mỹ | Toronto, Ontario, Canada | 1 | 100m | 10.05 s | +1.1 | |
2015 | Đại hội Thể thao Liên châu Mỹ | Toronto, Ontario, Canada | 1 | 200m | 19.88 s | +0.3 | Kỷ lục cá nhân |
2015 | Đại hội Thể thao Liên châu Mỹ | Toronto, Ontario, Canada | DQ | Tiếp sức 4x100m | - | Vi phạm làn chạy | |
2015 | Giải vô địch Thế giới | Bắc Kinh, Trung Quốc | 3 | 100m | 9.92 s | -0.5 | Kỷ lục cá nhân |
2015 | Giải vô địch Thế giới | Bắc Kinh, Trung Quốc | 3 | Tiếp sức 4x100m | 38.13 s | - | |
2016 | Thế vận hội | Rio de Janeiro, Brasil | 3 | 100m | 9.91 s | +0.2 | Kỷ lục cá nhân |
2016 | Thế vận hội | Rio de Janeiro, Brasil | 2 | 200m | 20.02 s | -0.5 | |
2016 | Thế vận hội | Rio de Janeiro, Brasil | 3 | Tiếp sức 4x100m | 37.64 s | - | |
2017 | Giải tiếp sức Thế giới | Nassau, Bahamas | DNF | Tiếp sức 4x100m | — | - | |
2017 | Giải tiếp sức Thế giới | Nassau, Bahamas | 1 | Tiếp sức 4x200m | NaN Q s | - | Thành tích tốt nhất thế giới |
2019 | Giải tiếp sức Thế giới | Yokohama, Nhật Bản | 11 | Tiếp sức 4x100m | 38.76 s | - | |
2019 | Giải vô địch Thế giới | Doha, Qatar | 3 | 100m | 9.9 s | +0.6 | Kỷ lục cá nhân |
2019 | Giải vô địch Thế giới | Doha, Qatar | 2 | 200m | 19.95 s | +0.3 | |
2021 | Thế vận hội | Tokyo, Nhật Bản | 3 | 100m | 9.89 s | +0.1 | Kỷ lục cá nhân |
2021 | Thế vận hội | Tokyo, Nhật Bản | 1 | 200m | 19.62 s | -0.5 | Kỷ lục Canada |
2021 | Thế vận hội | Tokyo, Nhật Bản | 2 | Tiếp sức 4x100m | 37.7 s | Thành tích tốt nhất mùa giải | |
2022 | Giải vô địch Thế giới | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 5 (bán kết) | 100m | 10.21 s | +0.1 | |
2022 | Giải vô địch Thế giới | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 1 | Tiếp sức 4x100m | 37.48 s | Kỷ lục Canada | |
2023 | Giải vô địch Thế giới | Budapest, Hungary | 6 | 200m | 20.14 s | ||
2024 | Thế vận hội | Paris, Pháp | 12 (bán kết) | 100m | 9.98 s | ||
2024 | Thế vận hội | Paris, Pháp | 10 (bán kết) | 200m | 20.41 s | ||
2024 | Thế vận hội | Paris, Pháp | 1 | Tiếp sức 4x100m | 37.5 s |
6.3. Thành tích tốt nhất theo mùa giải
Năm | Thời gian | Gió (m/s) | Địa điểm | Ngày |
---|---|---|---|---|
2012 | 10.59 s | -0.3 | Toronto, Ontario, Canada | 11 tháng 7 |
2013 | 9.96 s (có sự hỗ trợ của gió) | +5.0 | Hutchinson, Kansas, Hoa Kỳ | 18 tháng 5 |
2013 | 10.25 s | +1.2 | Windsor, Ontario, Canada | 29 tháng 6 |
2014 | 10.03 s (có sự hỗ trợ của gió) | +4.0 | Lawrence, Kansas, Hoa Kỳ | 19 tháng 4 |
2014 | 10.15 s | +0.9 | Mesa, Arizona, Hoa Kỳ | 17 tháng 5 |
2015 | 9.75 s (có sự hỗ trợ của gió) | +2.7 | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 12 tháng 6 |
2015 | 9.92 s | -0.5 | Bắc Kinh, Trung Quốc | 23 tháng 8 |
2016 | 9.91 s | +0.2 | Rio de Janeiro, Brasil | 14 tháng 8 |
2017 | 10.01 s | +0.2 | Oslo, Na Uy | 15 tháng 6 |
2017 | 9.69 s (có sự hỗ trợ của gió) | +4.8 | Stockholm, Thụy Điển | 18 tháng 6 |
2018 | 10.15 s | +1.9 | Des Moines, Iowa, Hoa Kỳ | 28 tháng 4 |
2019 | 9.97 s | +1.4 | Berlin, Đức | 1 tháng 9 |
2019 | 9.9 s | +0.6 | Doha, Qatar | 28 tháng 9 |
2020 | 9.97 s | +1.9 | Clermont, Florida, Hoa Kỳ | 24 tháng 7 |
2021 | 9.89 s | +0.1 | Tokyo, Nhật Bản | 1 tháng 8 |
2021 | 9.74 s (có sự hỗ trợ của gió) | +2.9 | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 21 tháng 8 |
2022 | 10.05 s | +0.5 | Oslo, Na Uy | 16 tháng 6 |
2023 | 10.16 s | -0.1 | Memphis, Tennessee, Hoa Kỳ | 4 tháng 8 |
Năm | Thời gian | Gió (m/s) | Địa điểm | Ngày |
---|---|---|---|---|
2013 | 20.57 s (có sự hỗ trợ của gió) | +3.4 | Hutchinson, Kansas, Hoa Kỳ | 17 tháng 5 |
2013 | 20.72 s | +1.9 | Windsor, Ontario, Canada | 30 tháng 6 |
2014 | 20.38 s | +0.5 | Mesa, Arizona, Hoa Kỳ | 17 tháng 5 |
2015 | 19.58 s (có sự hỗ trợ của gió) | +2.4 | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 12 tháng 6 |
2015 | 19.88 s | +0.3 | Toronto, Ontario, Canada | 24 tháng 7 |
2016 | 19.8 s | -0.3 | Rio de Janeiro, Brasil | 17 tháng 8 |
2017 | 20.01 s | +0.6 | Rome, Ý | 8 tháng 6 |
2017 | 19.96 s (có sự hỗ trợ của gió) | +2.7 | Ottawa, Ontario, Canada | 9 tháng 7 |
2018 | 20.46 s | +1.3 | Doha, Qatar | 4 tháng 5 |
2019 | 19.87 s | +0.8 | Brussels, Bỉ | 6 tháng 9 |
2020 | 20.24 s | +0.8 | Clermont, Florida, Hoa Kỳ | 25 tháng 7 |
2021 | 19.62 s | -0.5 | Tokyo, Nhật Bản | 4 tháng 8 |
2022 | 20.38 s | +0.6 | Paris, Pháp | 18 tháng 6 |
2023 | 19.76 s | +0.6 | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 17 tháng 9 |
6.4. Thành tích quốc gia và đại học
Năm | Giải đấu | Địa điểm | Vị trí | Nội dung | Thời gian | Gió (m/s) | Ghi chú |
---|---|---|---|---|---|---|---|
2013 | Giải vô địch trong nhà NJCAA | Lubbock, Texas, Hoa Kỳ | 1 | 55m | 6.21 s | - | Kỷ lục cá nhân |
2013 | Giải vô địch trong nhà NJCAA | Lubbock, Texas, Hoa Kỳ | 3 | 200m | 21.11 s | - | Kỷ lục cá nhân |
2013 | Giải vô địch NJCAA Division I | Hutchinson, Kansas, Hoa Kỳ | 1 | 100m | 9.96 s | +5.0 | Có sự hỗ trợ của gió |
2013 | Giải vô địch NJCAA Division I | Hutchinson, Kansas, Hoa Kỳ | 8 | 200m | 21.47 s | +4.0 | Có sự hỗ trợ của gió |
2013 | Giải vô địch NJCAA Division I | Hutchinson, Kansas, Hoa Kỳ | 2 | Tiếp sức 4x100m | 39.88 s | - | Kỷ lục cá nhân |
2013 | Giải vô địch Canada | Moncton, New Brunswick, Canada | 4 | 100m | 10.35 s | +0.2 | |
2013 | Giải vô địch trẻ Canada | Sainte-Thérèse, Quebec, Canada | 1 | 100m | 10.53 s | -2.1 | |
2013 | Giải vô địch trẻ Canada | Sainte-Thérèse, Quebec, Canada | 1 | 200m | 20.9 s | -2.1 | |
2014 | Giải vô địch trong nhà NJCAA | Thành phố New York, Hoa Kỳ | 1 | 60m | 6.71 s | - | |
2014 | Giải vô địch trong nhà NJCAA | Thành phố New York, Hoa Kỳ | 1 | 200m | 21.01 s | - | |
2014 | Giải vô địch NJCAA Division I | Mesa, Arizona, Hoa Kỳ | 2 | 100m | 10.15 s | +0.9 | Kỷ lục cá nhân |
2014 | Giải vô địch NJCAA Division I | Mesa, Arizona, Hoa Kỳ | 1 | 200m | 20.38 s | +0.5 | Kỷ lục cá nhân |
2014 | Giải vô địch Canada | Moncton, New Brunswick, Canada | 2 | 100m | 10.41 s | -1.8 | |
2014 | Giải vô địch Canada | Moncton, New Brunswick, Canada | 4 | 200m | 21.05 s | +2.3 | Có sự hỗ trợ của gió |
2015 | Giải vô địch trong nhà NCAA Division I | Fayetteville, Arkansas, Hoa Kỳ | DQ | 60m | — | - | Xuất phát lỗi |
2015 | Giải vô địch trong nhà NCAA Division I | Fayetteville, Arkansas, Hoa Kỳ | 2 | 200m | 20.26 s | - | Kỷ lục Canada, Kỷ lục cá nhân |
2015 | Giải vô địch ngoài trời NCAA Division I | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 1 | 100m | 9.75 s | +2.7 | Có sự hỗ trợ của gió |
2015 | Giải vô địch ngoài trời NCAA Division I | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 1 | 200m | 19.58 s | +2.4 | Có sự hỗ trợ của gió |
2015 | Giải vô địch ngoài trời NCAA Division I | Eugene, Oregon, Hoa Kỳ | 4 | Tiếp sức 4x100m | 38.75 s | - | Thành tích tốt nhất mùa giải |
2015 | Giải vô địch Canada | Edmonton, Alberta, Canada | 1 | 100m | 9.95 s | +1.5 | Kỷ lục cá nhân |
2016 | Giải vô địch Canada | Edmonton, Alberta, Canada | 1 | 100m | 9.99 s | -0.1 | Thành tích tốt nhất mùa giải |
2016 | Giải vô địch Canada | Edmonton, Alberta, Canada | 3 | 200m | 20.32 s | +1.1 | |
2017 | Giải vô địch Canada | Ottawa, Ontario, Canada | 1 | 100m | 10.11 s | +0.8 | |
2017 | Giải vô địch Canada | Ottawa, Ontario, Canada | 1 | 200m | 19.96 s | +2.7 | Có sự hỗ trợ của gió |
2018 | Giải vô địch Canada | Ottawa, Ontario, Canada | 3 | 100m | 10.2 s | +0.1 | |
2019 | Giải vô địch Canada | Montreal, Quebec, Canada | 2 | 100m | 10.03 s | +0.1 | |
2023 | Giải vô địch Điền kinh Canada | Langley, British Columbia, Canada | 9 (vòng loại) | 100m | 10.21 s | -0.2 | |
2023 | Giải vô địch Điền kinh Canada | Langley, British Columbia, Canada | 1 | 200m | 20.01 s | +0.4 |
6.5. Thành tích tại các giải đấu vòng tròn (Diamond League)
- Giải điền kinh Diamond League (Các sự kiện trong ngoặc đơn)
- Rabat: 2017 (200m), 2019 (200m)
- Rome: 2017 (200m)
- Oslo: 2016 (100m), 2017 (100m), 2021 (200m), 2022 (100m)
- Stockholm: 2017 (100m)
- Eugene: 2021 (100m), 2023 (200m)
- Birmingham: 2016 (200m)