1. Cuộc đời và Bối cảnh
Theo van Gogh sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống và lịch sử lâu đời tại Den Haag, Hà Lan. Những năm tháng đầu đời và quá trình giáo dục đã định hình nên con người và tư tưởng của ông.
1.1. Xuất thân và Quan hệ Gia đình
Theodoor van Gogh chào đời vào ngày 23 tháng 7 năm 1957 tại Den Haag, là con của ông Johan van Gogh và bà Anneke Vonhoff. Cha ông, Johan van Gogh, từng phục vụ trong cơ quan tình báo Hà Lan (nay là AIVD, trước đây gọi là BVD). Theo van Gogh được đặt tên theo người chú bên nội của ông, cũng tên là Theo, một chiến sĩ kháng chiến đã bị quân Đức Quốc xã bắt giữ và hành quyết trong thời kỳ chiếm đóng Hà Lan trong Thế chiến thứ hai.
Ông là chắt của Theo van Gogh, một nhà buôn bán nghệ thuật nổi tiếng và là em trai của họa sĩ lừng danh Vincent van Gogh. Mối liên hệ gia đình này đã tạo nên một phần nền tảng văn hóa và nghệ thuật trong cuộc đời ông.
1.2. Thời thơ ấu và Giáo dục
Theo van Gogh đã theo học tại Đại học Amsterdam chuyên ngành luật, nhưng sau đó ông đã bỏ học giữa chừng. Thay vì tiếp tục con đường học vấn truyền thống, ông đã chọn theo đuổi đam mê nghệ thuật và bắt đầu sự nghiệp của mình với vai trò quản lý sân khấu. Sự lựa chọn này đã đánh dấu bước ngoặt quan trọng, đưa ông đến với điện ảnh và báo chí, nơi ông có thể tự do thể hiện quan điểm và tài năng của mình.
1.3. Tổ tiên
Gia phả của Theo van Gogh cho thấy mối liên hệ sâu sắc với giới nghệ thuật và trí thức Hà Lan. Ông là chắt của Theo van Gogh (1857-1891), một nhà buôn bán nghệ thuật và là em trai của họa sĩ Vincent van Gogh. Vợ của Theo van Gogh (người buôn bán nghệ thuật) là Johanna Bonger (1862-1925).
Cha của Theo van Gogh (đạo diễn) là Johan van Gogh (1922-2009), con trai của Vincent Willem van Gogh (1890-1978) và Josina Wibaut (1890-1933). Josina Wibaut là con gái của Floor Wibaut (1859-1936) và Mathilde Berdenis van Berlekom (1862-1952).
Mối liên hệ với Vincent van Gogh đã khiến Theo van Gogh trở thành một nhân vật có gia thế đáng chú ý trong xã hội Hà Lan, mặc dù ông tự tạo dựng con đường riêng của mình trong lĩnh vực điện ảnh và báo chí.
2. Sự nghiệp
Sự nghiệp của Theo van Gogh đa dạng và phong phú, bao gồm các vai trò đạo diễn phim, nhà văn, nhà báo, diễn viên và nhà sản xuất truyền hình. Ông được biết đến với phong cách làm việc táo bạo và không ngại đối mặt với các vấn đề xã hội gây tranh cãi.
2.1. Đạo diễn phim
Theo van Gogh có niềm đam mê mãnh liệt với điện ảnh và đã ra mắt với tư cách đạo diễn trong bộ phim Luger vào năm 1982. Ông đã đạo diễn nhiều bộ phim, trong đó có một số tác phẩm nổi bật như Blind Date (1996) và In het belang van de staat (In het belang van de staatVì lợi ích của quốc giaDutch, 1997). Cả hai bộ phim này đều mang lại cho ông giải thưởng danh giá Gouden KalfGouden KalfDutch (giải thưởng điện ảnh hàng đầu của Hà Lan, tương đương Giải Oscar của Mỹ). Đặc biệt, cho bộ phim In het belang van de staat, ông còn nhận được "Chứng nhận Công trạng" từ Liên hoan phim Quốc tế San Francisco.
Nhiều bộ phim của ông mang chủ đề chính trị, phản ánh cái nhìn sắc bén của ông về xã hội. Bộ phim cuối cùng ông hoàn thành trước khi qua đời là 06/05 (2004), một bộ phim dựa trên sự kiện có thật về vụ ám sát chính trị gia Pim Fortuyn.
2.2. Nhà văn và Nhà báo
Từ những năm 1980, Theo van Gogh bắt đầu sự nghiệp viết lách với vai trò là một nhà bình luận báo chí. Ông thường sử dụng các chuyên mục của mình để bày tỏ sự thất vọng và chỉ trích gay gắt đối với các chính trị gia, diễn viên, đạo diễn phim, nhà văn và những người mà ông coi là một phần của "giới cầm quyền". Ông nổi tiếng với phong cách viết khiêu khích và trở thành một nhân vật gây tranh cãi, thường xuyên chỉ trích các nền văn hóa Hồi giáo.
Ông còn sử dụng trang web cá nhân của mình, De Gezonde Roker (De Gezonde RokerNgười hút thuốc khỏe mạnhDutch), để bày tỏ những lời chỉ trích mạnh mẽ về xã hội đa văn hóa. Ông từng nhận định rằng Hà Lan đang đứng trước nguy cơ trở thành "một cái gì đó giống như Belfast" do tình trạng bất ổn xã hội. Cuốn sách cuối cùng của ông, Allah weet het beter (Allah weet het beterAllah biết rõ hơnDutch, 2003), là một tác phẩm mà trong đó ông mạnh mẽ lên án Hồi giáo. Ông là một nhà phê bình Hồi giáo nổi tiếng, đặc biệt là sau Cách mạng Hồi giáo Iran và Sự kiện 11 tháng 9.
2.3. Diễn viên và Các hoạt động khác
Ngoài vai trò đạo diễn và nhà văn, Theo van Gogh cũng thử sức với diễn xuất. Ông đã xuất hiện trong bộ phim De noorderlingen (De noorderlingenNhững người phương BắcDutch, 1992). Từ những năm 1990, ông còn mở rộng hoạt động sang lĩnh vực truyền hình với vai trò nhà sản xuất.
3. Tư tưởng và Quan điểm
Theo van Gogh được biết đến với những tư tưởng và quan điểm mạnh mẽ, thường gây tranh cãi về tôn giáo, xã hội và chính trị. Ông không ngần ngại bày tỏ lập trường của mình, dù điều đó có thể dẫn đến những phản ứng gay gắt.
3.1. Chỉ trích Hồi giáo và Quan điểm Xã hội
Theo van Gogh là một nhà phê bình Hồi giáo thẳng thắn, đặc biệt sau Cách mạng Hồi giáo Iran và Sự kiện 11 tháng 9 năm 2001. Cuốn sách cuối cùng của ông, Allah weet het beter (Allah weet het beterAllah biết rõ hơnDutch, 2003), là một tác phẩm lên án mạnh mẽ Hồi giáo với giọng văn châm biếm và mỉa mai đặc trưng của ông.
Cùng với nhà văn và chính trị gia người Somalia gốc Hà Lan Ayaan Hirsi Ali, ông đã thực hiện bộ phim ngắn dài 10 phút mang tên Submission. Bộ phim này tập trung vào vấn đề bạo lực đối với phụ nữ trong các xã hội Hồi giáo, kể lại câu chuyện của bốn người phụ nữ Hồi giáo bị lạm dụng. Tiêu đề "Submission" là bản dịch tiếng Anh của từ "Islam" (có nghĩa là "sự quy phục"). Trong phim, cơ thể trần của những người phụ nữ được viết các đoạn văn từ Kinh Qur'an bằng henna, gợi liên tưởng đến các nghi lễ cưới truyền thống ở một số nền văn hóa. Họ quỳ gối cầu nguyện, kể lại câu chuyện của mình như thể đang nói chuyện với Allah, trong khi được che phủ bởi những tấm vải bán trong suốt.
Vào tháng 8 năm 2004, sau khi bộ phim được phát sóng trên truyền hình công cộng Hà Lan, tờ báo De Volkskrant đưa tin rằng nhà báo Francisco van Jole đã cáo buộc Ayaan Hirsi Ali và van Gogh đạo văn, cho rằng họ đã lấy ý tưởng từ nghệ sĩ video người Iran-Mỹ Shirin Neshat, người có tác phẩm sử dụng văn bản Ả Rập chiếu lên cơ thể.
Sau khi bộ phim được phát sóng, cả van Gogh và Hirsi Ali đều nhận được đe dọa tử vong. Tuy nhiên, van Gogh đã không coi trọng những lời đe dọa này và từ chối mọi sự bảo vệ. Theo Hirsi Ali, ông từng nói: "Không ai giết thằng ngốc làng cả", một cụm từ mà ông thường dùng để tự gọi mình.
Ông cũng là một nhà phê bình mạnh mẽ đối với xã hội đa văn hóa ở Hà Lan. Trên trang web của mình, De Gezonde Roker, ông bày tỏ quan điểm rằng Hà Lan đang đứng trước nguy cơ trở thành "một nơi giống như Belfast" do tình trạng bất ổn xã hội.
3.2. Xu hướng Chính trị
Theo van Gogh là một thành viên của phong trào Cộng hòa Hà Lan, ủng hộ việc bãi bỏ chế độ quân chủ tại Hà Lan. Ông là bạn thân và người ủng hộ chính trị gia gây tranh cãi Pim Fortuyn, người đã bị ám sát vào năm 2002. Ông cũng ủng hộ việc đề cử Ayaan Hirsi Ali vào Quốc hội Hà Lan, người sau đó đã đắc cử. Sinh ra ở Somalia, Hirsi Ali nhập cư vào Hà Lan để thoát khỏi một cuộc hôn nhân sắp đặt và trở thành một nhà văn, chính trị gia theo chủ nghĩa chủ nghĩa tự do.
4. Đời sống Cá nhân
Theo van Gogh được biết đến với cái nhìn hư vô về cuộc sống. Ông công khai việc mình là một người nghiện rượu nặng và sử dụng cocaine. Ông cũng có cái nhìn hoài nghi về tình yêu và từng nói rằng ông không quan tâm nếu mình chết.
Con trai của ông, Lieuwe van Gogh, đã tuyên bố rằng anh đã bị tấn công nhiều lần bởi những người trẻ tuổi gốc Maroc và Thổ Nhĩ Kỳ, và rằng cảnh sát đã không cung cấp sự giúp đỡ hay bảo vệ nào cho anh. Tuy nhiên, cảnh sát đã phủ nhận việc nhận được bất kỳ báo cáo nào về các vụ tấn công này.
5. Vụ Ám sát
Vụ ám sát Theo van Gogh là một sự kiện gây chấn động lớn tại Hà Lan, không chỉ vì tính chất bạo lực mà còn vì những hệ lụy xã hội và chính trị sâu rộng mà nó gây ra.


5.1. Tổng quan Vụ án
Vào khoảng 9 giờ sáng ngày 2 tháng 11 năm 2004, Theo van Gogh đang đạp xe đi làm thì bị bắn nhiều phát (tám phát súng) và bị cắt cổ. Ông tử vong ngay tại hiện trường trên phố Linnaeusstraat, gần văn phòng Amsterdam East và một cửa hàng hoa. Kẻ tấn công đã để lại hai con dao găm trên thi thể ông, một trong số đó ghim một lá thư dài năm trang vào bụng ông.
5.2. Thủ phạm và Động cơ
Thủ phạm là Mohammed Bouyeri, một công dân Hà Lan gốc Maroc 26 tuổi. Bouyeri đã bị cảnh sát bắt giữ sau một cuộc truy đuổi. Các nhà chức trách cáo buộc rằng hắn có liên hệ với mạng lưới Hồi giáo cực đoan Hofstad Network tại Hà Lan. Lá thư mà Bouyeri để lại trên thi thể van Gogh chứa đựng những lời đe dọa tử vong đối với Ayaan Hirsi Ali, các nước phương Tây và người Do Thái. Lá thư cũng đề cập đến các hệ tư tưởng của tổ chức Ai Cập Jama'at al-Muslimin.
Bouyeri bị buộc tội giết người, âm mưu giết một số sĩ quan cảnh sát và người qua đường, tàng trữ vũ khí trái phép, và âm mưu giết người khác, bao gồm cả Ayaan Hirsi Ali. Hắn bị kết án vào ngày 26 tháng 7 năm 2005 và nhận án chung thân không có cơ hội ân xá.
5.3. Tang lễ và Hậu quả Trực tiếp
Vụ ám sát đã gây ra sự phẫn nộ và đau buồn sâu sắc trên khắp Hà Lan. Hoa, thư từ, tranh vẽ và các biểu hiện đau buồn khác đã được đặt tại hiện trường vụ án.
Lễ hỏa táng của Theo van Gogh diễn ra vào ngày 9 tháng 11. Trước khi qua đời, ông đã nói chuyện với bạn bè về mong muốn tang lễ của mình, vì lo sợ có thể không sống sót sau chuyến bay dự kiến đến Thành phố New York. Maarten van Rossem được người thân của van Gogh yêu cầu phát biểu tại tang lễ, điều mà ông thấy khó khăn vì muốn tránh những lời lẽ mang tính tận thế. Cha của van Gogh cho rằng con trai ông sẽ thích sự chú ý của truyền thông mà vụ giết người của ông đã tạo ra.
Ngay sau vụ ám sát, cảnh sát Hà Lan đã bắt giữ tám người bị cáo buộc thuộc một nhóm sau này được gọi là Hofstad Network. Sáu người bị giam giữ là công dân Hà Lan gốc Maroc, một người là Hà Lan gốc Algérie, và một người có hai quốc tịch Tây Ban Nha-Maroc. Cục Khiếu nại Phân biệt đối xử trên Internet của Hà Lan (MDI) đã nhận được nhiều khiếu nại về các trang web được cho là ca ngợi vụ giết người và đưa ra những lời đe dọa tử vong đối với những người khác.
5.4. Tác động Xã hội
Vụ ám sát Theo van Gogh đã gây ra một làn sóng phản ứng bạo lực và làm sâu sắc thêm sự phân cực trong xã hội Hà Lan. Bắt đầu với bốn vụ tấn công phóng hỏa nhằm vào các nhà thờ Hồi giáo vào cuối tuần từ ngày 5 đến 7 tháng 11, đã có nhiều vụ bạo lực trả đũa nhằm vào người Hồi giáo, bao gồm một quả bom phát nổ tại một trường học Hồi giáo ở Eindhoven. Trung tâm Giám sát Phân biệt chủng tộc và bài ngoại của Hà Lan đã ghi nhận tổng cộng 106 vụ bạo lực nhằm vào các mục tiêu Hồi giáo trong tháng 11. Cơ quan Cảnh sát Quốc gia Hà Lan (KLPD) ghi nhận 31 vụ bạo lực nhằm vào các nhà thờ Hồi giáo và trường học Hồi giáo từ ngày 23 tháng 11 đến ngày 13 tháng 3 năm 2005. Một vụ phóng hỏa đã phá hủy một trường tiểu học Hồi giáo ở Uden vào tháng 12 năm 2004. Đến ngày 8 tháng 11, các nhà thờ Thiên Chúa giáo cũng bị báo cáo là mục tiêu của các vụ phá hoại và phóng hỏa. Một báo cáo của Quỹ Anne Frank và Đại học Leiden đã ghi nhận tổng cộng 174 vụ bạo lực từ ngày 2 đến 30 tháng 11; trong đó, các nhà thờ Hồi giáo là mục tiêu của bạo lực 47 lần, và các nhà thờ Thiên Chúa giáo 13 lần.
Vụ giết người đã mở rộng và phân cực cuộc tranh luận ở Hà Lan về vị trí xã hội của hơn một triệu cư dân Hồi giáo của nước này. Nó cũng khiến truyền thống chủ nghĩa tự do của đất nước bị đặt câu hỏi thêm, chỉ hai năm sau vụ ám sát Pim Fortuyn. Để phản ứng rõ ràng chống lại các tuyên bố gây tranh cãi về các tôn giáo Hồi giáo, Thiên Chúa giáo và Do Thái giáo-như những gì van Gogh đã đưa ra-Bộ trưởng Tư pháp Hà Lan, Dân chủ Thiên chúa giáo Piet Hein Donner, đã đề xuất rằng luật báng bổ của Hà Lan nên được áp dụng nghiêm ngặt hơn hoặc được thắt chặt hơn. Đảng D66 theo chủ nghĩa tự do đã đề xuất bãi bỏ hoàn toàn luật báng bổ.
Geert Wilders, lúc đó là thành viên độc lập của Hạ viện, đã ủng hộ việc tạm dừng nhập cư từ các xã hội ngoài phương Tây trong năm năm, nói rằng: "Hà Lan đã quá khoan dung với những người không khoan dung quá lâu. Chúng ta không nên nhập khẩu một xã hội Hồi giáo chính trị lạc hậu vào đất nước chúng ta". Wilders và Ayaan Hirsi Ali đã phải sống ẩn náu trong vài tuần. Wilders đã được bảo vệ bởi vệ sĩ kể từ đó, và Hirsi Ali cuối cùng đã chuyển đến Hoa Kỳ.
6. Di sản và Tưởng niệm
Vụ ám sát Theo van Gogh đã để lại một di sản sâu sắc, không chỉ trong lĩnh vực nghệ thuật mà còn trong các cuộc tranh luận về tự do ngôn luận và sự khoan dung trong xã hội Hà Lan.

Vào ngày 18 tháng 3 năm 2007, một tác phẩm điêu khắc vinh danh Theo van Gogh, có tên De Schreeuw (De SchreeuwTiếng thétDutch), đã được khánh thành tại Amsterdam. Tác phẩm này được đặt tại Oosterpark, cách nơi van Gogh bị sát hại một khoảng cách ngắn. Nó trở thành một biểu tượng của tự do ngôn luận và là nơi để tưởng nhớ ông. Một quỹ tín thác tư nhân, Quỹ Tự do Ngôn luận, đã được thành lập để hỗ trợ tài chính cho việc bảo vệ những người chỉ trích Hồi giáo và người Hồi giáo.
Trong thế giới nói tiếng Anh, một cuộc tranh cãi đã nảy sinh sau khi bài viết của Rohan Jayasekera về van Gogh được xuất bản trên tạp chí Index on Censorship. Biên tập viên liên kết của tạp chí này đã gọi van Gogh là một "người theo chủ nghĩa tự do ngôn luận cực đoan" (free-speech fundamentalist), người đã thực hiện một "chiến dịch tử vì đạo bằng cách làm cho những người chỉ trích Hồi giáo của mình phải im lặng bằng những lời lẽ tục tĩu" trong một "sự lạm dụng quyền tự do ngôn luận của ông". Mô tả bộ phim Submission của van Gogh là "khiêu khích một cách giận dữ", Jayasekera nói rằng cái chết của ông là:
"Một cao trào giật gân cho một màn trình diễn công khai cả đời, bị đâm và bắn bởi một kẻ cực đoan râu rậm, một thông điệp từ kẻ giết người được ghim bằng dao găm vào ngực ông, Theo van Gogh đã trở thành một người tử vì đạo cho tự do biểu đạt. Sự ra đi của ông được đánh dấu bằng một loạt tiếng ồn hoành tráng khi Amsterdam xuống đường để tôn vinh ông theo cách mà chính ông sẽ thực sự trân trọng. Và thật đúng lúc! Ngay khi bộ phim tiểu sử về cuộc đời Pim Fortuyn mà ông đã chờ đợi từ lâu sẵn sàng ra mắt. Bravo, Theo! Bravo!"
Cả các nhà bình luận cánh tả và cánh hữu đều chỉ trích bài viết này. Vào tháng 12 năm 2004, Nick Cohen của tờ The Observer đã viết:
"Khi tôi hỏi Jayasekera liệu anh ta có hối tiếc gì không, anh ta nói là không. Anh ta nói với tôi rằng, giống như nhiều độc giả khác, tôi không nên mắc sai lầm khi tin rằng Index on Censorship phản đối kiểm duyệt, ngay cả kiểm duyệt giết người, về nguyên tắc-giống như Ân xá Quốc tế phản đối tra tấn, bao gồm cả tra tấn giết người, về nguyên tắc. Nó có thể đã như vậy trong thời tuổi trẻ cấp tiến của nó, nhưng giờ đây nó cũng quan tâm đến việc chống lại 'ngôn ngữ kích động thù địch' như bảo vệ tự do ngôn luận."
Lời kể của Cohen về cuộc trò chuyện đã bị biên tập viên của Index on Censorship bác bỏ, người đã phản hồi bằng một lá thư gửi cho The Observer.
7. Tác phẩm
Trong suốt sự nghiệp của mình, Theo van Gogh đã để lại một khối lượng tác phẩm đáng kể, bao gồm sách, phim ảnh và chương trình truyền hình, phản ánh phong cách độc đáo và quan điểm thẳng thắn của ông.
7.1. Sách
- Engel (EngelThiên thầnDutch, 1990)
- Er gebeurt nooit iets (Er gebeurt nooit ietsKhông có gì xảy ra cảDutch, 1993)
- Sla ik mijn vrouw wel hard genug? (Sla ik mijn vrouw wel hard genug?Tôi có đánh vợ đủ mạnh không?Dutch, 1996)
- De gezonde roker (De gezonde rokerNgười hút thuốc khỏe mạnhDutch, 2000)
- Allah weet het beter (Allah weet het beterAllah biết rõ hơnDutch, 2003)
- De tranen van Mabel (De tranen van MabelNhững giọt nước mắt của MabelDutch, cùng với Tomas Ross, 2004)
7.2. Phim và Chương trình Truyền hình
- Luger (1982)
- Een dagje naar het strand (Een dagje naar het strandMột ngày ở bãi biểnDutch, 1984)
- Charley (1986)
- Terug naar Oegstgeest (Terug naar OegstgeestTrở lại OegstgeestDutch, 1987)
- Loos (LoosHoang dãDutch, 1989)
- Vals licht (Vals lichtÁnh sáng giảDutch, 1993)
- Ilse verandert de geschiedenis (Ilse verandert de geschiedenisIlse thay đổi lịch sửDutch, 1993)
- 1-900 (1994)
- Reunie (ReunieHọp mặtDutch, 1994)
- Eva (1994)
- Een galerij: De wanhoop van de sirene (Een galerij: De wanhoop van de sireneMột phòng trưng bày: Nỗi tuyệt vọng của nàng tiên cáDutch, 1994)
- De eenzame oorlog van Koos Tak (De eenzame oorlog van Koos TakCuộc chiến đơn độc của Koos TakDutch, 1995)
- Blind Date (1996)
- Hoe ik mijn moeder vermordde (Hoe ik mijn moeder vermorddeCách tôi giết mẹ tôiDutch, 1996)
- In het belang van de staat (In het belang van de staatVì lợi ích của quốc giaDutch, 1997)
- Au (AuỐiDutch, 1997)
- De Pijnbank (De PijnbankGhế tra tấnDutch, 1998)
- Baby Blue (2001)
- De nacht van Aalbers (De nacht van AalbersĐêm của AalbersDutch, 2001)
- Najib en Julia (2002). Một vở kịch truyền hình dựa trên Romeo và Juliet của William Shakespeare, trong đó một cô gái thượng lưu da trắng có quan hệ tình cảm với một chàng trai trẻ giao bánh pizza gốc Maroc.
- Interview (2003), một bộ phim trong đó một nhà báo hoài nghi phỏng vấn một nữ diễn viên kiêm người nổi tiếng.
- Zien (ZienNhìnDutch, 2004)
- Submission: Phần 1 (2004). Phần đầu tiên trong một loạt phim dự kiến.
- Cool (2004), một bộ phim về những tội phạm trẻ tuổi, một số người gốc Maroc, tự đóng vai chính mình.
- 06/05 (2004). Một bộ phim chính kịch dựa trên sự kiện có thật về vụ ám sát Pim Fortuyn.
- Medea (2005). Một bản chuyển thể từ vở kịch Medea.
- Các dự án dang dở*
- Bad (Một "phim đường trường đồng tính nữ"). Dự kiến sản xuất vào năm 2005.
- Duizend en một ngày (Duizend en één dagMột nghìn lẻ một ngàyDutch). Một loạt phim chính kịch về những người Hồi giáo trẻ tuổi đấu tranh với đức tin của họ. Mặc dù dự án này chưa đạt đến giai đoạn tiền sản xuất, van Gogh đã tìm được một đài truyền hình cho loạt phim này: Tổ chức Truyền hình Hồi giáo Hà Lan NMO.
8. Đánh giá và Tranh cãi
Theo van Gogh là một nhân vật gây tranh cãi mạnh mẽ trong suốt sự nghiệp của mình. Ông được biết đến với phong cách viết và làm phim khiêu khích, thường sử dụng sự châm biếm và mỉa mai để thách thức các quan điểm truyền thống và chỉ trích các vấn đề xã hội.
Những lời chỉ trích công khai của ông về Hồi giáo và xã hội đa văn hóa đã gây ra phản ứng dữ dội, đặc biệt là sau bộ phim Submission. Mặc dù ông là người ủng hộ mạnh mẽ tự do ngôn luận, nhiều người cho rằng cách ông thể hiện quan điểm đôi khi vượt quá giới hạn của sự tôn trọng và có thể bị coi là "ngôn ngữ kích động thù địch". Cuộc tranh luận về bài viết của Rohan Jayasekera trên Index on Censorship đã làm nổi bật sự chia rẽ này, khi một số người coi van Gogh là một người tử vì đạo cho tự do biểu đạt, trong khi những người khác lại chỉ trích ông đã lạm dụng quyền này.
Sự nghiệp và cái chết của Theo van Gogh đã khơi mào những cuộc thảo luận sâu rộng về giới hạn của tự do ngôn luận trong một xã hội đa văn hóa, vai trò của tôn giáo trong không gian công cộng, và sự cần thiết của sự khoan dung. Ông được xem là một biểu tượng của sự bất đồng chính kiến, người đã không ngần ngại đối đầu với những điều ông tin là sai trái, bất chấp những hậu quả cá nhân.