1. Thời niên thiếu và Bối cảnh
Capa sinh ra với tên Endre Ernő Friedmann vào ngày 22 tháng 10 năm 1913, tại Budapest, Áo-Hung, trong một gia đình Do Thái trung lưu. Cha mẹ ông là Dezső Friedmann và Júlia (nhũ danh Berkovits), đều là thợ may. Mẹ ông, Julianna Henrietta Berkovits, là một chủ tiệm thời trang thành công, và cha ông là nhân viên trong tiệm của bà. Capa có hai anh em trai: một người anh lớn hơn tên là László Friedmann và một người em trai, cũng là nhiếp ảnh gia, Cornell Capa. Cornell sau này đã theo chân anh mình đến Paris vào năm 1936 và cũng phát triển niềm đam mê nhiếp ảnh thay vì theo đuổi ngành y. László Friedmann kết hôn vào năm 1933 và qua đời một năm sau đó.
Khi còn là một thiếu niên, Capa đã thể hiện xu hướng chính trị cánh tả và tham gia vào các hoạt động phản đối chế độ của Miklós Horthy. Năm 1931, ở tuổi 18, ông bị buộc tội có cảm tình với Chủ nghĩa cộng sản và bị cảnh sát mật Hungary bắt giữ, đánh đập và bỏ tù vì hoạt động chính trị cấp tiến. Ông được thả nhờ sự can thiệp của vợ một quan chức cảnh sát, người quen với gia đình ông, với điều kiện ông phải rời Hungary ngay lập tức. Sau đó, Capa chuyển đến Vienna, rồi đến Praha, và cuối cùng định cư tại Berlin - những thành phố nổi tiếng về sự sôi động nghệ thuật và văn hóa vào thời điểm đó.
Tại Berlin, Capa theo học ngành báo chí tại Đại học Chính trị Đức. Để kiếm thêm thu nhập, ông làm trợ lý phòng tối bán thời gian và sau đó trở thành nhiếp ảnh gia chính thức cho cơ quan nhiếp ảnh Đức Dephot. Trong giai đoạn này, Đảng Quốc Xã lên nắm quyền. Là một người Do Thái, Capa quyết định rời Đức và chuyển đến Paris vào năm 1933, nơi ông hy vọng tìm được cơ hội mới và thoát khỏi sự đàn áp.
2. Sự nghiệp nhiếp ảnh
Capa là một trong những nhiếp ảnh gia tiên phong trong việc ghi lại những hình ảnh chân thực và sống động từ chiến trường. Sự nghiệp của ông trải dài qua nhiều cuộc xung đột lớn trên thế giới, từ những bước khởi đầu ở Paris cho đến cái chết bi tráng tại Việt Nam.
2.1. Sự nghiệp ban đầu và Paris
Capa bắt đầu sự nghiệp nhiếp ảnh chuyên nghiệp của mình tại Paris sau khi phải rời Berlin. Bức ảnh được công bố đầu tiên của ông là cảnh Leon Trotsky đang phát biểu về "Ý nghĩa của Cách mạng Nga" tại Copenhagen vào năm 1932.
Tại Paris, ông gặp Gerta Pohorylle, một nhiếp ảnh gia người Đức gốc Do Thái, người cũng phải chuyển đến Paris vì lý do tương tự như ông. Họ nhanh chóng có mối quan hệ chuyên nghiệp và cả tình cảm. Cả hai quyết định làm việc dưới bút danh "Robert Capa". Ban đầu, họ cùng nhau xây dựng hình ảnh một nhiếp ảnh gia người Mỹ nổi tiếng tên Robert Capa. Tuy nhiên, sau đó, Pohorylle tách ra và tự tạo bút danh riêng là Gerda Taro, được cho là lấy cảm hứng từ nghệ sĩ Nhật Bản Okamoto Taro, và cũng trở nên thành công. Mặc dù Taro từ chối lời cầu hôn của Capa, mối quan hệ tình cảm của họ vẫn tiếp diễn. Capa cũng chia sẻ phòng tối với nhiếp ảnh gia người Pháp Henri Cartier-Bresson, người mà sau này ông sẽ cùng thành lập hợp tác xã Magnum Photos.
2.2. Nội chiến Tây Ban Nha
Từ năm 1936 đến 1939, Capa cùng với Gerda Taro và David Seymour (Chim) đã làm việc tại Tây Ban Nha, ghi lại Nội chiến Tây Ban Nha. Đây là giai đoạn quan trọng trong sự nghiệp của Capa, nơi ông đã chụp được một trong những bức ảnh nổi tiếng và gây tranh cãi nhất của mình: Người lính ngã xuống (1936). Bức ảnh này được cho là ghi lại khoảnh khắc một binh sĩ Cộng hòa bị bắn chết. Nó đã được đăng trên các tạp chí ở Pháp, sau đó là Life và Picture Post, giúp Capa nổi tiếng toàn cầu. Picture Post từng mô tả Capa, khi đó 25 tuổi, là "nhiếp ảnh gia chiến tranh vĩ đại nhất thế giới".
Tuy nhiên, tính xác thực của bức ảnh Người lính ngã xuống sau này bị nghi ngờ. Một số bằng chứng, bao gồm các bức ảnh khác được chụp tại cùng địa điểm và thời điểm, cho thấy nó có thể đã được dàn dựng. Có những ý kiến cho rằng bức ảnh được chụp trong một cuộc diễn tập và người lính trong ảnh không chết. Một số nhà nghiên cứu còn chỉ ra rằng Capa không phải là người trực tiếp chụp bức ảnh này mà có thể là Gerda Taro. Những tranh cãi này vẫn tiếp diễn cho đến khi "Hộp đồ Mexico" được phát hiện.
Vào tháng 12 năm 2007, ba hộp phim chứa 4.500 bản âm bản 35mm về Nội chiến Tây Ban Nha của Capa, Taro và Chim, vốn được coi là đã mất từ năm 1939, đã được tìm thấy ở Mexico. "Hộp đồ Mexico" này chứa những bức ảnh được chụp cùng thời điểm và địa điểm với bức Người lính ngã xuống, cho thấy một số cảnh chiến đấu khác được dàn dựng. Sự khám phá này đã cung cấp thêm bằng chứng cho các cuộc tranh luận về tính xác thực của bức ảnh. Năm 2011, Trisha Ziff đã đạo diễn một bộ phim về những hình ảnh này, mang tên The Mexican Suitcase.
Vào năm 1937, Gerda Taro đã tử nạn trong khi tác nghiệp tại Trận Brunete, khi chiếc xe mô tô mà cô đang đi (dường như đứng trên bàn để chân) va chạm với một chiếc xe tăng mất kiểm soát. Cái chết của Taro đã gây sốc nặng nề cho Capa, người được cho là đã đính hôn với cô. Ông không bao giờ kết hôn sau đó. Trong thời gian này, Capa cũng đồng hành với nhà báo và tác giả Ernest Hemingway để chụp ảnh chiến tranh. Hemingway sau này đã mô tả trải nghiệm này trong tiểu thuyết của mình, Chuông nguyện hồn ai (1940). Tạp chí Life đã xuất bản một bài báo về Hemingway và thời gian của ông ở Tây Ban Nha, cùng với nhiều bức ảnh của Capa.
2.3. Kháng chiến Trung Quốc chống Nhật, 1938
Vào năm 1938, Capa đã đến thành phố Hán Khẩu, nay thuộc Vũ Hán, Trung Quốc, để ghi lại cuộc kháng chiến chống lại cuộc xâm lược của Nhật Bản trong Chiến tranh Trung-Nhật lần thứ hai. Ông đã đi cùng đạo diễn phim Joris Ivens và chụp những bức ảnh, bao gồm cả những bức ảnh màu đầu tiên của ông trong chiến tranh, được gửi cho tạp chí Life và được xuất bản trong số ngày 23 tháng 5 năm 1938. Những hình ảnh này đã thể hiện góc nhìn độc đáo của Capa về cuộc xung đột, làm nổi bật sự tàn phá của chiến tranh và tinh thần kiên cường của người dân Trung Quốc.

2.4. Thế chiến II
Khi Thế chiến II bùng nổ, Capa đang ở Thành phố New York, ông đã chuyển đến đây từ Paris để tìm việc và tránh cuộc đàn áp của Đức Quốc Xã. Trong suốt cuộc chiến, Capa được gửi đến nhiều nơi khác nhau ở Mặt trận Châu Âu để thực hiện các nhiệm vụ nhiếp ảnh. Ban đầu, ông chụp ảnh cho Collier's Weekly, sau đó chuyển sang Life sau khi bị Collier's sa thải. Ông là nhiếp ảnh gia "thù địch" duy nhất làm việc cho Đồng minh. Vào ngày 7 tháng 10 năm 1943, Robert Capa đã có mặt tại Naples cùng với phóng viên Life Will Lang Jr. và ông đã chụp ảnh vụ Vụ đánh bom bưu điện Naples 1943.
2.4.1. D-Day, Omaha Beach, 1944
Một loạt ảnh nổi tiếng được gọi là "Mười một bức ảnh vĩ đại" đã được Capa chụp vào D-Day, ngày 6 tháng 6 năm 1944. Khi tham gia cuộc đổ bộ của quân Đồng minh, Capa được biệt phái cùng Trung đoàn Bộ binh 16, Sư đoàn Bộ binh 1 ("Big Red One") trên Bãi biển Omaha. Quân đội Hoa Kỳ tấn công Bãi biển Omaha phải đối mặt với sự kháng cự mạnh nhất từ quân Đức ẩn nấp trong các boongke của Bức tường Đại Tây Dương. Nhà sử học nhiếp ảnh A. D. Coleman đã gợi ý rằng Capa đến bãi biển trên cùng một tàu đổ bộ với Đại tá George A. Taylor, chỉ huy Trung đoàn Bộ binh 16, người đổ bộ 1,5 giờ sau đợt đầu tiên, gần Colleville-sur-Mer.
Capa sau đó đã tuyên bố rằng ông đã chụp 106 bức ảnh, nhưng sau đó phát hiện ra rằng tất cả trừ 11 bức đã bị phá hủy. Sự cố này được cho là do máy ảnh của Capa bị ngấm nước ở Normandy, hoặc do một trợ lý trẻ đã vô tình phá hủy các bức ảnh khi chúng đang được tráng tại phòng thí nghiệm ảnh ở London. Tuy nhiên, câu chuyện này đã bị Coleman và những người khác thách thức. Cụ thể, các cuộc điều tra cho thấy Capa ban đầu tuyên bố đã lên bờ biển Omaha lúc 6 giờ 30 sáng và chụp ảnh trong 90 phút. Tuy nhiên, chiếc tàu đổ bộ của ông được ghi nhận đến bãi biển lúc 8 giờ 15 sáng, và Capa rời đi trên một con tàu khác lúc 9 giờ sáng, tức là ông chỉ ở lại bãi biển từ 15 đến 30 phút. Hơn nữa, khu vực ông đổ bộ là nơi có lực lượng phòng thủ yếu nhất của Đức, và cuộc giao tranh ác liệt đã kết thúc trước khi ông đến. Các chuyên gia cũng chỉ ra rằng máy móc dùng để tráng phim không thể nóng đến mức làm chảy phim như lời Capa kể. Những yếu tố này đã đặt ra nghi vấn về lý do chỉ có 11 bức ảnh còn sót lại và về cường độ thực sự của trận chiến tại địa điểm Capa tác nghiệp. Năm 2016, John G. Morris, người từng là biên tập viên ảnh tại văn phòng London của Life vào năm 1944, đồng ý rằng Capa có lẽ chỉ chụp được tổng cộng 11 bức ảnh vào D-Day. 11 bức ảnh này đã được đưa vào số báo của tạp chí Life vào ngày 19 tháng 6 năm 1944, với các chú thích do nhân viên tạp chí viết, vì Capa không cung cấp ghi chú hoặc mô tả bằng lời nói về những gì chúng thể hiện.
Các chú thích sau đó đã được chứng minh là sai, cũng như các mô tả sau đó về các hình ảnh của chính Capa. Ví dụ, những người được Life mô tả là lính bộ binh đang ẩn nấp sau một chướng ngại vật chống tăng trong cuộc đổ bộ tấn công thực ra là thành viên của Đội Công binh Số 10 - một đơn vị phá hủy kết hợp của Hải quân Hoa Kỳ/Lục quân Hoa Kỳ có nhiệm vụ phá hủy chướng ngại vật và dọn đường cho tàu đổ bộ sau khi bãi biển đã được bảo đảm. Những khám phá này đã làm rõ thêm bối cảnh và điều kiện thực tế khi những bức ảnh D-Day được chụp, mang lại một cái nhìn khách quan hơn về "Mười một bức ảnh vĩ đại" của Capa.
2.4.2. "Người phụ nữ cạo trọc ở Chartres"
Capa đã chụp ảnh trong cuộc đổ bộ của Đồng minh vào Pháp vào năm 1944. Bức ảnh của ông Người phụ nữ bị cạo trọc ở Chartres, chụp vào ngày 16 tháng 8 năm 1944, cho thấy một người phụ nữ bị cạo đầu như một hình phạt vì đã cộng tác với Đức Quốc Xã. Bức ảnh này là một minh chứng mạnh mẽ về hậu quả xã hội và cảm xúc của chiến tranh, đặc biệt là những hình phạt dành cho những người bị coi là cộng tác viên sau khi giải phóng.
2.4.3. "Bức ảnh người cuối cùng tử trận"
Vào ngày 18 tháng 4 năm 1945, Capa đã chụp những hình ảnh về một cuộc giao tranh để bảo vệ một cây cầu ở Leipzig, Đức. Những bức ảnh này bao gồm một hình ảnh về cái chết của Raymond J. Bowman do hỏa lực của lính bắn tỉa. Bức ảnh này đã được xuất bản trên tạp chí Life với chú thích "Bức ảnh người cuối cùng tử trận", trở thành một biểu tượng đau lòng về những hy sinh cuối cùng của Thế chiến II.
2.5. Hoạt động sau Thế chiến II và Thành lập Magnum Photos
Sau Thế chiến II, Capa tiếp tục mở rộng sự nghiệp nhiếp ảnh của mình ra ngoài các chiến trường, đồng thời đóng vai trò quan trọng trong việc định hình ngành báo chí ảnh bằng cách đồng sáng lập Magnum Photos, một tổ chức hợp tác mang tính cách mạng cho các nhiếp ảnh gia tự do.
2.5.1. Chuyến thăm Liên Xô, Israel và Ghi lại sản xuất phim
Năm 1947, Capa cùng với người bạn, nhà văn người Mỹ John Steinbeck, đã thực hiện một chuyến đi đến Liên Xô. Họ đã gặp nhau lần đầu tiên khi chia sẻ một căn phòng khách sạn ở Algiers cùng các phóng viên chiến trường khác trước cuộc đổ bộ của Đồng minh vào Ý năm 1943. Sau chiến tranh, họ gặp lại ở New York, và Steinbeck nói về ý định thăm Liên Xô. Capa đề nghị họ đi cùng nhau và hợp tác làm một cuốn sách, với Capa ghi lại đất nước bị chiến tranh tàn phá bằng hình ảnh. Chuyến đi này đã cho ra đời tác phẩm Một nhật ký Nga của Steinbeck, được xuất bản cả dưới dạng sách và loạt bài báo dài kỳ. Các bức ảnh được chụp tại Moskva, Kyiv, Tbilisi, Batumi và giữa những tàn tích của Stalingrad. Họ vẫn là những người bạn thân thiết cho đến khi Capa qua đời; Steinbeck đã rất đau lòng khi nghe tin Capa mất.
Năm 1948, Capa đã đi khắp Israel trong thời kỳ quốc gia này được thành lập và bị các nước láng giềng tấn công. Ông đã chụp rất nhiều bức ảnh đi kèm với cuốn sách Report on Israel của Irwin Shaw.
Vào năm 1953, ông cùng với nhà biên kịch Truman Capote và đạo diễn John Huston đến Ý, nơi Capa được giao nhiệm vụ chụp ảnh quá trình sản xuất bộ phim Đánh bại quỷ dữ. Trong thời gian rảnh rỗi, họ, cùng với ngôi sao Humphrey Bogart, thường thích chơi bài xì phé. Mối quan hệ thân thiết với các nhân vật nổi tiếng trong giới văn hóa và nghệ thuật là một phần đặc trưng trong đời sống cá nhân và sự nghiệp của Capa.
2.5.2. Thành lập Magnum Photos
Năm 1947, Capa đã đồng sáng lập Magnum Photos tại Paris cùng với Henri Cartier-Bresson, William Vandivert, David Seymour và George Rodger. Đây là một cơ quan hợp tác nhằm quản lý công việc cho và bởi các nhiếp ảnh gia tự do, và đã phát triển danh tiếng về sự xuất sắc của các nhà báo ảnh. Năm 1952, ông trở thành chủ tịch của Magnum Photos. Việc thành lập Magnum Photos là một dấu mốc quan trọng, tạo ra một mô hình mới cho nhiếp ảnh báo chí, cho phép các nhiếp ảnh gia kiểm soát tốt hơn tác phẩm và bản quyền của mình.
2.5.3. Chuyến thăm Nhật Bản và Cái chết trong Chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất
Vào đầu những năm 1950, Capa đã đến Nhật Bản để tham gia một triển lãm liên quan đến Magnum Photos và cũng để thực hiện các dự án nhiếp ảnh. Trong chuyến thăm này, ông đã chụp nhiều bức ảnh về cuộc sống thường nhật ở Nhật Bản, bao gồm các cảnh ở Tokyo, Atami, Yaizu, Kyoto, Nara, Osaka, cũng như các sự kiện đặc biệt như Lễ May Day, và các địa danh như Hoàng cung (với Chiêu Hòa Thiên hoàng), Lâu đài Osaka, Chùa Shitennoji, Chùa Kiyomizu-dera, Đại Phật Chùa Todai-ji và trụ sở Thiên Lý giáo. Khi đang ở Nhật Bản, tạp chí Life đã đề nghị ông nhận nhiệm vụ đến Đông Nam Á, nơi người Pháp đã chiến đấu trong Chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất suốt tám năm. Mặc dù vài năm trước đó ông từng tuyên bố mình đã chấm dứt với chiến tranh, Capa vẫn chấp nhận công việc này.
Ông đi cùng một trung đoàn Pháp đóng quân tại tỉnh Thái Bình ở Việt Nam cùng với hai nhà báo của Time-Life, John Mecklin và Jim Lucas. Vào ngày 25 tháng 5 năm 1954, trung đoàn đang đi qua một khu vực nguy hiểm dưới làn đạn khi Capa quyết định rời khỏi xe jeep và đi lên con đường để chụp ảnh cuộc tiến quân. Lúc 2 giờ 55 chiều, ông đã bước lên một quả mìn gần con đường và tử nạn. Một sĩ quan Việt Nam của quân đội Pháp xác nhận cái chết của ông và nói: "Nhà nhiếp ảnh đã chết." Capa đã qua đời ở tuổi 40, và trong khoảnh khắc cuối cùng, ông vẫn nắm chặt máy ảnh trong tay. Ông được an táng tại khu mộ số 189 ở Nghĩa trang Amawalk Hill (còn gọi là Nghĩa trang Friends), Amawalk, Hạt Westchester, New York, cùng với mẹ ông, Julia, và em trai ông, Cornell Capa.

3. Đời tư
Capa sinh ra trong một gia đình Do Thái trung lưu ở Budapest, Hungary. Cha mẹ ông là thợ may, với mẹ ông điều hành một cửa hàng thời trang thành công. Ông có hai anh em trai: László Friedmann (anh trai) và Cornell Capa (em trai), người sau này cũng trở thành nhiếp ảnh gia nổi tiếng và có vai trò quan trọng trong việc bảo tồn di sản của Capa.
Năm 1934, khi ở Paris, André Friedman (tên thật của Capa lúc đó) gặp Gerda Pohorylle, một người tị nạn Do Thái Đức. Cặp đôi sống chung ở Paris, nơi André đã dạy Gerda về nhiếp ảnh. Cùng nhau, họ đã tạo ra tên và hình ảnh "Robert Capa" như một nhiếp ảnh gia người Mỹ nổi tiếng. Ban đầu, cả hai nhiếp ảnh gia đều xuất bản tác phẩm của mình dưới bút danh Robert Capa. Gerda sau đó lấy tên riêng là Gerda Taro, được cho là lấy cảm hứng từ nghệ sĩ Nhật Bản Okamoto Taro, và cũng trở nên thành công. Cô đã cùng Capa đến Tây Ban Nha vào năm 1936 để ghi lại Nội chiến Tây Ban Nha. Tháng 7 năm 1937, khi Capa vắng mặt tại Paris còn Gerda ở lại Madrid, cô đã thiệt mạng gần Brunete trong một trận chiến. Capa, người được cho là đã đính hôn với cô, đã bị sốc sâu sắc và không bao giờ kết hôn sau đó.
Vào tháng 2 năm 1943, Capa gặp Elaine Justin, khi đó đã kết hôn với diễn viên John Justin. Họ yêu nhau và mối quan hệ kéo dài đến cuối chiến tranh. Capa dành phần lớn thời gian ở tiền tuyến. Capa gọi Elaine tóc đỏ là "Pinky" và đã viết về cô trong cuốn hồi ký chiến tranh của mình, Slightly Out of Focus. Năm 1945, Elaine Justin chia tay Capa và sau đó kết hôn với Chuck Romine.
Vài tháng sau, Capa trở thành người tình của nữ diễn viên Ingrid Bergman, người đang đi lưu diễn ở châu Âu để giải trí cho các binh sĩ Mỹ. Tháng 12 năm 1945, Capa theo cô đến Hollywood. Mối quan hệ của họ kết thúc vào mùa hè năm 1946 khi Capa đi du lịch đến Thổ Nhĩ Kỳ. Mặc dù Ingrid Bergman được cho là đã cầu hôn ông, Capa đã từ chối, một phần có thể vì ảnh hưởng từ cái chết của Gerda Taro. Capa cũng nổi tiếng là một người có tính cách hướng ngoại, thích cờ bạc (đặc biệt là poker), và có mối quan hệ thân thiết với nhiều nhân vật nổi tiếng như Ernest Hemingway, Pablo Picasso, John Huston và Humphrey Bogart.
4. Quan điểm chính trị và Hoạt động
Ngay từ khi còn trẻ, Capa đã bị thu hút bởi Munkakör (Vòng tròn Việc làm), một nhóm các nghệ sĩ, nhiếp ảnh gia và trí thức xã hội chủ nghĩa và tiên phong tập trung ở Budapest. Ông đã tham gia vào các cuộc biểu tình chống lại chế độ của Miklós Horthy. Năm 1931, ngay trước khi bức ảnh đầu tiên của ông được công bố, Capa đã bị cảnh sát mật Hungary bắt giữ, đánh đập và bỏ tù vì hoạt động chính trị cấp tiến. Ông được thả ra với điều kiện phải rời Hungary ngay lập tức.
Tạp chí Boston Review đã mô tả Capa là "một người cánh tả và một người dân chủ - ông nồng nhiệt ủng hộ Phe Trung thành và kiên quyết chống phát xít...". Trong Nội chiến Tây Ban Nha, Capa đã đi cùng và chụp ảnh Đảng Công nhân Thống nhất Marxist (POUM), điều này đã tạo ra bức ảnh nổi tiếng nhất của ông.
Tạp chí Picture Post của Anh đã đăng các bức ảnh của ông từ Tây Ban Nha vào những năm 1930, kèm theo một bức chân dung Capa, với mô tả đơn giản: "Ông ấy là một người dân chủ nồng nhiệt, và ông ấy sống để chụp ảnh." Những hoạt động và quan điểm chính trị này đã định hình sâu sắc sự nghiệp và phong cách nhiếp ảnh của Capa, biến ông thành một nhân chứng không chỉ ghi lại mà còn thể hiện tinh thần của những cuộc đấu tranh vì tự do và công bằng.
5. Di sản và Đánh giá
Robert Capa đã để lại một di sản sâu rộng trong lịch sử nhiếp ảnh và báo chí. Ông được nhớ đến không chỉ với những bức ảnh chiến tranh mang tính biểu tượng mà còn với triết lý nhiếp ảnh độc đáo của mình.
5.1. Ảnh hưởng và Phong cách Nhiếp ảnh
Capa nổi tiếng với việc định nghĩa lại nhiếp ảnh báo chí thời chiến. Tác phẩm của ông ra đời từ những chiến hào, đối lập với phong cách nhiếp ảnh từ xa trước đó. Ông nổi tiếng với câu nói: "Nếu ảnh của bạn không đủ tốt, thì bạn chưa đủ gần." ("If your pictures aren't good enough, you're not close enough."English) Triết lý này đã trở thành kim chỉ nam cho nhiều thế hệ nhiếp ảnh gia chiến trường sau này, nhấn mạnh sự cần thiết của việc dấn thân và hòa mình vào bối cảnh để ghi lại những khoảnh khắc chân thực nhất.
Capa cũng có những suy tư sâu sắc về vai trò của nhiếp ảnh gia trong chiến tranh: "Tất cả những gì bạn có thể làm là giúp đỡ những cá nhân bị mắc kẹt trong chiến tranh, cố gắng vực dậy tinh thần của họ trong chốc lát, có lẽ tán tỉnh một chút, làm họ cười; ... và bạn có thể chụp ảnh họ, để họ biết rằng có ai đó quan tâm." Một câu nói khác của ông thể hiện sự hài hước và tự hào về nguồn gốc của mình là: "Có tài năng thôi chưa đủ, bạn còn phải là người Hungary."
Ông cũng được ghi nhận là người đã đặt ra thuật ngữ "Thế hệ X". Ông đã sử dụng thuật ngữ này làm tiêu đề cho một bộ ảnh luận về những người trẻ tuổi đạt đến tuổi trưởng thành ngay sau Thế chiến II. Bộ ảnh này được xuất bản vào năm 1953 trên Picture Post (Anh) và Holiday (Mỹ). Capa nói: "Chúng tôi đặt tên cho thế hệ vô danh này là Thế hệ X, và ngay cả trong sự nhiệt tình ban đầu, chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi có một thứ gì đó lớn hơn nhiều so với tài năng và khả năng của chúng tôi có thể xử lý."
5.2. Giải thưởng và Tưởng niệm
Vào năm 1947, vì công việc ghi lại Thế chiến II bằng hình ảnh, Tướng Hoa Kỳ Dwight D. Eisenhower đã trao tặng Capa Huân chương Tự do.
Chính phủ Hungary đã phát hành một con tem bưu chính để vinh danh Capa vào năm 2013. Cùng năm đó, họ cũng phát hành một đồng xu vàng mệnh giá 5.00 K HUF (khoảng 20 USD) để vinh danh ông, trên đó có khắc hình Capa.
Em trai ông, Cornell Capa, cũng là một nhiếp ảnh gia, đã nỗ lực bảo tồn và quảng bá di sản của Robert cũng như phát triển bản sắc và phong cách riêng của mình. Ông thành lập Quỹ Quốc tế Nhiếp ảnh Quan tâm vào năm 1966. Để tạo một nơi lưu giữ lâu dài cho bộ sưu tập này, ông đã thành lập Trung tâm Nhiếp ảnh Quốc tế (ICP) tại Thành phố New York vào năm 1974. Đây là một trong những nỗ lực bảo tồn nhiếp ảnh quan trọng và rộng lớn nhất từng được phát triển. Thật vậy, Capa và em trai ông tin tưởng mạnh mẽ vào tầm quan trọng của nhiếp ảnh và việc bảo tồn nó, giống như cách điện ảnh sau này được nhìn nhận và đối xử tương tự.
Câu lạc bộ Báo chí Nước ngoài đã thành lập Huy chương vàng Robert Capa để vinh danh nhiếp ảnh gia. Giải thưởng này được trao cho các nhà báo ảnh đã thể hiện "lòng dũng cảm táo bạo và tinh thần tiên phong" trong công việc của họ.
Trung tâm Nhiếp ảnh Đương đại Robert Capa cũng được thành lập tại Budapest để tiếp nối di sản của ông. Ngoài ra, một con đường ở Leipzig, Đức (Capastraße), và một tấm bia tưởng niệm ở Budapest cũng được đặt tên hoặc dựng lên để vinh danh ông, cho thấy sự công nhận rộng rãi về di sản của Capa trên toàn thế giới.


Triển lãm các tác phẩm của Capa cũng đã được tổ chức rộng rãi trên thế giới. Đáng chú ý, Trung tâm Nhiếp ảnh Quốc tế đã tổ chức một triển lãm lưu động mang tên Đây là chiến tranh: Robert Capa làm việc, trưng bày những đổi mới của Capa với tư cách là một nhà báo ảnh vào những năm 1930 và 1940. Triển lãm bao gồm các bản in cổ điển, các tấm tiếp xúc, các tờ chú thích, các ghi chú viết tay, các bức thư cá nhân và các bố cục tạp chí gốc từ Nội chiến Tây Ban Nha, Chiến tranh Trung-Nhật lần thứ hai và Thế chiến II. Triển lãm đã được trưng bày tại Barbican Art Gallery, Trung tâm Nhiếp ảnh Quốc tế Milan, và Museu Nacional d'Art de Catalunya vào mùa thu năm 2009, trước khi chuyển đến Nederlands Fotomuseum từ ngày 10 tháng 10 năm 2009 đến ngày 10 tháng 1 năm 2010.
Tại Hàn Quốc, các triển lãm lớn về Robert Capa cũng đã được tổ chức, bao gồm một sự kiện tại Trung tâm Nghệ thuật Seoul từ ngày 29 tháng 3 đến ngày 26 tháng 5 năm 2007, và một triển lãm khác tại Trung tâm Văn hóa Sejong ở Seoul từ ngày 2 tháng 8 đến ngày 28 tháng 10 năm 2013, thu hút đông đảo công chúng quan tâm đến di sản nhiếp ảnh của ông.
Năm 1976, Capa được truy tặng vào Đại sảnh Danh vọng và Bảo tàng Nhiếp ảnh Quốc tế.
6. Tác phẩm và Ấn phẩm
Robert Capa đã xuất bản nhiều cuốn sách ảnh quan trọng, thường kết hợp với các nhà văn nổi tiếng, và là chủ đề của nhiều tác phẩm phê bình và tiểu sử.
- Đường Waterloo bị bỏ hoang. New York: Random House, 1941. Ảnh của Capa. Văn bản của Diana Forbes-Robertson.
- Xâm lược! New York, London: D. Appleton-Century, 1944. Ảnh của Capa. Văn bản của Charles Wertenbaker.
- Hơi nhòe nét. New York: Henry Holt and Company, 1947. New York: Modern Library, 2001. Văn bản và ảnh của Capa. Với lời tựa của Cornell Capa và lời giới thiệu của Richard Whelan. Một cuốn hồi ký.
- Hình ảnh chiến tranh. New York: Grossman, 1964. Văn bản và ảnh của Capa. Với văn bản của John Steinbeck.
- Robert Capa: Những bức ảnh. New York: Aperture, 1996. New York: Aperture, 2004.
- Trái tim Tây Ban Nha: Những bức ảnh Nội chiến Tây Ban Nha của Robert Capa. New York: Aperture, 1999. New York: Aperture, 2005.
- Robert Capa: Bộ sưu tập đầy đủ. London, New York: Phaidon, 2001. London, New York: Phaidon, 2004. Biên tập bởi Richard Whelan.
- Robert Capa làm việc: Đây là chiến tranh! Göttingen: Steidl, 2009. Ảnh của Capa. Với lời tựa của Willis E. Hartshorn, lời giới thiệu của Christopher Phillips, và văn bản của Richard Whelan. Xuất bản kèm triển lãm tại Trung tâm Nhiếp ảnh Quốc tế, New York, tháng 9 năm 2007 - tháng 1 năm 2008. "Một phân tích chi tiết về sáu trong số các phóng sự chiến tranh quan trọng nhất của Robert Capa từ nửa đầu sự nghiệp của ông: Người lính ngã xuống (1936), kháng chiến Trung Quốc chống Nhật (1938), kết thúc Nội chiến Tây Ban Nha ở Catalonia (1938-39), D-Day, cuộc đổ bộ đường không của Hoa Kỳ vào Đức và giải phóng Leipzig (1945)."
- Đây là chiến tranh!: Robert Capa al Lavoro. Ý: Contrasto, 2009. Xuất bản kèm triển lãm tại Milan, tháng 3 - tháng 6 năm 2009.
- Ấn phẩm với cộng sự:**
- Ấn phẩm về Capa:**
7. Hình ảnh trong Văn hóa Đại chúng
Robert Capa và cuộc đời phiêu lưu của ông đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều tác phẩm trong văn hóa đại chúng, từ điện ảnh đến âm nhạc và văn học.
- Năm 2013, nhóm nhạc kịch nữ Nhật Bản Takarazuka Revue đã sản xuất một vở nhạc kịch dựa trên cuộc đời của Capa. Cô Ouki Kaname đã thể hiện vai chính Capa. Nhóm đã biểu diễn vở nhạc kịch này vào năm 2012 tại Takarazuka và Tokyo, và vào năm 2014 tại Nagoya.
- Trong tiểu thuyết Hậu ảnh của Patrick Modiano, Capa được khắc họa là người cố vấn cho nhân vật chính của tiểu thuyết, Francis Jansen, một nhiếp ảnh gia đã nghỉ hưu ở Mexico.
- Trong bộ phim Cửa sổ phía sau của Alfred Hitchcock, nhân vật chính L. B. "Jeff" Jefferies (James Stewart) được lấy cảm hứng một phần từ Capa.
- Nhà thơ Owen Sheers đã viết một bài thơ về Capa, có tên Happy Accidents (Những tai nạn hạnh phúc). Nó có thể được tìm thấy trong tuyển tập Skirrid Hill.
- Trong album An Awesome Wave năm 2012 của nhóm indie rock Anh Alt-J, tình yêu giữa Capa và Taro, cùng hoàn cảnh cái chết của ông được mô tả trong ca khúc cuối cùng, "Taro".
- Ca sĩ nhạc rock người Áo Falco đã viết bài hát "Kamikaze Cappa" để tri ân Capa vào năm 1986.
- Trong bộ phim Giải cứu binh nhì Ryan (Saving Private Ryan), một số cảnh chiến đấu tại bãi biển Omaha có hình ảnh hơi mờ, được cho là đã tham khảo từ phong cách chụp ảnh của Capa trong sự kiện D-Day.
8. Nơi Lưu trữ Tác phẩm
Các tác phẩm của Robert Capa được lưu giữ và trưng bày tại nhiều bảo tàng, trung tâm nhiếp ảnh và các tổ chức văn hóa hàng đầu trên khắp thế giới, đảm bảo rằng di sản của ông tiếp tục được bảo tồn và tiếp cận bởi công chúng.
- Viện Nghệ thuật Chicago, Chicago, Illinois, Hoa Kỳ
- Bảo tàng Mỹ thuật Metropolitan, New York, Hoa Kỳ
- Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại, New York, Hoa Kỳ
- Trung tâm Nhiếp ảnh Đương đại Robert Capa, Budapest, Hungary
- Robert Capa: The Definitive Collection, Magnum Photos
- Robert Capa, Trung tâm Nhiếp ảnh Quốc tế (ICP), New York, Hoa Kỳ
- Robert Capa Photographs, Bảo tàng Nghệ thuật Worcester
- Robert Capa, Bảo tàng J. Paul Getty
- Robert Capa, Đại sảnh Danh vọng Nhiếp ảnh Quốc tế