1. Tên gọi
Vua Uzziah được nhắc đến nhiều lần trong Kinh Thánh Hebrew dưới cả hai tên gọi là Uzziah và Azariah. Theo nhà thần học Công giáo James F. Driscoll, tên gọi Azariah rất có thể là kết quả của một lỗi sao chép trong các bản văn cổ.
Sách Các Vua 2 (2 Kings) đề cập đến Azariah 8 lần và Uzziah 4 lần, trong khi Sách Sử ký 2 (2 Chronicles) luôn sử dụng tên Uzziah. Các nhà tiên tri như A-mốt (Amos), Hô-sê-a (Hosea), và I-sai-a (Isaiah) cũng nhất quán dùng tên Uzziah. Việc các vị vua có nhiều tên gọi là điều phổ biến trong lịch sử cổ đại; một trong những lý do là các vị vua thường sử dụng cả tên hoàng gia và tên cá nhân. Ví dụ, Vua Solomon là tên hoàng gia, trong khi tên khai sinh của ông là Jedidiah. Tương tự, Uzziah có thể là tên hoàng gia được ban vào thời điểm xức dầu và đăng quang, còn Azariah có thể là tên cá nhân của ông.
2. Cuộc đời và Triều đại
Vua Uzziah trị vì Vương quốc Judah trong một thời kỳ dài, mang lại sự thịnh vượng đáng kể cho vương quốc, nhưng cuối cùng lại phải đối mặt với hậu quả nghiêm trọng do sự kiêu ngạo của mình.
2.1. Lên ngôi và Thời kỳ đầu cai trị
Uzziah lên ngôi vua Judah ở tuổi 16, kế vị cha mình là Amaziah. Mẹ của ông là Jecholiah (Yekholya) từ Jerusalem. Theo Sách Sử ký 2 (26:4-5), trong những năm đầu trị vì, Uzziah "đã làm điều ngay thẳng trước mặt Đức Giê-hô-va" và "tìm kiếm Đức Chúa Trời" trong suốt cuộc đời của tiên tri Zechariah, người đã dạy ông biết kính sợ Đức Chúa Trời. Nhờ sự tìm kiếm Chúa này, Đức Chúa Trời đã cho mọi công việc của ông được thành công.
Giai đoạn đầu triều đại của Uzziah bao gồm khoảng 24 năm ông đồng nhiếp chính với cha mình, Amaziah. Giai đoạn đồng nhiếp chính này có thể bắt đầu vào khoảng năm 792/791 TCN. Có giả thuyết cho rằng việc đồng nhiếp chính này được thiết lập khi Amaziah bị vua Jehoash của Israel bắt giữ tại Beth Shemesh. Mặc dù Uzziah đã làm điều đúng đắn, Kinh Thánh cũng ghi nhận rằng ông không loại bỏ các nơi cao (nơi thờ tự ngoại giáo hoặc các địa điểm thờ phượng không chính thống), cho phép dân chúng tiếp tục dâng tế lễ và đốt hương tại đó.
2.2. Thành tựu quân sự và kinh tế
Dưới triều đại của Uzziah, Judah đã đạt được một thời kỳ thịnh vượng lớn, có thể coi là thịnh vượng nhất kể từ thời Vua Solomon hoặc Jehoshaphat.
- Thành tựu quân sự và phòng thủ:
- Uzziah đã giành chiến thắng vang dội trước nhiều kẻ thù. Ông đánh bại Người Philistine và phá hủy các bức tường thành của Gath, Jabneh, và Ashdod. Ông cũng xây dựng các thành phố mới tại những vùng đất này.
- Ông chiến thắng người Ả Rập tại Gur-Baal và nhận cống nạp từ Người Ammon. Danh tiếng của ông lan rộng tới tận biên giới Ai Cập.
- Ông tái thiết Elath (Elat), một cảng quan trọng trên Biển Đỏ, đưa nó trở lại quyền kiểm soát của Judah, củng cố vị thế chiến lược và thương mại của vương quốc.
- Để củng cố quốc phòng, Uzziah đã tăng cường các bức tường thành của Jerusalem bằng cách xây dựng các tháp kiên cố tại Cổng Góc, Cổng Thung lũng và Góc Tường. Ông cũng phát triển "những cỗ máy được thiết kế bởi những người tài năng" để đặt trên các tháp và các công sự phòng thủ, dùng để bắn tên và ném đá lớn, một minh chứng cho sự đổi mới quân sự của ông.
- Quân đội của Uzziah được tổ chức lại và trang bị hiện đại. Ông có một lực lượng quân sự lớn, được huấn luyện tốt, lên đến 307.500 lính chiến đấu, được quản lý bởi 2.600 người đứng đầu các gia đình và chỉ huy quân sự. Quân đội được trang bị đầy đủ khiên, giáo, mũ trụ, áo giáp, cung tên và đá ném. Các thư ký Jehiel và Masseiah phụ trách việc điểm quân, và Hananiah chỉ huy lực lượng chiến đấu.
- Phát triển kinh tế:
- Uzziah rất quan tâm đến nông nghiệp và chăn nuôi, được Kinh Thánh ghi nhận là "người yêu đất đai". Ông cho xây dựng nhiều tháp ở vùng hoang mạc và đào nhiều giếng nước (bể chứa) để phục vụ cho đàn gia súc lớn của mình. Ông cũng có nông dân và những người làm vườn nho ở cả vùng núi và những vùng đất màu mỡ.
- Sự phát triển này giúp vương quốc phục hồi sau những tổn thất từ các triều đại trước, mang lại một thời kỳ thịnh vượng và sung túc.
2.3. Sự kiêu ngạo và Bệnh phong

Mặc dù đạt được nhiều thành công vang dội, Uzziah lại để sự mạnh mẽ của mình trở thành điểm yếu chí mạng. Vào cuối triều đại, ông trở nên kiêu ngạo và phạm một tội nghiêm trọng là cố gắng chiếm đoạt quyền tế lễ, vốn chỉ dành riêng cho các Thầy tế lễ Do Thái thuộc dòng dõi Aaron. Ông tự ý đi vào Đền thờ Solomon để đốt hương trên bàn thờ hương.
Thầy tế lễ cả Azariah cùng với 80 thầy tế lễ dũng cảm khác đã đối mặt và ngăn cản Uzziah. Họ nói rằng: "Thưa Uzziah, điều này không phải của vua để đốt hương cho Đức Giê-hô-va, nhưng là của các thầy tế lễ, con cháu Aaron, những người đã được thánh hóa để đốt hương" (It is not for you, Uzziah, to burn incense to the Lord, but for the priests, the sons of Aaron, who are consecrated to burn incenseEnglish).
Trong lúc Uzziah đang giận dữ và cầm lư hương trên tay để đốt hương, ông đã đột nhiên bị mắc bệnh phong (צרעתtzaraathHebrew) ngay trên trán. Theo sử gia Josephus, vào thời điểm đó, một trận động đất lớn đã làm rung chuyển mặt đất, một vết nứt xuất hiện trong Đền thờ, và những tia sáng mặt trời chiếu xuyên qua vết nứt đó, rọi thẳng vào mặt nhà vua, khiến bệnh phong lập tức xuất hiện. Do bị bệnh phong, Uzziah đã bị đuổi khỏi Đền thờ và buộc phải sống cách ly trong một "ngôi nhà riêng" cho đến ngày ông qua đời. Quyền cai trị đã được chuyển giao cho con trai ông là Jotham, người bắt đầu đồng nhiếp chính trong 11 năm cuối đời của Uzziah (khoảng 751/750 TCN đến 740/739 TCN).
2.4. Cái chết và An táng
Vua Uzziah tiếp tục sống trong tình trạng bị bệnh phong cho đến khi ông qua đời vào khoảng năm 740/739 TCN. Do tình trạng bệnh tật, ông không được an táng trong khu vực mộ của các vua Judah mà được chôn cất riêng biệt, "trong cánh đồng chôn cất thuộc về các vua" (in the field of the burial which belonged to the kingsEnglish). Điều này phân biệt ông với các vị vua khác được chôn trong Thành phố David, nhấn mạnh hậu quả của sự kiêu ngạo và tội lỗi của ông.
3. Bằng chứng lịch sử và Khảo cổ học
Sự tồn tại của Vua Uzziah và các sự kiện trong triều đại của ông được củng cố bởi nhiều bằng chứng lịch sử và khảo cổ học, giúp làm sáng tỏ bối cảnh thời gian trong Kinh Thánh.
3.1. Phiến đá Uzziah
Vào năm 1931, một hiện vật khảo cổ quan trọng được biết đến là Phiến đá Uzziah (hay Bia mộ Uzziah) đã được Giáo sư E. L. Sukenik thuộc Đại học Hebrew Jerusalem phát hiện. Ông tìm thấy nó trong bộ sưu tập của Tu viện Thăng Thiên của Nga trên Núi Ô liu. Nguồn gốc trước đó của phiến đá này không rõ ràng và không được tu viện ghi chép lại. Tuy nhiên, một giả thuyết mạnh mẽ từ một nguồn Do Thái thời Trung cổ cho rằng mộ của Uzziah nằm tại vị trí tu viện hiện đại, điều này gợi ý rằng phiến đá có thể đã được tìm thấy trong quá trình xây dựng tu viện vào những năm 1870.
Bản khắc trên phiến đá được viết bằng một phương ngữ Tiếng Aram rất giống với Tiếng Aram Kinh Thánh. Dựa trên kiểu chữ, nó được định niên đại vào khoảng năm 30-70 CN, tức khoảng 700 năm sau cái chết của Vua Uzziah được ghi lại trong Sách Các Vua 2 và Sách Sử ký 2. Nội dung của bản khắc dịch ra là: "Hither were brought the bones of Uzziah, king of Judah. Not to be opened.English", có nghĩa là "Xương của Uzziah, vua Judah, đã được đưa đến đây. Không được mở." Điều này cho thấy khả năng hài cốt của Uzziah đã được cải táng vào Thời kỳ Đền thờ Thứ hai, có thể trong quá trình sửa chữa Jerusalem dưới thời Herod Agrippa II.
3.2. Trận động đất lớn thời Uzziah
Một trận động đất lớn được nhắc đến trong Kinh Thánh đã xảy ra vào thời Vua Uzziah, và các bằng chứng khảo cổ học cùng địa chất học đã củng cố sự kiện này.
- Đề cập trong Kinh Thánh:
- Sách A-mốt 1:1 xác định niên đại lời tiên tri của mình là "hai năm trước trận động đất, khi Uzziah làm vua Judah và Jeroboam con trai Jehoash làm vua Israel."
- Hơn 200 năm sau, Tiên tri Xa-cha-ri 14:5 cũng tiên đoán một trận động đất trong tương lai mà mọi người sẽ bỏ chạy "như khi các ngươi đã chạy trốn khỏi trận động đất vào thời Uzziah, vua Judah."
- Bằng chứng khảo cổ và địa chất:
- Các nhà địa chất đã tìm thấy bằng chứng về trận động đất lớn này tại nhiều địa điểm khảo cổ trên khắp Israel và Jordan. Các di chỉ như Hazor, Deir 'Alla, Gezer, Lachish, Tell Judeideh, và 'En Haseva đều cho thấy những tàn tích kiến trúc từ thời kỳ Thời đại đồ sắt (Iron IIb) bị phá hủy do một trận động đất lớn. Điều này bao gồm các bức tường bị đổ nghiêng, các trụ bị lệch, các khối đá phiến bị dịch chuyển, và các phần lớn của tường vẫn còn nằm nguyên lớp sau khi đổ sập.
- Bằng chứng địa tầng học giới hạn chặt chẽ sự kiện này vào giữa thế kỷ 8 TCN, với sai số khoảng 30 năm, phù hợp với thời kỳ trị vì của Uzziah. Cụ thể, các nghiên cứu tại Gezer, Hazor và Lachish đều định niên đại sự kiện này vào khoảng năm 760 TCN.
- Các nhà địa chất ước tính trận động đất này có cường độ ít nhất là 7,8 độ richter, và có thể lên tới 8,2 độ richter.
- Một báo cáo năm 2019 của Haaretz, dựa trên các lớp trầm tích dưới đáy Biển Chết, càng củng cố thêm sự xảy ra của sự kiện địa chấn đặc biệt này.
- Ý nghĩa niên đại học và truyền thống:
- Ngày chính xác của trận động đất này rất quan trọng đối với các nhà khảo cổ và sử học vì nó cho phép đồng bộ hóa niên đại của các di chỉ bị ảnh hưởng trên khắp Israel, Jordan, Liban và Syria.
- Theo niên đại của Edwin R. Thiele, trận động đất xảy ra khoảng hai năm trước cái chết của Jeroboam II vào năm 753 TCN, phù hợp với các bằng chứng khảo cổ học.
- Mặc dù Josephus và truyền thống Talmud liên kết trận động đất này với việc Uzziah vào Đền thờ và bị mắc bệnh phong ngay lập tức, Kinh Thánh (sách A-mốt) và các bằng chứng khảo cổ cho thấy đây là một sự kiện địa chất riêng biệt, không nhất thiết phải xảy ra đồng thời với việc Uzziah phạm tội.
3.3. Các đề cập ngoài Kinh Thánh
Ngoài các ghi chép trong Kinh Thánh và bằng chứng khảo cổ liên quan trực tiếp đến phiến đá Uzziah và trận động đất, có một số đề cập khác được cho là liên quan đến Vua Uzziah trong các tài liệu cổ đại.
- Thư tín và văn bản hành chính Assyria: Các phát hiện khảo cổ từ Mesopotamia, dưới dạng thư tín và văn bản hành chính Assyria được tìm thấy tại Nimrud và các tác phẩm điêu khắc từ các cung điện hoàng gia ở Nineveh, cho thấy mối quan hệ chặt chẽ giữa Assyria và Judah trong thời gian trị vì của Uzziah và Manasseh. Những tài liệu này cũng là bằng chứng cho thấy Uzziah đương thời với Tiglath-Pileser III. Một phần còn lại rất rời rạc được cho là từ biên niên sử của Tiglath-Pileser có nhắc đến vua "Azaria'u" của "Ya'uda" (có vẻ là "Azariah của Judah"). Tuy nhiên, học giả Nadav Na'aman đã chứng minh rằng mảnh vỡ này thực ra thuộc về thời kỳ của Sennacherib và không đề cập đến Azariah mà là Hezekiah. Hơn nữa, hai đề cập khác về một Azariah trong biên niên sử của Tiglath-Pileser đều không nói rõ quốc gia của ông là Judah, khiến việc đồng nhất với nhân vật trong Kinh Thánh trở nên đáng ngờ.
- Hai con dấu đá cổ: Tên của Uzziah xuất hiện trên hai con dấu đá cổ không rõ nguồn gốc, được phát hiện vào năm 1858 và 1863. Con dấu thứ nhất khắc chữ "l'byw 'bd / 'zywEnglish", có nghĩa là "[thuộc về] Abiyah, quan chức của Uziyah". Con dấu thứ hai khắc chữ "lšbnyw ' / bd 'zywEnglish", có nghĩa là "[thuộc về] Shubnayah, quan chức của Uziyah". Mặc dù nguồn gốc không rõ ràng, đây được coi là những bằng chứng xác thực đương thời đầu tiên về vị vua cổ đại này.
4. Ảnh hưởng và Ghi chép Kinh Thánh
Vua Uzziah được nhắc đến trong nhiều sách Kinh Thánh khác nhau, và cuộc đời ông đã để lại những ảnh hưởng thần học và lịch sử sâu sắc.
4.1. Ghi chép trong các Sách Tiên tri
Cuộc đời và triều đại của Vua Uzziah là bối cảnh cho các lời tiên tri của một số nhà tiên tri lớn trong Cựu Ước:
- Sách I-sai-a: I-sai-a bắt đầu lời tiên tri của mình bằng cách ghi lại thời điểm ông nhận được khải tượng về Đức Chúa Trời: "Năm vua Uzziah băng hà" (I-sai-a 6:1). Điều này cho thấy sự kiện cái chết của Uzziah là một dấu mốc quan trọng trong lịch sử và thần học của Israel. Ngoài ra, Sách I-sai-a cũng được ghi nhận là đã chép lại các ghi chép về cuộc đời của Vua Uzziah (2 Sử ký 26:22).
- Sách A-mốt: Nhà tiên tri A-mốt xác định thời điểm mình nhận được lời của Đức Giê-hô-va là "hai năm trước trận động đất, khi Uzziah làm vua Judah và Jeroboam con trai Jehoash làm vua Israel" (A-mốt 1:1).
- Sách Hô-sê-a: Hô-sê-a cũng ghi lại lời tiên tri của mình trong những ngày Uzziah làm vua Judah (Hô-sê-a 1:1).
Các nhà tiên tri như I-sai-a và Hô-sê-a cũng đã chỉ trích sự xa hoa và suy đồi đạo đức ngày càng gia tăng dưới triều đại thịnh vượng của Uzziah, cho thấy một khía cạnh tiêu cực của sự giàu có và quyền lực.
4.2. Đề cập trong Phả hệ của Chúa Giê-su
Vua Uzziah được nhắc đến trong phả hệ của Chúa Giê-su trong Tân Ước, cụ thể là trong Phúc âm Mát-thêu. Việc ông được đưa vào dòng dõi này nhấn mạnh vị trí quan trọng của ông trong lịch sử cứu rỗi và trong dòng dõi hoàng gia dẫn đến Đấng Mê-si theo truyền thống Kitô giáo.
5. Nghiên cứu Niên đại học
Niên đại học liên quan đến triều đại của Vua Uzziah là một lĩnh vực phức tạp trong nghiên cứu Kinh Thánh, do sự tồn tại của các giai đoạn đồng nhiếp chính và sự khác biệt trong cách tính năm trị vì giữa các vương quốc Judah và Israel.
- Các học giả chính và niên đại:
- William F. Albright định niên đại triều đại của Uzziah từ năm 783-742 TCN.
- Edwin R. Thiele, một trong những nhà nghiên cứu niên đại Kinh Thánh có ảnh hưởng nhất, đề xuất Uzziah bắt đầu đồng nhiếp chính với cha mình, Amaziah, vào năm 792/791 TCN. Ông trở thành vua duy nhất của Judah sau cái chết của Amaziah vào năm 768/767 TCN. Thiele cũng cho rằng Uzziah bị bệnh phong vào năm 751/750 TCN, thời điểm con trai ông, Jotham, bắt đầu nhiếp chính, và Uzziah sống đến năm 740/739 TCN.
- Leslie McFall ủng hộ khung niên đại của Thiele nhưng điều chỉnh ngày bắt đầu đồng nhiếp chính của Amaziah/Uzziah sớm hơn một năm.
- Khái niệm đồng nhiếp chính:
- Khái niệm đồng nhiếp chính, tức là hai vị vua cùng cai trị, rất phổ biến ở Ai Cập cổ đại và được suy ra từ các dữ liệu niên đại trong Kinh Thánh, mặc dù Kinh Thánh Hebrew không có từ cụ thể nào để chỉ "đồng nhiếp chính".
- Trong trường hợp của Uzziah, Sách Các Vua 2 15:5 ghi rõ rằng sau khi Uzziah bị bệnh phong, con trai ông là Jotham "phụ trách cung điện và cai trị dân chúng trong xứ," một chỉ dẫn rõ ràng về việc đồng nhiếp chính. Ngoài ra, việc đồng nhiếp chính ban đầu với Amaziah cũng được các học giả suy luận để khớp với các niên đại trong Kinh Thánh.
- Nadav Na'aman đã nhấn mạnh rằng việc xác định chính xác các giai đoạn đồng nhiếp chính là chìa khóa để giải quyết các vấn đề niên đại trong Kinh Thánh vào thế kỷ 8 TCN, đồng thời nêu bật tiền lệ do Vua David đặt ra khi đưa con trai mình là Solomon lên ngôi trước khi qua đời.
- Hệ thống lịch: Lịch sử các năm trị vì của các vua Judah và Israel có sự chênh lệch sáu tháng: Judah bắt đầu năm vào tháng Tishri (mùa thu), trong khi Israel bắt đầu năm vào tháng Nisan (mùa xuân). Sự chênh lệch này làm cho việc đồng bộ hóa niên đại giữa hai vương quốc trở nên phức tạp hơn, nhưng cũng cho phép các nhà nghiên cứu thu hẹp khoảng thời gian bắt đầu và kết thúc triều đại của một vị vua trong vòng sáu tháng.