1. Thân thế và Giáo dục
Stanley Rous sinh ngày 25 tháng 4 năm 1895 tại Mutford, gần Lowestoft thuộc East Suffolk, Anh. Ông là con trai cả của một chủ cửa hàng cung cấp thực phẩm. Rous theo học tại Trường Trung học Sir John Leman ở Beccles.
Ban đầu, ông được đào tạo để trở thành một giáo viên tại Beccles. Sau đó, ông phục vụ trong Chiến tranh thế giới thứ nhất với tư cách là một sĩ quan hạ sĩ quan thuộc Lữ đoàn 272 của Pháo binh Hoàng gia (East Anglian) tại Pháp, Palestine, Ai Cập và Liban.
Sau chiến tranh, Rous theo học tại Trường Cao đẳng St Luke ở Exeter và sau đó trở thành giáo viên thể thao tại Trường Ngữ pháp Nam sinh Watford. Một điều thú vị là khi còn là giáo viên tại trường này, ông đã đóng vai trò quan trọng trong việc chuyển đổi môn thể thao chính của trường từ bóng đá sang bóng bầu dục.
2. Sự nghiệp cầu thủ
Rous từng chơi bóng đá ở cấp độ nghiệp dư với vị trí thủ môn cho các câu lạc bộ như Kirkley và Lowestoft Town. Tuy nhiên, ông buộc phải giải nghệ sớm khỏi sự nghiệp cầu thủ sau khi bị gãy cổ tay.
3. Sự nghiệp trọng tài
Sau khi giải nghệ cầu thủ, Stanley Rous chuyển hướng sang sự nghiệp trọng tài, nơi ông đã có những đóng góp đáng kể cho bóng đá quốc tế.
3.1. Trở thành trọng tài
Rous bắt đầu quan tâm đến công việc trọng tài khi xem các trận đấu của Norwich City. Ông đã đạt được chứng chỉ trọng tài khi đang học tại Trường Cao đẳng St Luke và trở thành trọng tài của Football League vào năm 1927. Ông chủ yếu điều khiển các trận đấu ở Giải bóng đá hạng nhì Anh, Giải bóng đá hạng ba Anh khu vực phía Bắc và Giải bóng đá hạng ba Anh khu vực phía Nam.
3.2. Các trận đấu quốc tế
Trận đấu quốc tế đầu tiên mà Rous điều khiển là trận giao hữu giữa Bỉ và Hà Lan tại Bosuilstadion, Antwerp vào ngày 13 tháng 3 năm 1927, với chiến thắng 2-0 nghiêng về Bỉ. Tổng cộng, ông đã điều khiển 34 trận đấu quốc tế trong sự nghiệp của mình.
Ông vươn lên đỉnh cao trong sự nghiệp trọng tài khi được chỉ định điều khiển trận Chung kết Cúp FA 1934 tại Sân vận động Wembley, nơi Manchester City đánh bại Portsmouth với tỷ số 2-1. Ngay sau trận chung kết này, Rous tuyên bố giải nghệ sự nghiệp trọng tài.

3.3. Đóng góp cho Luật thi đấu và Hệ thống trọng tài
Một trong những đóng góp lớn nhất của Rous cho bóng đá là việc ông đã viết lại Luật thi đấu bóng đá vào năm 1938, làm cho chúng trở nên đơn giản và dễ hiểu hơn. Ông cũng là người đầu tiên áp dụng hệ thống trọng tài theo đường chéo (diagonal system of control) như một phương pháp tiêu chuẩn cho các trọng tài. Theo trọng tài người Bỉ John Langenus, người từng điều khiển Chung kết Giải vô địch bóng đá thế giới 1930, ông đã thấy các trọng tài từ quốc gia mình thực hiện một nỗ lực tương tự về vị trí khoa học trên sân thi đấu.
4. Sự nghiệp quản lý bóng đá
Sau khi giải nghệ trọng tài, Stanley Rous chuyển sang lĩnh vực quản lý bóng đá, nơi ông giữ các vị trí quan trọng ở cả cấp quốc gia và quốc tế.
4.1. Tổng thư ký Liên đoàn Bóng đá Anh (FA)
Rous giữ chức Tổng thư ký của Liên đoàn Bóng đá Anh (FA) từ năm 1934 đến năm 1962. Trong nhiệm kỳ này, ông đã đóng vai trò quan trọng trong việc điều hành và phát triển bóng đá Anh.
4.2. Chủ tịch FIFA
Rous được bầu làm Chủ tịch FIFA vào năm 1961, kế nhiệm Arthur Drewry sau khi ông này qua đời. Ông giữ chức vụ này cho đến năm 1974.
4.2.1. Nhiệm kỳ và Thành tựu
Trong thời gian làm Chủ tịch FIFA từ năm 1961 đến 1974, Rous đã chứng kiến Anh đăng quang Giải vô địch bóng đá thế giới 1966 trên sân nhà.

4.2.2. Tranh cãi về Apartheid và Chế độ Độc tài
Nhiệm kỳ của Rous tại FIFA bị phủ bóng bởi những tranh cãi liên quan đến mối quan hệ của ông với các chế độ phân biệt chủng tộc và độc tài. Ông công khai ủng hộ Hiệp hội Bóng đá Nam Phi trong thời kỳ Apartheid. Nam Phi được kết nạp vào FIFA năm 1954, nhưng đã bị CAF trục xuất vào năm 1958 và bị FIFA đình chỉ vào năm 1961 sau khi không tuân thủ tối hậu thư về các quy tắc chống phân biệt đối xử.
Năm 1963, Nam Phi được tái kết nạp vào FIFA sau khi Rous đến nước này để "điều tra" tình hình bóng đá. Ông kết luận rằng bóng đá có thể biến mất ở nước này nếu họ không được tái kết nạp, trong khi Hiệp hội Bóng đá Nam Phi đề xuất cử một đội toàn người da trắng tham dự Giải vô địch bóng đá thế giới 1966 và một đội toàn người da đen vào năm 1970. Tuy nhiên, việc tái kết nạp này chỉ tồn tại trong thời gian ngắn. Tại đại hội thường niên tiếp theo của FIFA, được tổ chức ở Tokyo ngay sau Thế vận hội Mùa hè, với sự tham gia đông đảo hơn của các đại diện châu Phi và châu Á, Nam Phi đã bị đình chỉ một lần nữa và cuối cùng bị trục xuất khỏi FIFA vào năm 1976.
Tuy nhiên, Rous vẫn tiếp tục thúc đẩy việc tái kết nạp Nam Phi, đến mức ông sẵn sàng thành lập một liên đoàn phía Nam châu Phi để Nam Phi và Rhodesia (quốc gia cũng bị trục xuất vào năm 1970) có thể thi đấu. Nhưng ông buộc phải lùi bước sau khi các thành viên CAF tuyên bố rõ ràng rằng họ sẽ rút khỏi FIFA hàng loạt tại đại hội FIFA năm 1966 ở Luân Đôn.
Năm 1973, Rous kiên quyết yêu cầu đội tuyển Liên Xô phải thi đấu trận vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 1974 với Chile sau Cuộc đảo chính Chile năm 1973 của Augusto Pinochet, vào thời điểm hàng nghìn tù nhân chính trị đang bị giam giữ tại Sân vận động Quốc gia Julio Martínez Prádanos. Tuy nhiên, Liên Xô đã từ chối thi đấu, và Chile tự động giành quyền tham dự Giải vô địch bóng đá thế giới 1974, nơi họ không thể vượt qua vòng bảng bao gồm cả Tây Đức, Đông Đức và Úc.
4.2.3. Thất bại trong bầu cử năm 1974
Rous tái tranh cử chức Chủ tịch FIFA vào năm 1974, nhưng đã bị đánh bại bởi chiến dịch vận động mạnh mẽ của João Havelange. Sự thất bại này diễn ra trong bối cảnh các quốc gia khác bất mãn với sự thống trị của châu Âu trong FIFA, cũng như sự phản đối từ các quốc gia châu Phi và châu Á do lập trường ủng hộ Nam Phi của Rous. Khi nghỉ hưu vào ngày 11 tháng 6 năm 1974, ông được đề cử làm Chủ tịch danh dự của FIFA.

5. Đời sống cá nhân
5.1. Hôn nhân và Gia đình
Stanley Rous kết hôn với Adrienne Gacon vào năm 1924. Họ không có con. Ông là một người bạn thân của Ivo Schricker (1877-1962), một trong những thành viên sáng lập của FIFA. Rous cũng là một Hội Tam Điểm và tham gia Hội Exonian số 3415 ở Luân Đôn.
5.2. Danh hiệu và Vinh dự
Rous được phong tặng tước hiệu CBE vào năm 1943 và được phong tước hiệp sĩ vào năm 1949. Sau khi rời chức Chủ tịch FIFA vào năm 1974, ông được đề cử làm Chủ tịch danh dự của tổ chức này.
6. Cái chết
Stanley Rous qua đời tại Paddington, Luân Đôn vào ngày 18 tháng 7 năm 1986, ở tuổi 91, do bệnh bạch cầu. Một buổi lễ tưởng niệm ông đã được tổ chức tại Tu viện Westminster vào tháng 9 cùng năm. Ông được chôn cất cùng vợ, Phu nhân Rous, tại Nhà thờ Holy Trinity ở Lickey Hills, gần cả Bromsgrove và Birmingham.
7. Đánh giá và Di sản
Sự nghiệp của Sir Stanley Rous để lại một di sản phức tạp trong lịch sử bóng đá thế giới, với cả những đóng góp tích cực và những tranh cãi đáng kể.
7.1. Đánh giá tích cực
Rous được ca ngợi vì những đóng góp to lớn của ông trong việc chuẩn hóa và đơn giản hóa Luật thi đấu bóng đá vào năm 1938, giúp môn thể thao này trở nên dễ hiểu và dễ tiếp cận hơn trên toàn cầu. Việc ông tiên phong áp dụng hệ thống trọng tài theo đường chéo cũng đã cải thiện đáng kể công tác điều khiển trận đấu. Với vai trò Tổng thư ký FA và sau đó là Chủ tịch FIFA, ông đã góp phần vào sự phát triển và mở rộng của bóng đá quốc tế.
7.2. Phê bình và Tranh cãi
Tuy nhiên, nhiệm kỳ Chủ tịch FIFA của Rous bị chỉ trích nặng nề vì lập trường ủng hộ chính sách Apartheid ở Nam Phi và mối quan hệ của ông với các chế độ độc tài. Việc ông kiên quyết thúc đẩy việc tái kết nạp Hiệp hội Bóng đá Nam Phi bất chấp các quy tắc chống phân biệt chủng tộc của FIFA, cũng như việc ông yêu cầu Liên Xô thi đấu với Chile sau cuộc đảo chính quân sự năm 1973, đã gây ra sự phẫn nộ và bị coi là thiếu nhạy cảm với các vấn đề nhân quyền và chính trị. Những quyết định này đã làm suy yếu uy tín của FIFA trên trường quốc tế và dẫn đến việc ông thất bại trong cuộc bầu cử năm 1974 trước João Havelange, người nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ các quốc gia châu Phi và châu Á.
7.3. Tưởng niệm và Di sản
Mặc dù có những tranh cãi, tên của Rous vẫn được dùng để đặt cho một số giải đấu và công trình. Cúp Rous (Rous Cup), một giải đấu ngắn ngủi, được đặt theo tên ông. Khán đài Rous tại sân nhà Vicarage Road của Watford F.C. cũng từng mang tên ông cho đến khi được đổi tên thành Khán đài Graham Taylor vào năm 2014. Ông là tác giả của cuốn sách A History of the Laws of Association Football (Lịch sử Luật bóng đá) xuất bản năm 1974, và Football Worlds: A Lifetime in Sport (Thế giới bóng đá: Một đời trong thể thao) xuất bản năm 1978.