1. Tổng quan
Slobodan Praljak (Slobodan Praljakslobǒdan prǎːʎakCroatian; sinh ngày 2 tháng 1 năm 1945 tại Čapljina, Bosnia và Herzegovina - mất ngày 29 tháng 11 năm 2017 tại The Hague, Hà Lan) là một cựu tướng lĩnh quân sự người Croatia gốc Bosnia và là một tội phạm chiến tranh. Ông từng phục vụ trong Lục quân Croatia và Hội đồng Quốc phòng Croatia, lực lượng quân sự của Cộng hòa Croatia Herzeg-Bosnia, trong giai đoạn từ năm 1992 đến 1995.
Trước khi tham gia quân đội, Praljak là một kỹ sư điện, triết gia, xã hội học, đạo diễn sân khấu và truyền hình, đồng thời là một nhà làm phim tài liệu và điện ảnh. Ông tự nguyện gia nhập Lực lượng Vũ trang Croatia vào năm 1991 khi Chiến tranh giành độc lập Croatia bùng nổ. Trong vai trò chỉ huy quân sự, ông đã tham gia vào Chiến tranh Bosnia và Chiến tranh Croat-Bosniak.
Năm 2004, Praljak tự nguyện trình diện Tòa án Hình sự Quốc tế về Nam Tư cũ (ICTY) tại The Hague và bị truy tố về nhiều tội danh. Năm 2013, ông bị kết án 20 năm tù vì các tội ác chiến tranh, tội ác chống lại loài người và vi phạm Công ước Geneva trong Chiến tranh Croat-Bosniak. Đến tháng 11 năm 2017, khi phán quyết có tội được giữ nguyên trong phiên phúc thẩm, Praljak đã công khai từ chối bản án và tự sát bằng cách uống thuốc độc ngay tại phòng xử án, gây chấn động lớn trên trường quốc tế. Cái chết của ông đã làm dấy lên nhiều phản ứng trái chiều ở Croatia, Bosnia và Herzegovina, Serbia và cộng đồng quốc tế, đồng thời đặt ra những câu hỏi sâu sắc về công lý, sự hòa giải và cách nhìn nhận lịch sử chiến tranh Nam Tư cũ.
2. Cuộc đời và học vấn ban đầu
Slobodan Praljak có một nền tảng giáo dục đa dạng và sự nghiệp ban đầu trong lĩnh vực hàn lâm và nghệ thuật trước khi bước vào con đường quân sự.
2.1. Sinh và xuất thân
Slobodan Praljak sinh ngày 2 tháng 1 năm 1945 tại Čapljina, một thị trấn thuộc Bosnia và Herzegovina ngày nay, nhưng vào thời điểm đó là một phần của Nhà nước Độc lập Croatia. Cha của ông, Mirko Praljak, từng làm việc cho cơ quan an ninh nhà nước OZNA của Nam Tư cũ. Praljak theo học trường trung học ở Široki Brijeg cùng với Gojko Šušak, người sau này trở thành Bộ trưởng Quốc phòng Croatia.
2.2. Giáo dục
Praljak là một người có học vấn cao, sở hữu ba bằng đại học từ Đại học Zagreb.
- Năm 1970, ông tốt nghiệp ngành kỹ sư điện tại Khoa Kỹ thuật Điện tử ở Zagreb với điểm trung bình ấn tượng là 4.5/5.
- Năm 1971, ông nhận bằng từ Khoa Khoa học Xã hội và Nhân văn Zagreb, chuyên ngành triết học và xã hội học.
- Năm 1972, Praljak tốt nghiệp Học viện Nghệ thuật Kịch Zagreb, hoàn thành chương trình đạo diễn sân khấu.
3. Sự nghiệp ban đầu
Trước khi tham gia vào các hoạt động quân sự, Slobodan Praljak đã tích cực tham gia vào lĩnh vực giáo dục, nghệ thuật và bắt đầu các hoạt động kinh doanh.
3.1. Giáo sư và hoạt động nghệ thuật
Ban đầu, Praljak làm giáo sư và quản lý phòng thí nghiệm điện tử tại trường Trung học Dạy nghề Nikola Tesla ở Zagreb. Sau đó, ông giảng dạy môn triết học và xã hội học. Từ năm 1973, ông trở thành một nghệ sĩ tự do.
Ông cũng là một đạo diễn sân khấu có tiếng, làm việc tại các nhà hát ở Zagreb, Osijek và Mostar. Praljak đã đạo diễn loạt phim truyền hình Blesan i Tulipan, các bộ phim truyền hình Novela od Stanca và Sargaško море. Ông cũng là đạo diễn của các bộ phim tài liệu như Smrt psa (1980), Sandžak (1990) và Duhan (1990), cùng với bộ phim điện ảnh Povratak Katarine Kožul (1989).
3.2. Bắt đầu các hoạt động kinh doanh
Trước và trong thời gian phục vụ quân đội, Praljak đã bắt đầu tham gia vào các hoạt động kinh doanh. Mặc dù chi tiết về quy mô và bản chất của các hoạt động này trong giai đoạn đầu không được mô tả rộng rãi, nhưng các nguồn tin cho thấy ông đã có những liên hệ và hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh song song với sự nghiệp hàn lâm và nghệ thuật của mình. Hoạt động kinh doanh chính của ông được mở rộng đáng kể sau chiến tranh.
4. Sự nghiệp quân sự
Sự nghiệp quân sự của Slobodan Praljak bắt đầu với vai trò tự nguyện trong Chiến tranh giành độc lập Croatia và phát triển nhanh chóng, tuy nhiên cũng gắn liền với những cáo buộc và tranh cãi về tội ác chiến tranh.

4.1. Nhập ngũ và các vị trí chính
Vào tháng 9 năm 1991, Slobodan Praljak gây chú ý khi tự nguyện nhập ngũ vào Lực lượng Vũ trang Croatia mới được thành lập, trong bối cảnh Chiến tranh giành độc lập Croatia bùng nổ. Ông đã thành lập một đơn vị bao gồm các nghệ sĩ và trí thức từ Zagreb, cùng họ giữ các vị trí tại Sunja.
Sau Hiệp định Sarajevo vào ngày 3 tháng 4 năm 1992, ông được phong hàm Thiếu tướng và đảm nhiệm nhiều trọng trách trong Bộ Quốc phòng Croatia. Ông trở thành một trong 14 thành viên của Hội đồng Quốc phòng Croatia và là thành viên của Ủy ban Nhà nước Croatia về Quan hệ với Lực lượng Bảo vệ Liên Hợp Quốc (UNPROFOR). Praljak là Đại diện Cấp cao của Bộ Quốc phòng, và từ ngày 13 tháng 5 năm 1993, ông là đại diện của Bộ Quốc phòng tại Cộng hòa Croatia Herzeg-Bosnia và Hội đồng Quốc phòng Croatia (HVO). Từ ngày 24 tháng 7 đến ngày 8 tháng 11 năm 1993, Praljak giữ chức Tổng Tham mưu trưởng của Hội đồng Quốc phòng Croatia (HVO).
4.2. Tham gia Chiến tranh Croat-Bosniak
Trong bối cảnh Chiến tranh Croat-Bosniak diễn ra căng thẳng, Praljak đã có một số hành động gây tranh cãi. Mặc dù ông có vai trò quan trọng trong các hoạt động quân sự, ông cũng được ghi nhận vì những hành động mang tính nhân đạo. Cụ thể, bất chấp xung đột giữa người Croat và người Bosniak, ông đã gửi một xe tải đầy vũ khí đến Sarajevo đang bị bao vây để hỗ trợ người Bosniak. Ngoài ra, Praljak cũng cho phép đoàn xe cứu trợ nhân đạo của Cao ủy Liên Hợp Quốc về người tị nạn (UNHCR) đi qua Mostar, sau khi đoàn xe này bị chặn ở Čitluk.
4.3. Các cáo buộc tội ác chiến tranh và tranh cãi
Slobodan Praljak bị cáo buộc nhiều tội ác chiến tranh nghiêm trọng trong thời gian phục vụ quân ngũ. Ông bị buộc tội đã không ngăn chặn lực lượng vũ trang dưới quyền mình thực hiện nhiều tội ác mà ông đã được thông báo và có thể lường trước được. Các tội ác này bao gồm:
- Việc di dời và giam giữ dân số Muslim ở Prozor từ tháng 7 đến tháng 8 năm 1993.
- Các vụ giết người trong khu vực thành phố Mostar.
- Phá hủy các tòa nhà ở phía đông Mostar, bao gồm các nhà thờ Hồi giáo và Cầu Cũ (Stari Most).
- Tấn công và gây thương tích cho các thành viên của các tổ chức quốc tế.
- Phá hủy và cướp bóc tài sản ở Gornji Vakuf vào tháng 1 năm 1993, Raštani vào tháng 8 năm 1993 và Stupni Do vào tháng 10 năm 1993.

Trong năm 1993, Tướng Praljak chịu trách nhiệm điều hành Trại Dretelj, nơi những người đàn ông Bosniak bị ngược đãi, bỏ đói và một số bị giết hại. Praljak cũng bị buộc tội ra lệnh phá hủy Cầu Cũ ở Mostar vào tháng 11 năm 1993, một hành động mà ICTY đã phán quyết là "gây ra thiệt hại không cân xứng cho dân thường Hồi giáo". Tuy nhiên, ICTY cũng đồng ý rằng cây cầu là một mục tiêu quân sự hợp pháp.
Trong quá trình xét xử, Praljak đã phủ nhận cáo buộc này. Ông lý giải rằng vào cùng tháng xảy ra vụ phá hủy cầu, ông đã xung đột với chỉ huy "Tiểu đoàn Tù nhân" của HVO là Mladen Naletilić Tuta, dẫn đến việc ông từ chức Tổng Tham mưu trưởng HVO một ngày trước khi cây cầu bị phá hủy. Ông khẳng định rằng cây cầu bị phá hủy do kích hoạt chất nổ được đặt ở bờ trái sông Neretva, nơi Lục quân Cộng hòa Bosnia và Herzegovina đóng quân. Ngoài ra, ICTY cũng đã xem xét liệu cuộc bao vây trước đó của JNA và lực lượng Serbia Bosnia có góp phần vào sự sụp đổ của cây cầu hay không.
Praljak nghỉ hưu theo yêu cầu của mình vào ngày 1 tháng 12 năm 1995.
5. Hoạt động sau chiến tranh
Sau khi giải ngũ, Slobodan Praljak chuyển sang lĩnh vực kinh doanh và văn học, đồng thời đối mặt với những tranh cãi về tài sản và nghĩa vụ tài chính.
5.1. Hoạt động kinh doanh và tranh cãi tài sản
Sau chiến tranh, Praljak trở thành một doanh nhân. Năm 1995, ông cùng với anh trai Zoran đồng sáng lập công ty Oktavijan. Ban đầu, công ty này chuyên sản xuất phim, video, chương trình truyền hình và xuất bản sách của Praljak. Sau đó, Oktavijan mở rộng sang lĩnh vực kinh doanh bất động sản bằng cách quản lý khu phức hợp thương mại Centar 2000 ở Zagreb. Từ năm 2005, công ty này thuộc sở hữu và quản lý của người con riêng của ông, Nikola Babić Praljak. Năm 2011, Oktavijan đạt doanh thu khoảng 22.00 M HRK. Praljak cũng là đồng sở hữu của Liberan, một công ty có cổ phần trong Nhà máy Thuốc lá Ljubuški, và sở hữu cổ phần trong một số công ty khác.
Từ năm 2012, thư ký của Tòa án The Hague đã yêu cầu Praljak hoàn trả chi phí bào chữa khoảng 2.80 M EUR đến 3.30 M EUR. Tòa án ước tính ông có tài sản và cổ phần trị giá 6.50 M EUR, đủ khả năng chi trả cho chi phí bào chữa. Tuy nhiên, Praljak và luật sư của ông đã từ chối ước tính này, khẳng định rằng ông không có bất kỳ tài sản nào đứng tên mình ngay từ khi bắt đầu phiên tòa.
5.2. Hoạt động văn học
Praljak là tác giả của tổng cộng 25 tác phẩm. Tuy nhiên, vào năm 2008, Bộ Văn hóa Croatia đã đánh giá 18 tác phẩm của ông về Chiến tranh giành độc lập Croatia, Chiến tranh Bosnia và quan hệ giữa Croatia và Bosnia và Herzegovina không phải là sách mà là "tài liệu vô giá trị" (brochures). Đến năm 2013, Bộ Tài chính Croatia đã đưa ra yêu cầu cưỡng chế thanh toán 435.00 K HRK liên quan đến các tác phẩm này.
6. Xét xử tại Tòa án Hình sự Quốc tế về Nam Tư cũ (ICTY)
Quá trình truy tố và xét xử Slobodan Praljak tại ICTY là một phần quan trọng trong lịch sử của tòa án này, kết thúc bằng một phán quyết có tội và cái chết gây sốc của ông.
6.1. Truy tố và quá trình xét xử
Slobodan Praljak là một trong sáu bị cáo bị truy tố bởi Tòa án Hình sự Quốc tế về Nam Tư cũ (ICTY), liên quan đến các tội ác trong Cộng hòa Croatia Herzeg-Bosnia. Vào ngày 5 tháng 4 năm 2004, ông đã tự nguyện đầu thú và được chuyển đến ICTY.
Bản cáo trạng chống lại Praljak nêu rõ rằng, với tư cách là một quan chức quân sự cấp cao, ông đã trực tiếp và gián tiếp chỉ huy lực lượng vũ trang Herzeg-Bosnia/HVO, vốn đã thực hiện các tội ác chiến tranh quy mô lớn chống lại dân thường Muslim Bosnia ở tám thành phố thuộc Bosnia và Herzegovina trong giai đoạn 1992-1994, như một phần của một liên doanh tội phạm chung. Trong vai trò là một quan chức cấp cao của Bộ Quốc phòng, ông đã tham gia chặt chẽ vào mọi khía cạnh của không chỉ việc lập kế hoạch và các hoạt động quân sự của Herzeg-Bosnia/HVO, mà còn cả các hành động của cảnh sát dân sự Herzeg-Bosnia/HVO.
Vào ngày 6 tháng 4 năm 2004, ông xuất hiện trước ICTY và tuyên bố không có tội. Praljak đã chọn tự bào chữa cho mình mà không cần luật sư. Phiên tòa xét xử bắt đầu vào ngày 26 tháng 4 năm 2006.
6.2. Phán quyết có tội và các cáo buộc
Ban đầu, Praljak bị cáo buộc dựa trên cả trách nhiệm hình sự cá nhân và trách nhiệm chỉ huy, nhưng sau đó, bản án chỉ dựa trên trách nhiệm hình sự cá nhân. Praljak bị kết tội với nhiều cáo buộc nghiêm trọng, bao gồm (theo thông cáo báo chí của Liên Hợp Quốc năm 2004 và 2017):
- Bốn tội danh vi phạm nghiêm trọng Công ước Geneva: giết người cố ý; trục xuất, chuyển giao và giam giữ dân thường trái phép; đối xử vô nhân đạo; phá hủy và chiếm đoạt tài sản trên diện rộng mà không biện minh được bằng lý do quân sự và được thực hiện một cách bất hợp pháp và liều lĩnh.
- Sáu tội danh vi phạm luật pháp chiến tranh hoặc phong tục chiến tranh: đối xử tàn bạo; lao động trái phép; phá hủy hoặc cố ý gây hư hại các cơ sở tôn giáo hoặc giáo dục; cướp bóc tài sản công hoặc tư; tấn công dân thường trái phép; gây khủng bố dân thường trái phép.
- Năm tội danh tội ác chống lại loài người: bách hại vì lý do chính trị, chủng tộc và tôn giáo; giết người; trục xuất; giam giữ; hành vi vô nhân đạo.
Vào ngày 29 tháng 5 năm 2013, Tòa sơ thẩm đã tuyên phạt Praljak 20 năm tù giam (bản án này đã tính đến thời gian ông bị tạm giam). Vào ngày 28 tháng 6 năm 2013, Praljak đã nộp đơn kháng cáo.
Ngày 29 tháng 11 năm 2017, phiên tòa phúc thẩm của ICTY đã kết thúc, tuyên bố ông có tội. Mặc dù một số phần trong bản án ban đầu của ông đã bị bác bỏ, thẩm phán không giảm án 20 năm tù ban đầu. Praljak bị buộc tội về các tội ác chống lại "nhân loại, vi phạm luật pháp hoặc phong tục chiến tranh, và vi phạm nghiêm trọng Công ước Geneva", cũng như "chiếm đoạt tài sản trên diện rộng không biện minh bằng nhu cầu quân sự" và "cướp bóc tài sản công hoặc tư thông qua loại hình liên doanh tội phạm thứ ba", trong đó ông đã không hành động và ngăn chặn dưới trách nhiệm chỉ huy của mình. Ông được tuyên trắng án một số cáo buộc liên quan đến việc phá hủy Cầu Cũ. Vì ông đã thụ án hơn hai phần ba bản án trong tù (khoảng 13 năm và vài tháng), lẽ ra ông có thể đã được trả tự do sớm.
7. Cái chết tại phòng xử án
Sự kiện Slobodan Praljak tự sát tại phòng xử án ICTY là một khoảnh khắc gây sốc và hiếm có trong lịch sử tư pháp quốc tế.
7.1. Hoàn cảnh cái chết
Vào ngày 29 tháng 11 năm 2017, trong buổi tuyên án phúc thẩm chống lại mình, Slobodan Praljak đã quay sang các thẩm phán và tuyên bố: "Thưa các thẩm phán, Slobodan Praljak không phải là một tội phạm chiến tranh. Với sự khinh bỉ, tôi bác bỏ bản án của quý vị!" Ngay sau đó, ông đã uống một chất lỏng mà ông tuyên bố là thuốc độc. Chủ tọa phiên tòa, Thẩm phán Carmel Agius, ngay lập tức ra lệnh đình chỉ phiên điều trần. Praljak sau đó được nhân viên y tế của ICTY đưa đến Bệnh viện HMC gần đó, nơi ông qua đời.
7.2. Nguyên nhân cái chết và điều tra
Chính quyền Hà Lan đã tuyên bố phòng xử án là hiện trường vụ án và khởi động một cuộc điều tra. Kết quả khám nghiệm tử thi sơ bộ xác định rằng Praljak đã bị ngộ độc xyanua, cụ thể là kali xyanua, gây ra suy tim. Cách thức Praljak có được chất độc và mang vào phòng xử án là đối tượng của một cuộc điều tra chính thức.
Luật sư của Praljak, Nika Pinter, cho rằng ông có thể đã tự tử vì không thể chấp nhận bị kết tội là một tội phạm chiến tranh và hành động này đã được lên kế hoạch từ lâu. Chất xyanua mà Praljak đã uống không nằm trong danh sách các chất bị cấm theo luật pháp Hà Lan. Báo cáo của các công tố viên vào tháng 11 năm 2018 cho biết: "Liên quan đến cuộc điều tra về việc hỗ trợ thực hiện hành vi tự sát, các nhà chức trách Hà Lan đã tiến hành một cuộc điều tra kỹ lưỡng về việc Praljak có thể lấy được xyanua bằng cách nào. Các nhân chứng đã được phỏng vấn, các đoạn video đã được xem xét, các phòng mà Praljak từng ở đã được kiểm tra và nhiều vật liệu đã được kiểm tra. Tuy nhiên, không có thông tin nào được tìm thấy liên quan đến câu hỏi về việc Praljak đã có được chất này như thế nào." Báo cáo cũng nói thêm rằng các bản ghi hình từ camera giám sát không cho thấy liệu Praljak có mang lọ thuốc độc theo mình hay liệu nó có được đưa cho ông hay không. Thi thể của ông đã được hỏa táng tại Zagreb trong một buổi lễ riêng tư.
8. Phản ứng và đánh giá sau cái chết
Cái chết của Slobodan Praljak đã tạo ra một làn sóng phản ứng mạnh mẽ và đa chiều, phản ánh sự chia rẽ sâu sắc trong cách nhìn nhận lịch sử và công lý sau các cuộc chiến tranh ở Nam Tư cũ.
8.1. Phản ứng tại Croatia
Chính phủ Croatia đã gửi lời chia buồn đến gia đình Praljak và khẳng định ICTY đã xuyên tạc vai trò của các quan chức Croatia trong những năm 1990. Thủ tướng Croatia Andrej Plenković tuyên bố rằng hành động tự sát của Praljak minh họa "sự bất công đạo đức sâu sắc đối với sáu người Croatia từ Bosnia và Herzegovina và người dân Croatia".
Tất cả các nhóm nghị sĩ trong Quốc hội Croatia, trừ Đảng Dân chủ Xã hội Croatia và Liên minh Tự do Công dân, đã đưa ra một tuyên bố chung, khẳng định rằng phán quyết của ICTY không tôn trọng "sự thật lịch sử, các dữ kiện và bằng chứng", và rằng nó "không công bằng và không thể chấp nhận được". Họ nói thêm rằng Praljak đã "cảnh báo một cách biểu tượng về sự bất công của tất cả các phán quyết" bằng hành động tự sát của mình. Tuy nhiên, họ cũng bày tỏ lời chia buồn đến gia đình các nạn nhân của những tội ác đã xảy ra trong Chiến tranh Bosnia. Tổng thống Croatia Kolinda Grabar-Kitarović cũng bày tỏ lời chia buồn tới gia đình Praljak, gọi ông là "một người đàn ông thà chết còn hơn sống như một kẻ bị kết tội vì những tội ác mà ông không phạm phải". Miroslav Tuđman, con trai của cựu Tổng thống Franjo Tuđman, khẳng định đó là "hậu quả của lập trường đạo đức của ông ấy là không chấp nhận một bản án không liên quan gì đến công lý hay thực tế".
Gần một nghìn người Croatia gốc Herzegovinia đã tập trung tại các quảng trường ở Mostar và Čapljina để thắp nến tưởng niệm Praljak, xem ông như một anh hùng. Vào ngày 11 tháng 12 năm 2017, một buổi lễ tưởng niệm Slobodan Praljak đã được tổ chức tại Zagreb. Sự kiện này có sự tham dự của hai nghìn người, bao gồm các bộ trưởng chính phủ Damir Krstičević và Tomo Medved (với tư cách cá nhân), một số nghị sĩ, chủ yếu từ đảng Liên minh Dân chủ Croatia, và một số sĩ quan quân đội đã về hưu tham gia chiến tranh những năm 1990. Buổi tối cùng ngày, một buổi lễ tôn giáo cũng được tổ chức tại một nhà thờ Công giáo ở Croatia.
Tổng thống Grabar-Kitarović đã phải chịu áp lực để tước bỏ các huân chương thời chiến của Praljak và các quan chức bị kết án khác, nhưng bà đã từ chối, khẳng định rằng họ nhận được chúng vì "sự bảo vệ chống lại sự xâm lược của Đại Serbia", và nói thêm rằng "thực tiễn như vậy chưa được thực hiện cho đến nay, ngoại trừ trường hợp các phán quyết của tòa án Croatia".
8.2. Phản ứng từ cộng đồng quốc tế và phía nạn nhân
Các cựu thẩm phán ICTY Wolfgang Schomburg và Richard Goldstone nhận xét rằng "thật là một bi kịch khi một người trong tình huống như vậy lại tự kết liễu đời mình". Goldstone nói thêm: "Theo một cách nào đó, các nạn nhân bị tước đoạt từ hành động này. Họ đã không nhận được công lý trọn vẹn." Martin Bell, một nhà báo, mô tả Praljak là một "nhân vật sân khấu" đã "chết một cách sân khấu". Andrey Shary của Radio Free Europe/Radio Liberty lưu ý rằng "hành động cuối cùng kiểu samurai của Praljak có thể gợi lên sự tôn trọng hoặc cảm thông", nhưng "những nhận thức cá nhân về danh dự không phải lúc nào cũng trùng khớp với sự đúng đắn".
Viết trên The Daily Telegraph, nhà báo Harry de Quetteville cho rằng vụ tự sát thách thức này là "bằng chứng kịch tính nhất có thể về một thực tế rất khó chịu: nhiều người ở Balkans từ chối chấp nhận rằng thanh lọc sắc tộc kinh hoàng của những năm 1990 là sai". Cựu Đại sứ Hoa Kỳ đặc trách các vấn đề Tội ác Chiến tranh Stephen Rapp đã so sánh vụ tự sát bằng thuốc độc của Praljak với vụ của một tội phạm chiến tranh khác là Hermann Göring, lưu ý rằng trong cả hai trường hợp, phán quyết vẫn "đứng vững trong lịch sử để thiết lập sự thật và cho thấy rằng những kẻ gây ra các hành động tàn bạo sẽ phải chịu trách nhiệm". Praljak, giống như Göring, chỉ kịp cản trở quá trình pháp lý đúng đắn vào đỉnh điểm của nó.
Thành viên Bosniak của Đoàn Chủ tịch Bosnia và Herzegovina, Bakir Izetbegović, cho rằng Praljak đã bị dẫn đến tự sát bởi "liên doanh tội phạm chung" mà ông tham gia.
8.3. Đánh giá lịch sử và tranh cãi
Dragan Čović, thành viên Croat và Chủ tịch Đoàn Chủ tịch Bosnia và Herzegovina, tuyên bố rằng Praljak đã hy sinh mạng sống để chứng minh sự vô tội của mình. Tổng thống Serbia Aleksandar Vučić cho biết ông sẽ không chế giễu vụ tự sát của Praljak nhưng đã chỉ trích phản ứng của các quan chức Croatia, khẳng định rằng sẽ không thể chấp nhận được nếu ông ca ngợi một tội phạm chiến tranh bị kết án như một anh hùng hoặc lên án một phán quyết của ICTY. Chính trị gia Serbia Vojislav Šešelj nhận xét rằng, mặc dù Praljak là kẻ thù, nhưng đó là một "hành động anh hùng đáng được tôn trọng" và nên có nhiều cú đánh mạnh mẽ như vậy vào tòa án hơn.
Cùng ngày diễn ra lễ tưởng niệm Praljak ở Zagreb, các thành viên của Sáng kiến Thanh niên vì Nhân quyền đã tổ chức một buổi tưởng niệm các nạn nhân của lực lượng Croatia, kêu gọi lên án các chính sách của thời kỳ đó.
Cuộc đời và hành động của Praljak, cùng với cái chết gây tranh cãi của ông, đặt ra những vấn đề dài hạn đối với lịch sử Chiến tranh Nam Tư, chủ nghĩa dân tộc Croatia, và vai trò của các tòa án hình sự quốc tế trong việc xác lập công lý và hòa giải. Những quan điểm trái ngược về ông, từ người hùng đến tội phạm chiến tranh, vẫn tiếp tục phản ánh sự chia rẽ sâu sắc trong khu vực về việc nhìn nhận quá khứ đầy biến động.
9. Đời tư
Slobodan Praljak kết hôn với bà Kaćuša Babić, vợ cũ của người bạn thân và nhà thơ Goran Babić. Cặp đôi này không có con chung, nhưng Praljak rất gần gũi với các con riêng của vợ là Nataša và Nikola. Nikola sau này đã thêm họ Praljak vào tên khai sinh của mình.