1. Cuộc đời và Sự nghiệp Nghiệp dư ban đầu
Janet Lynn Nowicki, nổi tiếng với cái tên Janet Lynn trong sự nghiệp thi đấu, đã bắt đầu hành trình trượt băng nghệ thuật từ rất sớm, đặt nền móng cho một sự nghiệp lừng lẫy trong môn thể thao này.
1.1. Tuổi thơ và Đào tạo
Lynn sinh ngày 6 tháng 4 năm 1953 tại Chicago, Illinois, Hoa Kỳ. Ngay khi có thể đi, cô đã bắt đầu trượt băng và tham gia buổi biểu diễn đầu tiên của mình khi mới bốn tuổi tại Sân vận động Chicago. Đến năm bảy tuổi, cô đã sống xa nhà một phần thời gian, ở cùng với vận động viên lớn tuổi hơn một chút là Kathleen Kranich để ở gần huấn luyện viên của mình, Slavka Kohout, người làm việc tại Rockton, Illinois. Tuy nhiên, gia đình cô, một gia đình gắn bó chặt chẽ, luôn ở gần. Cuối cùng, gia đình cô chuyển từ vùng ngoại ô Evergreen Park của Chicago đến Rockford, Illinois, cách Rockton và sân băng khoảng 24 km. Janet theo học trường trung học Lincoln ở Rockford. Cô sử dụng tên đệm Lynn thay vì Nowicki, vì tên Nowicki liên tục bị viết sai và phát âm sai. Janet luôn thẳng thắn về việc đổi tên; trong tâm trí cô, tên cô vẫn là Nowicki.
1.2. Sự phát triển sự nghiệp vận động viên nghiệp dư
Năm 1964, khi mới 11 tuổi, cô trở thành vận động viên trượt băng trẻ nhất vượt qua bài kiểm tra thứ tám và cuối cùng nghiêm ngặt do Hiệp hội Trượt băng Nghệ thuật Hoa Kỳ (USFSA) quản lý. Hai năm sau, cô giành chức vô địch nữ trẻ quốc gia Hoa Kỳ tại Berkeley, California. Tại cuộc thi đó, cô đã thực hiện thành công một cú nhảy salchow ba vòng, điều hiếm khi được các nữ vận động viên thực hiện vào thời điểm đó. Trong những năm sau đó, cô cũng là một trong những nữ vận động viên đầu tiên đưa cú nhảy toe loop ba vòng vào các chương trình của mình.
Chuyển lên cấp độ cao cấp, Lynn giành huy chương đồng tại Giải vô địch Hoa Kỳ năm 1968, giúp cô đủ điều kiện tham gia Thế vận hội Mùa đông 1968 tại Grenoble, Pháp, nơi cô đứng thứ 9. Vào thời điểm đó, cô mới 14 tuổi và đó là giải đấu quốc tế lớn đầu tiên của cô. Cô cũng đứng thứ 9 tại Giải vô địch Thế giới đầu tiên của mình vào năm 1968. Tại Thế vận hội Mùa đông 1968, khi được các phóng viên hỏi điều gì ở Mỹ mà cô nhớ nhất, cô đã trả lời là "hamburger", sau đó McDonald's đã giao 100 chiếc hamburger đến đội tuyển Mỹ, tạo nên một câu chuyện thú vị được nhiều người biết đến. Sau khi Peggy Fleming, người đã giành huy chương vàng tại Thế vận hội Grenoble, chuyển sang thi đấu chuyên nghiệp, Janet Lynn trở thành vận động viên trượt băng nghệ thuật nữ chủ chốt của Hoa Kỳ.
2. Hoạt động và Thành tựu chính
Trong sự nghiệp thi đấu của mình, Janet Lynn đã đạt được nhiều thành tựu nổi bật và có những đóng góp quan trọng, đặc biệt là trong giai đoạn nghiệp dư đỉnh cao và tại Thế vận hội Mùa đông Sapporo 1972.
2.1. Đỉnh cao sự nghiệp nghiệp dư
Lynn giành danh hiệu quốc gia cấp cao đầu tiên của mình tại Giải vô địch Trượt băng Nghệ thuật Hoa Kỳ năm 1969. Cùng năm đó, cô đánh bại Karen Magnussen của Canada để giành chức vô địch Giải vô địch Trượt băng Nghệ thuật Bắc Mỹ. Sau đó, cô về thứ 5 tại Giải vô địch Thế giới mặc dù cả Magnussen và Hana Mašková của Tiệp Khắc đều vắng mặt do chấn thương. Cô đứng sau Julie Lynn Holmes, người mà cô đã đánh bại để giành danh hiệu quốc gia, trong khi Gabriele Seyfert của Đông Đức giành huy chương vàng. Tại Giải vô địch Thế giới năm 1970, Seyfert và Trixi Schuba của Áo tiếp tục đứng ở vị trí thứ nhất và thứ hai, trong khi Holmes vươn lên vị trí thứ 3 và Lynn kết thúc ở vị trí thứ 6. Một phần vấn đề là sự không nhất quán trong các bài thi hình thể bắt buộc, có nghĩa là cô luôn phải nỗ lực vượt lên trong phần thi tự do. Lynn đã cố gắng khắc phục điểm yếu này bằng cách làm việc với huấn luyện viên nổi tiếng tại New York là Pierre Brunet, người trước đây đã huấn luyện các nhà vô địch thế giới Carol Heiss và Donald Jackson. Tại Giải vô địch Thế giới năm 1971, cô đứng thứ 5 trong bài thi hình thể và trượt tốt trong phần thi tự do để giành vị trí thứ 4 chung cuộc, trong khi Schuba giành vàng, Holmes giành bạc và Magnussen giành đồng.
2.2. Thế vận hội Mùa đông Sapporo 1972
Năm 1972, Lynn đánh bại Holmes để giành danh hiệu quốc gia lần thứ tư liên tiếp, và có nhiều dự đoán rằng cô sẽ giành vàng Olympic và Thế giới, đặc biệt là do điểm yếu của Schuba trong phần thi tự do. Màn trình diễn kém ấn tượng của Schuba tại Lyon, Pháp năm trước thậm chí còn bị la ó, nhưng cô đã giành chức vô địch dựa trên lợi thế rất lớn của mình trong các bài thi hình thể bắt buộc. Tại Thế vận hội Mùa đông 1972 ở Sapporo, Hokkaidō, Nhật Bản, Lynn đứng thứ 4 trong các bài thi hình thể bắt buộc trong khi Schuba đã tạo ra một khoảng cách lớn trong phần thi này. Mặc dù Lynn gặp một cú ngã bất ngờ khi thực hiện động tác sit spin trong phần thi tự do, cô vẫn tiếp tục màn trình diễn với nụ cười rạng rỡ và duyên dáng, chiếm được cảm tình của khán giả toàn cầu. Màn trình diễn tự do đầy tính nghệ thuật của cô đã mang về những điểm số cao chót vót, bao gồm cả điểm tuyệt đối 6.0 về yếu tố nghệ thuật.

Dù Schuba chỉ đứng thứ 7 trong phần thi tự do, lợi thế của cô trong bài thi hình thể đã giúp cô giành huy chương vàng, trong khi Magnussen giành bạc và Lynn giành huy chương đồng. Kết quả này được lặp lại tại Giải vô địch Thế giới năm 1972 ở Calgary, Alberta, Canada. Sự kiện này, đặc biệt là sự tương phản giữa khả năng xuất sắc trong phần thi tự do của Lynn và điểm yếu trong bài thi hình thể, đã góp phần đáng kể vào việc Liên đoàn Trượt băng Quốc tế (ISU) giảm trọng số của các bài thi hình thể bắt buộc và giới thiệu chương trình ngắn vào các cuộc thi sau này. Với nụ cười đáng yêu của mình, Lynn đã trở nên cực kỳ nổi tiếng ở Nhật Bản, được gọi là "Người yêu của Sapporo" và "Tiên nữ băng giá".
2.3. Sau Thế vận hội và Mùa giải nghiệp dư cuối cùng
Sau Thế vận hội Sapporo, Lynn vẫn duy trì phong độ và giành chức vô địch quốc gia lần thứ năm liên tiếp vào năm 1973. Với việc Schuba giải nghệ và giá trị của các bài thi hình thể bắt buộc bị giảm sút do việc bổ sung chương trình ngắn vào các cuộc thi, chỉ có Magnussen dường như cản đường cô. Tại Giải vô địch Thế giới năm 1973, Lynn đã thực hiện các bài thi hình thể tốt nhất từ trước đến nay của mình, đứng thứ 2 ở nội dung đó. Tuy nhiên, trong chương trình ngắn mới được giới thiệu, cô đã bị ngã hai lần, khiến cô rơi xuống vị trí thứ 12. Dù vậy, cô đã giành chiến thắng trong phần thi tự do và vươn lên giành huy chương bạc trong sự kiện cuối cùng của sự nghiệp nghiệp dư của mình.
3. Sự nghiệp chuyên nghiệp và Sau khi giải nghệ
Sau khi kết thúc sự nghiệp nghiệp dư lừng lẫy, Janet Lynn chuyển sang con đường chuyên nghiệp, tiếp tục biểu diễn và sau đó giải nghệ để tập trung vào cuộc sống cá nhân.
3.1. Chuyển sang chuyên nghiệp và Hoạt động
Sự nổi tiếng của Lynn lớn đến mức Ice Follies đã đề nghị cô một hợp đồng ba năm trị giá 1.46 M USD, biến cô trở thành vận động viên nữ chuyên nghiệp được trả lương cao nhất vào thời điểm đó. Ice Follies, với Lynn là ngôi sao của mình, đã củng cố vị thế trong cuộc cạnh tranh với Ice Capades. Năm 1974, Janet Lynn trở thành Nhà vô địch Trượt băng Nghệ thuật Chuyên nghiệp Thế giới trong một sự kiện được nhà quảng bá Dick Button tạo ra để giới thiệu tài năng của cô.
Tuy nhiên, sự nghiệp chuyên nghiệp của Lynn đã bị cắt ngắn chỉ sau hai năm do các vấn đề về hen suyễn liên quan đến dị ứng, vốn trầm trọng hơn do không khí lạnh và ẩm ướt trong các sân băng. Năm 1975, cô giải nghệ trượt băng và bắt đầu xây dựng gia đình.
3.2. Trở lại và Giải nghệ cuối cùng
Vào đầu những năm 1980, sau khi hen suyễn của cô được kiểm soát, cô đã trở lại thi đấu chuyên nghiệp trong vài năm. Cô lại xuất hiện trong các cuộc thi chuyên nghiệp của Button và đồng diễn với John Curry trong vở ballet trên băng "Nữ hoàng Tuyết" được làm cho truyền hình. Cô giành chức vô địch chuyên nghiệp vào năm 1982 và 1983. Tuy nhiên, cô lại giải nghệ lần cuối vào năm 1984, với lý do rằng cô nhận ra gia đình quan trọng hơn sự nghiệp trượt băng.
3.3. Cuộc sống sau khi giải nghệ
Sau khi giải nghệ, Lynn kết hôn và có năm người con, bao gồm một cặp song sinh. Cô đã cống hiến cuộc đời mình cho các hoạt động truyền giáo Cơ đốc giáo, bao gồm việc tham gia vào chiến dịch "Power for Living" vào tháng 1 năm 2007, cùng với các nhân vật nổi tiếng khác.
4. Hình ảnh công chúng và Ảnh hưởng
Janet Lynn không chỉ là một vận động viên tài năng mà còn là một biểu tượng văn hóa, có ảnh hưởng sâu sắc đến công chúng và chính môn trượt băng nghệ thuật.
4.1. Sự phổ biến và Ảnh hưởng văn hóa
Lynn đã đạt được sự nổi tiếng bùng nổ ở Nhật Bản, nơi cô được biết đến với những biệt danh yêu mến như "Người yêu của Sapporo" và "Tiên nữ băng giá". Cô xuất hiện trong các quảng cáo lớn cho Calpis và Oriflame Cosmetics (năm 1982), củng cố vị thế của mình như một biểu tượng văn hóa. Di sản của thông điệp 'Peace & Love' mà cô để lại, ban đầu được viết trên bức tường phòng cô tại làng vận động viên Olympic Sapporo, vẫn còn sống mãi. Mặc dù bức tường đó sau này đã bị xóa khi tòa nhà trở thành căn hộ, nhưng vào năm 1973, khi cô trở lại Nhật Bản, một chữ ký 'Peace, Love + Life' mới đã được lưu giữ. Thậm chí, ca sĩ Mariya Takeuchi, một người hâm mộ của Lynn, đã được chủ nhà nơi cô ở trọ tạo điều kiện để gặp Lynn khi cô đang du học, minh họa cho sự ngưỡng mộ sâu sắc mà Lynn nhận được.
4.2. Ảnh hưởng đến Trượt băng Nghệ thuật
Sự tương phản giữa Lynn và Trixi Schuba (người mạnh về bài thi hình thể nhưng kém hơn trong phần thi tự do) là một trong những lý do chính khiến Liên đoàn Trượt băng Quốc tế (ISU) giảm trọng số của các bài thi hình thể bắt buộc trong các cuộc thi bằng cách giới thiệu chương trình ngắn. Vì các bài thi hình thể bắt buộc hiếm khi được truyền hình và không được công chúng hiểu rõ, khán giả truyền hình đã bối rối và tức giận khi các vận động viên như Lynn, người xuất sắc trong phần thi tự do, liên tục thua các cuộc thi trước các vận động viên như Schuba, những người không mạnh bằng trong phần thi tự do. Điều này thúc đẩy sự thay đổi luật, nhấn mạnh hơn vào khía cạnh nghệ thuật và tự do của môn thể thao này.

Lynn được biết đến là một trong những người tiên phong đầu tiên của các cú nhảy ba vòng ở nữ trong trượt băng nghệ thuật (như triple salchow và triple toe loop), nhưng cô cũng nổi tiếng với "khả năng biểu cảm âm nhạc, chuyển động duyên dáng và chất lượng gần như thanh tao trong màn trình diễn của mình". Cô được ghi nhận là người đã góp phần vào việc giới thiệu chương trình ngắn trong trượt băng đơn, tăng giá trị của chương trình tự do và cuối cùng là giảm giá trị của các bài thi hình thể bắt buộc. Theo nhà sử học và nhà văn về trượt băng nghệ thuật Ellyn Kestnbaum, Lynn, cùng với người cùng thời Dorothy Hamill, "gợi lên những liên tưởng về sự khỏe mạnh, tự nhiên, ngoài trời" nhờ vào sự năng động, tốc độ, sự tự do trong di chuyển và ngoại hình của họ, những hình ảnh mà Kestnbaum cho rằng "đã gây được tiếng vang với cả tư tưởng bảo thủ và nữ quyền trong những năm 1970". Lynn được gọi là "một nghệ sĩ vô song", một vận động viên trượt băng được biết đến với cả tính nghệ thuật và sự năng động, mặc dù Kestnbaum cho rằng màn trình diễn của Lynn dường như là sự thể hiện con người cô hơn là một tác phẩm nghệ thuật được sắp đặt cẩn thận.
5. Giải thưởng và Vinh danh
Trong suốt sự nghiệp và sau khi giải nghệ, Janet Lynn đã nhận được nhiều giải thưởng và danh hiệu cao quý, công nhận những đóng góp và tài năng của cô.
5.1. Các giải thưởng và hoạt động đại sứ
Năm 1994, cô được vinh danh trong Đại sảnh Danh vọng Trượt băng Nghệ thuật Hoa Kỳ. Năm 2001, cô cũng được vinh danh trong Đại sảnh Danh vọng Trượt băng Nghệ thuật Thế giới.
Năm 1998, tại Thế vận hội Mùa đông Nagano 1998 ở Nhật Bản, Janet Lynn đã đảm nhận vai trò người phát ngôn và đại sứ cho McDonald's, một trong những nhà tài trợ chính của sự kiện. Cô đã tham dự lễ khai mạc McDonald's tại làng vận động viên và xuất hiện trong các quảng cáo của McDonald's. Vào tháng 2 năm 2022, thành phố Sapporo đã công bố một thông điệp từ cô nhân kỷ niệm 50 năm Thế vận hội Mùa đông Sapporo 1972.
6. Tác phẩm và Xuất hiện trên truyền thông
Janet Lynn không chỉ là một vận động viên xuất sắc mà còn là một tác giả và nhân vật truyền thông được yêu mến.
6.1. Tác phẩm
Cô đã chấp bút cho hai tác phẩm chính:
- Peace + Love (Hòa bình + Tình yêu), được phát hành vào tháng 5 năm 1975, với bản dịch tiếng Nhật của Hirano Midori.
- Janet Lynn: Nàng tiên đã trở thành mẹ (Janet Lynn: The Fairy who became a Mother), xuất bản năm 1984 bởi Shogakukan.
6.2. Xuất hiện trên truyền thông
Lynn đã có nhiều lần xuất hiện đáng chú ý trên truyền hình và trong các chiến dịch quảng cáo:
- Năm 1983, cô xuất hiện với vai trò khách mời đặc biệt (trong vai chính mình) trong bộ phim truyền hình TBS 胸さわぐ苺たちMunasawagu Ichigo-tachiJapanese.
- Cô cũng là gương mặt đại diện trong các chiến dịch quảng cáo lớn cho Calpis, Oriflame Cosmetics (năm 1982), và McDonald's (năm 1998).
7. Thành tích chính
Sự kiện | 1965 | 1966 | 1967 | 1968 | 1969 | 1970 | 1971 | 1972 | 1973 |
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Thế vận hội Mùa đông | 9 | 3 | |||||||
Giải vô địch Thế giới | 9 | 5 | 6 | 4 | 3 | 2 | |||
Giải vô địch Trượt băng Nghệ thuật Bắc Mỹ | 1 | 2 | |||||||
Giải vô địch Trượt băng Nghệ thuật Hoa Kỳ | 8 J. | 1 J. | 4 | 3 | 1 | 1 | 1 | 1 | 1 |