1. Thời niên thiếu và Bối cảnh
Thời niên thiếu của Amelita Galli-Curci được đánh dấu bởi tài năng âm nhạc sớm nở rộ, bắt đầu từ việc học piano và sau đó là quá trình tự rèn luyện thanh nhạc để theo đuổi sự nghiệp ca hát.
1.1. Thời thơ ấu và Giáo dục
Ngay từ nhỏ, bà đã thể hiện tài năng âm nhạc vượt trội. Bà theo học piano tại Nhạc viện Milan và đạt được huy chương vàng cho phần trình diễn piano xuất sắc. Năm 16 tuổi, bà thậm chí còn được mời làm giáo sư tại nhạc viện.
1.2. Nguồn cảm hứng và Huấn luyện Thanh nhạc Ban đầu
Mặc dù có tài năng piano, bà lại được truyền cảm hứng để theo đuổi sự nghiệp ca hát từ người bà của mình. Nhà soạn nhạc opera nổi tiếng Pietro Mascagni cũng khuyến khích Amelita Galli-Curci theo đuổi ước mơ ca hát. Với sự lựa chọn của riêng mình, Galli-Curci phần lớn tự rèn luyện giọng hát trong giai đoạn đầu sự nghiệp. Bà đã trau dồi kỹ thuật bằng cách lắng nghe các giọng soprano khác, đọc các sách về phương pháp ca hát cổ điển, và thực hành các bài tập piano bằng giọng hát thay vì dùng bàn phím. Trong những năm 1920 và 1930, bà được huấn luyện bởi Estelle Liebling tại Thành phố New York.
2. Sự nghiệp

Sự nghiệp âm nhạc chuyên nghiệp của Amelita Galli-Curci bắt đầu từ những bước đầu tiên đầy ấn tượng tại Ý, vươn tầm quốc tế và đạt đỉnh cao tại Hoa Kỳ, trước khi bà phải đối mặt với những vấn đề về giọng hát và quyết định giải nghệ.
2.1. Ra mắt và Hoạt động tại Ý
Amelita Galli-Curci có buổi ra mắt opera đầu tiên vào năm 1906 tại Trani, trong vai Gilda của vở Rigoletto của Giuseppe Verdi. Ngay lập tức, bà trở nên nổi tiếng khắp Ý nhờ sự ngọt ngào và linh hoạt trong giọng hát cùng những màn trình diễn âm nhạc đầy lôi cuốn. Nhiều nhà phê bình xem bà như một "liều thuốc giải độc" cho hàng loạt các giọng soprano theo trường phái verismo ồn ào đang thịnh hành trong các nhà hát opera Ý thời bấy giờ.
2.2. Các Hợp tác Quốc tế Chính
Bà đã có nhiều chuyến lưu diễn rộng khắp châu Âu, Nga và Nam Mỹ. Năm 1915, bà biểu diễn hai buổi vở Lucia di Lammermoor cùng với Enrico Caruso tại Buenos Aires. Đây là những lần duy nhất bà xuất hiện trong opera cùng với giọng tenor vĩ đại này, mặc dù sau đó họ có cùng biểu diễn trong các buổi hòa nhạc và thực hiện một vài bản thu âm chung. Galli-Curci và Caruso cũng là cha mẹ đỡ đầu cho con trai của giọng tenor người Sicilia Giulio Crimi.
Trong suốt sự nghiệp của mình, Galli-Curci đã đi lưu diễn rất nhiều, bao gồm một chuyến hòa nhạc tại Vương quốc Anh vào năm 1924 (bà chưa bao giờ hát opera tại đây), nơi bà đã biểu diễn ở 20 thành phố, và một chuyến lưu diễn tại Úc một năm sau đó.
2.3. Thành công tại Hoa Kỳ

Galli-Curci lần đầu tiên đến Hoa Kỳ vào mùa thu năm 1916 với tư cách là một nghệ sĩ gần như vô danh. Thời gian bà dự định ở lại Mỹ ban đầu là ngắn ngủi, nhưng sự hoan nghênh nồng nhiệt mà bà nhận được cho buổi ra mắt lịch sử tại Mỹ trong vai Gilda của vở Rigoletto ở Chicago vào ngày 18 tháng 11 năm 1916 (cũng là sinh nhật thứ 34 của bà) đã khiến bà chấp nhận lời đề nghị kéo dài hợp đồng với Hiệp hội Opera Chicago, nơi bà biểu diễn cho đến cuối mùa diễn năm 1924. Cũng trong năm 1916, Galli-Curci đã ký hợp đồng thu âm với Victor Talking Machine Company và thực hiện những bản thu âm đầu tiên vài tuần trước buổi ra mắt tại Mỹ. Bà đã thu âm độc quyền cho Victor cho đến năm 1930.
Vào ngày 14 tháng 11 năm 1921, khi vẫn còn hợp đồng với Chicago Opera, Galli-Curci đã có buổi ra mắt tại Nhà hát Opera Metropolitan ở New York trong vai Violetta của vở La Traviata, đối diễn cùng giọng tenor Beniamino Gigli trong vai Alfredo. Bà là một trong số ít ca sĩ thời đó được ký hợp đồng đồng thời với cả hai công ty opera lớn này. Galli-Curci tiếp tục biểu diễn tại Met cho đến khi bà giải nghệ khỏi sân khấu opera chín năm sau đó.
2.4. Các vở Opera đã biểu diễn
Trong sự nghiệp của mình, Amelita Galli-Curci đã thể hiện nhiều vai diễn opera tiêu biểu, nổi bật với giọng hát màu sắc linh hoạt và khả năng diễn xuất cuốn hút. Các vai diễn đáng chú ý bao gồm:
- Gilda trong Rigoletto
- Lucia trong Lucia di Lammermoor
- Violetta trong La Traviata
- Rosina trong Il Barbiere di Siviglia
- Mimi trong La bohème
- Nữ hoàng Shemakha trong Le Coq d'Or
- Juliet trong Roméo et Juliette
- Dinorah trong Dinorah
2.5. Suy giảm Khả năng Thanh nhạc và Giải nghệ
Mệt mỏi vì những vấn đề chính trị trong nhà hát opera và tin rằng opera là một loại hình nghệ thuật đang dần lụi tàn, Galli-Curci đã giải nghệ khỏi sân khấu opera vào tháng 1 năm 1930 để tập trung vào các buổi hòa nhạc. Các vấn đề về cổ họng và việc kiểm soát cao độ các nốt cao đã làm bà khổ sở trong nhiều năm. Bà đã trải qua phẫu thuật vào năm 1935 để loại bỏ một khối bướu cổ ở tuyến giáp. Cuộc phẫu thuật được thực hiện rất cẩn thận dưới gây tê cục bộ. Tuy nhiên, người ta cho rằng giọng hát của bà đã bị ảnh hưởng sau phẫu thuật, cụ thể là một dây thần kinh đến thanh quản, nhánh ngoài của dây thần kinh thanh quản trên, được cho là đã bị tổn thương, dẫn đến việc bà mất khả năng hát các nốt cao. Dây thần kinh này sau đó được biết đến với tên gọi "dây thần kinh của Galli-Curci".
Tuy nhiên, vào năm 2001, các nhà nghiên cứu Crookes và Recaberen đã "kiểm tra các bài đánh giá báo chí đương thời sau phẫu thuật, tiến hành phỏng vấn các đồng nghiệp và người thân của bác sĩ phẫu thuật, và so sánh sự nghiệp của Galli-Curci với các ca sĩ khác" và xác định rằng sự suy giảm giọng hát của bà rất có thể không phải do chấn thương phẫu thuật. Các nhà nghiên cứu khác (Marchese-Ragona và cộng sự) đã lập luận rằng sự chèn ép khí quản do bướu cổ đã chấm dứt sớm sự nghiệp giọng soprano màu sắc của Galli-Curci, nhưng chính tổn thương thần kinh trong quá trình phẫu thuật đã ngăn cản bà kéo dài sự nghiệp với vai trò giọng soprano trữ tình hoặc kịch tính.
2.6. Nỗ lực Tái xuất và Giải nghệ Cuối cùng
Vào ngày 24 tháng 11 năm 1936, Galli-Curci, ở tuổi 54, đã có một nỗ lực tái xuất không mấy khôn ngoan trên sân khấu opera, xuất hiện trong một buổi biểu diễn duy nhất với vai Mimi trong vở La bohème tại Chicago. Rõ ràng là những ngày tháng ca hát đỉnh cao của bà đã ở phía sau. Sau một năm nữa với các buổi độc tấu, bà hoàn toàn giải nghệ và sống tại California.
3. Đời tư

Ngoài sự nghiệp âm nhạc lẫy lừng, Amelita Galli-Curci còn có một đời tư với những mối quan hệ và sở thích cá nhân đáng chú ý.
3.1. Hôn nhân
Năm 1908, Amelita Galli kết hôn với một quý tộc và họa sĩ người Ý, Hầu tước Luigi Curci, và bà đã thêm họ của chồng vào tên mình. Họ ly hôn vào năm 1920. Hầu tước Curci đã đệ đơn lên hội đồng giáo hoàng ở Rome để xin hủy bỏ hôn nhân vào năm 1922. Năm 1921, Galli-Curci tái hôn với Homer Samuels, người đệm đàn cho bà. Cuộc hôn nhân của họ kéo dài cho đến khi Samuels qua đời vào năm 1956.
3.2. Quan tâm Tâm linh
Galli-Curci là một học trò của giáo viên thiền và yoga người Ấn Độ Paramahansa Yogananda. Bà đã viết lời giới thiệu cho cuốn sách Whispers from Eternity (Những lời thì thầm từ Vĩnh cửu) của Yogananda xuất bản năm 1929.
3.3. Nơi ở và Vinh danh
Năm 1922, Galli-Curci đã xây dựng một điền trang ở nông thôn tại Highmount, New York, mà bà gọi là "Sul Monte". Bà đã dành những mùa hè tại đây trong vài năm cho đến khi bán tài sản này vào năm 1937. Một nhà hát được xây dựng ở làng Margaretville, New York gần đó đã được đặt tên để vinh danh bà, Nhà hát Galli-Curci. Bà đã đáp lại bằng cách biểu diễn tại buổi khai trương của nhà hát. Điền trang Sul Monte đã được liệt kê vào Danh bạ Quốc gia về Địa điểm Lịch sử vào năm 2010.
4. Qua đời
Amelita Galli-Curci đã dành phần lớn thời gian cuối đời để vẽ tranh và dạy hát riêng cho đến một thời gian ngắn trước khi bà qua đời vì bệnh khí phế thũng tại La Jolla, California, vào ngày 26 tháng 11 năm 1963, hưởng thọ 81 tuổi. Trong số các học trò của bà có nữ ca sĩ Jean Fenn.
5. Di sản và Đánh giá

Di sản của Amelita Galli-Curci tiếp tục sống mãi qua các bản thu âm và những ghi nhận văn hóa, khẳng định vị trí của bà như một trong những giọng soprano màu sắc vĩ đại nhất.
5.1. Di sản Âm nhạc Thu âm
Giọng hát của Galli-Curci vẫn có thể được nghe qua các bản ghi âm 78 vòng/phút gốc và các bản tái phát hành trên LP và đĩa CD. Dựa trên di sản thu âm của bà và những đánh giá đương thời về các buổi biểu diễn của Galli-Curci ở Anh và Mỹ, nhà bình luận opera Michael Scott, trong tập 2 của cuốn The Record of Singing (Duckworth, London, 1979), đã so sánh bà một cách không mấy ưu ái về kỹ thuật thanh nhạc với các giọng soprano màu sắc thuộc thế hệ trước, như Nellie Melba và Luisa Tetrazzini. Tuy nhiên, ông vẫn thừa nhận vẻ đẹp độc đáo của giọng hát bà và sức hút trữ tình liên tục của những màn trình diễn đầy duyên dáng của bà.
5.2. Tuyển tập LP và CD
Các bộ sưu tập âm nhạc quan trọng của Amelita Galli-Curci đã được phát hành dưới dạng LP và CD, giúp công chúng tiếp cận di sản âm nhạc của bà:
- LP:**
- The Art of Galli-Curci RCA Camden CAL-410
- The Art of Galli-Curci Vol. 2 Bellini/Donizetti RCA Camden CAL-525
- Galli-Curci: Golden Age Coloratura RCA Victrola VIC-1518
- Golden Age Rigoletto (Với Tito Schipa, Giuseppe De Luca, Enrico Caruso) RCA Victrola VIC-1633
- CD:**
- Amelita Galli-Curci RCA Victor Vocal Series 61413-2-RG
- Amelita Galli-Curci The Complete Acoustic Recordings Volume 1 Romophone 81003-2
- Amelita Galli-Curci The Complete Acoustic Recordings Volume 2 Romophone 81004-2
- Amelita Galli-Curci The Victor Recordings (1925-28) Romophone 81020-2
- Amelita Galli-Curci The Victor Recordings (1930) Romophone 81021-2
5.3. Tưởng niệm Nghệ thuật và Văn hóa
Galli-Curci được vinh danh trên Đại lộ Danh vọng Hollywood trong lĩnh vực thu âm, với một ngôi sao nằm tại 6121 Hollywood Boulevard.
Trong bộ phim Mộ đom đóm của Studio Ghibli, bản thu âm bài hát "Home! Sweet Home!" của bà được phát ở cuối phim.
Trong bộ phim Wake in Fright (1971), bản thu âm "Caro nome" từ vở Rigoletto của Galli-Curci có thể được nghe thấy khi 'Doc' Tydon, do Donald Pleasence thủ vai, nhận xét "Thật là một búp bê... Galli-Curci".
Một bức chân dung của Galli-Curci do họa sĩ Violet Oakley vẽ hiện thuộc sở hữu cá nhân của Giám mục Council Nedd II ở Harrisburg, Pennsylvania.