1. Tên gọi
Cái tên Joab, giống như nhiều tên tiếng Hebrew khác, là một thần linh hóa-có nguồn gốc từ YHWH (יהוהHebrew), tên của Thiên Chúa Israel, và từ tiếng Hebrew 'av' (אָבHebrew), có nghĩa là 'cha'. Do đó, tên này có nghĩa là 'YHWH [là] cha'. Ngoài Joab là cháu trai của David, có hai người khác trong Kinh Thánh cũng mang tên Joab (xem Sách Ezra 2:6, 8:9). Đây cũng là một cái tên phổ biến trong số những người Israel hiện đại. Cũng có giả thuyết cho rằng tên "Joab" có thể liên quan đến vùng Moab, nằm ở phía đông sông Jordan, nơi Ruth - nhân vật trong Sách Ruth - đến từ.
2. Cuộc đời
Joab là con trai của Zeruiah, một người chị em gái của vua David (1 Sử Biên Niên 2:15-16). Theo Josephus trong tác phẩm Cổ vật của người Do Thái (VII, 1, 3), cha của Joab tên là Suri.
2.1. Gia đình và hoạt động ban đầu
Joab có hai người em trai là Abishai và Asahel. Asahel đã bị Abner, tổng chỉ huy quân đội của Ish-bosheth, giết trong một trận chiến. Joab lần đầu tiên xuất hiện trong các ghi chép Kinh Thánh trong Trận chiến Gibeon, một cuộc đối đầu quân sự ban đầu giữa quân đội của David và quân của Ish-bosheth. Mặc dù chi tiết về thời điểm chính xác Joab bắt đầu phục vụ dưới quyền David không rõ, trận chiến này đánh dấu sự nổi bật của ông như một chỉ huy có năng lực.
2.2. Với tư cách Tổng chỉ huy quân đội của David
Sau khi David chiếm được Đồi Zion (sau này trở thành Thành phố của David), Joab đã dẫn đầu cuộc tấn công vào pháo đài này. Nhờ chiến công này, David đã phong ông làm tổng chỉ huy quân đội của mình (2 Samuel 8:16; 20:23; 1 Sử Biên Niên 11:4-6; 18:15; 27:34). Với vai trò này, Joab đã lãnh đạo quân đội Israel trong nhiều chiến dịch quân sự quan trọng, đối đầu với các quốc gia như Aram (còn gọi là Syria), Ammon, Moab và Edom.
2.3. Các chiến dịch quân sự chính và những tranh cãi
Với tư cách là tổng chỉ huy quân đội, Joab đã thực hiện nhiều chiến dịch quân sự quan trọng dưới thời David, thể hiện tài năng chiến thuật xuất sắc của mình. Tuy nhiên, một số hành động của ông đã trở thành chủ đề của những tranh cãi và phê phán mạnh mẽ, phản ánh khía cạnh tàn nhẫn và vô nhân đạo trong tính cách của ông.
2.3.1. Vụ sát hại Abner
Sau khi Asahel bị Abner giết trong trận chiến Gibeon, Joab nuôi ý định trả thù. Mặc dù David và Abner đã đạt được hòa bình giữa Nhà David và Nhà Saul sau khi Abner bỏ Ish-bosheth để đến với David, Joab vẫn thực hiện hành động trả thù của mình. Kinh Thánh ghi rõ rằng Joab đã giết Abner (2 Samuel 2:13-3:21; 3:27), "để báo thù máu của em trai Asahel." Hành động này đã đi ngược lại ý muốn của Vua David, người đã nguyền rủa Joab vì tội ác này.
Tuy nhiên, Josephus trong Cổ vật của người Do Thái (VII, 1, 3) đưa ra một góc nhìn khác. Josephus cho rằng Joab đã tha thứ cho Abner về cái chết của Asahel, vì Abner đã giết Asahel một cách danh dự trong chiến đấu, thậm chí đã hai lần cảnh báo Asahel nhưng không được đáp lại, buộc Abner phải tự vệ. Theo Josephus, Joab đã sát hại Abner vì lo sợ rằng Abner, sau khi chuyển sang phe David và được David trao quyền kiểm soát toàn bộ Bộ lạc Benjamin, sẽ trở thành mối đe dọa tiềm tàng đối với vị trí tổng chỉ huy quân đội của mình. Sự khác biệt trong các ghi chép này thể hiện tính phức tạp trong đánh giá động cơ và hành vi của Joab.
2.3.2. Sự đồng lõa trong cái chết của Uriah
Joab cũng đóng vai trò đồng lõa trong một trong những hành động đen tối nhất của Vua David: cái chết của Uriah người Hittite. David đã lên kế hoạch để loại bỏ Uriah nhằm chiếm lấy vợ ông là Bathsheba. Joab đã nhận lệnh từ David để đưa Uriah ra tiền tuyến, vào vị trí nguy hiểm nhất của trận chiến, nơi Uriah chắc chắn sẽ bị giết bởi kẻ thù (2 Samuel 11:14-25). Dù biết rõ ý đồ của David, Joab vẫn tuân thủ và thực hiện kế hoạch tàn nhẫn này, cho thấy sự sẵn lòng của ông trong việc thực hiện các mệnh lệnh không chính trực để giữ vững lòng trung thành với nhà vua.
2.3.3. Dập tắt cuộc nổi loạn của Absalom

Joab đóng vai trò then chốt trong việc dập tắt cuộc nổi loạn do Absalom, con trai của David, phát động. Absalom đã tập hợp phần lớn Israel nổi dậy chống lại David, buộc David phải chạy trốn khỏi Jerusalem chỉ với những người thân tín nhất. Mặc dù David không nỡ làm hại con trai mình và đã ra lệnh cho quân lính không được giết Absalom trong trận chiến, Joab lại bất tuân. Khi một người lính báo rằng Absalom đã bị phát hiện còn sống, bị mắc kẹt trong một cái cây, Joab và những người của ông đã giết chết Absalom (2 Samuel 18:1-33).
Nghe tin về cái chết của Absalom và nỗi đau buồn của David, Joab đã đối mặt và quở trách David. Ông khuyên nhà vua nên xuất hiện trước công chúng để khích lệ quân đội, và David đã làm theo lời khuyên của Joab (2 Samuel 19:1-8), cho thấy ảnh hưởng lớn của Joab đối với nhà vua, ngay cả trong những thời điểm khó khăn nhất.
2.3.4. Vụ sát hại Amasa

Sau cuộc nổi loạn của Absalom, David đã thay thế Joab bằng một cháu trai khác của mình, Amasa, làm tổng chỉ huy quân đội (2 Samuel 19:13; 17:25). Tuy nhiên, trong cuộc nổi loạn của Sheba, khi Amasa được giao nhiệm vụ dập tắt, Joab đã giết Amasa ở Gibeon, ngay giữa cuộc nổi loạn (2 Samuel 20:8-13; 1 Các Vua 2:5). Vụ việc này được thực hiện một cách tàn nhẫn và bất ngờ, khi Amasa không hề nhận ra ý đồ xấu xa của Joab. Hành động này một lần nữa cho thấy Joab sẵn sàng loại bỏ bất kỳ ai mà ông coi là mối đe dọa đối với vị trí và quyền lực của mình, bất kể mối quan hệ gia đình hay mệnh lệnh của nhà vua.
2.4. Mối quan hệ với Vua David
Mối quan hệ giữa Joab và Vua David là vô cùng phức tạp, pha trộn giữa lòng trung thành kiên định và những xung đột sâu sắc. Joab đã phục vụ David với tư cách là chỉ huy quân sự hàng đầu trong suốt triều đại của ông, đảm bảo an ninh và mở rộng lãnh thổ cho vương quốc. Ông đã trung thành thực hiện nhiều mệnh lệnh của David, bao gồm cả những mệnh lệnh gây tranh cãi như vụ Uriah.
Tuy nhiên, Joab cũng không ngần ngại thách thức hoặc bất tuân David khi ông cảm thấy cần thiết, như việc từ chối mệnh lệnh kiểm tra dân số của David (2 Samuel 24:2-4) hay việc hành quyết Absalom trái với chỉ thị của vua. Những hành động này cho thấy Joab không chỉ là một người lính tuân lệnh mà còn là một nhân vật có ý chí mạnh mẽ và ảnh hưởng chính trị đáng kể, đôi khi vượt qua cả quyền lực của nhà vua để bảo vệ lợi ích của vương quốc hoặc của chính mình. Sự tương tác này thể hiện mối quan hệ năng động, trong đó Joab vừa là cánh tay phải đắc lực vừa là một nguồn căng thẳng tiềm ẩn cho David.
2.5. Những năm cuối đời và cái chết
Vào cuối triều đại của David, Joab đã phạm phải một sai lầm lớn khi ủng hộ Adonijah, con trai lớn của David, làm vua kế vị, thay vì Solomon mà David đã chỉ định (1 Kings 1:1-27). Khi tin tức này được tiên tri Nathan và Bathsheba, vợ của David, báo cho David, David đã nhanh chóng lập Solomon lên ngôi. Hậu quả là những người ủng hộ Adonijah tan rã, và Joab phải bỏ trốn.
Khi Solomon lên ngôi, David, trước khi qua đời, đã dặn dò Solomon phải xử tử Joab, viện dẫn những hành vi phản bội và tội ác đổ máu mà Joab đã gây ra trong quá khứ (1 Kings 2:5-6). Nghe lệnh này, Joab đã chạy trốn đến Đền tạm, ôm lấy các sừng bàn thờ, nơi Adonijah trước đó đã từng tìm được nơi ẩn náu thành công (1 Kings 1:50-53).
Solomon đã sai Benaiah, con trai của Jehoiada, đến thực hiện án tử hình. Mặc dù Joab khẳng định sẽ chết ngay tại đó, Benaiah vẫn buộc ông phải ra khỏi lều và cuối cùng đã giết chết Joab (1 Kings 2:29-34). Joab được chôn cất tại "đồng hoang", tại nhà riêng của mình (1 Kings 2:34). Sau cái chết của Joab, Benaiah đã được bổ nhiệm làm tổng chỉ huy quân đội thay thế ông (1 Kings 2:35).
3. Đánh giá và tranh cãi
Cuộc đời và hành động của Joab đã nhận được nhiều đánh giá khác nhau từ cả góc độ lịch sử và thần học, phản ánh tính cách phức tạp và những đóng góp lẫn những tội lỗi của ông.
3.1. Đánh giá tích cực và thành tựu
Joab được thừa nhận là một chiến lược gia quân sự xuất sắc và một chiến binh dũng cảm, người đã đóng góp to lớn vào việc củng cố và mở rộng Vương quốc Israel thống nhất dưới thời David. Ông là một chỉ huy quân đội có năng lực, đã lãnh đạo thành công nhiều chiến dịch quân sự chống lại các kẻ thù của Israel, giúp David thiết lập và duy trì quyền kiểm soát trên một lãnh thổ rộng lớn. Tầm ảnh hưởng của ông đối với các vấn đề công cộng thường được coi là tích cực, ví dụ như trong việc dập tắt cuộc nổi loạn của Absalom. Nhiều người xem ông là yếu tố không thể thiếu trong sự ổn định và thành công của triều đại David.
3.2. Phê phán và diễn giải lịch sử
Mặc dù có những đóng góp quân sự nổi bật, Joab cũng bị chỉ trích mạnh mẽ vì tính cách độc đoán, thù hằn và vô nguyên tắc. Các hành động tàn nhẫn và vô nhân đạo của ông, đặc biệt là việc sát hại Abner và Amasa mà không có sự cho phép của David, thường được xem là những tội ác nghiêm trọng. Những hành động này không chỉ thể hiện sự khát khao quyền lực mà còn vi phạm các chuẩn mực đạo đức và pháp luật thời bấy giờ, gây đổ máu vô cớ trong thời bình.
Josephus đưa ra một diễn giải khác về cái chết của Abner, cho rằng Joab giết Abner không phải vì trả thù mà vì lo sợ Abner sẽ chiếm đoạt vị trí của mình. Tuy nhiên, Kinh Thánh lại nhấn mạnh động cơ trả thù cho em trai Asahel. Những diễn giải khác nhau này cung cấp một cái nhìn đa chiều về những hành động gây tranh cãi của Joab, cho thấy sự phức tạp trong việc đánh giá một nhân vật lịch sử mà động cơ và hậu quả hành động của ông vẫn còn là chủ đề của tranh luận. Cuối cùng, chính những hành động đổ máu này đã dẫn đến cái chết của Joab dưới tay Solomon, như một hình phạt cho những tội lỗi mà ông đã gây ra.