1. Tổng quan
Andy Stanfield là một vận động viên điền kinh người Mỹ, chuyên về các nội dung chạy nước rút. Ông đã giành được hai huy chương vàng tại Thế vận hội Mùa hè 1952 ở Helsinki, Phần Lan, trong đó có nội dung 200 mét và tiếp sức 4x100 mét. Bốn năm sau, ông tiếp tục giành huy chương bạc ở cự ly 200 mét tại Thế vận hội Mùa hè 1956 ở Melbourne, Úc. Ngoài ra, Stanfield còn là người giữ kỷ lục thế giới ở cự ly 200 mét và đã giành nhiều danh hiệu quốc gia trong suốt sự nghiệp của mình, khẳng định vị thế là một trong những vận động viên chạy nước rút xuất sắc nhất thời bấy giờ.
2. Cuộc đời
Cuộc đời của Andy Stanfield bắt đầu tại Washington, D.C. trước khi ông chuyển đến Jersey City, New Jersey khi còn nhỏ. Ông đã thể hiện tài năng thể thao từ rất sớm, đặc biệt là trong các môn điền kinh. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, ông tiếp tục theo đuổi sự nghiệp học vấn và thể thao tại trường đại học.

2.1. Thời thơ ấu và Giáo dục
Andrew William Stanfield sinh ra tại Washington, D.C., nhưng sau đó đã cùng gia đình chuyển đến Jersey City khi còn là một đứa trẻ. Ông theo học tại Trường Trung học Lincoln và tốt nghiệp vào năm 1946. Ngay từ thời trung học, Stanfield đã bộc lộ tài năng xuất chúng trong các môn điền kinh, đặc biệt là ở các nội dung chạy nước rút và nhảy xa. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, Stanfield nhập học Đại học Seton Hall vào năm 1948.
2.2. Nghĩa vụ quân sự
Trước khi bắt đầu sự nghiệp học tập tại Đại học Seton Hall và phát triển mạnh mẽ trong lĩnh vực điền kinh chuyên nghiệp, Andy Stanfield đã hoàn thành nghĩa vụ quân sự. Giai đoạn phục vụ trong quân đội này là một phần quan trọng trong cuộc đời ông trước khi ông trở thành một vận động viên nổi tiếng.
2.3. Sự nghiệp điền kinh ban đầu
Năm 1949, một năm sau khi nhập học đại học, Andy Stanfield đã giành được danh hiệu quốc gia đầu tiên trong sự nghiệp của mình. Đây là khởi đầu cho một chuỗi dài các thành công của ông ở cấp độ quốc gia. Ông đã giành tổng cộng sáu danh hiệu AAU (Amateur Athletic Union), bao gồm các chiến thắng ở cự ly 100 mét và 200 mét vào năm 1949, 60 yard vào năm 1950, nhảy xa vào năm 1951, 200 mét vào năm 1952 và 220 yard vào năm 1953. Ngoài ra, ông còn giành được chín danh hiệu IC4A (Hiệp hội Điền kinh Liên trường các trường Cao đẳng Hoa Kỳ), bao gồm cả các giải đấu trong nhà và ngoài trời. Trong suốt thời gian này, ông được huấn luyện bởi Johnny Gibson, một cựu vận động viên từng giữ kỷ lục thế giới ở cự ly 400 mét vượt rào.
3. Sự nghiệp và Thành tựu Điền kinh
Sự nghiệp điền kinh của Andy Stanfield được đánh dấu bằng nhiều thành tích nổi bật, đặc biệt là ở các giải đấu quốc gia và quốc tế, nơi ông đã thiết lập kỷ lục thế giới và giành nhiều huy chương Olympic danh giá.
3.1. Các giải đấu trong nước
Andy Stanfield đã đạt được nhiều thành công vang dội tại các giải vô địch quốc gia của Hoa Kỳ. Ông đã giành được tổng cộng sáu danh hiệu AAU. Cụ thể, ông vô địch ở cự ly 100 mét và 200 mét vào năm 1949, 60 yard vào năm 1950, nhảy xa vào năm 1951, 200 mét vào năm 1952 và 220 yard vào năm 1953. Ngoài ra, ông còn giành được chín danh hiệu IC4A, bao gồm cả các giải đấu trong nhà và ngoài trời, chứng tỏ sự thống trị của mình ở nhiều nội dung khác nhau.
3.2. Kỷ lục Thế giới
Cự ly 200 mét là thế mạnh lớn nhất của Andy Stanfield trên đấu trường quốc tế. Tại Giải vô địch ICAAAA năm 1951, Stanfield đã giành chiến thắng ở nội dung 220 yard chạy vòng (Turn 220-Yard Dash) với thời gian 20.6 giây. Nội dung 220 yard chạy vòng không phổ biến ở Mỹ vào thời điểm đó, vì các cuộc đua 220 yard thường được tổ chức trên đường thẳng (NoTurn hoặc Straight Course).
Năm 1951, IAAF (nay là Điền kinh Thế giới) bắt đầu thiết lập các kỷ lục thế giới cho nội dung 200 mét chạy vòng. Kỷ lục ban đầu được công nhận là 21.2 giây của Willie Applegarth (Vương quốc Anh) thiết lập tại Luân Đôn vào năm 1914. Thành tích 20.6 giây của Stanfield ở nội dung 220 yard liên trường vào mùa xuân năm 1951 sau đó đã được IAAF công nhận là kỷ lục thế giới mới ở cự ly 200 mét (lưu ý rằng 220 yard dài hơn 200 mét một chút).
Trước đó, không có kỷ lục thế giới "chính thức" nào cho nội dung 220 yard chạy vòng. Tuy nhiên, ở Hoa Kỳ, Ralph Metcalfe được cho là đã giữ kỷ lục Mỹ với 21.0 giây vào năm 1933 tại Berlin (không có gió). Sau đó, Jack Wierhauser của Đại học Stanford đạt 20.9 giây (không có gió) vào năm 1936 tại vòng loại Thế vận hội của Mỹ ở Đảo Randalls. Jesse Owens đạt 20.7 giây tại Thế vận hội Berlin 1936 (có gió). Barney Ewell đạt 21.1 giây tại Giải vô địch quốc gia Mỹ năm 1939 ở Lincoln, Nebraska, trên một đường đua có khúc cua một phần, đây có thể là kỷ lục AAU nhưng đường đua này không được xác định rõ ràng. Tại vòng loại Thế vận hội Mỹ 1948, Mel Patton đã đánh bại Barney Ewell, cả hai đều đạt 20.7 giây (không có gió). Không có thành tích nào trong số này được phê chuẩn vì IAAF không phân biệt giữa các kỷ lục được thiết lập trên đường cong và đường thẳng.
Stanfield đã hai lần tái lập thành tích 20.6 giây của mình vào năm 1952 và 1956. Thành tích năm 1956 diễn ra tại Giải vô địch AAU, nơi Stanfield về nhì sau Thane Baker, người vô địch.
3.3. Thế vận hội Olympic
Với tư cách là người giữ kỷ lục thế giới, Andy Stanfield đã không gây ngạc nhiên khi giành huy chương vàng tại Thế vận hội Mùa hè 1952 và sau đó tiếp tục giành huy chương bạc tại Thế vận hội Mùa hè 1956.
3.3.1. Thế vận hội Helsinki 1952
Với tư cách là người giữ kỷ lục thế giới, Andy Stanfield đã không gây ngạc nhiên khi giành huy chương vàng ở cự ly 200 mét tại Thế vận hội Mùa hè 1952 ở Helsinki, Phần Lan. Trong trận chung kết, ông đã cân bằng kỷ lục Olympic và đánh bại các đối thủ đồng hương là Thane Baker (huy chương bạc) và James Gathers (huy chương đồng). Ngoài ra, với tư cách là thành viên của đội tuyển tiếp sức 4x100 mét của Mỹ, Stanfield đã giành thêm một huy chương vàng Olympic thứ hai. Đội tuyển Mỹ đã hoàn thành cuộc đua với thời gian 40.1 giây, vượt qua đội Liên Xô để giành chiến thắng.
3.3.2. Thế vận hội Melbourne 1956
Andy Stanfield đã nỗ lực bảo vệ danh hiệu vô địch 200 mét của mình tại Thế vận hội Mùa hè 1956 ở Melbourne, Úc. Tuy nhiên, ông đã không thành công khi về nhì và giành huy chương bạc, sau Bobby Morrow, người đã giành huy chương vàng ở nội dung này.
Dưới đây là bảng tổng hợp các thành tích chính của Andy Stanfield tại Thế vận hội:
4. Đời tư và Các Tổ chức Liên kết
Ngoài sự nghiệp thể thao lừng lẫy, Andy Stanfield còn là thành viên của một tổ chức xã hội quan trọng trong đời sống cá nhân của mình.
4.1. Thành viên Hội huynh đệ Alpha Phi Alpha
Andy Stanfield là một thành viên của Alpha Phi Alpha, một trong những hội huynh đệ liên trường dành cho người Mỹ gốc Phi đầu tiên và có ảnh hưởng lớn. Mối liên hệ này phản ánh một khía cạnh trong đời sống cá nhân và xã hội của ông, bên cạnh những thành tựu thể thao.
5. Qua đời
Andy Stanfield qua đời vào ngày 15 tháng 6 năm 1985, ở tuổi 57.
6. Sự công nhận và Di sản
Những đóng góp và thành tựu của Andy Stanfield trong môn điền kinh đã được công nhận rộng rãi. Ông đã được vinh danh và đưa vào Đại sảnh Danh vọng Điền kinh và Điền kinh Quốc gia Hoa Kỳ (USATF Hall of Fame) vì những đóng góp xuất sắc của mình cho thể thao. Di sản của ông vẫn còn được ghi nhớ như một trong những vận động viên chạy nước rút vĩ đại nhất trong lịch sử điền kinh Mỹ.