1. Thời niên thiếu và bối cảnh
Witthaya Laohakul sinh ngày 1 tháng 2 năm 1954 tại tỉnh Lamphun, Thái Lan. Ông là người con thứ bảy trong gia đình có 14 anh chị em, trong đó hai người anh trai lớn của ông cũng là cầu thủ bóng đá và từng thi đấu tại giải vô địch quốc gia Thái Lan.
Sự nghiệp bóng đá của Witthaya bắt đầu từ rất sớm. Năm 1973, khi mới 19 tuổi, ông đã tham gia Đại hội Thể thao Khu vực Thái Lan lần thứ 7 tại tỉnh Nakhon Si Thammarat trong màu áo đội bóng đá Khu vực 5 tỉnh Lamphun. Tại giải đấu này, ông đã giành được huy chương vàng và được vinh danh là cầu thủ xuất sắc nhất giải. Sau đó, ông bắt đầu thi đấu cho các câu lạc bộ như Hakka FC và Rajpracha FC tại Băng Cốc. Lần đầu tiên ông khoác áo Đội tuyển bóng đá quốc gia Thái Lan là vào ngày 15 tháng 3 năm 1975, trong một trận đấu thuộc khuôn khổ Cúp bóng đá châu Á, nơi Thái Lan đã giành chiến thắng 3-1 trước Đội tuyển bóng đá quốc gia Indonesia.
2. Sự nghiệp cầu thủ
Witthaya Laohakul có một sự nghiệp cầu thủ kéo dài và đa dạng, thi đấu ở cả Thái Lan, Nhật Bản và Đức, để lại nhiều dấu ấn quan trọng.
2.1. Sự nghiệp tại Thái Lan
Witthaya Laohakul bắt đầu sự nghiệp chuyên nghiệp tại Thái Lan với câu lạc bộ Rajpracha FC có trụ sở tại Băng Cốc. Ông thi đấu cho Rajpracha trong hai giai đoạn: từ năm 1972 đến 1976 và sau đó trở lại vào các năm 1984-1985. Trong giai đoạn đầu, ông đã có 97 lần ra sân và ghi được 28 bàn thắng. Ở giai đoạn thứ hai, ông ra sân 24 lần và ghi 5 bàn.
Năm 1976, Witthaya Laohakul tham gia Cúp Nữ hoàng (Queen's Cup), một giải đấu mà câu lạc bộ Yanmar Diesel (nay là Cerezo Osaka) từ Nhật Bản cũng tham dự và giành chiến thắng. Chính trong giải đấu này, Yanmar Diesel đã liên hệ và mua ông từ Rajpracha FC, mở ra một chương mới trong sự nghiệp của ông.
2.2. Sự nghiệp tại Nhật Bản
Năm 1977, Witthaya Laohakul chuyển đến Nhật Bản để thi đấu cho Yanmar Diesel, trở thành cầu thủ Thái Lan đầu tiên chơi bóng tại quốc gia này. Việc chuyển nhượng này diễn ra sau khi ông gây ấn tượng tại Giải đấu Merdeka vào tháng 8 năm 1976, nơi ông ghi hai bàn từ chấm đá phạt vào lưới đội tuyển Nhật Bản. Sau trận đấu, ông được Kunishige Kamamoto, một cầu thủ nổi tiếng của Yanmar Diesel, mời về. Mặc dù gia nhập Yanmar Diesel vào tháng 5 năm 1977, do các quy định chuyển nhượng của Hiệp hội Bóng đá Nhật Bản đối với cầu thủ nước ngoài, ông chỉ có thể ra mắt chính thức vào tháng 1 năm 1978 trong trận đấu với Mitsubishi Heavy Industries.
Ông là cầu thủ nước ngoài châu Á đầu tiên trong Giải bóng đá Vô địch Quốc gia Nhật Bản (JSL). Trong hai mùa giải (1977-1978) với Yanmar Diesel, ông đã có 20 lần ra sân và ghi được 4 bàn thắng. Sự nghiệp của ông tại Nhật Bản được đánh giá là rất thành công, ông từng được chọn vào đội hình tiêu biểu của giải đấu và là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất tại Cúp Hoàng đế Nhật Bản với 6 bàn. Tổng cộng, ông đã ghi 14 bàn thắng tại giải vô địch quốc gia Nhật Bản.
Sau thời gian thi đấu tại Đức, ông trở lại Nhật Bản vào năm 1986 để khoác áo Matsushita FC (nay là Gamba Osaka). Tại đây, ông kiêm nhiệm vai trò cầu thủ và huấn luyện viên phó. Ông thi đấu cho Matsushita đến năm 1990, ra sân 37 lần và ghi 3 bàn trong ba mùa giải.
2.3. Sự nghiệp tại Châu Âu
Năm 1979, Witthaya Laohakul thực hiện một bước đột phá lớn trong sự nghiệp khi chuyển đến châu Âu để thi đấu cho câu lạc bộ Hertha BSC của Đức. Điều này biến ông thành cầu thủ Thái Lan đầu tiên chơi bóng tại Bundesliga, giải đấu cao nhất của bóng đá Đức. Việc chuyển nhượng này diễn ra sau khi ông gây ấn tượng với các tuyển trạch viên của Hertha Berlin khi thi đấu cho đội tuyển Thái Lan trong các trận giao hữu với RCD Espanyol và 1. FC Köln.
Ông ra mắt Bundesliga vào ngày 12 tháng 8 năm 1979 trong trận đấu với Fortuna Düsseldorf. Trong mùa giải 1979-80, ông chỉ có 3 lần ra sân tại giải vô địch quốc gia. Sau khi Hertha BSC xuống hạng 2. Bundesliga, ông đã có 31 lần ra sân trong hai mùa giải tiếp theo (1980-81 và 1981-82). Tổng cộng, ông có 33 lần ra sân tại giải vô địch quốc gia cho câu lạc bộ này trong ba năm.
Năm 1982, ông chuyển đến 1. FC Saarbrücken. Tại đây, sự nghiệp của ông có phần khởi sắc hơn. Trong hai năm, ông đã có ít nhất 53 lần ra sân và ghi 7 bàn thắng. Thành công lớn nhất trong giai đoạn này là giành chức vô địch Oberliga Südwest (giải hạng ba của Đức vào thời điểm đó) trong mùa giải 1982-83, qua đó giúp câu lạc bộ giành quyền thăng hạng lên 2. Bundesliga. Truyền thông Đức đã ca ngợi ông bằng biệt danh "Thai Boom" (Sự bùng nổ của Thái Lan) để ghi nhận những đóng góp của ông.
2.4. Thành tích nổi bật thời kỳ cầu thủ
- Với đội tuyển quốc gia Thái Lan:**
- Đại hội Thể thao Đông Nam Á (SEA Games) Vô địch: 1977, 1985 (với tư cách đội trưởng)
- Với câu lạc bộ:**
- Oberliga Südwest Vô địch: 1983 (với 1. FC Saarbrücken)
- Giải thưởng cá nhân:**
- Một trong 11 cầu thủ xuất sắc nhất Giải bóng đá Vô địch Quốc gia Nhật Bản (JSL).
3. Sự nghiệp huấn luyện
Sau khi giải nghệ cầu thủ, Witthaya Laohakul đã chuyển sang vai trò huấn luyện viên và giám đốc kỹ thuật, tiếp tục đóng góp vào sự phát triển của bóng đá ở cả Nhật Bản và Thái Lan.


3.1. Huấn luyện tại Nhật Bản
Năm 1988, Witthaya Laohakul bắt đầu sự nghiệp huấn luyện tại Nhật Bản với vai trò trợ lý huấn luyện viên cho Matsushita Electric Industrial (nay là Gamba Osaka), một thành viên sáng lập của J.League vào năm 1992. Ông giữ vai trò huấn luyện viên phó tại Gamba Osaka trong 8 năm. Trong thời gian này, ông đã cùng Matsushita giành Cúp Hoàng đế Nhật Bản vào năm 1990 và Cúp Nữ hoàng tại Thái Lan vào năm 1992.
Năm 2007, ông trở lại Nhật Bản để dẫn dắt Gainare Tottori, một câu lạc bộ đang thi đấu ở Giải bóng đá Hạng Ba Nhật Bản (JFL). Ban đầu, ông là huấn luyện viên phó dưới quyền huấn luyện viên Yoji Mizoguchi. Đến tháng 8 cùng năm, ông được thăng chức làm huấn luyện viên trưởng sau khi Mizoguchi từ chức vì thành tích kém. Ông dẫn dắt Gainare Tottori trong gần ba năm, đến tháng 2 năm 2010. Dưới sự chỉ đạo của ông, đội bóng luôn duy trì vị trí cao trên bảng xếp hạng và cạnh tranh suất thăng hạng J.League (top 4), nhưng đều hụt hơi vào cuối mùa giải. Ông phải từ chức vào ngày 1 tháng 2 năm 2010 do bị chấn thương cột sống nghiêm trọng trong một vụ tai nạn giao thông ở Thái Lan vào tháng 12 năm 2009.
3.2. Huấn luyện tại Thái Lan
Trở về Thái Lan, Witthaya Laohakul đã gặt hái nhiều thành công trong vai trò huấn luyện viên. Ông dẫn dắt Bangkok Bank FC và đưa câu lạc bộ này giành chức vô địch Giải bóng đá Ngoại hạng Thái Lan mùa giải 1996-97, đồng thời giúp họ giành quyền tham dự AFC Champions League. Năm 1997, ông được vinh danh là Huấn luyện viên xuất sắc nhất năm của giải đấu.
Năm 2004, ông tiếp quản Chonburi FC. Ngay trong năm tiếp theo, ông đã dẫn dắt Chonburi giành chức vô địch Provincial League và thăng hạng lên Giải bóng đá Ngoại hạng Thái Lan vào mùa giải 2006. Sau thời gian ở Nhật Bản, ông trở lại Chonburi vào năm 2011 với vai trò quản lý câu lạc bộ và là huấn luyện viên trưởng. Trong nhiệm kỳ thứ hai này, ông đã đưa nhiều nhân sự Nhật Bản về làm việc tại câu lạc bộ, bao gồm các huấn luyện viên như Yoshio Kato, Mitsuo Kato và chuyên gia thể lực Yohei Shiraki, cùng với các cầu thủ như Kazuto Kushida và Daiki Higuchi. Chonburi đã giành Cúp FA Thái Lan năm 2010 và bốn lần vô địch Cúp Nhà vua Kor Royal (2008, 2009, 2011, 2012), đồng thời về nhì tại Giải bóng đá Ngoại hạng Thái Lan năm 2011. Cuối mùa giải 2013, ông từ chức huấn luyện viên để chuyển sang làm giám đốc kỹ thuật.
Ngoài cấp độ câu lạc bộ, ông còn dẫn dắt Đội tuyển bóng đá quốc gia Thái Lan từ năm 1997 đến 1998, giúp đội tuyển giành huy chương vàng Đại hội Thể thao Đông Nam Á năm 1997 tại Indonesia. Ông cũng từng là huấn luyện viên trưởng của đội tuyển U-16 Thái Lan vào năm 2000.
3.3. Huấn luyện viên đội tuyển quốc gia Thái Lan
Witthaya Laohakul đảm nhiệm vai trò huấn luyện viên trưởng Đội tuyển bóng đá quốc gia Thái Lan trong giai đoạn 1997-1998. Dưới sự dẫn dắt của ông, đội tuyển đã giành được huy chương vàng tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á lần thứ 19 diễn ra tại Indonesia vào năm 1997, một thành tích đáng kể trong lịch sử bóng đá Thái Lan.
3.4. Vai trò Giám đốc Kỹ thuật
Witthaya Laohakul đã có nhiều đóng góp quan trọng trong vai trò giám đốc kỹ thuật. Sau khi rời vị trí huấn luyện viên trưởng Chonburi FC vào cuối mùa giải 2013, ông đảm nhiệm vai trò giám đốc kỹ thuật của câu lạc bộ này từ năm 2014 cho đến nay.
Ngoài ra, ông còn giữ vai trò giám đốc kỹ thuật cho Liên đoàn Bóng đá Thái Lan (FAT). Ông được bổ nhiệm vào vị trí này vào ngày 15 tháng 2 năm 2016. Tuy nhiên, sau khi Đội tuyển bóng đá U-23 quốc gia Thái Lan bị loại ngay từ vòng bảng tại Đại hội Thể thao châu Á 2018, ông đã bị bãi nhiệm. Dù vậy, vào ngày 12 tháng 6 năm 2019, ông đã được tái bổ nhiệm vào vị trí giám đốc kỹ thuật trong ủy ban tăng cường sức mạnh đội tuyển quốc gia Thái Lan. Ông được cho là người đóng vai trò quan trọng trong việc mời huấn luyện viên người Nhật Bản Akira Nishino về dẫn dắt đội tuyển Thái Lan sau đó.
3.5. Thành tích nổi bật thời kỳ huấn luyện
- Với tư cách huấn luyện viên:**
- Cúp Hoàng đế Vô địch: 1990 (với Matsushita Electric Industrial)
- Cúp Nữ hoàng Vô địch: 1992 (với Matsushita Electric Industrial)
- Giải bóng đá Ngoại hạng Thái Lan Vô địch: 1996-97 (với Bangkok Bank FC)
- Đại hội Thể thao Đông Nam Á Huy chương Vàng: 1997 (với Đội tuyển bóng đá quốc gia Thái Lan)
- Provincial League Vô địch: 2005 (ới Chonburi FC)
- Cúp FA Thái Lan Vô địch: 2010 (với Chonburi FC)
- Cúp Nhà vua Kor Royal Vô địch: 2008, 2009, 2011, 2012 (với Chonburi FC)
- Giải bóng đá Ngoại hạng Thái Lan Á quân: 2011 (với Chonburi FC)
- Giải thưởng cá nhân:**
- Huấn luyện viên xuất sắc nhất năm Giải bóng đá Ngoại hạng Thái Lan: 1997 (với Bangkok Bank FC)
4. Đời tư và các khía cạnh khác
Witthaya Laohakul được biết đến với biệt danh "Coach Heng", có nghĩa là "may mắn" trong tiếng Thái. Ông có khả năng nói tiếng Nhật, đặc biệt là phương ngữ Kansai, một cách trôi chảy, điều này đã giúp ông rất nhiều trong thời gian thi đấu và huấn luyện tại Nhật Bản. Ông có chiều cao 177 cm và nặng 70 kg.
Năm 2005, Witthaya Laohakul từng ứng cử vào vị trí chủ tịch Liên đoàn Bóng đá Thái Lan (FAT) nhưng không thành công. Ông đã thua cuộc trước Vijit Ketkaew với tỷ số phiếu bầu áp đảo 118-16.
Vào tháng 12 năm 2009, ông gặp một tai nạn giao thông nghiêm trọng tại Thái Lan, khiến ông bị gãy xương cột sống. Mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, quá trình hồi phục chậm đã buộc ông phải từ chức huấn luyện viên trưởng của Gainare Tottori vào ngày 1 tháng 2 năm 2010.
5. Đánh giá và Tầm ảnh hưởng
Witthaya Laohakul được đánh giá là một trong những nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử bóng đá Thái Lan. Vai trò tiên phong của ông trong việc đưa cầu thủ Thái Lan ra đấu trường quốc tế là không thể phủ nhận. Ông là cầu thủ Thái Lan đầu tiên thi đấu tại Nhật Bản cho Yanmar Diesel và đặc biệt là người Thái đầu tiên chơi bóng tại một giải vô địch quốc gia hàng đầu châu Âu như Bundesliga của Đức. Những thành công và trải nghiệm của ông ở nước ngoài đã mở đường và truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ cầu thủ Thái Lan sau này noi theo.
Với tư cách huấn luyện viên, ông đã mang về nhiều danh hiệu cho các câu lạc bộ Thái Lan và đội tuyển quốc gia, đồng thời góp phần nâng cao chất lượng chuyên môn và chiến lược phát triển bóng đá trẻ thông qua vai trò giám đốc kỹ thuật tại Chonburi FC và Liên đoàn Bóng đá Thái Lan. Khả năng giao tiếp lưu loát bằng tiếng Nhật cũng giúp ông trở thành cầu nối quan trọng giữa bóng đá Thái Lan và Nhật Bản, tạo điều kiện cho việc trao đổi kinh nghiệm và nhân sự.
6. Giải thưởng và Danh hiệu
Dưới đây là tổng hợp các giải thưởng và danh hiệu nổi bật mà Witthaya Laohakul đã đạt được trong suốt sự nghiệp cầu thủ và huấn luyện của mình:
- Với tư cách cầu thủ:**
- Với đội tuyển quốc gia Thái Lan:**
- Huy chương Vàng Đại hội Thể thao Đông Nam Á: 1977, 1985 (với tư cách đội trưởng)
- Với câu lạc bộ:**
- Vô địch Oberliga Südwest: 1983 (với 1. FC Saarbrücken)
- Giải thưởng cá nhân:**
- Một trong 11 cầu thủ xuất sắc nhất Giải bóng đá Vô địch Quốc gia Nhật Bản (JSL)
- Với tư cách huấn luyện viên và giám đốc kỹ thuật:**
- Với câu lạc bộ:**
- Vô địch Cúp Hoàng đế: 1990 (với Matsushita Electric Industrial)
- Vô địch Cúp Nữ hoàng: 1992 (với Matsushita Electric Industrial)
- Vô địch Giải bóng đá Ngoại hạng Thái Lan: 1996-97 (với Bangkok Bank FC)
- Vô địch Provincial League: 2005 (với Chonburi FC)
- Vô địch Cúp FA Thái Lan: 2010 (với Chonburi FC)
- Vô địch Cúp Nhà vua Kor Royal: 2008, 2009, 2011, 2012 (với Chonburi FC)
- Á quân Giải bóng đá Ngoại hạng Thái Lan: 2011 (với Chonburi FC)
- Với đội tuyển quốc gia Thái Lan:**
- Huy chương Vàng Đại hội Thể thao Đông Nam Á: 1997
- Giải thưởng cá nhân:**
- Huấn luyện viên xuất sắc nhất năm Giải bóng đá Ngoại hạng Thái Lan: 1997 (với Bangkok Bank FC)
- Với câu lạc bộ:**
- Với đội tuyển quốc gia Thái Lan:**