1. Cuộc sống ban đầu và giáo dục
1.1. Sinh ra và thời thơ ấu
Stephen Douglas McMichael sinh ngày 17 tháng 10 năm 1957 tại Houston, Texas, Hoa Kỳ. Cha mẹ ông ly thân trước sinh nhật thứ hai của ông, và mẹ ông sau đó tái hôn với E.V. McMichael, một giám đốc điều hành công ty dầu mỏ. Stephen đã lấy họ của cha dượng. Ông có ba anh chị em khác: anh trai John Richard và hai em gái Kathy và Sharon. Gia đình ông chuyển đến Freer, nơi ông theo học tại Freer High School. Trong năm cuối cấp trung học, ông đã đạt danh hiệu "letterman" (vận động viên xuất sắc) ở sáu môn thể thao: bóng bầu dục, bóng rổ, bóng chày, điền kinh, quần vợt và golf. Bóng chày là môn thể thao yêu thích của ông; khi chơi ở vị trí catcher, ông đạt tỷ lệ đánh bóng 0.450 trong năm cuối cấp, thu hút sự chú ý từ các đội St. Louis Cardinals và Cincinnati Reds. Mùa giải đầu tiên của ông ở đại học bị ảnh hưởng bởi cái chết của cha dượng.
1.2. Sự nghiệp đại học và học vấn
Với những màn trình diễn xuất sắc tại đội bóng bầu dục trung học, McMichael đã nhận được học bổng từ 75 cơ sở giáo dục. Ông quyết định theo học tại Đại học Texas tại Austin. Ông chơi ở vị trí hậu vệ phòng ngự cho đội bóng bầu dục Texas Longhorns từ năm 1976 đến năm 1979. Trong mùa giải cuối cấp (năm 1979), ông được công nhận là All-American đội một đồng thuận (consensus first-team All-American) và là Cầu thủ phòng ngự xuất sắc nhất tại Hula Bowl năm 1979. Trong thời gian học tại Texas, ông được chọn vào đội hình All-Southwest Conference vào năm 1978 và 1979, là Cầu thủ xuất sắc nhất đội vào năm 1979 và là cầu thủ dự bị cho vị trí sút bóng vào năm 1977. Năm 1999, ông được giới thiệu vào Đại sảnh Danh dự Longhorn. Ngày 17 tháng 7 năm 2010, McMichael được giới thiệu vào Đại sảnh Danh vọng Bóng bầu dục Đại học.
2. Sự nghiệp chuyên nghiệp
Trong sự nghiệp chuyên nghiệp của mình, Stephen Douglas McMichael đã gặt hái thành công lớn trong hai lĩnh vực chính: bóng bầu dục Mỹ, nơi ông trở thành một trong những hậu vệ phòng ngự hàng đầu của NFL, và đấu vật chuyên nghiệp, nơi ông nổi tiếng với tư cách thành viên của nhóm The Four Horsemen.
2.1. Bóng bầu dục Mỹ
McMichael đã có một sự nghiệp bóng bầu dục chuyên nghiệp kéo dài 15 mùa giải tại Giải Bóng bầu dục Quốc gia (NFL), chủ yếu ở vị trí hậu vệ phòng ngự. Ông được chọn bởi New England Patriots trong Dự thảo NFL năm 1980 nhưng đã bị cắt hợp đồng trước mùa giải thứ hai.
2.1.1. New England Patriots và Chicago Bears
Năm 1981, Chicago Bears đã ký hợp đồng với McMichael dưới dạng cầu thủ tự do. Ông nhanh chóng trở thành một trong những hậu vệ phòng ngự xuất phát của đội và góp công lớn vào chức vô địch Super Bowl XX của họ vào năm 1985, khi Bears đánh bại chính Patriots với tỷ số 46-10. Ông đã có chuỗi 101 trận đấu xuất phát liên tiếp cho đến năm 1990, khi thời gian thi đấu của ông bị giảm đi. Năm 1988, ông dẫn đầu Bears với 11.5 pha cướp bóng thành công (sack) và có 108 pha cản phá vào năm 1989. McMichael đã được chọn vào đội hình Pro Bowl của NFC cho các mùa giải 1986 và 1987. Trong một trận đấu đáng nhớ năm 1991 với New York Jets, khi Bears bị dẫn 13-6 và chỉ còn 1 phút 54 giây, McMichael đã ép Blair Thomas mất bóng và giành lại bóng ở cự ly 36 yd của New York. Sau đó, quarterback Jim Harbaugh đã ném một đường chuyền chạm bóng cân bằng tỷ số cho Neal Anderson khi còn 18 giây cuối trận. Bears sau đó đã giành chiến thắng trong hiệp phụ. Cựu huấn luyện viên của Bears, Mike Ditka, từng nhận xét vào năm 2005 rằng McMichael là cầu thủ bền bỉ nhất mà ông từng huấn luyện.
McMichael bày tỏ niềm tự hào khi được là một thành viên của Bears, trái ngược với khoảng thời gian ngắn ngủi tại Patriots, nơi ông cảm thấy mình bị coi là "hơi lập dị". Năm 1984, khi trả lời phỏng vấn Chicago Tribune của Bob Verdi, McMichael nói: "Cảm ơn Chúa, New England đã loại bỏ tôi. Một số đội, họ muốn bạn có một hình ảnh nhất định. Các đội khác, như đội này [Bears], họ chỉ muốn bạn lăn xả vào cuộc chơi. Tôi thực sự tự hào là một Bear. Patriots, ừ, họ nghĩ tôi hơi lập dị. Và tôi đoán là đúng vậy. Nhưng ở đây họ không quan tâm, miễn là bạn chơi hết mình. Thành phố, huấn luyện viên, đội bóng - đó là Steve McMichael. Tôi không muốn ở bất cứ nơi nào khác."
2.1.2. Green Bay Packers và những điểm nổi bật trong sự nghiệp
McMichael chơi mùa giải cuối cùng của mình với đội Green Bay Packers vào năm 1994 trước khi giải nghệ. Về thời gian thi đấu cho Packers, ông từng nói đùa vào năm 2019: "Trong 13 năm, tôi đã giúp Bears đánh bại Packers mỗi năm. Tôi đã đấm đá họ, đúng không? Vì vậy, năm cuối cùng, tôi đến đó khi đã cạn sức và không còn giỏi nữa. Thế là tôi đã ăn cắp tiền của họ và lại đấm đá họ!"
Vào tháng 8 năm 2023, ông được đề cử vào danh sách rút gọn cho hạng mục Cựu binh của Đại sảnh Danh vọng Bóng bầu dục Chuyên nghiệp cho lớp năm 2024. Trước đó, ông đã được đề cử vào các năm 2014 và 2015. Ngày 8 tháng 2 năm 2024, McMichael chính thức được chọn để vinh danh vào Đại sảnh Danh vọng. Ông đã được chính thức giới thiệu vào ngày 3 tháng 8 năm 2024, với em gái Kathy của ông thay mặt đọc bài phát biểu. Các thành viên của đội Bears năm 1985 cũng đã đến nhà ông để chia sẻ niềm vui trong lễ kỷ niệm này.
2.2. Đấu vật chuyên nghiệp
Sau khi kết thúc sự nghiệp tại NFL, McMichael chuyển sang lĩnh vực đấu vật chuyên nghiệp. Ông ra mắt vào năm 1995 và giải nghệ vào năm 1999, được huấn luyện bởi Terry Taylor. Ông có chiều cao 1.8 m (6 ft) 0.1 m (2 in) và nặng 122 kg (270 lb).
2.2.1. World Wrestling Federation
Vào ngày 2 tháng 4 năm 1995, McMichael xuất hiện bên cạnh sàn đấu trong sự kiện WrestleMania XI của World Wrestling Federation (WWF) tại Hartford, Connecticut, để ủng hộ Lawrence Taylor trong trận đấu của anh ấy với Bam Bam Bigelow. Có một số cầu thủ bóng bầu dục khác cũng có mặt để ngăn chặn các đô vật can thiệp vào trận đấu. Trong tập phát sóng ngày 20 tháng 3 của chương trình Monday Night Raw, McMichael đã tham gia bình luận với Vince McMahon và sau đó ẩu đả với Kama Mustafa, một trong những đồng đội của Bigelow. Cuộc ẩu đả diễn ra khắp sàn đấu và suýt tràn vào khán đài, làm đổ bàn bình luận trước khi được các nhân viên can thiệp. Lawrence Taylor sau đó đã giành chiến thắng trong trận đấu.
2.2.2. World Championship Wrestling
Năm 1995, McMichael được World Championship Wrestling (WCW) thuê.
2.2.3. Total Nonstop Action Wrestling
McMichael trở lại đấu vật chuyên nghiệp trong thời gian ngắn cho sự kiện trả tiền theo lượt xem hàng đầu của Total Nonstop Action Wrestling (TNA), Bound For Glory, nơi ông làm trọng tài cho trận Monster's Ball. Trận đấu này đáng chú ý vì nhịp đếm ba của McMichael cực kỳ chậm.
3. Các hoạt động khác
Ngoài sự nghiệp thể thao lừng lẫy, Stephen Douglas McMichael còn tham gia vào nhiều hoạt động khác, từ truyền thông và huấn luyện cho đến những nỗ lực trong lĩnh vực chính trị.
3.1. Huấn luyện và truyền thông
McMichael từng là đồng dẫn chương trình phát thanh trước trận đấu của đội Bears cùng với Jeff Dickerson trên ESPN 1000 ở Chicago. Ông cũng là huấn luyện viên trưởng của đội Chicago Slaughter thuộc Indoor Football League từ năm 2007 cho đến mùa giải cuối cùng của đội vào năm 2013.

McMichael cùng với hai cựu thành viên của đội Chicago Bears năm 1985 là Dan Hampton và Otis Wilson đã thành lập một ban nhạc rock and roll chuyên hát các bài hát cũ có tên là "The Chicago 6". Ban nhạc này còn biểu diễn những đoạn trích mang tính châm biếm hài hước về Mike Ditka.
Vào ngày 7 tháng 8 năm 2001, trong thời gian nghỉ giữa hiệp thứ bảy của một trận đấu bóng chày giữa Chicago Cubs và Colorado Rockies tại Wrigley Field, McMichael, người đang đến thăm khu vực bình luận truyền hình của Cubs, đã tham gia hát bài "Take Me Out to the Ball Game" với tư cách khách mời. Trước đó trong trận đấu, ở hiệp thứ 6, trọng tài sân nhà Ángel Hernández đã gây tranh cãi khi gọi cầu thủ của Cubs Ron Coomer bị loại khỏi sân nhà. Trước khi hát, McMichael đã thông báo qua hệ thống âm thanh rằng ông sẽ "nói chuyện" với Hernández sau trận đấu, có lẽ là để phản đối quyết định của Hernández về Coomer. Trưởng nhóm trọng tài Randy Marsh đã ra lệnh trục xuất McMichael khỏi sân bóng, và các trọng tài sau đó đã nhận được lời xin lỗi từ tổng giám đốc Cubs lúc bấy giờ, Andy MacPhail, về hành vi của McMichael.
3.2. Nỗ lực chính trị
Vào ngày 16 tháng 8 năm 2012, McMichael công bố ý định tranh cử thị trưởng Romeoville, Illinois. Tuy nhiên, ông đã thua trong cuộc đua này trước thị trưởng đương nhiệm John Noak, chỉ giành được 39% số phiếu bầu.
4. Cuộc sống cá nhân
Cuộc sống cá nhân của Stephen Douglas McMichael bao gồm các mối quan hệ gia đình và cuộc chiến của ông với bệnh tật nghiêm trọng.
4.1. Hôn nhân và gia đình

Năm 1985, McMichael kết hôn với Debra Marshall. Họ ly hôn vào năm 1998.
Vào ngày 24 tháng 3 năm 2001, McMichael kết hôn với Misty Davenport. Con gái của họ, Macy Dale, chào đời vào năm 2008.
4.2. Sức khỏe và chẩn đoán ALS
Vào ngày 23 tháng 4 năm 2021, McMichael công bố rằng ông được chẩn đoán mắc bệnh xơ cứng teo cơ một bên (ALS), một căn bệnh thoái hóa thần kinh nghiêm trọng ảnh hưởng đến các tế bào thần kinh vận động.
Quỹ Les Turner ALS đã trao cho McMichael Giải thưởng Dũng cảm ALS (ALS Courage Award) vào ngày 18 tháng 9 năm 2021, để vinh danh tinh thần kiên cường của ông khi đối mặt với căn bệnh này.
5. Thành tựu và vinh danh
Stephen Douglas McMichael đã nhận được nhiều danh hiệu và sự công nhận trong cả sự nghiệp bóng bầu dục và đấu vật chuyên nghiệp, cũng như các giải thưởng khác liên quan đến cuộc sống cá nhân của ông.
5.1. Bóng bầu dục Mỹ
Trong sự nghiệp bóng bầu dục Mỹ, McMichael đã đạt được những thành tựu nổi bật sau:
- Giải Bóng bầu dục Quốc gia
- Vô địch Super Bowl XX (với Chicago Bears)
- Hai lần được bầu chọn vào đội hình All-Pro đội một (1985, 1987)
- Hai lần được chọn vào đội hình Pro Bowl (1986, 1987)
- Được vinh danh vào Đại sảnh Danh vọng Gridiron Greats (lớp năm 2019)
- Được vinh danh vào Đại sảnh Danh vọng Bóng bầu dục Chuyên nghiệp (lớp năm 2024)
- Hiệp hội Vận động viên Đại học Quốc gia
- All-American năm 1979
- Được vinh danh vào Đại sảnh Danh vọng Bóng bầu dục Đại học (lớp năm 2010)
5.2. Đấu vật chuyên nghiệp
Trong lĩnh vực đấu vật chuyên nghiệp, McMichael đã đạt được:
- World Championship Wrestling
- WCW United States Heavyweight Championship (1 lần, năm 1997)
- Wrestling Observer Newsletter
- Bình luận viên truyền hình tệ nhất (1996)
- Giải thưởng Tưởng niệm Shad Gaspard/Jon Huber (2023)
5.3. Các sự công nhận khác
Ngoài các thành tựu trong thể thao, McMichael còn được công nhận cho tinh thần kiên cường của mình:
- Quỹ Les Turner ALS: Giải thưởng Dũng cảm ALS (ALS Courage Award) (2021)
6. Di sản và tưởng nhớ
Di sản của Stephen Douglas McMichael không chỉ nằm ở những thành tựu thể thao lừng lẫy trên sân cỏ NFL và sàn đấu WCW, mà còn ở tinh thần chiến đấu kiên cường của ông trong cuộc sống. Là một thành viên chủ chốt của đội Chicago Bears vô địch Super Bowl XX, ông đã để lại dấu ấn không thể phai mờ trong lịch sử bóng bầu dục. Sự nghiệp đấu vật chuyên nghiệp của ông, đặc biệt với vai trò là thành viên của The Four Horsemen, cũng đã góp phần củng cố hình ảnh một nhân vật mạnh mẽ và cá tính trong làng giải trí thể thao.
Ngay cả sau khi giải nghệ, McMichael vẫn duy trì sự hiện diện trong giới truyền thông thể thao Chicago và nỗ lực cống hiến cho cộng đồng qua các hoạt động huấn luyện và chính trị. Cuộc chiến công khai của ông với bệnh xơ cứng teo cơ một bên (ALS) đã truyền cảm hứng cho nhiều người, và việc ông được vinh danh vào Đại sảnh Danh vọng Bóng bầu dục Chuyên nghiệp vào năm 2024 là minh chứng cho những đóng góp và tầm ảnh hưởng sâu rộng của ông đối với bóng bầu dục Mỹ. Sự ủng hộ và tình cảm mà ông nhận được từ đồng đội cũ và người hâm mộ trong cuộc chiến này càng khẳng định vị trí đặc biệt của "Mongo" trong lòng công chúng.