1. Thời niên thiếu và Bối cảnh
Cuộc sống thời thơ ấu của Robert Blake bị ám ảnh bởi những khó khăn và các vụ lạm dụng, tạo nên bối cảnh đầy thử thách cho sự nghiệp sau này của ông.
1.1. Cuộc sống thời thơ ấu và Giáo dục
Robert Blake, tên thật là Michael James Gubitosi, sinh ngày 18 tháng 9 năm 1933 tại Nutley, New Jersey. Tuổi thơ của ông đầy bất hạnh, bị cha đẻ là một người nghiện rượu bạo hành. Khi vào trường công lập ở tuổi 10, ông bị bạn bè bắt nạt và thường xuyên đánh nhau, dẫn đến việc bị đuổi học. Blake sau này kể rằng ông từng bị cả cha lẫn mẹ lạm dụng thể chất và lạm dụng tình dục khi còn nhỏ, thường xuyên bị nhốt vào tủ quần áo và bị ép ăn dưới sàn nhà như một hình phạt. Ở tuổi 14, ông bỏ nhà đi, dẫn đến vài năm khó khăn hơn nữa. Cha ông qua đời do tự tử vào năm 1956, và Blake đã từ chối tham dự đám tang của cha mình.
1.2. Bối cảnh Gia đình
Cha của Blake là Giacomo (James) Gubitosi (1906-1956) và mẹ là Elizabeth Cafone (1910-1991). Năm 1930, James làm thợ dập khuôn cho một nhà sản xuất đồ hộp. Cuối cùng, cha mẹ Blake bắt đầu một tiết mục hát và nhảy. Năm 1936, ba người con của họ bắt đầu biểu diễn, được gọi là "Ba đứa trẻ nhà quê". Năm 1938, gia đình chuyển đến Los Angeles, California, nơi các con bắt đầu làm diễn viên quần chúng trong các bộ phim.
2. Sự nghiệp
Sự nghiệp diễn xuất của Robert Blake kéo dài hàng thập kỷ, từ những ngày đầu là một diễn viên nhí cho đến những vai diễn chính kịch phức tạp trong cả điện ảnh và truyền hình, đạt đến đỉnh cao danh vọng nhưng cũng phải đối mặt với nhiều thử thách.
2.1. Sự nghiệp Diễn viên Trẻ


Blake bắt đầu sự nghiệp diễn xuất với tên Mickey Gubitosi, thủ vai Toto trong phim Bridal Suite (1939) của MGM. Sau đó, ông xuất hiện trong các phim ngắn Our Gang (còn gọi là The Little Rascals) của MGM, thay thế Eugene "Porky" Lee. Ông đã xuất hiện trong 40 phim ngắn từ năm 1939 đến 1944, cuối cùng trở thành nhân vật chính cuối cùng của loạt phim. Cha mẹ Blake cũng xuất hiện trong loạt phim với tư cách diễn viên quần chúng. Trong Our Gang, nhân vật Mickey của Blake thường được yêu cầu khóc, nhưng ông bị chỉ trích là diễn không thuyết phục, và cũng bị phê bình là khó chịu và hay than vãn.
Năm 1942, ông lấy nghệ danh Bobby Blake và có vai chính đầu tiên trong một bộ phim điện ảnh, thủ vai Daniel "Mokey" Delano trong phim Mokey của MGM. Donna Reed đóng vai mẹ của Mokey, và Billie "Buckwheat" Thomas, người đóng cùng Blake trong Our Gang, thủ vai bạn của Mokey, Brother Cumby. Sau khi đổi nghệ danh, nhân vật của Blake trong Our Gang được đổi tên thành "Mickey Blake." Blake cũng xuất hiện với vai "Tooky" Stedman trong phim Andy Hardy's Double Life năm 1942.
Năm 1944, MGM ngừng sản xuất Our Gang, phát hành phim ngắn cuối cùng trong loạt phim là Dancing Romeo. Năm 1995, Blake được Quỹ Young Artist vinh danh với Giải Thành tựu Trọn đời cho Cựu Diễn viên Nhí vì vai diễn của ông trong Our Gang.
Cũng trong năm 1944, Blake bắt đầu thủ vai "Little Beaver," một cậu bé người Mỹ bản địa, trong loạt phim phim Viễn Tây Red Ryder tại hãng phim Republic Pictures (nay là CBS Radford Studios), xuất hiện trong 23 bộ phim cho đến năm 1947. Ông cũng có vai diễn trong một trong những bộ phim sau này của Laurel và Hardy là The Big Noise (1944), và các bộ phim của Warner Bros. như Humoresque (1946), thủ vai nhân vật của John Garfield khi còn nhỏ, và The Treasure of the Sierra Madre (1948), thủ vai cậu bé người Mexico bán cho Humphrey Bogart một vé số trúng thưởng và bị Bogart hắt nước vào mặt. Năm 1950, ở tuổi 17, Blake xuất hiện với vai Mahmoud trong The Black Rose và Enrico, cậu bé xe buýt ở Naples (không được ghi danh) trong Black Hand. Trong loạt phim Red Ryder và nhiều vai diễn trưởng thành của mình, Blake, một diễn viên người gốc Ý, thường được giao các vai nhân vật Người Mỹ bản địa hoặc Người Mỹ gốc Latinh.
2.2. Chuyển đổi thành công sang Vai diễn Người lớn
Sau khi phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ, Blake trở lại diễn xuất trong cả các vai truyền hình và điện ảnh. Ông tiếp tục diễn xuất cho đến phim Lost Highway năm 1997. Nhờ việc Blake trở thành một trong những diễn viên nhí đầu tiên chuyển đổi thành công sang các vai diễn trưởng thành, tác giả Michael Newton đã gọi sự nghiệp của ông là "một trong những sự nghiệp dài nhất trong lịch sử Hollywood."
2.3. Nghĩa vụ Quân sự và Những Khó khăn Ban đầu
Năm 1950, Blake được tuyển quân vào Quân đội Hoa Kỳ trong Chiến tranh Triều Tiên. Sau khi xuất ngũ ở tuổi 21, ông không tìm được công việc nào và rơi vào trầm cảm sâu sắc. Điều này dẫn đến hai năm nghiện heroine và cocaine, đồng thời ông cũng tham gia buôn bán ma túy.
2.4. Đào tạo Diễn xuất và Phát triển Sự nghiệp
Blake theo học lớp diễn xuất của Jeff Corey và bắt đầu nỗ lực cải thiện cuộc sống cá nhân và sự nghiệp của mình. Cuối cùng, ông trở thành một diễn viên Hollywood dày dặn, thủ nhiều vai diễn chính kịch đáng chú ý trong các bộ phim và trên truyền hình. Năm 1956, lần đầu tiên ông được ghi danh với tên Robert Blake.
Blake thừa nhận Luật sư Louis L. Goldman là người đã đưa ông vào con đường sự nghiệp thành công. Blake kể: "Lou là Cus D'Amato. Anh ấy đã dẫn dắt tôi. Anh ấy nói, 'Robert, anh phải nghe lời tôi. Nếu không anh sẽ không bao giờ thành công được.' Và bằng cách nào đó, anh ấy có đủ sự tinh tế về tình cảm và tâm lý để khiến tôi tôn trọng và yêu mến anh ấy. Và anh ấy đã giữ tôi tránh xa các phiên tòa. Nhiều lần anh ấy đã trở lại phòng thẩm phán, kéo tôi về đó và giải quyết vấn đề có nguy cơ biến thành ác mộng. Anh ấy đến phim trường và xử lý mọi việc; có lần anh ấy đến văn phòng của Lew Wasserman và nói, 'Đừng lo lắng, tôi sẽ xử lý, tôi sẽ sửa chữa nó'... Vì lý do nào đó, tôi đã nghe lời anh ấy. Khi ở bên anh ấy, tôi như một cậu bé con. Và tôi sẽ xin lỗi. Tôi nói 'Chúa ơi, Lou, tôi xin lỗi.' Anh ấy có cách chạm đến trái tim bạn để 'con chó hoang' không còn ở đó với anh ấy. Và anh ấy đã chăm sóc tất cả chúng tôi theo cách đó. Tôi đã rất may mắn."
2.5. Các Vai Diễn Điện ảnh Chính
Năm 1967, Blake có bước đột phá trong sự nghiệp nhờ vai diễn trong phim In Cold Blood. Blake thủ vai kẻ giết người có thật Perry Smith, người mà ông có ngoại hình tương đồng. Đạo diễn Richard Brooks đã nhận được hai đề cử giải Oscar cho bộ phim này: một cho đạo diễn của ông và một cho việc chuyển thể cuốn sách của Truman Capote. Với In Cold Blood, Blake là diễn viên đầu tiên thốt ra từ tục tĩu "bullshit" trong một bộ phim điện ảnh chính thống của Mỹ.
Blake thủ vai một người bản địa bị truy nã trong Tell Them Willie Boy Is Here (1969), đóng vai chính trong một bộ phim truyền hình chuyển thể từ Of Mice and Men (1981), và thủ vai một cảnh sát tuần tra đường cao tốc đi xe máy trong bộ phim lập dị Electra Glide in Blue (1973). Ông cũng đóng vai một tay đua xe đường phố ở thị trấn nhỏ với tham vọng tham gia đường đua NASCAR trong phim Corky, do MGM sản xuất năm 1972. Bộ phim có sự tham gia của các tay đua NASCAR ngoài đời thực, bao gồm Richard Petty và Cale Yarborough trong vai chính họ. Ông cũng có các vai diễn trong The Purple Gang (1960), Pork Chop Hill (1959), Town Without Pity (1961) trong vai một trong bốn người lính Mỹ tham gia vụ hiếp dâm tập thể ở Đức chiếm đóng, bộ phim tiểu sử chiến tranh về John F. Kennedy PT 109 trong vai Charles "Bucky" Harris (1963), Ensign Pulver (1964), The Greatest Story Ever Told (1965). Blake tiếp tục có nhiều vai diễn ấn tượng trong các bộ phim như Money Train (1995) và vai Người đàn ông bí ẩn trong phim Lost Highway (1997) của David Lynch, đây cũng là vai diễn điện ảnh cuối cùng của ông.
2.6. Các Vai Diễn Truyền hình Chính và Giải thưởng
Blake có lẽ được biết đến nhiều nhất với vai Tony Baretta trong loạt phim truyền hình nổi tiếng Baretta (1975-1978), bộ phim đã mang lại cho ông Giải Emmy và Giải Quả cầu vàng. Trong phim, ông thủ vai một thám tử cảnh sát mặc thường phục, thông minh và tháo vát. Những đặc điểm nổi bật của bộ phim bao gồm con vẹt mào cưng "Fred" của Baretta và những câu nói đặc trưng của anh - đặc biệt là "Đó là tên của giai điệu đó" và "Anh có thể mang điều đó ra ngân hàng".
Sau khi Baretta kết thúc, NBC đề nghị sản xuất vài tập thử nghiệm cho một loạt phim được đề xuất có tên Joe Dancer, trong đó Blake sẽ đóng vai một thám tử tư cứng rắn. Ngoài việc đóng vai chính, Blake còn được ghi nhận là nhà sản xuất điều hành và người sáng tạo. Ba bộ phim truyền hình đã được phát sóng trên NBC vào năm 1981 và 1983, nhưng một loạt phim truyền hình "Joe Dancer" thì không bao giờ thành hiện thực.
Blake có vai chính trong một vài bộ phim của Paramount Pictures, Coast to Coast (1980) và Second-Hand Hearts (1981). Ông tiếp tục diễn xuất trong thập niên 1980 và 1990, chủ yếu là trên truyền hình, trong các vai như Jimmy Hoffa trong loạt phim nhỏ Blood Feud (1983) và John List trong bộ phim chính kịch về tội phạm giết người Judgment Day: The John List Story (1993), bộ phim đã mang về cho ông đề cử Emmy thứ ba. Blake cũng đóng vai chính trong loạt phim truyền hình Hell Town năm 1985, trong vai một linh mục làm việc trong khu phố khó khăn, và viết kịch bản cho tập thử nghiệm với bút danh Lyman P. Docker. Ông cũng có các vai phụ trong các bộ phim điện ảnh như Money Train (1995).
Blake cũng xuất hiện trong nhiều vai trò khách mời, bao gồm vai Tobe Hackett trong tập "Trade Me Deadly" của loạt phim miền Tây 26 Men (1959), và hai lần với vai "Alfredo" trong loạt phim miền Tây The Cisco Kid. Ông cũng đóng vai chính trong tập "The White Hat" của Men of Annapolis, một loạt phim khác. Ông xuất hiện trong ba vai khách mời chính đặc trưng trong loạt phim CBS Have Gun Will Travel, cũng như các vai khách mời một lần trong các bộ phim miền Tây của John Payne trên NBC là The Restless Gun, của Nick Adams trên ABC là The Rebel, và trong mùa 3, tập 25 của Bat Masterson, loạt phim miền Tây The Californians của NBC, loạt phim phiêu lưu ngắn ngủi Straightaway của ABC, và loạt phim truyền hình miền Tây Laramie của NBC.
3. Đời tư
Cuộc đời riêng của Robert Blake chứng kiến nhiều mối quan hệ phức tạp và đầy sóng gió, đặc biệt là cuộc hôn nhân thứ hai của ông đã dẫn đến một vụ án chấn động dư luận.
3.1. Hôn nhân và Con cái
Blake kết hôn với nữ diễn viên Sondra Kerr vào năm 1961 và ly hôn vào năm 1983. Đây là cuộc hôn nhân đầu tiên của ông, từ đó có hai người con: diễn viên Noah Blake (sinh năm 1965) và Delinah Blake (sinh năm 1966).
Tháng 3 năm 2016, ở tuổi 82, Blake cho biết ông có một người phụ nữ mới trong đời nhưng không nêu tên. Năm 2017, Blake nộp đơn xin giấy phép kết hôn với vị hôn thê Pamela Hudak, một nhà tổ chức sự kiện mà ông đã quen biết hàng thập kỷ và đã làm chứng cho ông tại phiên tòa. Tuy nhiên, vào ngày 7 tháng 12 năm 2018, có thông báo rằng Blake đã nộp đơn ly hôn Hudak.
3.2. Mối quan hệ với Bonny Lee Bakley
Năm 1999, tám năm sau cái chết của luật sư Louis L. Goldman, Blake gặp Bonny Lee Bakley, người gốc Wharton, New Jersey. Bakley từng kết hôn chín lần và được cho là có tiền sử lợi dụng những người đàn ông lớn tuổi, đặc biệt là những người nổi tiếng, để trục lợi tài chính. Bà ta đã hẹn hò với Christian Brando, con trai của Marlon Brando, trong thời gian quan hệ với Blake. Bakley mang thai và nói với cả Brando và Blake rằng đứa bé là con của họ. Ban đầu, Bakley đặt tên cho đứa bé là "Christian Shannon Brando" và tuyên bố Brando là cha. Bakley đã viết những lá thư mô tả động cơ đáng ngờ của mình cho Blake. Blake yêu cầu bà phải làm xét nghiệm ADN để chứng minh quan hệ cha con. Blake trở thành người chồng thứ mười của Bakley vào ngày 19 tháng 11 năm 2000, sau khi các xét nghiệm ADN chứng minh Blake là cha ruột của đứa con út của Bakley. Sau khi xác định được huyết thống, tên của đứa trẻ được đổi hợp pháp thành Rose Lenore Sophia Blake; sau vụ án mạng, đứa trẻ được chỉ định do con gái của Blake, Delinah, nuôi dưỡng. Blake vẫn kết hôn với Bakley cho đến khi bà bị sát hại vào ngày 4 tháng 5 năm 2001.
4. Vụ sát hại Bonny Lee Bakley và Các Thủ tục Pháp lý
Vụ sát hại Bonny Lee Bakley đã đẩy Robert Blake vào tâm điểm của một trong những vụ án hình sự và dân sự nổi tiếng nhất Hollywood, làm lu mờ sự nghiệp diễn xuất của ông và khiến ông phải đối mặt với những cáo buộc nghiêm trọng.
4.1. Vụ Án Mạng
Vào ngày 4 tháng 5 năm 2001, Blake đưa Bakley đi ăn tối tại Nhà hàng Ý Vitello's ở Studio City, California. Bakley bị bắn chết vào đầu khi đang ngồi trong xe của Blake, chiếc xe đỗ trên một con phố bên cạnh nhà hàng. Blake khai rằng ông đã quay lại nhà hàng để lấy khẩu súng lục mà ông để quên bên trong và cho biết ông không có mặt khi vụ nổ súng xảy ra. Khẩu súng lục mà Blake để lại trong nhà hàng được tìm thấy và cảnh sát xác định đó không phải là hung khí gây án.
4.2. Bắt giữ và Phiên tòa Hình sự

Vào ngày 18 tháng 4 năm 2002, Blake bị bắt và bị buộc tội sát hại Bakley. Người vệ sĩ lâu năm của ông, Earle Caldwell, cũng bị bắt và bị buộc tội đồng phạm liên quan đến vụ án mạng. Một sự kiện quan trọng khiến Sở Cảnh sát Los Angeles tự tin bắt giữ Blake là khi một Diễn viên đóng thế đã về hưu, Ronald "Duffy" Hambleton, đồng ý làm chứng chống lại ông. Hambleton khai rằng Blake đã cố gắng giết thuê ông ta để giết Bakley. Một diễn viên đóng thế đã về hưu khác và là cộng sự của Hambleton, Gary McLarty, cũng đưa ra một câu chuyện tương tự. Theo tác giả Miles Corwin, Hambleton chỉ đồng ý làm chứng chống lại Blake sau khi được thông báo rằng ông ta sẽ phải chịu trát đòi hầu tòa của đại bồi thẩm đoàn và một cáo buộc tội nhẹ.
Vào ngày 22 tháng 4 năm 2002, Blake bị buộc một tội giết người với tình tiết tăng nặng - một tội danh có thể bị tử hình. Ông cũng bị buộc hai tội gạ gẫm giết người và một tội đồng phạm giết người. Blake không nhận tội. Vào ngày 13 tháng 3 năm 2003, sau gần một năm bị giam giữ, Blake được tại ngoại với số tiền bảo lãnh là 1.50 M USD. Sau đó, ông bị quản thúc tại gia trong khi chờ xét xử. Vào ngày 31 tháng 10, trong một diễn biến lớn bất lợi cho bên công tố, thẩm phán đã bác bỏ các cáo buộc đồng phạm chống lại Blake và Caldwell trong phiên điều trần trước xét xử. Công tố viên cấp dưới xử lý vụ án, Shellie Samuels, đã được phóng viên của CBS là Peter Van Sant phỏng vấn cho chương trình 48 Hours Investigates của CBS. Trong cuộc phỏng vấn, được phát sóng vào tháng 11 năm 2003, bà thừa nhận rằng các công tố viên không có bằng chứng pháp y nào liên quan đến Blake trong vụ giết người và họ không thể liên kết ông với hung khí gây án.
4.3. Phán quyết Vô tội trong Phiên tòa Hình sự
Phiên tòa hình sự xét xử Blake về tội giết người bắt đầu vào ngày 20 tháng 12 năm 2004, với lời khai mở đầu của bên công tố và lời khai mở đầu của bên bào chữa vào ngày hôm sau. Bên công tố cho rằng Blake cố ý sát hại Bakley để giải thoát mình khỏi một cuộc hôn nhân không tình yêu, trong khi bên bào chữa tuyên bố Blake là nạn nhân vô tội của các bằng chứng gián tiếp và bị dàn dựng. McLarty và Hambleton đều làm chứng rằng Blake đã yêu cầu họ sát hại Bakley. Trong quá trình thẩm vấn chéo, bên bào chữa đã nêu ra các vấn đề về sức khỏe tâm thần của McLarty và tiền án hình sự của Hambleton. Việc không có dấu vết bắn súng trên tay Blake là một phần quan trọng trong lập luận của bên bào chữa rằng Blake không phải là người đã bắn súng. Blake đã chọn không ra làm chứng.
Vào ngày 16 tháng 3 năm 2005, Blake được tuyên vô tội về tội giết người và vô tội về một trong hai tội gạ gẫm giết người. Tội danh còn lại, về gạ gẫm giết người, đã bị bác bỏ sau khi tiết lộ rằng bồi thẩm đoàn bị bế tắc với tỉ lệ 11-1 ủng hộ việc tha bổng. Biện lý quận Los Angeles Stephen Cooley, khi bình luận về phán quyết này, đã gọi Blake là "một con người khốn khổ" và các bồi thẩm viên là "cực kỳ ngu ngốc" khi tin vào những lời biện hộ. Dư luận về phán quyết rất trái chiều, với một số người cho rằng Blake có tội, mặc dù nhiều người khác lại cho rằng không có đủ bằng chứng để kết tội ông. Vào đêm ông được tuyên trắng án, một số người hâm mộ đã ăn mừng tại địa điểm yêu thích của Blake - và cũng là hiện trường vụ án - Vitello's.
4.4. Vụ kiện Dân sự và Xác định Trách nhiệm
Ba người con của Bakley đã đệ đơn kiện dân sự chống lại Blake, khẳng định ông phải chịu trách nhiệm về cái chết của mẹ họ. Trong phiên tòa, bạn gái của đồng bị cáo Earle Caldwell cho biết cô tin rằng Blake và Caldwell có liên quan đến vụ án.
Vào ngày 18 tháng 11 năm 2005, một bồi thẩm đoàn đã tìm thấy Blake phải chịu trách nhiệm về cái chết oan uổng của vợ mình và ra lệnh cho ông phải trả 30.00 M USD. Luật sư của Blake, M. Gerald Schwartzbach, đã kháng cáo quyết định của tòa án vào ngày 28 tháng 2 năm 2007. Vào ngày 26 tháng 4 năm 2008, một tòa án phúc thẩm đã giữ nguyên phán quyết vụ án dân sự, nhưng giảm số tiền bồi thường của Blake xuống còn 15.00 M USD.
4.5. Tuyên bố phá sản và Hậu quả Tài chính
Vào ngày 3 tháng 2 năm 2006, Blake nộp đơn xin phá sản, với khoản nợ 3.00 M USD cho các khoản phí pháp lý chưa thanh toán cũng như thuế tiểu bang và liên bang. Vào ngày 9 tháng 4 năm 2010, bang California đã nộp đơn thuế chống lại Blake với số tiền NaN Q USD tiền thuế quá hạn chưa trả.
4.6. Cáo buộc liên quan đến Christian Brando
Trong vụ án, Blake đã cáo buộc Christian Brando (con trai của Marlon Brando), là người đã sát hại Bonny Lee Bakley. Tuy nhiên, Christian Brando đã phủ nhận sự liên quan của mình và viện dẫn quyền im lặng (Fifth Amendment) trong quá trình điều tra. Do đó, sự thật đằng sau cáo buộc này vẫn chưa được làm rõ.
5. Cuộc sống và Hoạt động sau này
Sau những cuộc chiến pháp lý kéo dài và đầy tai tiếng, Robert Blake đã chọn một cuộc sống khá kín đáo, nhưng vẫn tiếp tục tương tác với công chúng thông qua các phương tiện truyền thông và hoạt động trực tuyến, đồng thời có những suy ngẫm cá nhân về cuộc đời mình.
5.1. Cuộc sống Công chúng sau Phiên tòa
Blake sống ẩn dật sau khi được tuyên trắng án và nộp đơn phá sản. Vào ngày 16 tháng 7 năm 2012, Blake được phỏng vấn trên chương trình Piers Morgan Tonight của CNN. Khi được hỏi về đêm Bakley bị sát hại, Blake trở nên phòng thủ và tức giận, tuyên bố ông khó chịu với câu hỏi của Morgan và cảm thấy mình đang bị thẩm vấn. Morgan đáp lại rằng ông chỉ hỏi những câu mà ông cảm thấy công chúng mong muốn được trả lời.
Tháng 1 năm 2019, Blake được phỏng vấn bởi 20/20. Ban đầu, ông dường như từ chối cuộc phỏng vấn và thay vào đó giao cho một người bạn, nhưng sau đó bắt đầu tham gia, thảo luận về vụ án mạng và hành vi của các sĩ quan cảnh sát đã xử lý ông, văn hóa của Hollywood và phản ứng của nó đối với sự kiện, cũng như tuổi thơ và những khó khăn với cha mẹ ông.
5.2. Mối quan hệ Gia đình và Suy ngẫm Cá nhân
Tháng 10 năm 2019, con gái của Blake, Rose Lenore, đã chia sẻ về tuổi thơ của mình và cách phiên tòa ảnh hưởng đến cô. Cô đã nói về việc đoàn tụ với cha mình, thăm mộ mẹ cô và mong muốn được theo nghiệp diễn xuất. Về việc biết sự thật về vụ giết mẹ cô và liệu Blake có phải là người đã làm điều đó hay không, cô từ chối đi sâu vào chi tiết nhưng vẫn mở lòng với việc biết sự thật "nếu có lựa chọn".
5.3. Sự hiện diện Trực tuyến và Truyền thông
Tháng 9 năm 2019, Blake bắt đầu một kênh YouTube mang tên "Robert Blake: Tôi vẫn chưa chết, hãy chờ xem," trên đó ông thảo luận về cuộc đời và sự nghiệp của mình. Năm 2021, Blake ra mắt một trang web, "Robert Blake's Pushcart", nơi có các kịch bản, kỷ vật và sách, bao gồm cuốn tự truyện Tales of a Rascal của ông, để đọc và có thể đặt mua.
5.4. Đề cập trong Văn hóa
Tiểu thuyết Once Upon a Time in Hollywood của Quentin Tarantino, dựa trên bộ phim cùng tên của ông, được dành tặng cho Blake. Đáng chú ý, cuộc sống sau này của Blake phải đối mặt với vụ sát hại vợ ông tương đồng với nhân vật Cliff Booth của Brad Pitt, người cũng bị buộc tội giết vợ.
6. Cái chết
Cái chết của Robert Blake đánh dấu sự kết thúc của một cuộc đời đầy sóng gió, đồng thời gợi lên những phản ứng khác nhau từ công chúng và ngành công nghiệp giải trí.
6.1. Hoàn cảnh Tử vong
Blake qua đời do Bệnh tim mạch tại Los Angeles vào ngày 9 tháng 3 năm 2023, hưởng thọ 89 tuổi.
6.2. Lời chia buồn và Phản ứng
Diễn viên hài Jimmy Kimmel đã đưa ra bình luận tại Giải Oscar lần thứ 95 vào ngày 12 tháng 3 năm 2023, sau cái chết của Blake. Về việc liệu Blake có nên được đưa vào đoạn phim tưởng niệm thường niên "In Memoriam" hay không, Kimmel nói: "Mọi người hãy lấy điện thoại ra, ngay cả ở nhà, đã đến lúc bỏ phiếu. Nếu bạn nghĩ Robert Blake nên là một phần của đoạn phim tưởng niệm, hãy nhắn tin 'GIMME-A-Blake' đến số trên màn hình của bạn, hoặc đến bất kỳ số nào." Blake đã không được nhắc đến trong phần "In Memoriam" được phát sóng của buổi lễ. Con trai của Blake, Noah, đã chỉ trích việc bỏ qua tên và sự nghiệp của cha mình. Blake cũng bị bỏ qua trong đoạn phim tưởng niệm "In Memoriam" tại Giải Emmy Primetime lần thứ 75. Tuy nhiên, Blake đã được giới thiệu trong đoạn phim 'TCM Remembers' năm 2023, một lời tri ân hàng năm dành cho những người đã khuất trong ngành công nghiệp điện ảnh của Turner Classic Movies.
7. Đánh giá và Ảnh hưởng
Sự nghiệp của Robert Blake là một minh chứng cho tài năng diễn xuất nhưng cũng bị phủ bóng bởi những tranh cãi cá nhân, tạo nên một hình ảnh phức tạp trong tâm trí công chúng.
7.1. Đánh giá Phê bình về Sự nghiệp
Robert Blake được các nhà phê bình ghi nhận về khả năng diễn xuất biến hóa và sự sâu sắc trong các vai diễn chính kịch. Ông được coi là một trong số ít diễn viên nhí đã thành công trong việc chuyển mình sang các vai diễn trưởng thành, thể hiện qua các tác phẩm nổi bật như vai Perry Smith trong In Cold Blood và vai Tony Baretta trong loạt phim truyền hình Baretta. Sự nghiệp của ông, kéo dài gần sáu thập kỷ, đã chứng kiến ông thể hiện nhiều dạng nhân vật khác nhau, từ những đứa trẻ khó khăn đến những người đàn ông cứng rắn, phức tạp. Tài năng của Blake được khẳng định qua nhiều giải thưởng danh giá như Giải Emmy và Giải Quả cầu vàng.
7.2. Tranh cãi và Nhận thức của Công chúng
Vụ án sát hại Bonny Lee Bakley đã thay đổi hoàn toàn hình ảnh của Robert Blake trong mắt công chúng. Mặc dù được xử trắng án trong phiên tòa hình sự, phán quyết có tội trong vụ kiện dân sự về cái chết oan uổng của vợ đã khiến ông phải chịu trách nhiệm tài chính lớn và phá sản. Sự kiện này đã gắn liền tên tuổi ông với một vụ án hình sự gây chấn động, làm lu mờ những thành tựu nghệ thuật mà ông đã đạt được. Câu chuyện của ông trở thành một ví dụ điển hình về cách các vấn đề pháp lý và đời tư có thể ảnh hưởng sâu sắc đến sự nghiệp và nhận thức của công chúng đối với một nhân vật nổi tiếng. Mặc dù đã cố gắng trở lại với công chúng thông qua các cuộc phỏng vấn và kênh YouTube, hình ảnh của Blake vẫn mãi gắn liền với những tranh cãi xung quanh cái chết của Bonny Lee Bakley.