1. Cuộc đời và Lên ngôi
Giê-hô-ram, với xuất thân hoàng gia trong triều đại Om-ri đầy biến động, đã kế vị ngai vàng Israel trong một bối cảnh chính trị và tôn giáo đầy thử thách.
1.1. Dòng dõi và Gia đình
Giê-hô-ram là con trai của Vua A-háp và Hoàng hậu Giê-sa-bên, những nhân vật khét tiếng trong lịch sử Israel vì sự thờ phượng Ba-anh và những hành vi độc ác. Ông có một người anh trai là A-ha-xia của Israel, người đã lên ngôi trước ông, và một người chị em gái là A-tha-li. A-tha-li sau này kết hôn với một Giê-hô-ram khác, là con trai của Vua Giê-hô-sa-phát của Giu-đa, trở thành Hoàng hậu của Giu-đa. Điều này khiến Giê-hô-ram của Israel và Giê-hô-ram của Giu-đa trở thành anh em rể.
1.2. Lên ngôi
Giê-hô-ram lên ngôi vua Israel tại Sa-ma-ri vào năm thứ 18 của triều đại Vua Giê-hô-sa-phát của Giu-đa. Ông kế vị người anh trai A-ha-xia của Israel, người đã qua đời mà không có con trai nối dõi. Giê-hô-ram trị vì Israel trong 12 năm. Các nhà nghiên cứu lịch sử đã đưa ra các niên đại học khác nhau cho triều đại của ông; William F. Albright xác định thời gian trị vì của ông là khoảng 849-842 TCN, trong khi Edwin R. Thiele đề xuất niên đại 852-841 TCN trong bảng niên đại đã sửa đổi của mình. Một số học giả cũng cho rằng có thể có một thời kỳ đồng trị vì giữa Giê-hô-ram và người anh trai A-ha-xia, tương tự như việc Giê-hô-ram của Giu-đa cũng có thời gian đồng trị vì với cha mình.
2. Triều đại và các sự kiện lớn
Triều đại của Giê-hô-ram được đánh dấu bằng các chính sách tôn giáo phức tạp, những cuộc xung đột quân sự lớn với các vương quốc láng giềng và một mối quan hệ đầy biến động với tiên tri Ê-li-sa.
2.1. Chính sách tôn giáo
Khác với cha mẹ mình, Vua Giê-hô-ram thể hiện một thái độ khác đối với việc thờ phượng Ba-anh. Ông đã cho dỡ bỏ cột thờ Ba-anh, có thể là một cột thờ đặc biệt mà vua A-háp đã dựng gần cung điện của mình tại thủ đô Gít-rê-ên. Hành động này cho thấy một sự thay đổi so với chính sách tôn giáo cực đoan của A-háp và Giê-sa-bên, và cho thấy Giê-hô-ram không phạm những tội lỗi nghiêm trọng như cha mẹ mình. Tuy nhiên, Kinh Thánh ghi lại rằng ông vẫn tiếp tục làm điều ác trong mắt CHÚA khi "đi theo lối sống tội lỗi của Giê-rô-bô-am I, con trai của Nê-bát, người đã khiến dân Israel phạm tội." Điều này ám chỉ việc duy trì việc thờ phượng các thần tượng tại Bết-ên và Đan, những hành vi đã bị lên án từ thời Giê-rô-bô-am I.
2.2. Chiến tranh với Mô-áp
Một trong những sự kiện quân sự nổi bật nhất trong triều đại của Giê-hô-ram là cuộc chiến với Vương quốc Mô-áp. Sau cái chết của A-háp, Vua Mê-sa của Mô-áp đã nổi dậy chống lại Israel. Mô-áp đã phải cống nạp hàng năm cho Israel 100.000 con chiên con và lông của 100.000 con chiên đực, nhưng họ đã lợi dụng cái chết của A-háp và sự yếu kém của A-ha-xia để phản loạn.
Để dập tắt cuộc nổi dậy này, Giê-hô-ram đã thành lập một liên minh với Vua Giê-hô-sa-phát của Giu-đa và vua Ê-đôm, cùng nhau tiến quân vào Mô-áp từ phía hoang mạc Ê-đôm. Tuy nhiên, trên đường đi, liên quân đã gặp phải tình trạng thiếu nước nghiêm trọng, đe dọa sự thành công của cuộc viễn chinh.
Trong hoàn cảnh khó khăn này, họ đã tìm đến tiên tri Ê-li-sa để cầu xin sự giúp đỡ. Ê-li-sa đã tiên tri rằng họ sẽ có nước và giành chiến thắng. Liên quân làm theo lời ông, đào nhiều rãnh trong thung lũng, và sáng hôm sau, nước đã chảy từ phía Ê-đôm, lấp đầy các rãnh. Quân Mô-áp, khi nhìn thấy ánh nắng mặt trời chiếu vào nước, đã lầm tưởng đó là máu do các đội quân liên minh đánh lẫn nhau. Họ tấn công trại của Israel, nhưng bị quân Israel đánh bại hoàn toàn.
Quân Israel sau đó đã tàn phá đất Mô-áp, phá hủy các thành phố, lấp giếng, chặt cây ăn trái và bao vây thủ đô Kiệt-Ha-rê-sết của Mô-áp. Trong lúc tuyệt vọng, Vua Mê-sa đã dâng con trai đầu lòng của mình, người sẽ kế vị ngai vàng, làm của lễ thiêu trên bức tường thành. Hành động này đã gây ra "cơn thịnh nộ dữ dội" giáng xuống Israel (không rõ nguyên nhân cụ thể), khiến liên quân phải rút lui khỏi Mô-áp.

2.3. Xung đột với A-ram-Đa-mách
Trong suốt triều đại của Giê-hô-ram, Israel liên tục phải đối mặt với các cuộc xâm lược từ A-ram-Đa-mách. Lúc đầu, tiên tri Ê-li-sa đã kết bạn với Giê-hô-ram và tiết lộ cho ông những kế hoạch của kẻ thù, giúp Israel tránh được nhiều cuộc tấn công. Tuy nhiên, mối quan hệ này không phải lúc nào cũng suôn sẻ.
Sau này, khi Ben-Hadad, vua A-ram-Đa-mách, vây hãm Sa-ma-ri, thủ đô của Israel, thành phố lâm vào nạn đói nghiêm trọng đến mức xảy ra nạn đói kinh khủng và tự tử. Giê-hô-ram trong cơn tuyệt vọng đã tìm cách chém đầu Ê-li-sa, đổ lỗi cho ông về tình hình thảm khốc. Tuy nhiên, Ê-li-sa đã tiên tri về một thời kỳ sung túc sắp tới, và quả thực, cuộc vây hãm sớm được giải tỏa một cách kỳ diệu, nguồn lương thực của thành phố được bổ sung, và mối quan hệ giữa nhà vua và tiên tri được phục hồi.
Sau đó, khi Ha-xa-ên trở thành vua A-ram, như Ê-li-sa đã dự đoán. Giê-hô-ram đã liên minh với người cháu là Vua A-ha-xia của Giu-đa để giành lại Ra-mốt-Ghi-lê-át từ tay A-ram-Đa-mách. Tuy nhiên, trận chiến này đã thất bại; Giê-hô-ram bị thương nặng trong giao tranh và phải rút về Gít-rê-ên để dưỡng thương. Thất bại tại Ra-mốt-Ghi-lê-át có lẽ là một thảm họa đối với Israel.
2.4. Mối quan hệ với Tiên tri Ê-li-sa
Mối quan hệ giữa Vua Giê-hô-ram và tiên tri Ê-li-sa là một điểm nhấn quan trọng trong triều đại của ông. Ê-li-sa đã đóng một vai trò then chốt trong nhiều sự kiện lớn:
- Hỗ trợ quân sự**: Trong chiến dịch chống lại Mô-áp, Ê-li-sa đã tiên tri về nguồn nước và chiến thắng, giúp liên quân vượt qua khó khăn.
- Chống lại A-ram**: Ê-li-sa đã cảnh báo Giê-hô-ram về các kế hoạch của quân A-ram, giúp Israel tránh được nhiều cuộc phục kích.
- Giải cứu Sa-ma-ri**: Khi Sa-ma-ri bị bao vây và lâm vào nạn đói, mặc dù ban đầu Giê-hô-ram tức giận và muốn giết Ê-li-sa, nhưng tiên tri đã dự đoán sự kết thúc của nạn đói và việc cuộc vây hãm được giải tỏa. Điều này đã cứu thành phố khỏi sự hủy diệt hoàn toàn.
- Lời tiên tri về Ha-xa-ên**: Ê-li-sa cũng đã tiên tri về việc Ha-xa-ên sẽ trở thành vua A-ram và gây ra nhiều tai họa cho Israel.
- Sự kiện cuối cùng**: Mặc dù Ê-li-sa đã giúp đỡ Giê-hô-ram nhiều lần, chính ông là người đã sai một trong những môn đồ của mình xức dầu cho tướng Giê-hu làm vua, khởi đầu cuộc binh biến dẫn đến cái chết của Giê-hô-ram và sự sụp đổ của triều đại Om-ri. Điều này cho thấy mối quan hệ giữa nhà vua và tiên tri cuối cùng lại dẫn đến sự phán xét thần học đối với triều đại Om-ri.
3. Cái chết và sự sụp đổ của vương triều
Cái chết của Giê-hô-ram là một sự kiện đầy kịch tính, không chỉ kết thúc cuộc đời ông mà còn chấm dứt hoàn toàn triều đại Om-ri, một trong những triều đại quyền lực nhất của Israel.
3.1. Bị Giê-hu ám sát
Trong khi Giê-hô-ram đang dưỡng thương tại Gít-rê-ên sau thất bại tại Ra-mốt-Ghi-lê-át, tướng quân Giê-hu đã phát động một cuộc binh biến. Giê-hu đã được một trong các môn đồ của tiên tri Ê-li-sa xức dầu và phong làm vua Israel. Ngay lập tức, Giê-hu lên đường tiến về Gít-rê-ên.
Khi Giê-hô-ram và vua A-ha-xia của Giu-đa (người đến thăm Giê-hô-ram) cưỡi xe ra đón, Giê-hu đã chất vấn Giê-hô-ram. Giê-hô-ram nhận ra sự nguy hiểm và tìm cách chạy trốn, nhưng Giê-hu đã dùng mũi tên bắn trúng lưng Giê-hô-ram, giết chết ông. Thi thể của Giê-hô-ram sau đó bị ném vào ruộng nho của Na-bốt ở Gít-rê-ên. Hành động này mang ý nghĩa tượng trưng sâu sắc, là sự trừng phạt ứng nghiệm lời tiên tri về tội lỗi của cha mẹ Giê-hô-ram là A-háp và Giê-sa-bên, những người đã chiếm đoạt ruộng nho của Na-bốt một cách bất chính.
Bên cạnh lời kể trong Kinh Thánh, Bia Tel Đan, một phiến đá khắc chữ cổ từ thế kỷ thứ 9 TCN được tìm thấy vào năm 1993 và 1994, cũng ghi nhận cái chết của Giê-hô-ram. Trên bia này, người viết (mà hầu hết các học giả xác định là Ha-xa-ên của A-ram-Đa-mách) tuyên bố đã giết cả Giê-hô-ram của Israel và A-ha-xia của Giu-đa. Điều này cung cấp một bằng chứng phi Kinh Thánh về cái chết của họ, mặc dù có sự khác biệt nhỏ về người trực tiếp gây ra cái chết.

3.2. Sự kết thúc của Triều đại Om-ri
Cái chết của Giê-hô-ram đánh dấu sự kết thúc của Triều đại Om-ri ở Israel. Triều đại này, được thành lập bởi Om-ri, đã cai trị Israel trong vài thế hệ, bao gồm A-háp, A-ha-xia và Giê-hô-ram. Mặc dù là một triều đại quyền lực về quân sự và chính trị, nhưng nó lại bị Kinh Thánh lên án nặng nề vì tội thờ cúng Ba-anh và các hành vi bất chính. Sự trỗi dậy của Giê-hu và việc ông thanh trừng toàn bộ "nhà A-háp" (dòng dõi Om-ri) đã ứng nghiệm các lời tiên tri về sự phán xét thiêng liêng đối với những tội lỗi của triều đại này. Với việc Giê-hô-ram bị giết, triều đại Giê-hu bắt đầu, mở ra một chương mới trong lịch sử Vương quốc Israel phía bắc.
4. Niên đại học
Các nhà sử học và khảo cổ học đã nỗ lực xác định niên đại chính xác cho triều đại của Vua Giê-hô-ram bằng cách đối chiếu các ghi chép Kinh Thánh với các nguồn lịch sử khác.
- William F. Albright** ước tính thời gian trị vì của Giê-hô-ram là 849-842 TCN.
- Edwin R. Thiele**, trong nghiên cứu về niên đại học của các vị vua Hebrew, đã đề xuất niên đại 852-841 TCN. Thiele đã đưa ra một hệ thống niên đại học phức tạp dựa trên các phép tính đồng trị vì và các phương pháp đếm năm khác nhau giữa Israel và Giu-đa.
Theo niên đại của Thiele, các mốc thời gian quan trọng liên quan đến Giê-hô-ram bao gồm:
- Năm 852 TCN**: Giê-hô-ram lên ngôi tại Sa-ma-ri vào năm thứ 18 của triều đại Giê-hô-sa-phát của Giu-đa, sau cái chết của A-ha-xia.
- Năm 848 TCN**: Vào năm thứ 7 của triều đại Giê-hô-ram của Israel, Giê-hô-sa-phát của Giu-đa qua đời, và con trai ông, Giê-hô-ram của Giu-đa (anh rể của Giê-hô-ram của Israel), trở thành vị vua duy nhất của Giu-đa.
- Năm 841 TCN**: Vào năm thứ 12 của triều đại Giê-hô-ram của Israel, cả Giê-hô-ram của Israel và A-ha-xia của Giu-đa (người cháu của ông) đều bị tướng Giê-hu ám sát. Cái chết của họ diễn ra cùng năm, đánh dấu sự kết thúc triều đại của cả hai vị vua.
5. Các khám phá khảo cổ học
Các bằng chứng khảo cổ học phi Kinh Thánh đóng vai trò quan trọng trong việc xác nhận và bổ sung thông tin về triều đại của Giê-hô-ram, giúp các học giả có cái nhìn toàn diện hơn về lịch sử khu vực.
5.1. Bia Mê-sa
Bia Mesha, còn được gọi là Bia Mô-áp hay Đá Mô-áp, được phát hiện vào năm 1868 tại Đi-ban, Jordan. Đây là một phiến đá bazan đen có kích thước khoảng 1.1 m x 0.7 m, khắc 34 dòng chữ bằng tiếng Mô-áp. Bia này được dựng vào khoảng năm 840 TCN bởi Vua Mê-sa của Mô-áp.
Nội dung của Bia Mê-sa kể về cuộc nổi dậy của Mô-áp chống lại Israel. Vua Mê-sa tuyên bố đã giành được chiến thắng quan trọng trước Israel sau khi bị Om-ri và "con trai ông" (không nêu tên cụ thể, nhưng có thể là ám chỉ A-ha-xia hoặc Giê-hô-ram, những hậu duệ của Om-ri) áp bức trong 40 năm. Mê-sa cũng ghi rằng thần Kê-mốt (thần của Mô-áp) đã trả lại đất cho ông trong thời đại của ông. Lời kể trên bia này tương đồng với ghi chép trong 2 Các Vua 3 của Kinh Thánh, nơi kể rằng cuộc nổi dậy của Mô-áp bắt đầu trong thời gian trị vì ngắn ngủi của A-ha-xia và tiếp tục cho đến triều đại của Giê-hô-ram.
5.2. Bia Tel Đan
Bia Tel Đan bao gồm ba mảnh đá khắc chữ tiếng A-ram từ giữa thế kỷ thứ 9 TCN, được phát hiện vào năm 1993 và 1994 tại cổng thành Tel Dan ở miền bắc Israel. Hầu hết các học giả xác định người tạo ra bia này là Ha-xa-ên của A-ram-Đa-mách (khoảng 842-806 TCN).
Nội dung của Bia Tel Đan tuyên bố rằng Ha-xa-ên đã giết cả "Giê-hô-ram con của A-háp, vua Israel" và "A-ha-xia con của Giê-hô-ram, vua của Nhà Đa-vít", đồng thời phá hủy thành phố của họ.
Tầm quan trọng của khám phá này là rất lớn:
- Đây là một trong những ghi chép lịch sử phi Kinh Thánh cổ xưa nhất về các vị vua của Vương quốc Israel phía bắc và Vương quốc Giu-đa phía nam.
- Nó cung cấp bằng chứng khảo cổ học về sự tồn tại của Vua Giê-hô-ram của Giu-đa và con trai ông là A-ha-xia.
- Nó xác nhận sự tồn tại của Vua A-háp và con trai ông là Giê-hô-ram của Israel.
- Đặc biệt, nó là bằng chứng lịch sử quan trọng về sự tồn tại của Vua Đa-vít và triều đại Nhà Đa-vít, củng cố tính xác thực của các ghi chép Kinh Thánh.
- Bia này cũng cho thấy liên minh giữa A-háp và Ha-đa-đê-xe, những người đã ngăn chặn Vua San-man-e-se III của A-si-ri trong Trận Qarqar, đã tan rã dưới thời những người kế nhiệm họ, dẫn đến cuộc chiến giữa Israel và Giu-đa chống lại A-ram-Đa-mách, trong đó các vua của Israel và Giu-đa đã bị giết.
6. Đánh giá lịch sử và thần học
Triều đại của Giê-hô-ram và sự sụp đổ của nó mang ý nghĩa sâu sắc trong cả bối cảnh lịch sử và thần học của Israel cổ đại.
6.1. Lời kể và đánh giá trong Kinh Thánh
Trong sách Các Vua của Kinh Thánh, triều đại của Giê-hô-ram được đánh giá dựa trên lòng trung thành của ông đối với GIA-VÊ và các luật lệ của Ngài. Mặc dù Giê-hô-ram có một số cải cách tôn giáo tích cực, như việc loại bỏ cột thờ Ba-anh mà cha ông đã dựng, nhưng ông vẫn không hoàn toàn từ bỏ tội lỗi thờ cúng thần tượng của Giê-rô-bô-am I, người đã dẫn dân Israel vào tội lỗi. Vì vậy, triều đại của ông vẫn bị coi là không trọn vẹn trong mắt Thiên Chúa.
Cuộc đời và cái chết của Giê-hô-ram thường được Kinh Thánh trình bày như một sự ứng nghiệm lời tiên tri về sự phán xét đối với Triều đại Om-ri vì những tội lỗi kinh hoàng của A-háp và Giê-sa-bên, đặc biệt là vụ cướp ruộng nho của Na-bốt. Cái chết của ông tại ruộng nho của Na-bốt dưới tay Giê-hu là một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ về hậu quả của sự bất tuân và áp bức.
6.2. Giải thích của học giả hiện đại và di sản
Các học giả hiện đại đã giải thích triều đại của Giê-hô-ram và các ghi chép Kinh Thánh về ông bằng cách so sánh với các tài liệu phi Kinh Thánh như Bia Mesha và Bia Tel Đan. Những bằng chứng khảo cổ này đã xác nhận nhiều sự kiện lịch sử quan trọng được mô tả trong Kinh Thánh, như cuộc nổi dậy của Mô-áp và cái chết của Giê-hô-ram, dù có đôi chút khác biệt về chi tiết hoặc góc nhìn. Ví dụ, Bia Tel Đan cho thấy một quan điểm khác về cái chết của Giê-hô-ram, gán nó cho Vua Ha-xa-ên của A-ram, trong khi Kinh Thánh ghi nhận Giê-hu là người đã giết ông. Sự khác biệt này cho thấy các nguồn lịch sử cổ đại có thể có những quan điểm khác nhau về cùng một sự kiện, tùy thuộc vào người viết và mục đích của họ.
Di sản của triều đại Giê-hô-ram và sự kết thúc của Triều đại Om-ri là một bài học sâu sắc về hậu quả của việc lạm dụng quyền lực và sự lệch lạc khỏi con đường đạo đức. Các học giả hiện đại cũng chỉ ra những điểm tương đồng giữa các mô típ trong câu chuyện về Vua Mê-sa trên Bia Mesha với câu chuyện Xuất hành trong Kinh Thánh, như việc Vua Mê-sa nổi dậy chống áp bức tương tự như Môi-se dẫn dân Israel ra khỏi Ai Cập, và việc con trai đầu lòng của Mê-sa bị hiến tế trên tường thành. Những so sánh này giúp khám phá các lớp ý nghĩa và ảnh hưởng văn hóa sâu hơn trong các văn bản cổ đại. Sự kết thúc đột ngột của triều đại Om-ri đã mở ra một thời kỳ bất ổn chính trị cho Israel, nhưng cũng là một bước ngoặt thần học quan trọng, nhấn mạnh tầm quan trọng của sự công bình và lòng tin kính.