1. Thời thơ ấu và sự nghiệp điền kinh ban đầu
Ethel Catherwood đã thể hiện tài năng thể thao xuất chúng từ khi còn trẻ, thiết lập các kỷ lục quốc gia và thế giới trước khi tham gia Thế vận hội.
1.1. Sinh ra, tuổi thơ và giáo dục
Ethel Mary Catherwood sinh ngày 28 tháng 4 năm 1908, tại Hannah, North Dakota, Hoa Kỳ. Bà lớn lên và học tập tại Saskatoon, Saskatchewan, Canada, nơi bà sớm bộc lộ năng khiếu thể thao. Chị gái của bà, Generva, thường được gọi là Ginger, cũng là một vận động viên khúc côn cầu trên băng xuất sắc của Đại học Saskatchewan, được đánh giá là một trong những cầu thủ khúc côn cầu nữ vĩ đại nhất thời bấy giờ. Hai chị em từng sống cùng nhau ở Toronto trong thời gian Ethel tập luyện cho Thế vận hội năm 1928, và Ginger đã đồng hành với bà như người hộ tống.
1.2. Hoạt động điền kinh ban đầu và các kỷ lục
Catherwood đã thể hiện tài năng thể thao vượt trội trong nhiều môn như bóng chày, bóng rổ và điền kinh. Năm 1926, khi còn là học sinh tại trường Cao đẳng Bedford Road, bà đã cân bằng kỷ lục Canada về nhảy cao tại giải vô địch điền kinh thành phố Saskatoon. Vào Ngày Lao động cùng năm, bà đã phá kỷ lục thế giới do Vương quốc Anh nắm giữ với thành tích 1.58 m. Ngoài ra, bà cũng từng giữ các danh hiệu quốc gia ở môn ném lao.
2. Sự nghiệp Olympic
Thành công của Ethel Catherwood tại Thế vận hội Amsterdam 1928 đã đưa bà trở thành một biểu tượng và thu hút sự chú ý rộng rãi từ công chúng và truyền thông.

2.1. Thế vận hội Amsterdam 1928
Năm 1928, Ethel Catherwood trở thành một trong những thành viên của nhóm "Matchless Six" (Sáu người vô song) gồm 6 hoặc 7 (tùy nguồn) nữ vận động viên Canada tham gia Thế vận hội Mùa hè 1928 ở Amsterdam. Đây là kỳ Olympic đầu tiên cho phép các vận động viên nữ thi đấu điền kinh. Tại giải đấu này, Catherwood đã giành huy chương vàng ở môn nhảy cao, đạt thành tích 1.59 m và lập kỷ lục thế giới mới. Bà là người đầu tiên trên thế giới giành huy chương vàng Olympic cho môn nhảy cao nữ, đánh dấu một cột mốc quan trọng trong lịch sử thể thao nữ. Bà giữ danh hiệu là nữ vận động viên Canada duy nhất giành huy chương vàng cá nhân ở một sự kiện điền kinh Olympic cho đến khi Camryn Rogers giành chiến thắng ở môn ném búa vào năm 2024, 96 năm sau.
2.2. Sự chú ý của truyền thông và biệt danh "Saskatoon Lily"
Trong suốt thời gian diễn ra Thế vận hội, vẻ đẹp của Ethel Catherwood đã nhận được sự chú ý đáng kể từ truyền thông, mang lại cho bà biệt danh Saskatoon LilyHoa ly SaskatoonEnglish. Một phóng viên từ The New York Times đã gọi bà là "nữ vận động viên xinh đẹp nhất" tại Olympic 1928. Sự nổi tiếng của bà không chỉ dừng lại ở thành tích thể thao mà còn lan rộng nhờ sức hút cá nhân.
3. Cuộc sống sau Olympic
Sau thành công tại Thế vận hội, cuộc sống của Ethel Catherwood trải qua nhiều thay đổi, từ việc giải nghệ khỏi thể thao đến những biến động trong đời tư và sự nghiệp.
3.1. Giải nghệ khỏi thể thao
Sau khi trở về từ Thế vận hội 1928, Catherwood đã được đề nghị một hợp đồng đóng phim, nhưng bà đã từ chối. Mặc dù bà từng giữ các danh hiệu quốc gia ở môn ném lao, nhưng nội dung này chỉ trở thành môn thi đấu Olympic vào năm 1932, và bà đã giải nghệ khỏi các cuộc thi một năm trước đó. Bà cũng từng xem xét việc thử sức để gia nhập đội tuyển Olympic của Hoa Kỳ vào năm 1932, nhưng cuối cùng đã không tham gia.
3.2. Đời tư và những khó khăn
Ethel Catherwood có một cuộc sống đầy bí ẩn sau Thế vận hội, nơi bà được ca ngợi là biểu tượng sắc đẹp của các cuộc thi. Cuộc sống cá nhân của bà vướng phải nhiều vụ bê bối và sự theo dõi gắt gao của báo chí. Cuộc hôn nhân bí mật của bà với James McLaren và cuộc ly hôn nhanh chóng tại Reno, Nevada đã khiến báo chí liên tục theo dõi mọi động thái của bà. Sau đó, bà kết hôn với Byron Mitchell, nhưng cuộc hôn nhân này cũng kết thúc bằng ly hôn vào năm 1960. Catherwood từ chối trả lời các cuộc phỏng vấn, chọn lối sống ẩn dật để tránh sự soi mói của công chúng.
3.3. Sự nghiệp sau đó và chuyển đến California
Sau khi từ chối lời đề nghị đóng phim, Ethel Catherwood đã tham gia một khóa học kinh doanh. Sau đó, bà kết hôn và chuyển đến California, Hoa Kỳ, nơi bà sống một cuộc sống kín đáo cho đến cuối đời.
4. Cái chết
Ethel Catherwood qua đời tại Grass Valley, California, Hoa Kỳ vào ngày 26 tháng 9 năm 1987, hưởng thọ 79 tuổi.
5. Di sản và vinh danh
Ethel Catherwood đã để lại một di sản đáng kể trong lịch sử thể thao Canada, được công nhận và vinh danh qua nhiều giải thưởng và danh hiệu sau khi qua đời.
5.1. Được vinh danh tại các Đại sảnh Danh vọng Thể thao
Catherwood đã được vinh danh tại nhiều Đại sảnh Danh vọng Thể thao khác nhau, bao gồm:
- Năm 1955, bà được vinh danh tại Đại sảnh Danh vọng Thể thao Canada.
- Năm 1966, bà được vinh danh tại Đại sảnh Danh vọng Thể thao Saskatchewan.
- Năm 1986, bà được vinh danh tại Đại sảnh Danh vọng Thể thao Saskatoon.
Những vinh dự này công nhận những đóng góp và thành tựu vượt trội của bà trong lĩnh vực thể thao, đặc biệt là vai trò tiên phong của bà trong việc mở đường cho các nữ vận động viên.
5.2. Công nhận là Nhân vật Lịch sử Quốc gia và các hoạt động tưởng niệm khác
Năm 2022, chính phủ Canada đã công nhận Ethel Catherwood là Nhân vật có ý nghĩa lịch sử quốc gia, ghi nhận vai trò quan trọng của bà trong lịch sử thể thao và xã hội Canada. Bà cũng là chủ đề của một cuốn tiểu sử truyện tranh ngắn của David Collier mang tên The Ethel Catherwood StoryCâu chuyện Ethel CatherwoodEnglish, được tập hợp trong tuyển tập An Anthology of Graphic Fiction, Cartoons, and True StoriesTuyển tập Truyện tranh đồ họa, Hoạt hình và Chuyện có thậtEnglish.