1. Tiểu sử
Ernest Henry Schelling có một cuộc đời phong phú, từ một thần đồng âm nhạc đến một nghệ sĩ, nhà soạn nhạc và nhạc trưởng tài ba, để lại dấu ấn sâu đậm trong nền âm nhạc cổ điển.
1.1. Thời thơ ấu và gia đình
Ernest Henry Schelling sinh ngày 26 tháng 7 năm 1876 tại Belvidere, New Jersey, Hoa Kỳ. Cha ông là một người Thụy Sĩ và cũng là người thầy âm nhạc đầu tiên của Schelling. Ngay từ nhỏ, ông đã bộc lộ tài năng thiên bẩm, được coi là một thần đồng âm nhạc.
1.2. Thời thơ ấu và giáo dục
Với tài năng nổi trội, Schelling ra mắt công chúng lần đầu tiên tại Học viện Âm nhạc Philadelphia khi mới 4 tuổi. Năm 7 tuổi, ông đến châu Âu để theo học và được nhận vào Nhạc viện Paris. Tại châu Âu, ông đã có cơ hội học tập với nhiều bậc thầy âm nhạc vĩ đại, bao gồm Percy Goetschius, Hans Huber, Moritz Moszkowski và Theodor Leschetizky.
1.3. Thời kỳ học với Paderewski
Vào năm 1896, khi 20 tuổi, Ernest Henry Schelling bắt đầu theo học với Ignacy Paderewski, một trong những nghệ sĩ piano vĩ đại nhất thời bấy giờ. Schelling là học trò duy nhất của Paderewski trong suốt ba năm, một giai đoạn quan trọng định hình phong cách và kỹ thuật biểu diễn của ông. Sau thời gian này, ông đã thực hiện nhiều chuyến lưu diễn khắp châu Âu, Bắc Mỹ và Nam Mỹ, nhanh chóng nổi tiếng với tư cách là một nghệ sĩ piano xuất chúng.
1.4. Đời sống cá nhân
Schelling kết hôn lần đầu với Lucie Howe Draper vào ngày 3 tháng 5 năm 1905 tại Manhattan, New York City. Bà qua đời vào ngày 4 tháng 2 năm 1938 tại căn nhà mùa hè của họ ở Lausanne, Thụy Sĩ.
Sau đó, vào ngày 11 tháng 8 năm 1939, ông tái hôn với Helen Huntington "Peggy" Marshall. Khi đó, Schelling 63 tuổi còn Peggy Marshall mới 21 tuổi, tức là kém ông 42 tuổi. Bà là con gái riêng của nhà từ thiện Brooke Astor và là cháu gái của Vincent Astor.
1.5. Qua đời
Ernest Henry Schelling qua đời do thuyên tắc mạch máu não tại nhà riêng ở Manhattan, New York City, vào ngày 8 tháng 12 năm 1939. Người vợ mới cưới của ông, chỉ mới kết hôn được bốn tháng, đã ở bên cạnh ông vào lúc cuối đời.
2. Hoạt động âm nhạc
Sự nghiệp âm nhạc của Ernest Henry Schelling rất đa dạng, không chỉ giới hạn ở việc biểu diễn mà còn mở rộng sang sáng tác và chỉ huy.
2.1. Nghệ sĩ piano
Schelling đã tạo dựng được danh tiếng vững chắc như một nghệ sĩ piano đáng chú ý, nổi bật với các chuyến lưu diễn thành công ở châu Âu, Bắc Mỹ và Nam Mỹ. Ông được đánh giá cao về kỹ thuật và khả năng truyền cảm trong các màn trình diễn.
2.2. Nhà soạn nhạc
Trong vai trò nhà soạn nhạc, Schelling đã viết nhiều tác phẩm cho piano, dàn nhạc và các nhóm nhạc thính phòng. Mặc dù các tác phẩm của ông thường xuyên được trình diễn trong suốt cuộc đời, nhưng sau đó chúng dần ít được biết đến hơn. Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là A Victory Ball (Vũ hội Chiến thắng), một giao hưởng thơ dành cho dàn nhạc. Tác phẩm này được dựa trên một bài thơ phản chiến cùng tên của Alfred Noyes. Bản ghi âm điện đầu tiên của tác phẩm này do Willem Mengelberg và Dàn nhạc Giao hưởng New York thực hiện cho Công ty Victor Talking Machine.
2.3. Nhạc trưởng
Ngoài vai trò là nghệ sĩ piano và nhà soạn nhạc, Schelling còn là một nhạc trưởng tài năng. Ông từng là nhạc trưởng chính của Dàn nhạc Giao hưởng Baltimore từ năm 1935 đến 1937, thể hiện khả năng lãnh đạo và định hình âm thanh của dàn nhạc.
2.3.1. Chương trình Thanh thiếu nhi của Dàn nhạc Giao hưởng New York
Ernest Henry Schelling là nhạc trưởng đầu tiên khởi xướng các Chương trình Hòa nhạc Thanh thiếu nhi (Young People's ConcertsEnglish) của Dàn nhạc Giao hưởng New York. Buổi hòa nhạc đầu tiên được tổ chức vào ngày 27 tháng 3 năm 1924. Mục đích chính của các buổi hòa nhạc này là khuyến khích tình yêu âm nhạc ở trẻ em. Schelling đã kết hợp các màn trình diễn của dàn nhạc với những bài thuyết trình sinh động về nhiều khía cạnh khác nhau của dàn nhạc hoặc bản nhạc, cùng với hình ảnh minh họa và trình diễn trực quan. Phương pháp này đã giúp trẻ em tiếp xúc với âm nhạc thông qua nhiều kích thích khác nhau. Các buổi hòa nhạc của ông đã nhận được sự đón nhận nồng nhiệt không chỉ từ trẻ em mà cả các bậc phụ huynh. Schelling không chỉ tổ chức các buổi hòa nhạc này tại New York mà còn đưa chúng đi lưu diễn tại nhiều thành phố khác như Philadelphia, Luân Đôn, Rotterdam và Los Angeles, mở rộng tầm ảnh hưởng của mình trong giáo dục âm nhạc.
3. Vinh danh và Công nhận
Trong suốt sự nghiệp của mình, Ernest Henry Schelling đã nhận được nhiều danh hiệu và sự công nhận cho những đóng góp xuất sắc của ông vào âm nhạc.
3.1. Thành viên danh dự của Phi Mu Alpha Sinfonia
Năm 1917, Ernest Henry Schelling được bầu làm thành viên danh dự của hội sinh viên Phi Mu Alpha Sinfonia, một hội sinh viên quốc gia dành cho nam giới hoạt động trong lĩnh vực âm nhạc. Sự công nhận này được trao bởi chi hội Alpha của hội tại Nhạc viện New England ở Boston, Massachusetts. Đây là một vinh dự lớn, ghi nhận những thành tựu và ảnh hưởng của ông trong cộng đồng âm nhạc.