1. Thời niên thiếu
Robert "Waddy" Wachtel sinh ngày 24 tháng 5 năm 1947 tại Jackson Heights, Queens, Thành phố New York, trong một gia đình gốc Do Thái.
1.1. Tuổi thơ và học vấn
Khoảng 9 đến 10 tuổi, Wachtel bắt đầu học guitar. Mặc dù thuận tay trái tự nhiên, giáo viên Gene Dell vẫn kiên quyết dạy ông chơi guitar bằng tay phải. Ông tiếp tục học với Dell cho đến khoảng 14 tuổi, thời điểm ông bắt đầu sáng tác các bài hát của riêng mình. Wachtel cũng theo học Rudolph Schramm, người đứng đầu dàn nhạc của đài NBC và sau này dạy nhạc tại Carnegie Hall. Schramm đã cố gắng thuyết phục Wachtel học piano, nhưng Wachtel kiên định với guitar. Cuối cùng, Schramm đồng ý dạy ông guitar ba buổi một tuần, tập trung vào nhịp điệu, giai điệu và hòa âm.
1.2. Hoạt động âm nhạc ban đầu và khởi nghiệp

Sau khi biểu diễn với các ban nhạc địa phương ở khu vực New York, Wachtel thành lập ban nhạc riêng của mình, "The Orphans". Ban nhạc này đã biểu diễn ở Connecticut và New Hampshire, sau đó ổn định với lịch trình biểu diễn thường xuyên tại một quán bar ở Newport, Rhode Island. Trong thời gian này, Wachtel đã học được những bài học quan trọng về ứng tác và chơi solo từ nghệ sĩ guitar nhạc jazz Sal Salvador.
Khi "The Orphans" tan rã, ông thành lập một ban nhạc khác mang tên "Twice Nicely". Theo gợi ý của Bud Cowsill (thành viên ban nhạc The Cowsills), Wachtel đã đưa "Twice Nicely" đến Los Angeles vào năm 1968, nơi họ thu âm một số bản demo. Tuy nhiên, sau hai năm, Wachtel quyết định chuyển hướng sang làm nhạc công phòng thu. Cùng lúc đó, Cowsills đã đề nghị ông sản xuất và thu âm cho album của họ.
Vào năm 1979, ông cùng với các nhạc sĩ Don Grolnick, Dan Dugmore, Stanley Sheldon và Rick Marotta thành lập ban nhạc Ronin, phát hành album đầu tay cùng tên dưới hãng Mercury. Ronin cũng đã thực hiện các chuyến lưu diễn với vai trò là nhóm mở màn cho ban nhạc Rossington-Collins Band.
2. Các hoạt động và thành tựu âm nhạc chính
Trong suốt sự nghiệp của mình, Wachtel đã có những đóng góp đáng kể với tư cách là nghệ sĩ guitar phòng thu, nhạc sĩ và nhà sản xuất. Ông nổi tiếng với khả năng đa dạng và sự linh hoạt trong nhiều thể loại âm nhạc khác nhau.
2.1. Hoạt động hòa âm phối khí và sản xuất
Wachtel đã làm việc với hàng trăm nghệ sĩ và ban nhạc khác nhau, cả trong phòng thu và biểu diễn trực tiếp. Vào năm 1972, ông được Warren Zevon mời chơi guitar trong album Stories We Could Tell của The Everly Brothers và tham gia tour diễn sau đó. Năm 1973, ông chơi cùng Lindsey Buckingham và Stevie Nicks trong album đầu tay của họ, Buckingham Nicks, và tham gia tour diễn. Sau đó, khi Nicks và Buckingham gia nhập Fleetwood Mac, ông đã chơi guitar đệm trong ca khúc "Sugar Daddy" của album Fleetwood Mac (1975).
Ông cũng là một nhà sản xuất âm nhạc nổi bật, với các sản phẩm cho Stevie Nicks, Keith Richards, Jackson Browne, Bryan Ferry, The Church, Sand Rubies, George Thorogood and the Destroyers và Warren Zevon. Vào năm 1984, ông đã chơi trong album solo Street Talk của Steve Perry (từ ban nhạc Journey). Các nghệ sĩ nổi tiếng khác mà ông từng hợp tác bao gồm Linda Ronstadt, Beth Hart, Miranda Lambert, Kim Carnes, Randy Newman, The Rolling Stones (chơi guitar chính trong "Saint of Me"), Jon Bon Jovi, James Taylor, Iggy Pop, The Motels và Andrew Gold.
2.2. Đồng sáng tác và biên khúc
Wachtel có đóng góp đáng kể vào việc đồng sáng tác nhiều bài hát. Ông đã đồng sáng tác một số bài hát với Warren Zevon, trong đó có bản hit nổi tiếng "Werewolves of London" và "Things to Do in Denver When You're Dead" từ album Mr. Bad Example. Wachtel đã tham gia biểu diễn trong tất cả bảy album của Warren Zevon từ năm 1976 đến 1992, đồng thời sản xuất hoặc đồng sản xuất ba album trong số đó. Ông cũng chia sẻ công lao đồng sáng tác với Stevie Nicks trong các ca khúc như "Annabel Lee" và "I Don't Care".
2.3. Hoạt động từ năm 2000 đến nay
Từ năm 2000 đến 2013, Wachtel thường xuyên biểu diễn với ban nhạc của mình, The Waddy Wachtel Band, tại The Joint ở Los Angeles. Các thành viên ban nhạc trong giai đoạn này bao gồm Phil Jones, Rick Rosas, Bernard Fowler và Blondie Chaplin. Ông vẫn tiếp tục biểu diễn với ban nhạc của mình, với một số thay đổi về nhân sự nhưng vẫn giữ lại Fowler và Chaplin, và nhiều nghệ sĩ nổi tiếng đã xuất hiện với tư cách khách mời đặc biệt trong các buổi biểu diễn của họ.
Wachtel cũng xuất hiện trong chương trình truyền hình Giải Grammy năm 2010, biểu diễn cùng Taylor Swift. Trong màn song ca của Swift với Nicks trong bài hát "Rhiannon", Wachtel đã chơi guitar chính.
Kể từ năm 2020, Wachtel biểu diễn cùng một nhóm các cựu binh rock cổ điển khác ở Nam California trong nhóm nhạc có tên "The Immediate Family", cùng với Danny Kortchmar, Leland Sklar, Russ Kunkel và Steve Postell. Nhóm này đã phát hành tác phẩm đầu tay thực chất của họ, Turn It Up To 10, vào năm 2020. Gần đây nhất, vào ngày 12 tháng 10 năm 2024, Wachtel đã xuất hiện với tư cách nghệ sĩ guitar chính cùng Stevie Nicks trong chương trình truyền hình Saturday Night Live.
3. Hoạt động điện ảnh và truyền hình
Wachtel cũng có sự nghiệp đáng chú ý trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình. Vào năm 1972, ông xuất hiện không được ghi công trong bộ phim The Poseidon Adventure với tư cách là người chơi guitar acoustic trong một ban nhạc hư cấu trên sân khấu trong phòng ăn khi con tàu bị lật úp. Ông cũng xuất hiện cùng Linda Ronstadt trong bộ phim FM năm 1978. Năm 1991, Wachtel còn góp mặt trong bộ phim ngắn đoạt giải Oscar "Session Man".
Ngoài vai trò diễn viên, Wachtel đã sáng tác và chơi nhạc cụ cho nhiều bản nhạc phim, bao gồm Joe Dirt, Up in Smoke, Nice Guys Sleep Alone, The Longest Yard, The Benchwarmers, Grandma's Boy, Dickie Roberts: Former Child Star, Strange Wilderness, The House Bunny và Paul Blart: Mall Cop. Ông cũng đã sáng tác, sản xuất hoặc biểu diễn trong các bài hát với Warren Zevon, Joe Walsh, Jackson Browne, Linda Ronstadt và nhiều người khác. Các tác phẩm điện ảnh khác mà ông tham gia bao gồm Bucky Larson: Born to Be a Star (2011), Jack and Jill (2011), Jimi: All Is by My Side (2013) và Joe Dirt 2: Beautiful Loser (2015).
4. Thiết bị sử dụng

Wachtel nổi tiếng với việc sử dụng cây Gibson Les Paul sản xuất năm 1960 và Fender Stratocaster sản xuất năm 1957. Trong một cuộc phỏng vấn năm 1980, ông cho biết cây guitar mới nhất mà mình sở hữu là một cây Fender Stratocaster năm 1964. Wachtel đã mua cây Les Paul từ Stephen Stills với giá 350 USD. Vào tháng 9 năm 2014, xưởng Custom Shop của hãng Gibson đã chọn cây Les Paul năm 1960 của Waddy Wachtel cho dòng sản phẩm Collector's Choice mới của họ.
5. Đời sống cá nhân
Wachtel đã kết hôn. Ông có một người con trai tên Waddy hiện đang sinh sống tại Đảo Hilton Head Island, Nam Carolina, với người con này ông có một mối quan hệ không còn gần gũi.
6. Tranh cãi và phê bình
Cuộc đời và sự nghiệp của Robert Wachtel không tránh khỏi những tranh cãi, đặc biệt là một vụ việc pháp lý đáng chú ý vào cuối những năm 1990.
6.1. Vụ án sở hữu nội dung khiêu dâm trẻ em
Vào năm 1998, Wachtel đã bị bắt giữ vì nghi ngờ sở hữu nội dung khiêu dâm trẻ em sau khi cảnh sát tìm thấy các hình ảnh liên quan trên một máy tính tại nhà ông. Sau đó, Wachtel đã không tranh chấp cáo buộc (pleaded no contest) và bị kết án ba năm quản chế. Một thám tử thuộc bộ phận tội phạm tình dục vị thành niên của Los Angeles đã báo cáo rằng Wachtel đã tạo ra các bản sao của những hình ảnh lưu trữ trên máy tính và cất giữ chúng trong phòng ngủ của mình.
Vụ việc này đã gây ra nhiều cuộc thảo luận trong giới âm nhạc và công chúng. Brett Tuggle, một nhạc sĩ từng là đồng nghiệp của Wachtel trong ban nhạc đệm của Stevie Nicks và hiện là thành viên của The Waddy Wachtel Band, đã lên tiếng bảo vệ ông, cho rằng "không đời nào Stevie lại để anh ấy trong ban nhạc của mình nếu cô ấy nghĩ anh ấy có bất kỳ hành vi sai trái nào."
7. Đánh giá và ảnh hưởng
Robert "Waddy" Wachtel được công nhận là một trong những nhạc công phòng thu có ảnh hưởng và tài năng nhất trong ngành công nghiệp âm nhạc.
7.1. Đóng góp âm nhạc và vị thế
Wachtel được đánh giá cao về tài năng, sự linh hoạt và khả năng ứng biến trong nhiều thể loại âm nhạc. Ông có khả năng kiểm soát âm nhạc tuyệt đối (absolute pitch) và là một trong số ít nhạc công có thể đọc và viết nhạc. Những đóng góp của ông trong vai trò nhạc công, nhà soạn nhạc và nhà sản xuất đã ảnh hưởng sâu rộng đến nhiều nghệ sĩ và phong cách âm nhạc đa dạng.
Ông đặc biệt được Warren Zevon, James Taylor, Jackson Browne, Stevie Nicks và Keith Richards đánh giá cao, những người đã liên tục chọn ông cho các dự án của mình. Mối quan hệ hợp tác của Wachtel với Keith Richards bắt đầu vào năm 1988, khi ông tham gia vào album solo đầu tay của Richards, Talk Is Cheap. Sau đó, ông tiếp tục góp mặt trong Main Offender (1992) và Crosseyed Heart (2015), đồng thời là thành viên của ban nhạc X-Pensive Winos của Richards, cùng Richards tham gia các chuyến lưu diễn. Sự linh hoạt trong phong cách, kỹ thuật điêu luyện, cùng với khả năng sáng tác và hòa âm phối khí, đã củng cố vị thế của ông như một nghệ sĩ guitar "xã hội đen" được kính trọng trong giới âm nhạc, biệt danh mà ông có được nhờ mối liên kết chặt chẽ với nhiều nhạc sĩ nổi tiếng.