1. Thời thơ ấu và bối cảnh
Valdemar I sinh ra trong một thời kỳ đầy biến động của lịch sử Đan Mạch, với gia thế cao quý nhưng cũng phải đối mặt với những thách thức lớn ngay từ khi còn nhỏ.
1.1. Gia thế và nguồn gốc
Valdemar là con trai của Knud Lavard, Công tước Schleswig, một người con trai cả dũng cảm và được lòng dân của Vua Eric I của Đan Mạch. Knud Lavard bị Vua Magnus I của Thụy Điển sát hại chỉ vài ngày trước khi Valdemar chào đời. Mẹ của Valdemar là Ingeborg của Kiev, con gái của Đại vương công Mstislav I của Kiev và Christina Ingesdotter của Thụy Điển. Bà đã đặt tên ông theo ông ngoại của mình, Đại vương công Vladimir Monomakh của Kiev. Valdemar thuộc Nhà Estridsen, một dòng dõi quý tộc có ảnh hưởng lớn trong lịch sử Đan Mạch.
1.2. Tuổi thơ và giáo dục
Valdemar được nuôi dưỡng tại Ringsted, trong cung điện của quý tộc Đan Mạch Asser Rig xứ Fjenneslev (khoảng năm 1080-1151). Asser Rig là thành viên của gia đình quý tộc Hvide và từng được nuôi dưỡng cùng với cha của Valdemar, Knud Lavard. Valdemar lớn lên cùng với các con trai của Asser, bao gồm Absalon (khoảng năm 1128-1201) và Esbern Snare (1127-1204). Absalon sau này trở thành một Tổng giám mục và là cố vấn trưởng, đồng thời là người bạn thân cận nhất của Valdemar trong các chiến dịch quân sự. Esbern Snare là một quan chưởng ấn hoàng gia và chiến binh Thập tự chinh. Cả Absalon và Esbern đều có mối quan hệ thân thiết và hình thành một liên minh vững chắc với Valdemar, điều này đóng vai trò quan trọng trong sự nghiệp sau này của ông.

2. Cuộc tranh giành ngai vàng
Sau khi Vua Eric III của Đan Mạch thoái vị, Đan Mạch rơi vào một cuộc nội chiến kéo dài, và Valdemar I đã phải chiến đấu để giành lấy ngai vàng.
2.1. Nội chiến và tranh chấp ngai vàng
Năm 1146, khi Valdemar 15 tuổi, Vua Eric III của Đan Mạch thoái vị, khiến một cuộc nội chiến bùng nổ để tranh giành ngai vàng. Valdemar là một trong những ứng cử viên tiềm năng. Các đối thủ chính của ông bao gồm Sweyn III của Đan Mạch, con trai của Vua Eric II của Đan Mạch, và Canute V của Đan Mạch, con trai của Vua Magnus I của Thụy Điển. Cả Sweyn và Canute đều tự xưng là Vua Đan Mạch vào năm 1146. Cuộc nội chiến kéo dài gần một thập kỷ. Đến năm 1154, Valdemar liên minh với Canute và được công nhận là đồng vua cùng với Canute. Vào tháng 7 năm 1157, một thỏa hiệp tạm thời đã đạt được, trong đó ba người đồng ý chia đất nước cho nhau để cùng cai trị, với các liên minh thay đổi liên tục.
2.2. Thống nhất quyền lực
Tháng 8 năm 1157, Canute bị sát hại tại Lễ hội máu Roskilde, một bữa tiệc do Sweyn tổ chức với ý định loại bỏ các đối thủ. Valdemar và Absalon đã may mắn thoát khỏi vụ thảm sát này. Sau đó, vào ngày 23 tháng 10 năm 1157, Valdemar đã đánh bại Sweyn trong Trận Grathe Heath (Slaget på Grathe HedeDanish). Sweyn bị giết trong lúc bỏ chạy, được cho là do một nhóm nông dân tình cờ gặp ông khi ông đang cố gắng thoát khỏi chiến trường. Với việc các đối thủ đều đã bị loại bỏ, Valdemar trở thành vị vua duy nhất của Đan Mạch, chấm dứt cuộc nội chiến kéo dài hơn 10 năm.
3. Triều đại và các hoạt động chính
Triều đại của Valdemar I được đánh dấu bằng những nỗ lực tái thiết quốc gia, củng cố phòng thủ và mở rộng lãnh thổ, đưa Đan Mạch trở thành một cường quốc trong khu vực.
3.1. Tái thiết quốc gia và xây dựng hệ thống phòng thủ
Năm 1158, Absalon được bầu làm Giám mục Roskilde, và Vua Valdemar đã bổ nhiệm ông làm cố vấn trưởng của mình. Nhà vua đã tổ chức lại và tái thiết Đan Mạch bị chiến tranh tàn phá. Ông củng cố các công sự Dannevirke ở phía nam. Ông cũng cho xây dựng Lâu đài Sønderborg như một pháo đài kiên cố trên một hòn đảo nhỏ ở Eo biển Als, sau này được nối liền với Đảo Als. Năm 1175, Vua Valdemar cho xây dựng Lâu đài Vordingborg như một pháo đài phòng thủ và là căn cứ để phát động các cuộc tấn công tiếp theo vào bờ biển Đức.
3.2. Hoạt động quân sự và mở rộng lãnh thổ
Theo sự thúc giục của Absalon, Valdemar đã tuyên chiến với người Wend, những kẻ thường xuyên cướ phá bờ biển Đan Mạch. Người Wend đã chiếm đóng Pomerania và đảo Rügen ở Biển Baltic, và là mối đe dọa lớn đối với người Đan Mạch vì số lượng của họ đông hơn gấp đôi. Do đó, người Đan Mạch đã bắt đầu các cuộc tấn công trả đũa vào bờ biển của người Wend; điều này lên đến đỉnh điểm là cuộc chinh phục Rügen, được sử dụng làm căn cứ để tiếp tục tấn công và sau đó chinh phục thêm lãnh thổ của người Wend. Ảnh hưởng của Đan Mạch đã lan rộng đến cả Pomerania và Liên minh Obotrite, cả hai đều thường xuyên bị người Đan Mạch tấn công.
Khoảng năm 1170, một đội quân nhỏ của hạm đội Đan Mạch (do Valdemar và Absalon chỉ huy) đã tiến vào cửa sông Oder, nơi họ bị phục kích bởi quân đội và hạm đội người Wend dưới sự chỉ huy của Casimir I của Pomerania, tại Trận cầu Julin (nay là Wolin), với hy vọng chấm dứt các cuộc tấn công của người Đan Mạch. Nhưng người Đan Mạch đã vượt trội hơn người Wend và đánh tan quân đội cũng như hạm đội của họ, chủ yếu là do các tàu Đan Mạch cũng chở theo kỵ binh. Năm 1168, thủ đô của người Wend là Arkona bị chinh phục, và người Wend đã cải đạo sang Thiên Chúa giáo và quy phục Đan Mạch. Valdemar cũng đã tái tạo các chiến thuật tấn công của người Viking cổ xưa để đối phó với người Wend ở phía nam, được tối ưu hóa cho kỵ binh hạng nặng; việc sử dụng chiến thuật tấn công đổ bộ này sau đó được cải thiện thêm bởi người kế vị ông, Canute VI.
3.3. Chính sách nội địa và quản lý
Năm 1180, khi tình trạng bất ổn lan rộng khắp tỉnh giàu có Scania, người dân yêu cầu Valdemar thay thế các thống đốc "người nước ngoài" từ Jutland bằng các quý tộc từ một trong các tỉnh của Scania, những người theo truyền thống đã cai trị họ. Họ cũng hoàn toàn từ chối trả thuế thập phân cho nhà thờ. Khi Valdemar từ chối yêu cầu của họ, họ đã nổi dậy, tuyên bố sẽ không trả cả thuế lẫn thuế thập phân. Số lượng người nổi dậy quá lớn đến nỗi Valdemar không chỉ phải huy động quân đội của mình mà còn phải huy động thêm quân từ Blekinge. Quân đội của Valdemar và quân nổi dậy đã gặp nhau tại Trận Dysiaa, nơi Valdemar đã đè bẹp họ, và sau đó họ lại một lần nữa nộp thuế. Tuy nhiên, dù toàn bộ lực lượng nông dân đã đầu hàng, họ vẫn từ chối trả thuế thập phân, vì vậy Valdemar đã yêu cầu họ mang những món quà và quyên góp hào phóng cho nhà thờ. Họ sẽ không trả thuế thập phân nhưng vẫn phải trả tiền, điểm duy nhất ông nhượng bộ là các thống đốc, những người đã được thay thế bằng người Scania. Sự nhượng bộ này đối với người Scania, rằng người Jutland cai trị ở Jutland và người Rügen cai trị ở Rügen, sau đó đã được tối ưu hóa cho phần còn lại của vương quốc Đan Mạch. Điều này đã hỗ trợ rất nhiều trong việc giữ gìn hòa bình trong vương quốc, và sau này là Liên minh Kalmar mở rộng.
4. Đời tư
Valdemar I có một cuộc sống hôn nhân và gia đình khá đông con cái, góp phần vào sự kế thừa và liên minh của vương quốc.
4.1. Hôn nhân và con cái
Valdemar kết hôn với Sophia của Minsk (khoảng năm 1141-1198), con gái của Richeza của Ba Lan, cựu hoàng hậu của Thụy Điển, từ cuộc hôn nhân của bà với Vương công Volodar Glebovich của Minsk. Sophia là chị em cùng cha khác mẹ của Vua Canute V của Đan Mạch. Sophia được mô tả là một phụ nữ xinh đẹp, có quyền lực và đôi khi tàn nhẫn. Theo một số biên niên sử truyền thống, Sophia đã ra lệnh sát hại Friili Tove, tình nhân của Valdemar, và làm bị thương Kirsten, em gái của nhà vua, mặc dù những câu chuyện này không được xác nhận bởi các bằng chứng lịch sử vững chắc.
Ảnh | Tên | Sinh | Mất | Vợ/Chồng và con cái |
---|---|---|---|---|
- | Sophia | 1159 | 1208 | Kết hôn với Siegfried III, Bá tước Weimar-Orlamünde Có 2 con trai: Albert II, Bá tước Weimar-Orlamünde, Hermann II, Bá tước Weimar-Orlamünde |
![]() | Canute VI của Đan Mạch | 1163 | 12 tháng 11 năm 1202 | Kết hôn tháng 2 năm 1177 với Gertrude của Bavaria Không có con |
- | Maria | khoảng 1165 | Không rõ | Không kết hôn Trở thành nữ tu tại Roskilde (1188) |
- | Margaret | khoảng 1167 | khoảng 1205 | Không kết hôn Trở thành nữ tu tại Roskilde (1188) |
![]() | Valdemar II của Đan Mạch | 9 tháng 5 năm 1170 | 28 tháng 3 năm 1241 | Kết hôn lần 1 năm 1205 với Dagmar của Bohemia Có 2 con trai: Valdemar Trẻ, một con trai chết non Kết hôn lần 2 ngày 18 tháng 5 năm 1214 với Berengaria của Bồ Đào Nha Có 5 người con: Eric IV của Đan Mạch, Sophie, Abel của Đan Mạch, Christopher I của Đan Mạch, một con chết non không rõ giới tính |
![]() | Ingeborg của Đan Mạch | 1174 | 29 tháng 7 năm 1237 | Kết hôn ngày 15 tháng 8 năm 1193 với Vua Philip II của Pháp Không có con |
- | Helena của Đan Mạch | khoảng 1176 | 22 tháng 11 năm 1233 | Kết hôn năm 1202 với William, Công tước Brunswick-Lüneburg Có 1 con trai: Otto I, Công tước Brunswick-Lüneburg |
![]() | Rikissa của Đan Mạch | khoảng 1178 | 8 tháng 5 năm 1220 | Kết hôn năm 1210 với Vua Eric X của Thụy Điển Có 5 người con: Sophie, Martha (được cho là), Ingeborg, Marianna (có thể), Eric XI của Thụy Điển |
- | Walburgis | Không rõ | 1177 | Kết hôn với Bogusław I, Công tước Pomerania Có 2 con trai: Ratibor của Pomerania, Wartislaw II, Công tước Pomerania |
Ngoài ra, Valdemar còn có một người con ngoài giá thú với Friili Tove:
- Christopher của Đan Mạch (1150-1173), trở thành Công tước Jutland (khoảng 1170-1173).
Sau khi Valdemar qua đời, Sophia tái hôn với Louis III của Thuringia vào năm 1184.
5. Cái chết
Valdemar I qua đời vào ngày 12 tháng 5 năm 1182 tại Lâu đài Vordingborg, hưởng thọ 51 tuổi. Sau khi ông qua đời, con trai cả của ông, Canute VI của Đan Mạch, đã kế vị ngai vàng.
6. Di sản và đánh giá
Valdemar I để lại một di sản sâu sắc cho lịch sử Đan Mạch, định hình vương quốc trong nhiều thế kỷ sau đó.
6.1. Ý nghĩa lịch sử
Valdemar I được mệnh danh là "Valdemar Đại đế" vì những đóng góp to lớn của ông trong việc thống nhất và củng cố Đan Mạch. Triều đại của ông đã chấm dứt thời kỳ nội chiến hỗn loạn, tái thiết đất nước bị tàn phá, và đặt nền móng vững chắc cho sự phát triển của vương quốc Đan Mạch thời Trung cổ. Ông đã biến Đan Mạch từ một quốc gia bị chia rẽ và suy yếu thành một cường quốc khu vực, đặc biệt là thông qua các chiến dịch quân sự thành công chống lại người Wend và việc củng cố hệ thống phòng thủ.
6.2. Tầm ảnh hưởng
Ảnh hưởng của Valdemar I không chỉ giới hạn trong triều đại của ông mà còn kéo dài đến các vị vua kế nhiệm và toàn bộ vương quốc Đan Mạch. Con trai ông, Valdemar II của Đan Mạch, đã tiếp nối di sản của cha mình, đưa Đan Mạch đạt đến đỉnh cao quyền lực và lãnh thổ trong thời kỳ Trung cổ. Các chính sách nội địa của Valdemar, như sự nhượng bộ đối với người Scania về việc bổ nhiệm thống đốc địa phương, đã giúp duy trì hòa bình trong vương quốc và sau này được tối ưu hóa cho các vùng lãnh thổ mở rộng, bao gồm cả trong bối cảnh Liên minh Kalmar. Các chiến thuật quân sự của ông, đặc biệt là chiến thuật tấn công đổ bộ, cũng được cải tiến và áp dụng bởi người kế nhiệm, Canute VI, chứng tỏ tầm nhìn chiến lược của Valdemar I.