1. Những năm đầu đời và bối cảnh
Thân vương Takehito chào đời trong bối cảnh lịch sử đầy biến động của Nhật Bản, được giáo dục theo cả truyền thống tôn giáo lẫn quân sự, đánh dấu những bước đi đầu tiên trong sự nghiệp lẫy lừng của mình.
1.1. Chào đời và Gia thế
Thân vương Takehito chào đời tại Kyoto vào ngày 13 tháng 1 năm 1862 (tức ngày 13 tháng 1 năm Văn Cửu thứ 2 theo Âm lịch). Tên thời thơ ấu của ông là Chō-no-miya (稠宮Chō-no-miyaJapanese) hay Sawa-no-miya (稠宮Sawa-no-miyaJapanese). Ông là người con thứ tư và con trai thứ tư của Thân vương Arisugawa Takahito, người đứng đầu thứ chín của gia tộc Arisugawa-no-miya. Mẹ của ông là Noriko Mori, một thị nữ trong gia đình.
Vì sinh ra trong thời kỳ Mạc phủ Tokugawa vẫn còn nắm quyền, ông được dự kiến sẽ trở thành môn chủ của Myōhō-in, một ngôi đền Môn Tích nổi tiếng ở Kyoto, và đã được gửi vào giới Phật giáo khi còn nhỏ. Tuy nhiên, sau Minh Trị Duy tân và sự thay đổi của các thể chế, ý định này bị hủy bỏ. Năm 1871, ông được triệu hồi về cuộc sống thế tục và cùng cha chuyển đến Tokyo.
1.2. Giáo dục và Hoạt động ban đầu
Năm 1874, theo lệnh của Thiên hoàng Minh Trị, Thân vương Takehito ghi danh vào Học viện Hải quân Đế quốc Nhật Bản (Hải quân Binh học liêu) để theo đuổi sự nghiệp quân sự. Năm 1876, ông đính hôn với Maeda Yasuko. Năm 1877, dù còn trẻ, ông đã được gửi đến làm quan sát viên trong Loạn Satsuma, chứng kiến sự tàn phá tại Kagoshima sau khi lực lượng Hoàng gia giành quyền kiểm soát.

Vào tháng 4 năm 1878, do người anh cùng cha khác mẹ của ông, Thân vương Arisugawa Taruhito, không có người thừa kế trực hệ ở tuổi ngoài 40, ông đã thỉnh cầu Thiên hoàng Minh Trị cho phép Chō-no-miya trở thành người kế vị dòng dõi Arisugawa-no-miya. Thiên hoàng chấp thuận vào ngày 18 tháng 5 cùng năm. Đến ngày 26 tháng 8, Chō-no-miya chính thức trở thành con nuôi của Thiên hoàng Minh Trị và nhận tước hiệu Thân vương, cùng với tên là Takehito.
2. Sự nghiệp Hải quân và Ngoại giao
Thân vương Arisugawa Takehito đã có một sự nghiệp hải quân và ngoại giao nổi bật, đặc biệt là với vai trò là người đầu tiên trong Hoàng gia Nhật Bản theo đuổi con đường binh nghiệp hải quân và tham gia vào nhiều hoạt động quan trọng ở cả trong và ngoài nước.
2.1. Du học nước ngoài và Các chức vụ chỉ huy ban đầu
Vào tháng 12 năm 1880, Thân vương Takehito được lệnh sang Anh du học tại Học viện Hải quân Hoàng gia Greenwich. Trước đó, vào năm 1879, ông đã được gửi đi làm tùy viên quân sự tại Vương quốc Anh và huấn luyện trên tàu hộ tống HMS Iron Duke, soái hạm của Hải quân Hoàng gia Anh ở Viễn Đông, trong khoảng một năm. Ông phục vụ trong Hạm đội Kênh đào của Anh trước khi trở về Nhật Bản với cấp bậc thiếu úy.
Ngày 11 tháng 12 năm 1880, ông kết hôn với Maeda Yasuko. Chỉ một tháng sau, vào tháng 1 năm 1881, Thân vương Takehito lại lên đường sang Anh để tiếp tục học tại Học viện Hải quân Hoàng gia Greenwich, để lại vợ ông ở Nhật Bản. Ông trở về Nhật Bản vào tháng 6 năm 1883 sau ba năm rưỡi học tập. Chuyến đi này cũng đánh dấu lần đầu tiên một thành viên Hoàng gia Nhật Bản du lịch châu Âu.


Năm 1889, Thân vương và Thân vương phi Yasuko đã thực hiện một chuyến thăm rộng rãi châu Âu và châu Mỹ. Chi phí cho chuyến đi này hoàn toàn do gia đình nhà Maeda của Thân vương phi chi trả để tránh gánh nặng tài chính cho Cung nội sảnh.
Năm 1890, sau khi ban hành Hiến pháp Đế quốc Nhật Bản, Thân vương Takehito nhậm chức Nghị sĩ Hoàng tộc tại Quý tộc viện. Cùng năm đó, ông bắt đầu các chức vụ chỉ huy hải quân đầu tiên, lần lượt chỉ huy tàu hộ tống Katsuragi và sau đó là tàu tuần dương Takao.
2.2. Các nhiệm vụ chính và Thăng tiến
Năm 1891, khi đang là thuyền trưởng tàu tuần dương Takao, Thân vương Takehito được Thiên hoàng Minh Trị cử làm người tiếp đón Thái tử Nikolai của Đế quốc Nga (sau này là Sa hoàng Nikolai II) trong chuyến thăm Nhật Bản. Tuy nhiên, trong quá trình này đã xảy ra Sự kiện Ōtsu, khi Thái tử Nikolai bị một cảnh sát Nhật Bản tấn công và bị thương. Sự kiện này gây ra một cuộc khủng hoảng ngoại giao nghiêm trọng giữa Nhật Bản và Nga. Nhờ sự khẩn cầu của Thân vương Takehito, Thiên hoàng Minh Trị đã đích thân đến thăm Nikolai, thể hiện thiện chí của Nhật Bản và giúp xoa dịu tình hình, tránh được sự xấu đi đáng kể trong quan hệ ngoại giao.
Trong Chiến tranh Thanh-Nhật lần thứ nhất (1894-1895), Thân vương Takehito mang quân hàm đại tá hải quân và là chỉ huy tàu tuần dương Matsushima và sau đó là tàu tuần dương Hashidate. Tuy nhiên, ông chủ yếu phục vụ ở các vị trí trên bộ như chỉ huy Thủy quân Bộ tại Yokosuka và tùy viên Đại Bản doanh, không trực tiếp tham gia chiến đấu trong các trận hải chiến. Ông được thăng cấp Phó Đô đốc vào ngày 11 tháng 11 năm 1896 và Đô đốc vào ngày 26 tháng 9 năm 1899.
Năm 1896, Thân vương Takehito một lần nữa đến Anh để đại diện cho Thiên hoàng Minh Trị tham dự lễ kỷ niệm 60 năm trị vì của Nữ hoàng Victoria, đi cùng với Itō Hirobumi.


Năm 1899, ông được bổ nhiệm làm Đông Cung Phụ Đạo (東宮輔導Tōgū FudōJapanese), cố vấn giáo dục cho Thái tử Yoshihito (sau này là Thiên hoàng Đại Chính), một vai trò mà ông nắm giữ cho đến năm 1903. Trong thời kỳ Chiến tranh Nga-Nhật, ông giữ quân hàm phó đô đốc và làm việc tại Đại Bản doanh, nhưng cũng không tham gia trực tiếp vào các trận chiến. Khi Hải chiến Đối Mã diễn ra, ông đang ở châu Âu để tham dự đám cưới của Thái tử Wilhelm của Đức với Nữ công tước Cecilie của Mecklenburg-Schwerin.
Ngày 28 tháng 6 năm 1905, ông được thăng cấp Thủy sư Đô đốc và được trao tặng Huân chương Kim Cúc (công lao hạng ba) cho những đóng góp của mình trong Chiến tranh Nga-Nhật. Vua Edward VII của Anh đã bổ nhiệm ông làm Hiệp sĩ Danh dự Đại Thập tự trong Huân chương Bath (GCB) vào tháng 11 năm 1902.
3. Những năm cuối đời và Sự ra đi
Trong những năm cuối đời, Thân vương Arisugawa Takehito đối mặt với nhiều vấn đề sức khỏe và chứng kiến sự tuyệt tự của dòng dõi Arisugawa-no-miya, trước khi ông qua đời và được an táng với nghi thức quốc tang.
3.1. Vai trò Người đứng đầu dòng dõi Arisugawa-no-miya
Vào ngày 15 tháng 1 năm 1895, sau cái chết của người anh cùng cha khác mẹ, Thân vương Arisugawa Taruhito, Thân vương Takehito đã kế nhiệm danh hiệu Arisugawa-no-miya, trở thành người đứng đầu thứ 10 của gia tộc. Với tư cách là người đứng đầu, ông tiếp tục giữ vai trò quan trọng trong triều đình, đặc biệt là trong việc cố vấn giáo dục cho Thái tử Yoshihito (sau này là Thiên hoàng Đại Chính) từ năm 1899 đến 1903, điều này thể hiện sự tin tưởng sâu sắc của Thiên hoàng Minh Trị dành cho ông.
3.2. Vấn đề sức khỏe và Kế nhiệm dòng dõi
Thân vương Takehito có thể chất yếu ớt từ nhỏ và thường xuyên phải nghỉ phép vì lý do sức khỏe trong suốt sự nghiệp hải quân. Ông đã xây dựng một căn biệt thự nghỉ dưỡng ở Kobe và sống bán ẩn dật tại đó từ năm 1909.
Vào ngày 7 tháng 4 năm 1908, người con trai duy nhất của ông, Thân vương Arisugawa Tanehito, qua đời sớm vì viêm ruột thừa khi đang theo học tại Học viện Hải quân Đế quốc Nhật Bản ở Etajima. Cái chết của Tanehito đã khiến dòng dõi trực hệ Arisugawa-no-miya đối mặt với nguy cơ tuyệt tự, bởi vì Hoàng thất điển phạm lúc bấy giờ (Điều 42) cấm việc nhận con nuôi, khiến dòng dõi này không thể có người kế vị nam giới. Thân vương Takehito bày tỏ nỗi tiếc nuối sâu sắc vì mất đi người thừa kế và mong muốn rằng một hoàng tử hoặc cháu trai của hoàng gia có thể tiếp nối dòng dõi Arisugawa-no-miya. Itō Hirobumi, người tham gia sâu vào việc soạn thảo Hoàng thất điển phạm, đã đáp lại rằng ông sẽ xem xét một giải pháp phù hợp với pháp luật.
Năm 1908, con gái ông, Nữ vương Mieko, kết hôn với Công tước Tokugawa Yoshihisa. Từ tháng 9 năm 1909, Thân vương Takehito bắt đầu điều dưỡng tại biệt thự Maiko của Arisugawa-no-miya ở quận Tarumi, thành phố Kobe, vì mắc bệnh lao phổi. Vào tháng 4 năm 1911, Thái tử Yoshihito đã đến thăm ông tại biệt thự Maiko. Năm 1912, Nữ vương Mieko cùng chồng và con gái là Nữ vương Kikuko (cháu gái duy nhất của ông vào thời điểm đó) đã đến thăm ông tại biệt thự Maiko. Thân vương Takehito rất yêu quý cháu gái mình, gọi cô bé là "Kikujo, Kikujo", và cô bé cũng rất gắn bó với ông. Vì thế, Nữ vương Kikuko đã ở lại biệt thự Maiko cùng ông.
3.3. Sự ra đi và Quốc tang
Thân vương Takehito trở bệnh nặng vào ngày 3 tháng 3 năm 1913, với các triệu chứng như ho ra máu và đánh trống ngực. Các bác sĩ và người thân đã túc trực tại biệt thự Maiko của ông. Đến ngày 10 tháng 6, ông tái phát bệnh và tình trạng không cải thiện. Vào ngày 22 tháng 6, Bộ trưởng Cung nội đã truyền đạt ý chỉ của Thiên hoàng về vấn đề kế vị dòng dõi Arisugawa-no-miya, điều này đã giúp Thân vương Takehito cảm thấy nhẹ nhõm. Ông qua đời vào lúc 8 giờ 20 tối ngày 5 tháng 7 năm 1913, tại biệt thự Maiko ở Kobe. Tuy nhiên, tin tức về cái chết của ông không được công bố ngay lập tức. Thi hài của ông được gấp rút đưa về dinh thự Arisugawa-no-miya ở Kōjimachi, Tokyo bằng một chuyến tàu đặc biệt. Cái chết của ông được chính thức công bố vào ngày 10 tháng 7 năm 1913, và ngày mất chính thức cũng được ghi nhận là ngày này.
Trước khi tin tức chính thức được công bố, vào ngày 6 tháng 7 năm 1913, Thiên hoàng Đại Chính đã ban tặng tước hiệu "Takamatsu-no-miya" (tên cũ của dòng dõi Arisugawa-no-miya) cho người con trai thứ ba của mình, Thân vương Nobuhito. Đến ngày 7 tháng 7 năm 1913, Thân vương Takehito được truy phong cấp bậc Thủy sư Đô đốc và được trao tặng Kim Cúc Đại Huân Chương với Vòng cổ. Mặc dù ngày nhận các danh hiệu này là sau ngày ông qua đời thực tế nhưng trước ngày công bố chính thức, nên chúng không được coi là truy tặng.
Lễ tang của Thân vương Takehito được tổ chức theo nghi thức quốc tang. Lễ di quan được thực hiện vào ngày 13 tháng 7, và lễ ban lời điếu văn của Thiên hoàng diễn ra vào ngày 15 tháng 7. Vào ngày 17 tháng 7, linh cữu của ông được đưa từ dinh thự Arisugawa-no-miya đến Nghĩa trang Toshimagaoka ở Tokyo để cử hành lễ an táng. Các nghi thức tang lễ kéo dài đến ngày 16 tháng 10 với lễ cầu nguyện 100 ngày. Trong suốt thời gian này, hình ảnh cô cháu gái nhỏ Kikuko của ông, vẫn còn quá nhỏ để hiểu về cái chết, khóc đòi được gặp ông trong quan tài đã khiến nhiều người chứng kiến xúc động.
Sau khi ông qua đời, vào ngày 6 tháng 12 năm 1915, Thiên hoàng Đại Chính đã cử một sứ giả đến làm lễ tế cáo để tưởng nhớ công lao hướng dẫn của Thân vương Takehito. Một lễ tương tự cũng được cử hành vào năm 1925 nhân dịp kỷ niệm 25 năm ngày cưới của ông. Vào năm 1917, một phong trào xây dựng tượng đồng Thân vương Takehito đã được khởi xướng bởi Đô đốc hạm đội Tōgō Heihachirō và Đô đốc hạm đội Inoue Yoshika. Bức tượng đồng khổng lồ cao 20 m (bao gồm cả bệ) đã được hoàn thành và khánh thành vào ngày 24 tháng 10 năm 1921, tại khuôn viên Viện Bảo tàng Hải quân ở Tsukiji, Tokyo.
4. Gia đình và Hậu duệ
Gia đình Thân vương Arisugawa Takehito bao gồm vợ và ba người con, tuy nhiên, dòng dõi trực hệ của ông đã bị tuyệt tự do cái chết sớm của con trai.
4.1. Hôn nhân và Con cái
Vào ngày 11 tháng 12 năm 1880, Thân vương Takehito kết hôn với Maeda Yasuko (sinh ngày 15 tháng 3 năm 1864 - mất ngày 30 tháng 6 năm 1923), con gái thứ tư của Maeda Yoshiyasu, vị daimyō cuối cùng của Phiên Kaga (nay là tỉnh Ishikawa). Ông và Thân vương phi Yasuko có ba người con:
- Nữ vương Isako (績子女王Isako-joōJapanese, sinh ngày 17 tháng 10 năm 1885 - mất ngày 30 tháng 9 năm 1886): Qua đời khi còn nhỏ.
- Thân vương Arisugawa Tanehito (有栖川宮栽仁王Arisugawa-no-miya Tanehito-ōJapanese, sinh ngày 22 tháng 9 năm 1887 - mất ngày 7 tháng 4 năm 1908): Qua đời sớm do viêm ruột thừa khi đang theo học tại Học viện Hải quân.
- Nữ vương Mieko (實枝子女王Mieko-joōJapanese, sinh ngày 14 tháng 2 năm 1891 - mất ngày 25 tháng 4 năm 1933): Kết hôn với Thân vương Tokugawa Yoshihisa. Con gái của họ, Nữ vương Kikuko, sau này trở thành Nữ vương Takamatsu.
4.2. Sự tuyệt tự và Phục hồi của dòng dõi
Do Thân vương Tanehito qua đời sớm mà không có người thừa kế nam giới, và theo quy định của Luật Hoàng thất cấm nhận con nuôi, dòng dõi trực hệ Arisugawa-no-miya chính thức bị tuyệt tự. Tuy nhiên, vào ngày 6 tháng 7 năm 1913, chỉ một ngày sau cái chết của Thân vương Takehito (theo ngày thực tế), Thiên hoàng Đại Chính (vốn là bạn thời thơ ấu của Thân vương Takehito với tên là Thái tử Yoshihito) đã quyết định khôi phục lại dòng dõi này. Ông đã ban tặng tước hiệu "Takamatsu-no-miya" cho người con trai thứ ba của mình, Thân vương Nobuhito, đồng thời chú thích rằng Takamatsu-no-miya là tên cũ của Arisugawa-no-miya. Sau này, Thân vương Nobuhito kết hôn với Nữ vương Kikuko Tokugawa, cháu gái của Thân vương Arisugawa Takehito, qua đó tạo nên một mối liên kết đặc biệt với dòng dõi đã bị tuyệt tự.
5. Danh hiệu và Khen thưởng
Thân vương Arisugawa Takehito đã nhận được nhiều danh hiệu và khen thưởng cao quý trong suốt cuộc đời và cả sau khi qua đời, phản ánh sự nghiệp và đóng góp của ông cho Nhật Bản.
Dưới đây là danh sách các danh hiệu và khen thưởng chính của ông:
- Ngày 31 tháng 12 năm 1875: Huân chương Mặt Trời Mọc Đại Thụ chương (Cấp I)
- Ngày 29 tháng 12 năm 1886: Huân chương Đại Bảo Đại Thụ chương
- Ngày 29 tháng 11 năm 1889: Kỷ niệm chương Hiến pháp Đại Nhật Bản
- Ngày 20 tháng 11 năm 1895: Huân chương Kim Cúc (Công lao hạng tư)
- Ngày 11 tháng 11 năm 1896: Thăng cấp Phó Đô đốc
- Ngày 26 tháng 9 năm 1899: Thăng cấp Đô đốc
- Tháng 11 năm 1902: Hiệp sĩ Danh dự Đại Thập tự trong Huân chương Bath (GCB), do Vua Edward VII của Anh trao tặng.
- Ngày 28 tháng 6 năm 1905: Thăng cấp Thủy sư Đô đốc
- Ngày 1 tháng 4 năm 1906: Huân chương Kim Cúc (Công lao hạng ba) và Kỷ niệm chương Chiến tranh Nga-Nhật
- Ngày 18 tháng 4 năm 1909: Kỷ niệm chương Thái tử thăm Hàn Quốc
- Ngày 7 tháng 7 năm 1913: Trở thành Nguyên soái Hải quân và được trao tặng Kim Cúc Đại Huân Chương với Vòng cổ. Các danh hiệu này được trao sau ngày ông qua đời thực tế nhưng trước ngày công bố chính thức.
6. Các công trình tưởng niệm và Tổ chức liên quan
Nhiều địa điểm và tổ chức được thành lập hoặc có mối liên hệ chặt chẽ với Thân vương Takehito, nhằm tưởng nhớ công lao và tầm ảnh hưởng của ông đối với xã hội Nhật Bản.
6.1. Các địa điểm tưởng niệm
- Công viên Tưởng niệm Arisugawa-no-miya: Nằm ở Minami Azabu, Minato, Tokyo, đây là địa điểm cũ của dinh thự Tokyo của Thân vương Takehito. Khu vườn rộng lớn của công viên hiện mở cửa cho công chúng.
- Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại Tỉnh Kanagawa, chi nhánh Hayama: Nằm ở Hayama, Kanagawa, đây là địa điểm cũ của biệt thự mùa hè bên bờ biển của Thân vương Takehito. Sau khi ông qua đời, địa điểm này trở thành biệt thự của Takamatsu-no-miya và sau đó được tỉnh Kanagawa mua lại.
- Tenkyōkaku: Biệt thự mùa hè của Thân vương Takehito ở Inawashiro, Fukushima, do chính ông thiết kế. Đây là một Tài sản văn hóa quan trọng của Nhật Bản và hiện mở cửa cho công chúng như một bảo tàng. Trong khuôn viên biệt thự có một bức tượng đồng đứng lớn của Thân vương Takehito, được di dời vào năm 1984 từ vị trí ban đầu tại Trường Sĩ quan Hải quân (Hải quân Tham khảo quán) ở Tsukiji, Tokyo, nơi nó được khánh thành vào năm 1921.

- Seaside Hotel Maiko Villa Kobe: Khách sạn này tọa lạc trên địa điểm của biệt thự Maiko ở quận Tarumi, Kobe, tỉnh Hyōgo, nơi Thân vương Takehito đã trải qua những ngày cuối đời và qua đời.
- Yabo Tenmangu: Ngôi đền ở Kunitachi, Tokyo, là điểm đến của chuyến đi lái xe đầu tiên được ghi nhận ở Nhật Bản vào ngày 1 tháng 8 năm 1908, do Thân vương Takehito dẫn đầu. Tại vườn mận của đền có một tấm bia đá tưởng niệm sự kiện này.
- Đức Dương Kỷ niệm bi: Một tấm bia tưởng niệm được dựng ở thị trấn Okushiri, Hokkaidō, vào năm 1931. Tấm bia này vinh danh công lao và đức tính của Thân vương Takehito cũng như hoạt động cứu hộ xuyên quốc gia khi một tàu chiến Anh bị mắc cạn ngoài khơi mũi Aonae vào năm 1880. Thân vương Takehito, khi đó là thiếu úy hải quân, đã tham gia vào hoạt động cứu hộ cùng với người dân địa phương và các tàu chiến nước ngoài. Tấm bia đã đứng vững qua các trận sóng thần năm 1983 và 1993, trở thành một di tích lịch sử quan trọng của Okushiri.
6.2. Các tổ chức liên quan
Thân vương Takehito đã giữ chức vụ chủ tịch hoặc có mối quan hệ chặt chẽ với nhiều tổ chức quan trọng, đặc biệt là trong lĩnh vực hàng hải và cứu trợ:
- Hiệp hội Cứu nạn Hàng hải Đế quốc Nhật Bản (大日本帝国水難救済会Dai-Nippon Teikoku Suinan KyūsaikaiJapanese): Ông là Chủ tịch đầu tiên.
- Hiệp hội Cứu trợ Thuyền viên Nhật Bản (日本海員掖済会Nihon Kaiin EkisaikaiJapanese): Ông cũng là Chủ tịch đầu tiên của tổ chức này.
- Hiệp hội Hàng hải Đế quốc (帝国海事協会Teikoku Kaiji KyōkaiJapanese): Thân vương Takehito là Chủ tịch đầu tiên.
- Thủy Giao Xã (水交社SuikōshaJapanese): Ông giữ chức vụ Chủ tịch của tổ chức này.