1. Tuổi thơ và Bối cảnh
John Phalen McInnis sinh ngày 19 tháng 9 năm 1890 tại Gloucester, Massachusetts, Hoa Kỳ. Biệt danh "Stuffy" của ông được đặt từ khi còn trẻ, khi những màn trình diễn ấn tượng của ông trong các giải đấu bóng chày tại các vùng ngoại ô Boston đã làm dấy lên những tiếng reo hò that's the stuff, kidđúng là chất, nhóc conEnglish, ám chỉ lối chơi hiệu quả và đầy kỹ năng của ông.
2. Sự nghiệp Bóng chày Chuyên nghiệp
Trong suốt sự nghiệp kéo dài 19 mùa giải của mình, John Phalen "Stuffy" McInnis đã tích lũy được tỷ lệ đánh bóng trung bình là .307, ghi được 20 cú home run và 1.063 RBI (điểm chạy về) trong tổng số 2.128 trận đấu đã chơi.
2.1. Philadelphia Athletics (1909-1917)
McInnis bắt đầu sự nghiệp bóng chày chuyên nghiệp của mình với Philadelphia Athletics vào năm 1909 ở vị trí shortstop. Hai mùa giải sau, vào năm 1911, ông đã thay thế Harry Davis ở vị trí first baseman và trở thành một thành viên quan trọng của "hàng tiền vệ 100.00 K USD" nổi tiếng. Hàng tiền vệ này bao gồm ông ở vị trí first baseman, Eddie Collins ở vị trí second baseman, Frank Baker ở vị trí third baseman và Jack Barry ở vị trí shortstop. Dù giá cả sau này có thể khiến con số này có vẻ thấp, nhưng vào thời điểm đó, đây là một trong những đội hình đắt giá nhất trong bóng chày.
Đội Athletics đang ở thời kỳ đỉnh cao, liên tục giành chức vô địch Giải đấu Quốc gia Mỹ vào các năm 1910, 1911, 1913 và 1914. Đặc biệt, họ đã giành hai chức vô địch World Series liên tiếp vào các năm 1910 và 1911, và tiếp tục vô địch vào năm 1913. Tuy nhiên, sau khi bị Boston Braves đánh bại hoàn toàn tại World Series 1914, ông chủ Connie Mack đã bắt đầu quá trình giải tán đội hình huyền thoại này. Nguyên nhân chính là do những nỗ lực chiêu mộ các ngôi sao của ông bởi Federal League mới thành lập. "Hàng tiền vệ 100.00 K USD" tan rã khi Collins được bán cho Chicago White Sox, Baker chuyển đến New York Yankees và Barry được gửi đến Boston Red Sox. Chỉ có McInnis là người duy nhất ở lại, và cuối cùng ông cũng được đổi sang Red Sox vào cuối mùa giải 1917.
2.2. Boston Red Sox và các Đội khác (1918-1927)
McInnis là một phần của Boston Red Sox khi đội này thi đấu tại World Series 1918. Trong trận đầu tiên của Series, ông đã ghi được điểm chạy duy nhất trong chiến thắng 1-0 của Babe Ruth trước Chicago Cubs trên sân nhà.
Sau khi rời Red Sox, ông gia nhập Cleveland Indians vào năm 1922 và chơi một mùa giải tại đó trước khi chuyển sang Giải đấu Quốc gia vào năm 1923. Ông tiếp tục thi đấu cho Boston Braves (1923-1924) và Pittsburgh Pirates (1925-1926). Với Pirates, ông đã cùng đội giành chức vô địch World Series vào năm 1925. Mùa giải 1927 là năm cuối cùng của ông tại các giải đấu lớn, khi ông thi đấu cho Philadelphia Phillies.
2.3. Phong cách Chơi bóng và Thành tích Thống kê
McInnis được biết đến là một cầu thủ đánh bóng tiếp xúc tốt. Trong 19 mùa giải sự nghiệp của mình, ông đã có 12 mùa giải đạt tỷ lệ đánh bóng trên .300, đặc biệt là liên tục từ năm 1910 đến 1915. Mùa giải hiệu quả nhất của ông là năm 1912, khi ông đạt tỷ lệ .327. Mặc dù vậy, ông đã đạt tỷ lệ đánh bóng đáng kinh ngạc là .368 trong 59 trận đấu cho đội vô địch Pittsburgh Pirates vào năm 1925.
Một điểm nổi bật khác trong lối chơi của McInnis là khả năng cực kỳ khó bị strikeout. Trong tổng số 7.822 lượt đánh trong sự nghiệp, ông chỉ bị strikeout 189 lần. Đáng chú ý hơn, vào năm 1921, ông chỉ bị strikeout 9 lần trong 584 lượt đánh. Tổng cộng, ông đã có 2.405 cú đánh trong sự nghiệp.
Ngoài ra, McInnis cũng xuất sắc trong việc giúp các cầu thủ khác tiến lên các base bằng cú hy sinh (sacrifice hit). Tổng số 384 cú hy sinh trong sự nghiệp của ông là con số cao thứ ba trong lịch sử MLB.
Về khả năng phòng ngự, McInnis là một cầu thủ vô cùng vững chắc. Trong nhiều thập kỷ, ông đã nắm giữ các kỷ lục phòng ngự ở vị trí first baseman trong một mùa giải. Vào năm 1921, khi thi đấu 152 trận cho Boston Red Sox, ông chỉ mắc một lỗi phòng ngự trong 1.651 cơ hội, đạt tỷ lệ phòng ngự .9993. Kỷ lục 1.300 cơ hội không mắc lỗi của ông trong một mùa giải cũng là một thành tích đáng nể. Từ ngày 31 tháng 5 năm 1921 đến ngày 2 tháng 6 năm 1922, McInnis đã thiết lập một kỷ lục thứ ba với 1.700 cơ hội không mắc lỗi trong 163 trận đấu liên tiếp. Ông kết thúc sự nghiệp với tỷ lệ phòng ngự tổng thể là .991 tại các giải đấu lớn.
2.4. Vai trò Cầu thủ kiêm Quản lý
Vào năm 1927, John Phalen "Stuffy" McInnis đã đảm nhiệm vai trò cầu thủ kiêm quản lý cho Philadelphia Phillies. Đây là mùa giải cuối cùng của ông tại các giải đấu lớn, đánh dấu một giai đoạn chuyển giao trong sự nghiệp bóng chày của mình.
3. Sự nghiệp sau khi Giải nghệ
Sau khi giải nghệ với tư cách là một cầu thủ, McInnis tiếp tục gắn bó với bóng chày ở các vai trò khác nhau. Vào năm 1928, ông đã quản lý đội Salem Witches thuộc giải đấu nhỏ. Sau đó, ông chuyển sang làm huấn luyện viên cho các đội bóng chày đại học. Ông huấn luyện đội bóng chày của Norwich University từ năm 1931 đến 1944, và sau đó là đội bóng chày của Harvard University từ năm 1949 đến 1954.
4. Di sản và Kỷ lục
John Phalen "Stuffy" McInnis đã để lại một di sản đáng kể trong lịch sử bóng chày, đặc biệt là với các kỷ lục phòng ngự xuất sắc của mình ở vị trí first baseman.
Kỷ lục 1.700 cơ hội không mắc lỗi trong 163 trận đấu liên tiếp của ông từng là một chuẩn mực trong MLB. Tuy nhiên, vào ngày 27 tháng 4 năm 2008, Kevin Youkilis của Boston Red Sox đã phá vỡ kỷ lục này khi anh đạt 1.701 cơ hội liên tiếp mà không mắc lỗi ở vị trí first baseman. Youkilis cũng đã phá kỷ lục của McInnis về số trận liên tiếp không mắc lỗi ở vị trí first baseman của Red Sox (120 trận) vào ngày 25 tháng 6 năm 2007. Chuỗi kỷ lục của Youkilis cuối cùng đã kết thúc ở 238 trận (2.002 lần thực hiện phòng ngự) vào ngày 7 tháng 6 năm 2008.
Những thành tích phòng ngự vượt trội của McInnis đã củng cố danh tiếng của ông như một trong những first baseman xuất sắc nhất về mặt phòng ngự trong lịch sử bóng chày. Khả năng đánh bóng tiếp xúc và tỷ lệ strikeout thấp của ông cũng góp phần làm nên hình ảnh một cầu thủ toàn diện và đáng tin cậy.
5. Qua đời
John Phalen "Stuffy" McInnis qua đời vào ngày 16 tháng 2 năm 1960 tại Ipswich, Massachusetts, hưởng thọ 69 tuổi.