1. Thời niên thiếu
Steven Carlton có một tuổi thơ gắn liền với bóng chày ở Miami, Florida, nơi ông sớm bộc lộ tài năng của mình, đồng thời chịu ảnh hưởng từ triết học phương Đông, điều đã định hình phương pháp tập luyện và lối sống độc đáo của ông.
1.1. Sinh ra và tuổi thơ
Carlton sinh ngày 22 tháng 12 năm 1944 tại Miami, Florida, Hoa Kỳ. Ông được nuôi dưỡng tại Miami cùng với cha mẹ là Joe và Anne Carlton, và hai chị gái Joanne cùng Christina, trên đường 144th Street. Cha ông, Joe Carlton, là một công nhân bảo trì hàng không. Ngay từ khi còn nhỏ, Steven đã tham gia Little League và American Legion Baseball, cho thấy niềm đam mê bóng chày từ sớm.
1.2. Học vấn và sự nghiệp nghiệp dư
Thời niên thiếu, Carlton theo học North Miami High School, nơi ông chơi cả bóng chày và bóng rổ. Tuy nhiên, ông không có kế hoạch gì ngoài trung học và ít quan tâm đến việc học. Đến năm cuối cấp, Carlton quyết định bỏ bóng rổ để tập trung hoàn toàn vào kỹ năng ném bóng. Ông là đồng đội với Kurt Bevacqua tại trường trung học.
Sau khi tốt nghiệp trung học, Carlton tiếp tục chơi bóng chày tại Miami Dade College North, nơi ông thi đấu ở vị trí cứu trợ (relief pitcher) trong một đội mạnh dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Demie Mainieri. Năm 1963, khi đang là sinh viên tại Miami-Dade, ông đã ký hợp đồng với St. Louis Cardinals với một khoản tiền thưởng là 5.00 K USD.
1.3. Triết học phương Đông và thiền định
Khi còn là một thiếu niên, Carlton bắt đầu đọc và tuân theo những giáo lý của triết học phương Đông và Paramahansa Yogananda, người đã truyền bá sự vĩ đại thông qua thiền định. Những tư tưởng này đã ảnh hưởng sâu sắc đến Carlton. Về sau, ông đã lý giải thành công phi thường của mình trong mùa giải 1972 là nhờ vào chế độ tập luyện khắc nghiệt, bao gồm các kỹ thuật võ thuật phương Đông, nổi tiếng nhất là việc xoắn nắm đấm xuống đáy một xô gạo 5 gallon để tăng cường sức mạnh cho cổ tay và cánh tay.
2. Sự nghiệp chuyên nghiệp
Steven Carlton đã trải qua một sự nghiệp chuyên nghiệp kéo dài, đạt được nhiều thành công và để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử bóng chày, đặc biệt là trong giai đoạn hoàng kim của ông cùng Philadelphia Phillies.
2.1. Giải đấu nhỏ
Năm 1964, Steven Carlton nhanh chóng thăng tiến qua hệ thống giải đấu nhỏ của Cardinals. Ông thi đấu cho bốn đội khác nhau trong một năm:
- Đội Cardinals tại Florida East Coast Instructional League: đạt thành tích 2 thắng - 3 thua với ERA 2.89.
- Winnipeg Goldeyes (thuộc Class A Northern League): đạt 4 thắng - 4 thua với ERA 3.36 sau 12 trận đấu khởi đầu.
- Rock Hill Cardinals (thuộc Class A Western Carolinas League): nổi bật với 10 thắng - 1 thua và ERA 1.03 sau 11 trận đấu khởi đầu, giúp ông được thăng cấp lên Class AA Tulsa.
- Ông kết thúc năm 1964 với Tulsa Oilers (thuộc Texas League): đạt 1 thắng - 1 thua với ERA 2.63 sau bốn trận đấu.
Tổng cộng trong năm 1964, Carlton đạt 15 thắng - 6 thua với ERA 2.22 và 191 strikeout trong 178 inning. Năm 1965, ông ném một trận đấu 5 inning và chỉ để lọt một điểm với đội Cardinals ở Florida East Coast Instructional League trước khi được thăng cấp lên đội hình Major League. Năm 1966, Carlton bắt đầu 19 trận với đội Tulsa Oilers (nay là Class AAA thuộc Pacific Coast League), đạt thành tích 9 thắng - 5 thua với ERA 3.59.
2.2. St. Louis Cardinals (1965-1971)

Carlton ra mắt với St. Louis Cardinals ở tuổi 20 vào năm 1965 và đến năm 1967, ông đã trở thành một phần thường xuyên trong đội hình xoay vòng của Cardinals. Là một người đàn ông có vóc dáng ấn tượng (6 m) với cú fastball mạnh và slider sắc bén, Carlton nhanh chóng được biết đến là một pitcher đáng gờm và thống trị.
2.2.1. Thành công ban đầu và các lần xuất hiện tại World Series
Carlton đã gặt hái thành công ngay lập tức ở St. Louis, đạt các kỷ lục thắng và vào World Series vào các năm 1967 và 1968. Năm 1967, Carlton có thành tích 14 thắng - 9 thua với ERA 2.98 trong 28 lần khởi đầu. Năm 1968, ông đạt 13 thắng - 11 thua với ERA 2.99.
Tại World Series 1967, Carlton bắt đầu Game 5 và ném sáu inning mạnh mẽ, chỉ để lọt một điểm không có tự trách (unearned run), nhưng lại chịu thất bại 3-1. Tuy nhiên, Cardinals đã đánh bại Boston Red Sox để giành chức vô địch World Series. Trong World Series 1968, Carlton ném hai trận từ vị trí cứu trợ, để lọt ba điểm trong bốn inning khi Cardinals thua Detroit Tigers sau bảy trận đấu.
Vào ngày 15 tháng 9 năm 1969, Carlton đã strikeout 19 cầu thủ của New York Mets, trong khi đội nhà vẫn thua Mets với tỷ số 4-3, thiết lập kỷ lục thời hiện đại về số lần strikeout trong một trận đấu chín inning vào thời điểm đó. Ông kết thúc mùa giải 1969 với thành tích 17 thắng - 11 thua, ERA 2.17 (thấp thứ hai tại NL) và 210 strikeout. Ông đã duy trì ERA dưới 2.00 cho đến cuối mùa giải, nhưng lại bị đánh mạnh trong trận đấu cuối cùng, khiến chỉ số của ông tăng lên.
2.2.2. Học cú ném Slider và cải thiện hiệu suất
Sau World Series 1968, Carlton đã tham gia chuyến lưu diễn Nhật Bản cùng Cardinals. Tại đây, ông rất thích thú với cú ném slider của pitcher chủ lực Fumio Narita của đội 東京オリオンズTokyo OrionsJapanese (nay là Chiba Lotte Marines) và đã tìm cách học hỏi.
Với cú ném mới này, Carlton đã cải thiện đáng kể hiệu suất của mình. Năm 1969, ông giảm ERA xuống 2.17, đạt thành tích 17 thắng - 11 thua và 210 strikeout, cho thấy sự tiến bộ rõ rệt trong khả năng ném bóng của mình.
2.2.3. Tranh chấp lương và giao dịch
Một tranh chấp hợp đồng với Cardinals (ông kiếm được 26.00 K USD vào năm 1969 và muốn tăng lên 50.00 K USD, trong khi Cardinals chỉ đề nghị 31.00 K USD) đã khiến Carlton không xuất hiện tại trại huấn luyện mùa xuân năm 1970. Kết quả là ông có một mùa giải tồi tệ với thành tích 10 thắng - 19 thua và ERA 3.73, dẫn đầu NL về số trận thua. Năm 1971, Carlton hồi phục phong độ, đạt 20 thắng - 9 thua với ERA 3.56, mùa giải 20 thắng đầu tiên trong sự nghiệp của ông.
Sau một tranh chấp lương khác, ông muốn 65.00 K USD mỗi năm, ông chủ của Cardinals, Gussie Busch, đã ra lệnh trao đổi Carlton. Vào ngày 26 tháng 2 năm 1972, ngay trước mùa giải 1972, Carlton được trao đổi sang Philadelphia Phillies để đổi lấy pitcher Rick Wise. Thương vụ này hiện được coi là một trong những giao dịch bất cân xứng nhất trong lịch sử bóng chày. Tuy nhiên, vào thời điểm đó, giao dịch này dường như hợp lý từ góc độ của Cardinals, vì Carlton đã thắng 77 trận so với 75 trận của Wise, và cả hai đều được coi là những pitcher hàng đầu. Tim McCarver, người đã bắt bóng cho Carlton ở St. Louis và Wise ở Philadelphia (và sau này lại trở thành catcher riêng cho Carlton ở Phillies), đã mô tả giao dịch này vào thời điểm đó là "một giao dịch rất tốt cho một người rất tốt." Ông cảm thấy Carlton có tài năng thô bạo hơn, nhưng Wise có khả năng kiểm soát tốt hơn trên sân.
Mặc dù Wise tiếp tục chơi ở các giải lớn thêm 11 năm (ông ném hai mùa giải với Cardinals trước khi được trao đổi sang Boston), ông chỉ thắng 188 trận trong sự nghiệp so với 329 trận của Carlton. Một phần vì lý do này, giao dịch được coi là một trong những giao dịch tồi tệ nhất trong lịch sử Cardinals và là một trong những giao dịch bất cân xứng nhất trong toàn bộ lịch sử bóng chày.
Trong 7 mùa giải với Cardinals, Carlton đạt thành tích 77 thắng - 62 thua với ERA 3.10 trong 190 trận và 172 lần khởi đầu, với 66 trận đấu hoàn chỉnh và 16 trận shutout. Ông được chọn vào đội hình All-Star của NL vào các năm 1968, 1969 và 1971.
2.3. Philadelphia Phillies (1972-1986)

Trong mùa giải đầu tiên của Carlton với Philadelphia, ông đã dẫn đầu giải đấu về số trận thắng (27), số trận hoàn chỉnh (30), số lần strikeout (310) và ERA (1.97), mặc dù chơi cho một đội có thành tích cuối cùng là 59 thắng - 97 thua. Màn trình diễn xuất sắc năm 1972 đã giúp ông giành được Giải Cy Young đầu tiên và Hickok Belt - danh hiệu vận động viên chuyên nghiệp hàng đầu của năm. Ông trở thành pitcher đầu tiên của một đội xếp cuối bảng giành Giải Cy Young, và tỷ lệ chiến thắng của ông - chiếm 46% số trận thắng của đội mình trong mùa giải đó - là một kỷ lục trong lịch sử giải Major League hiện đại. Carlton cho rằng thành công của mình là nhờ chế độ tập luyện khắc nghiệt, bao gồm các kỹ thuật võ thuật phương Đông, trong đó nổi tiếng nhất là việc xoắn nắm đấm xuống đáy một xô gạo 5 gallon.
2.3.1. Mùa giải 1972 phi thường
Một số điểm nổi bật trong mùa giải 1972 của Carlton bao gồm việc khởi đầu mùa giải với 5 thắng và 1 thua, sau đó thua 5 trận liên tiếp, trong thời gian đó Phillies chỉ ghi được 10 điểm. Sau chuỗi trận này, ông bắt đầu chuỗi 15 trận thắng liên tiếp. Sau khi chuỗi thắng này kết thúc với thành tích 20 thắng - 6 thua, ông kết thúc một phần ba cuối năm với thêm 7 trận thắng và 4 trận thua, khép lại mùa giải với 27 thắng và 10 thua. Carlton cũng đã hoàn thành 30 trong số 41 lần khởi đầu của mình.
Trong 18 trận của chuỗi thắng (có ba trận không có quyết định), Carlton đã ném 155 inning, cho phép 103 cú đánh và 28 điểm (chỉ 17 điểm trong 15 trận thắng), cho phép 39 lần đi bộ, và có 140 strikeout. Từ ngày 23 tháng 7 năm 1972 đến ngày 13 tháng 8 năm 1972, ông đã ném năm trận thắng hoàn chỉnh, chỉ cho phép một điểm không có tự trách trong khi chỉ để lọt 22 cú đánh trong 45 inning, và ném bốn trận shutout. Các bình luận viên bóng chày trong năm 1972 thường xuyên nhận xét rằng cú slider của Carlton về cơ bản là không thể đánh được.
Khi nhìn lại mùa giải 1972 của mình, Carlton đã chia sẻ: "Ông Auggie Busch đã trao đổi tôi đến đội Phillies đứng cuối bảng vì tranh chấp lương. Tôi đã cam kết tinh thần để giành 25 trận thắng với Cardinals và bây giờ tôi phải suy nghĩ lại mục tiêu của mình. Tôi quyết định giữ mục tiêu 25 trận thắng và cuối cùng đã giành 27 trong số 59 trận thắng của Phillies. Tôi coi mùa giải đó là thành tựu cá nhân xuất sắc nhất của mình."
2.3.2. Sự im lặng với truyền thông
Khi Carlton sa sút phong độ vào năm 1973, kết thúc với thành tích 13 thắng - 20 thua và ERA 3.90, các phương tiện truyền thông đã đặt câu hỏi về các kỹ thuật tập luyện khác thường của ông, dẫn đến mối quan hệ căng thẳng giữa họ và Carlton. Năm 1976, theo lời khuyên của luật sư Edward L. Wolf, ông quyết định cắt đứt mọi liên lạc với truyền thông và từ chối trả lời các câu hỏi của báo chí trong suốt phần còn lại sự nghiệp của mình với Phillies. Có lần, vào đầu những năm 1980, khi ông không biết mình đang lên sóng trực tiếp, ông đã ném một chiếc đồng hồ của nhà tài trợ vào đầu bình luận viên trong chương trình trước trận đấu. Điều này đã đạt đến mức vào năm 1981, trong khi tân binh người Mexico Fernando Valenzuela đang trở thành ngôi sao với Los Angeles Dodgers, một phóng viên đã nhận xét: "Hai pitcher giỏi nhất Giải Quốc gia không nói tiếng Anh: Fernando Valenzuela và Steve Carlton."
Larry Bowa, đồng đội lâu năm của Phillies, đã nói về sự im lặng với truyền thông của Carlton: "Một điều tôi tiếc là người hâm mộ Philadelphia đã không nhìn thấy Steve Carlton giống như chúng tôi thấy trong phòng thay đồ. Anh ấy đã đeo một chiếc mặt nạ khi các nhà báo đến. Anh ấy rất kiên định với các nhà báo. Anh ấy không nói chuyện với bất kỳ ai trong số họ."
Carlton đã suy nghĩ về sự im lặng kéo dài của mình với truyền thông, nói rằng: "Việc không nói chuyện với truyền thông từ năm 1974 cho đến cuối sự nghiệp là hoàn hảo đối với tôi vào thời điểm đó. Tôi mất hai năm để quyết định. Tôi mệt mỏi vì bị chỉ trích. Đối với tôi đó là một cái tát vào mặt. Nhưng sự im lặng của tôi đã giúp tôi tập trung tốt hơn. Và điều trớ trêu là họ đã viết tốt hơn mà không cần trích dẫn của tôi. Dù sao thì mọi thứ đều là trích dẫn, và đối với tôi, tất cả đều giống nhau. Sau đó họ đã viết tốt hơn và thú vị hơn. Tôi đã coi đó là chuyện cá nhân. Tôi bị chỉ trích khá nhiều. Đọc báo và thấy mình bị chỉ trích, điều đó không giúp bạn bắt đầu một ngày tốt đẹp."
2.3.3. Thời kỳ vàng son: Giải Cy Young và chức vô địch World Series

Carlton tiếp tục gặt hái nhiều năm thành công với Phillies, giành Giải Cy Young vào các năm 1972, 1977, 1980 và 1982, và đưa Phillies đến chuỗi trận hậu mùa giải tốt nhất trong lịch sử câu lạc bộ. Carlton là pitcher đầu tiên giành được bốn Giải Cy Young, một kỷ lục sau này được san bằng bởi Greg Maddux và vượt qua bởi Roger Clemens cùng Randy Johnson. Giải Cy Young năm 1972 của ông được bầu chọn với số phiếu tuyệt đối, và ông đứng thứ năm trong cuộc bình chọn MVP Giải Quốc gia. Dần dần, Phillies đã cải thiện đội hình của họ và giành chức vô địch National League East Division ba lần liên tiếp từ năm 1976 đến năm 1978.
Vào năm 1980, Carlton dẫn đầu Giải Quốc gia về số trận thắng (24), strikeout (286) và inning ném (304) để giúp Phillies giành World Series 1980, chức vô địch đầu tiên của họ; ông đã thắng trận đấu cuối cùng của World Series và đạt thành tích 2 thắng - 0 thua với ERA 2.40 cùng 17 strikeout trong 15 inning trong hai lần khởi đầu của mình trước Kansas City Royals. Carlton là pitcher cuối cùng của Major League đã ném hơn 300 inning trong một mùa giải (kỷ lục này vẫn còn tính đến năm 2021).
Năm 1981, Carlton giành Giải Găng vàng cho khả năng phòng thủ của mình. Vào ngày 13 tháng 9 năm 1982, lần thứ tư trong sự nghiệp, Carlton đã ghi một cú home run và ném một trận shutout hoàn chỉnh trong cùng một trận đấu. Ông là pitcher duy nhất làm được điều đó trong ba thập kỷ khác nhau.
Ông đã giúp Phillies giành một chức vô địch khác vào năm 1983, kết thúc với thành tích 15 thắng - 16 thua với ERA 3.11 trong 37 lần khởi đầu. Nhưng họ đã thua Baltimore Orioles trong World Series. Carlton đạt 2 thắng - 0 thua với ERA 0.66 trước Los Angeles Dodgers trong NLCS, cho phép 1 điểm trong 13 inning với 13 strikeout. Trong World Series 1983, Carlton đối đầu với Jim Palmer ở Game 3, nơi ông để lọt 2 điểm có tự trách trong 6 và 2/3 inning trong trận thua 3-2. Phillies đã thua series sau năm trận đấu.
Vào ngày 23 tháng 9 năm 1983, trong một trận đấu với đội bóng cũ của mình, St. Louis Cardinals, Carlton đã giành chiến thắng thứ 300 trong sự nghiệp của mình, trở thành pitcher thứ 16 đạt được thành tích này.
2.3.4. Cuộc đua kỷ lục Strikeout mọi thời đại
Trong khoảng thời gian ba năm từ 1982 đến 1984, Carlton đã tham gia vào một cuộc đấu bóng thú vị với Nolan Ryan và Gaylord Perry, trong đó họ thường xuyên hoán đổi vị trí dẫn đầu danh sách strikeout mọi thời đại. Vào đầu mùa giải 1983, kỷ lục 55 năm của Walter Johnson là 3.508 strikeout, nhưng có ba pitcher đang trong vòng 100 strikeout của Johnson: Ryan (3.494), Perry (3.452) và Carlton (3.434). Ryan là người đầu tiên vượt qua Johnson vào ngày 22 tháng 4 năm 1983, đối đầu với Montreal Expos.
Tuy nhiên, một thời gian nằm trong danh sách chấn thương ngay sau khi ông lập kỷ lục, kết hợp với một mùa giải ngoạn mục của Carlton, đã cho phép Carlton rút ngắn khoảng cách và vào ngày 7 tháng 6 năm 1983, Carlton đã vượt qua Ryan để trở thành vua strikeout mọi thời đại với 3.526 so với 3.524 của Ryan. Có 14 lần thay đổi vị trí dẫn đầu và một lần hòa trong mùa giải đó, thường là sau mỗi lần khởi đầu của họ, trước khi mùa giải kết thúc với Carlton dẫn trước 3.709 so với 3.677. Perry, đã già và đang ở mùa giải cuối cùng của mình, đã vượt qua Johnson sau đó để kết thúc sự nghiệp với 3.534 strikeout. Kể từ đó, năm pitcher khác đã vượt qua cột mốc của Johnson và Johnson đã rơi xuống vị trí thứ chín trong danh sách strikeout mọi thời đại.
Có thêm năm lần thay đổi vị trí dẫn đầu và một lần hòa vào năm 1984 trước khi Carlton hết hơi. Lần dẫn đầu cuối cùng của ông trong cuộc đua strikeout mọi thời đại là sau lần khởi đầu của ông vào ngày 4 tháng 9 năm 1984, khi ông strikeout bốn cầu thủ của Chicago Cubs để dẫn trước Ryan ba điểm (3.857 so với 3.854). Mặc dù mùa giải kết thúc với Ryan dẫn trước chỉ hai strikeout (3.874 so với 3.872), Carlton đã có một mùa giải bị chấn thương vào năm 1985 và một mùa giải thậm chí còn tồi tệ hơn vào năm 1986 trước khi bị Phillies giải phóng hợp đồng chỉ còn 18 strikeout nữa là đạt 4.000.
Về đồng đội lâu năm của mình ở Phillies, Mike Schmidt, Carlton nói: "Schmitty đã cung cấp những gì pitcher cần nhất, home run và phòng thủ tuyệt vời. Anh ấy là third baseman giỏi nhất mà tôi từng chơi cùng, và có lẽ là giỏi nhất mọi thời đại. Một người rõ ràng sẽ vào Đại sảnh Danh vọng, ngay cả khi đó. Anh ấy đã giải nghệ khi đang ở đỉnh cao phong độ. Tôi đã nghĩ chắc chắn anh ấy sẽ đạt 600 home run."
Trong 15 mùa giải với Phillies, Carlton có thành tích 241 thắng - 161 thua với ERA 3.09. Ông đã khởi đầu 499 trận với 185 trận hoàn chỉnh, 39 trận shutout và 3.031 strikeout so với 1.252 lần đi bộ trong 3.697 inning. Ông là All-Star bảy lần với Phillies và giành Giải Cy Young của NL bốn lần: vào các năm 1972, 1977, 1980 và 1982.
2.3.5. Những năm cuối với Phillies
Năm 1985, Carlton bắt đầu mùa giải với thành tích 1 thắng - 8 thua, mặc dù có ERA tương đối tốt là 3.33, cho thấy sự thiếu hỗ trợ từ hàng công. Ông đã phải rời sân vào tháng 6 vì chấn thương nhưng kịp trở lại vào cuối mùa giải. Kết thúc mùa giải đó, ông chỉ có 1 thắng - 8 thua và ERA 3.33.
Đến mùa giải 1986, phong độ của ông tiếp tục suy giảm nghiêm trọng. Sau khi có thành tích 4 thắng - 8 thua với ERA 6.18, ông đã bị Phillies giải phóng hợp đồng vào ngày 24 tháng 6, chỉ còn 18 strikeout nữa là đạt mốc 4.000.
2.4. Giai đoạn cuối sự nghiệp (1986-1988)
Sau khi rời Phillies, Carlton tiếp tục sự nghiệp ngắn ngủi của mình với nhiều đội khác nhau.
2.4.1. San Francisco Giants
Sau khi bị Phillies giải phóng, Carlton gia nhập San Francisco Giants vào ngày 4 tháng 7 năm 1986. Ông cũng tạm thời phá vỡ lệnh cấm tự áp đặt với truyền thông để tổ chức một cuộc họp báo sau khi ký hợp đồng với Giants. Carlton ném bảy inning không để lọt điểm nào trong một trận đấu với Pittsburgh Pirates, trong đó ông cũng ghi một cú home run ba điểm, mang lại chiến thắng duy nhất của ông với tư cách là một cầu thủ Giant. Tổng cộng, Carlton có thành tích 1 thắng - 3 thua với ERA 5.10 trong sáu trận đấu cho Giants.
Vào ngày 5 tháng 8 năm 1986, Carlton đã đạt được strikeout thứ 4.000 trong sự nghiệp của mình, khi strikeout Eric Davis của Cincinnati Reds trong trận thua 11-6 của Giants trước Reds tại San Francisco. Ông trở thành pitcher thứ hai đạt mốc 4.000 strikeout, sau Nolan Ryan. Hai ngày sau cột mốc này, Carlton tuyên bố giải nghệ vào ngày 7 tháng 8 năm 1986. "Sau khi suy nghĩ, tôi nhận ra rằng tôi đã đạt được một cột mốc sự nghiệp chưa từng có tiền lệ đối với một pitcher dành toàn bộ sự nghiệp của mình ở một giải đấu," Carlton nói trong một tuyên bố. "Tôi nhận ra rằng San Francisco Giants cam kết với các cầu thủ trẻ trong tổ chức của họ, đặc biệt là những chàng trai trẻ tài năng trong đội hình pitcher của họ."
2.4.2. Chicago White Sox
Quyết định giải nghệ của Carlton chỉ kéo dài một thời gian ngắn. Ông chưa nộp giấy tờ cho danh sách giải nghệ tự nguyện, cũng như chưa nộp thư giải nghệ cho Giải Quốc gia. Carlton sau đó đã ký hợp đồng với Chicago White Sox vào ngày 11 tháng 8 năm 1986 cho phần còn lại của mùa giải 1986. Với White Sox, Carlton có thành tích 4 thắng - 3 thua với ERA 3.69.
Tổng cộng, số liệu năm 1986 của Carlton (với ba đội) là 9 thắng - 14 thua, với ERA 5.10.
2.4.3. Cleveland Indians và Minnesota Twins
Năm 1987, Carlton gia nhập Cleveland Indians. Tại đây, ông trở thành đồng đội với người cùng thời Phil Niekro. Trong một trận đấu với New York Yankees tại Yankee Stadium, họ trở thành hai đồng đội đầu tiên và hai pitcher có 300 trận thắng xuất hiện trong cùng một trận đấu, một chiến thắng 10-6 cho Yankees. Đó là lần xuất hiện duy nhất của Carlton tại Yankee Stadium, vì ông đã dành phần lớn sự nghiệp của mình ở Giải Quốc gia trước khi có sự ra đời của interleague play. (Ông đã được chọn vào đội hình All-Star của Giải Quốc gia năm 1977 được tổ chức tại Yankee Stadium, nhưng ông không xuất hiện trong trận đấu đó.)
Carlton được trao đổi sang Minnesota Twins vào cuối tháng 7 năm 1987. Ông có thành tích kết hợp 6 thắng - 14 thua với ERA 5.74 cho cả Indians và Twins. Twins đã giành World Series 1987, mặc dù Carlton không có mặt trong danh sách thi đấu hậu mùa giải, nhưng ông vẫn giành được chiếc nhẫn World Series thứ ba của mình. Carlton đã đi đến Nhà Trắng để gặp Tổng thống Ronald Reagan cùng với các đồng đội của mình ở Twins. Khi Carlton được chụp ảnh cùng các đồng đội của mình tại Nhà Trắng, các tờ báo đã liệt kê từng thành viên của đội, ngoại trừ Carlton. Thay vào đó, Carlton được liệt kê là một "đặc vụ Mật vụ Hoa Kỳ không xác định."

Ông đã có tên trong danh sách thi đấu của Twins vào năm 1988, ném trong bốn trận đấu (0 thắng - 1 thua với ERA 16.76), trước khi bị Twins giải phóng hợp đồng vào ngày 23 tháng 4 năm 1988, sau khi để lọt tám điểm trong năm inning trong trận đấu mà sau này được coi là lần xuất hiện ý nghĩa cuối cùng của ông. Không có đội nào ký hợp đồng với Carlton trong phần còn lại của mùa giải 1988.
2.5. Nghỉ hưu
Carlton vẫn không ký hợp đồng vào năm 1989. New York Yankees đã đề nghị ông sử dụng các cơ sở vật chất của họ cho mục đích huấn luyện, nhưng không đảm bảo một suất trong trại huấn luyện mùa xuân. Carlton sau đó đã giải nghệ ở tuổi 44.
Nolan Ryan tiếp tục ném bóng cho đến năm 1993 và mở rộng lợi thế strikeout của mình so với Carlton lên gần 1.600 trước khi giải nghệ. Carlton cuối cùng đã rơi xuống vị trí thứ ba và sau đó là thứ tư trong danh sách strikeout mọi thời đại sau khi Roger Clemens và Randy Johnson vượt qua ông.
3. Phong cách thi đấu và đặc điểm
Steven Carlton nổi tiếng với phong cách ném bóng độc đáo, chế độ tập luyện nghiêm ngặt và cách hành xử khác biệt trên sân, tạo nên một hình ảnh đặc trưng trong làng bóng chày.
3.1. Phong cách ném bóng
Carlton là một pitcher thuận tay trái cao to, sử dụng hiệu quả cú fastball (với tốc độ cao), slider và curveball (cú ném đường cong lớn) làm vũ khí chính. Cú slider của ông đặc biệt vì nó thay đổi nhỏ nhưng rất sắc bén, và được gọi là "Made in JapanEnglish" do ông đã học hỏi từ Fumio Narita trong chuyến lưu diễn Nhật Bản.
Theo "US book guide to pitchersEnglish", các loại cú ném của Carlton đã phát triển theo thời gian:
- 1965-1968**: Chủ yếu là fastball nổi (rising fastball) và curveball.
- 1969**: Thêm slider vào bộ kỹ năng.
- 1970**: Vẫn sử dụng fastball nổi và curveball, nhưng slider chỉ được dùng thỉnh thoảng.
- 1971**: Bổ sung thêm changeup (cú ném đổi tốc độ).
- 1972-1974**: Quay lại với fastball nổi, curveball và slider.
- Sau 1974**: Tập trung vào slider, high fastball (fastball mạnh mẽ), và sweeping curve (curveball với đường cong lớn theo phương chéo).
Mặc dù chưa bao giờ ném một trận no-hitter, Carlton đã ném sáu trận một cú đánh (one-hitter), xếp thứ 11 trong lịch sử bóng chày.
3.2. Chế độ tập luyện độc đáo
Carlton nổi tiếng với các phương pháp quản lý thể chất độc đáo và nghiêm ngặt. Ông đã lý giải thành công của mình, đặc biệt là trong mùa giải 1972, là nhờ chế độ tập luyện khắc nghiệt, bao gồm các kỹ thuật võ thuật phương Đông. Nổi tiếng nhất là kỹ thuật xoắn nắm đấm xuống đáy một xô gạo 5 gallon, giúp tăng cường sức mạnh và độ bền cho cánh tay và cổ tay, những yếu tố quan trọng đối với một pitcher.
3.3. Thống kê và kỷ lục sự nghiệp
Carlton là một người đánh bóng khá tốt so với vị trí pitcher. Trong sự nghiệp của mình, ông đạt trung bình đánh bóng .201 với 13 home run, 123 điểm và 140 RBI (Run Batted In) trong 1.710 lần đánh bóng. Trong các trận đấu hậu mùa giải, Carlton đạt trung bình đánh bóng .222, với một home run trong National League Championship Series 1978. Về mặt phòng thủ, ông đạt tỷ lệ fielding .952, đây là mức trung bình của giải đấu ở vị trí của ông.
Ông đã pick off 144 runner khỏi base, đây là con số cao nhất trong Major League Baseball kể từ khi bắt đầu thu thập kỷ lục pick off vào năm 1957. Andy Pettitte đứng thứ hai với 98 lần. Carlton cũng nắm giữ kỷ lục 90 lần balk trong sự nghiệp, một con số cao nhất trong lịch sử bóng chày.
W | L | PCT | ERA | G | GS | CG | SHO | SV | IP | H | ER | R | HR | BB | SO | WP | HBP |
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
329 | 244 | .574 | 3.22 | 741 | 709 | 254 | 55 | 2 | 5217.2 | 4672 | 1864 | 2130 | 414 | 1833 | 4136 | 183 | 53 |
4. Di sản và vinh danh
Steven Carlton đã để lại một di sản vĩ đại trong lịch sử bóng chày, được vinh danh thông qua việc vào Đại sảnh Danh vọng và treo vĩnh viễn số áo của ông.
4.1. Đại sảnh Danh vọng Bóng chày và việc treo áo số vĩnh viễn

Steven Carlton là một All-Star mười lần, dẫn đầu giải đấu ở nhiều hạng mục pitching. Ông đã strikeout 4.136 batters trong sự nghiệp, thiết lập kỷ lục cho một pitcher thuận tay trái (sau này bị vượt qua bởi Randy Johnson), và nắm giữ nhiều kỷ lục khác cho cả pitcher thuận tay trái và pitcher của Phillies. 329 trận thắng trong sự nghiệp của ông là con số thắng nhiều thứ mười một trong lịch sử bóng chày, sau Greg Maddux, Roger Clemens, và Warren Spahn trong số các pitcher của live-ball era (sau năm 1920). Ông cũng đứng thứ hai (sau Bob Gibson) trong lịch sử Major League về số lần khởi đầu liên tiếp ném ít nhất sáu inning (69 lần), chuỗi kỷ lục này bị phá vỡ vào tháng 4 năm 1982.
Carlton được bầu vào Đại sảnh Danh vọng Bóng chày vào năm 1994 với 95.82% số phiếu, một trong những tỷ lệ cao nhất từ trước đến nay.
Philadelphia Phillies đã treo vĩnh viễn số áo 32 của Carlton vào năm 1989. Vào năm 2004, Philadelphia Phillies đã dựng một bức tượng của Carlton, được trưng bày bên ngoài Citizens Bank Park.
4.2. Sự công nhận trong giới bóng chày
Richie Ashburn, bình luận viên và thành viên Đại sảnh Danh vọng của Phillies, đã nói về Carlton với tư cách là một pitcher: "Lefty là một nghệ nhân, một nghệ sĩ. Anh ấy là một người cầu toàn. Anh ấy đã vẽ nên một trận đấu bóng chày. Cú ném, cú ném, cú ném, và khi anh ấy kết thúc (ném một trận đấu), đó là một kiệt tác."
Năm 1998, The Sporting News xếp Carlton ở vị trí thứ 30 trong danh sách 100 cầu thủ bóng chày vĩ đại nhất của họ. Năm 1999, Carlton được đề cử vào Đội hình thế kỷ của Major League Baseball.
Mặc dù có mối cạnh tranh lâu dài với Nolan Ryan, Carlton vẫn khẳng định đối thủ lớn nhất của mình là Tom Seaver. Trong sự nghiệp của mình đối đầu với New York Mets, ông có 30 trận thắng và 36 trận thua. Màn trình diễn 19 strikeout của ông trong trận thua trước Mets là một phần thu nhỏ của sự nghiệp ông khi đối đầu với họ.
4.3. Các kỷ lục và thành tựu khác
Carlton giữ nhiều kỷ lục đáng chú ý khác, đặc biệt là với câu lạc bộ Philadelphia Phillies:
- Ông là người nắm giữ kỷ lục về số trận thắng (241), số strikeout (3031), và số lần khởi đầu (499) cho Phillies.
- Ông đứng thứ hai về số lần xuất hiện (499) và số inning ném (3697.1) trong lịch sử đội bóng.
- Ông xếp thứ ba về số trận hoàn chỉnh (185) và thứ hai về số trận shutout (39) cho Phillies.
- Ông là pitcher thuận tay trái có số lần strikeout nhiều thứ hai trong lịch sử MLB và số trận thắng nhiều thứ hai trong số các pitcher thuận tay trái.
- Ông cũng giữ kỷ lục về số lần balk trong sự nghiệp nhiều nhất trong lịch sử bóng chày, với 90 lần.
5. Cuộc sống cá nhân và tranh cãi
Cuộc đời của Steven Carlton không chỉ được biết đến qua những thành tựu lẫy lừng trên sân cỏ mà còn qua những khía cạnh cá nhân đặc biệt và những tranh cãi xoay quanh mối quan hệ của ông với truyền thông cũng như một số quan điểm gây sốc.
5.1. Mối quan hệ với truyền thông và hình ảnh công chúng
Carlton nổi tiếng là người cực kỳ không thích truyền thông. Ông đã duy trì sự im lặng hoàn toàn với báo chí từ năm 1978 cho đến buổi họp báo ký hợp đồng với Giants vào năm 1986. Ông chỉ nói một câu duy nhất "Thank you very muchEnglish" khi được yêu cầu bình luận về chiến thắng thứ 300 trong sự nghiệp. Theo những người bạn thân, ông không ngại việc bị chỉ trích cá nhân, nhưng không chấp nhận việc gia đình mình bị báo chí viết xấu. Khi ông phá vỡ sự im lặng sau 8 năm, hầu hết các câu hỏi của phóng viên đều tập trung vào lý do ông quyết định trả lời.
Trong thời gian ông giữ im lặng, vào năm 1981, khi Fernando Valenzuela của Dodgers trở nên nổi tiếng, một phóng viên đã châm biếm: "Hai pitcher giỏi nhất Giải Quốc gia không nói tiếng Anh: Fernando Valenzuela và Steven Carlton." (Valenzuela là người Mexico và lúc đó chỉ nói được một ít tiếng Anh).
Carlton đã giải thích về sự im lặng kéo dài của mình: "Việc không nói chuyện với truyền thông từ năm 1974 cho đến cuối sự nghiệp hoàn toàn phù hợp với tôi vào thời điểm đó. Tôi đã mất hai năm để đưa ra quyết định. Tôi mệt mỏi khi bị chỉ trích. Đối với tôi đó là một cú tát vào mặt. Nhưng sự im lặng đã giúp tôi tập trung tốt hơn. Và điều trớ trêu là họ lại viết tốt hơn mà không cần trích dẫn của tôi. Dù sao thì đó cũng chỉ là những trích dẫn, và đối với tôi, tất cả đều nghe như nhau. Sau đó, họ đã viết tốt hơn và thú vị hơn. Tôi đã coi đó là chuyện cá nhân. Tôi bị chỉ trích khá nhiều. Đọc báo và thấy mình bị chỉ trích, điều đó không giúp bạn bắt đầu một ngày đúng đắn."
5.2. Các cáo buộc về sự cố chấp và bài Do Thái
Năm 1994, Carlton đồng ý phỏng vấn với nhà văn Pat Jordan tại nhà riêng của ông ở Durango, Colorado. Kết quả là câu chuyện "Thin Mountain Air" được đăng trên số tháng 4 năm 1994 của tạp chí Philadelphia. Bài báo này đã được Murray Chass của The New York Times ghi nhận là nguồn gốc của nhiều cáo buộc về niềm tin chính trị và xã hội của Carlton.
Ông Pat Jordan, tác giả của bài báo, cho biết Carlton đã liên tục khẳng định rằng thế giới bị cai trị hoặc kiểm soát bởi chính phủ Nga và Hoa Kỳ (những kẻ "lấp đầy không khí bằng sóng âm tần số thấp"), Elders of Zion, các cơ quan tình báo Anh, "12 chủ ngân hàng Do Thái họp ở Thụy Sĩ" và "một ủy ban 300 người họp tại một bàn tròn ở Rome." Không những thế, Carlton còn cáo buộc, theo Jordan, rằng Tổng thống Bill Clinton có "một con trai da đen" mà ông không chịu thừa nhận và rằng virus AIDS được tạo ra tại một phòng thí nghiệm chiến tranh sinh học bí mật ở Maryland để loại bỏ người đồng tính và người da đen.
Cùng bài báo đó cũng ghi nhận rằng cựu đồng đội Tim McCarver đã bảo vệ Carlton chống lại các cáo buộc về sự cố chấp và bài Do Thái, mặc dù ông thừa nhận "Nếu anh ấy có tội điều gì, đó là tin vào một số tài liệu mà anh ấy đọc. Anh ấy có bị nhầm lẫn khi đọc về những điều cấp tiến không? Có. Tôi đã nói với anh ấy điều đó. Điều đó có nghĩa là anh ấy là người bài Do Thái không? Không."
5.3. Gia đình và cuộc sống sau khi nghỉ hưu

Carlton đã kết hôn với Beverly trong 33 năm và ly hôn vào năm 1998. Cặp đôi này có hai con trai. Tính đến năm 2017, Carlton sống ở Durango, Colorado.
Ông sở hữu một vườn cây ăn trái với 150 cây, và nói: "Trước khi Al Gore xanh, tôi đã xanh rồi." Về sự hợp tác lành mạnh của ông với St. Luke's, ông nói thêm: "Tôi quan tâm đến ý tưởng 'sống khỏe' này, chúng tôi đang cố gắng giúp mọi người rời khỏi ghế sofa, vận động một chút, không phải là một cuộc sống tĩnh tại... St. Luke's và tôi, chúng tôi có cùng quan điểm về điều đó. Tôi không hoạt động trong lĩnh vực y học, nhưng tôi đã được đào tạo tốt. Tôi biết nhiều môn nghệ thuật khác nhau. Đó là điều tôi quan tâm."
Năm 2017, Carlton cho biết ông không có tivi trong khoảng 15 năm và không theo dõi bóng chày hàng ngày. "Tôi không còn biết những cầu thủ này nữa, (tôi biết) một số huấn luyện viên, nhưng tôi đã chuyển sang. Có những việc khác để làm, còn nhiều hơn thế nữa. Tôi đã sở hữu nó trong 24 năm. Tôi đã chơi nó, vì vậy tôi không cần phải làm lại điều đó. Tôi đang theo đuổi những điều khác."
Nói về số lần ném bóng trong các trận đấu ngày nay, Carlton nói thêm: "Tôi không lớn lên trong môi trường này, vì vậy tôi suy nghĩ khác. Những cầu thủ này không biết gì ngoài số lần ném bóng. Tôi sẽ phản đối điều đó vì tôi không đồng ý, nhưng họ không thể làm gì khác vì đó là tất cả những gì họ biết. Về mặt triết học, tôi không đồng ý vì tôi nghĩ những cầu thủ này không thực sự có thể lực tốt vì họ không ném đủ. Bạn cần ném rất nhiều để gân, dây chằng, cơ bắp và xương trở nên lớn hơn, dày đặc hơn, mạnh mẽ hơn để có thể chịu được áp lực của việc ném bóng. Tôi không nghĩ họ ném đủ. 100 cú ném không phải là nhiều. Bạn khởi động với 100 cú ném. Sau đó bạn ném 200 cú ném của mình. Chúng tôi đã ném 185 cú ném trong một trận đấu."
Tim McCarver, catcher riêng và đồng đội lâu năm của Carlton, từng nói đùa: "Khi Steve (Carlton) và tôi qua đời, chúng tôi sẽ được chôn cất ở cùng một nghĩa trang, cách nhau 60 feet, 6 inch." McCarver đã qua đời vào năm 2023.
5.4. Những câu nói đáng chú ý
Trong một cuộc phỏng vấn với Roy Firestone của ESPN, Firestone đã hỏi Carlton: "Anh nghĩ mình được đưa đến thế giới này để làm gì?" Carlton trả lời: "Để dạy thế giới cách ném một cú slider."