1. Cuộc đời và Bối cảnh
1.1. Gia đình và Xuất thân
Lastiri sinh ngày 11 tháng 9 năm 1915 tại Buenos Aires, Argentina. Cha ông là José María Lastiri, sinh ra ở Almandoz, Navarre, phía bắc Tây Ban Nha. Mẹ ông là María Ferrari, sinh ra ở Rome, Lazio, miền trung Ý. Ông có chín anh chị em.
2. Sự nghiệp Chính trị
Sự nghiệp chính trị của Raúl Alberto Lastiri nổi bật với vai trò Chủ tịch Hạ viện và nhiệm kỳ tổng thống lâm thời ngắn ngủi nhưng đầy biến động, đặt nền móng cho sự trở lại của Juan Perón.
2.1. Chủ tịch Hạ viện
Trước khi đảm nhiệm chức vụ tổng thống lâm thời, Raúl Alberto Lastiri đã giữ chức Chủ tịch Hạ viện Argentina. Vai trò này đã đặt ông vào vị trí quan trọng trong hệ thống chính trị quốc gia, cho phép ông nắm giữ quyền lực và ảnh hưởng đáng kể trong các quyết định lập pháp.
2.2. Nhiệm kỳ Tổng thống Lâm thời
Nhiệm kỳ tổng thống lâm thời của Lastiri vào năm 1973 là một giai đoạn chuyển tiếp quan trọng trong lịch sử Argentina, được đánh dấu bằng những thay đổi chính sách, bất ổn xã hội và quá trình chuyển giao quyền lực cho Juan Perón.
2.2.1. Bối cảnh và Bối cảnh Chính trị
Quá trình kế nhiệm chức vụ tổng thống của Lastiri diễn ra sau khi Héctor Cámpora và Vicente Solano Lima bất ngờ từ chức tổng thống và phó tổng thống vào ngày 13 tháng 7 năm 1973. Với tư cách là Chủ tịch Hạ viện, Raúl Alberto Lastiri đã được bổ nhiệm làm tổng thống lâm thời. Nhiệm kỳ ngắn ngủi của ông đánh dấu một sự chuyển hướng đáng kể sang các chính sách và phe cánh hữu trong Đảng Peronist. Cha vợ của Lastiri, José López Rega, một thành viên của tổ chức bí mật Propaganda Due (P2) và là người sáng lập tổ chức bán quân sự Liên minh chống Cộng Argentina (Triple ASpanish), đã được xác nhận giữ chức Bộ trưởng Bộ Phúc lợi Xã hội. Sự hiện diện của López Rega trong chính phủ cho thấy ảnh hưởng ngày càng tăng của các yếu tố cực hữu và đàn áp trong bộ máy nhà nước. Trong nội các của Lastiri, Alberto Juan Vignes thay thế Puig ở Bộ Ngoại giao, và Benito Llambí tiếp quản từ Esteban Righi làm Bộ trưởng Bộ Nội vụ.
2.2.2. Chính sách Đối nội và Kinh tế
Trong lĩnh vực kinh tế, José Ber Gelbard tiếp tục giữ chức Bộ trưởng Bộ Kinh tế và duy trì các chính sách trước đó, bao gồm việc quốc hữu hóa các khoản tiền gửi ngân hàng. Ông cũng công bố một "Kế hoạch Ba năm" nhằm thúc đẩy phát triển kinh tế. Kế hoạch này tập trung vào việc tăng cường vai trò của nhà nước trong nền kinh tế và thúc đẩy công nghiệp hóa, với mục tiêu đạt được sự ổn định và tăng trưởng bền vững cho đất nước.
2.2.3. Chính sách Đối ngoại
Mặc dù có sự chuyển hướng chính trị nội bộ sang cánh hữu, chính sách đối ngoại của Argentina dưới thời Lastiri vẫn duy trì định hướng Thế giới thứ ba. Một ví dụ nổi bật là vào tháng 8 năm 1973, Argentina đã cấp cho Cuba một khoản vay trị giá 200.00 M USD để mua máy móc và ô tô, thể hiện cam kết của nước này đối với các quốc gia đang phát triển và sự độc lập khỏi các khối quyền lực lớn. Chính sách này phản ánh nỗ lực của Argentina nhằm đa dạng hóa quan hệ quốc tế và giảm sự phụ thuộc vào các cường quốc truyền thống.
2.2.4. Bất ổn Xã hội và Bạo lực
Vào những ngày cuối nhiệm kỳ tổng thống của Lastiri, bạo lực của các nhóm cánh tả chống chính phủ đã gia tăng đáng kể, đẩy Argentina vào tình trạng bất ổn xã hội nghiêm trọng. Vào ngày 25 tháng 9, một nhóm biệt kích của Montoneros bị cáo buộc đã ám sát José Ignacio Rucci, Tổng thư ký của Tổng Liên đoàn Lao động Cộng hòa Argentina (CGT) và là một người bạn thân của Juan Perón. Vụ ám sát này đã gây chấn động chính trường Argentina và làm tăng thêm căng thẳng giữa các phe phái. Cùng tháng đó, Quân đội Cách mạng Nhân dân (Argentina) (ERP) đã tấn công một đơn vị y tế quân đội ở Parque Patricios, một khu phố của Buenos Aires, khiến một sĩ quan thiệt mạng. Những hành động bạo lực này đã được chính phủ sử dụng làm lý do để tuyên bố ERP là bất hợp pháp và đóng cửa tờ báo El MundoSpanish, làm dấy lên lo ngại về việc hạn chế quyền tự do dân sự và đàn áp các phong trào đối lập. Sự gia tăng bạo lực này phản ánh tình hình chính trị ngày càng căng thẳng và phân cực tại Argentina, đồng thời đặt ra những thách thức lớn về quyền con người và ổn định xã hội.
2.2.5. Chuyển giao Quyền lực cho Juan Perón
Lastiri đã bàn giao chức vụ tổng thống cho Juan Perón vào ngày 12 tháng 10 năm 1973, sau khi Perón giành chiến thắng áp đảo trong cuộc bầu cử với hơn 60% phiếu bầu. Cuộc bầu cử này đánh dấu sự trở lại quyền lực của Perón sau nhiều năm sống lưu vong, và nhiệm kỳ của Lastiri đã đóng vai trò quan trọng trong việc tạo điều kiện cho sự chuyển giao quyền lực này.
3. Sau Nhiệm kỳ Tổng thống và Cuối đời
Sau khi rời nhiệm sở tổng thống, cuộc đời và sự nghiệp của Raúl Alberto Lastiri vẫn tiếp tục gắn liền với những sự kiện chính trị quan trọng và những tranh cãi liên quan đến các tổ chức bí mật.
3.1. Liên quan đến Propaganda Due (P2)
Lastiri là một thành viên trong danh sách các thành viên của Propaganda Due (P2), một hội Tam điểm bí mật và gây tranh cãi do Licio Gelli đứng đầu. Danh sách này đã được phát hiện vào năm 1980. Mối liên hệ của Lastiri với một tổ chức có ảnh hưởng ngầm như P2 đã làm dấy lên nhiều câu hỏi về vai trò và ảnh hưởng của ông trong các sự kiện chính trị tại Argentina, đặc biệt là trong bối cảnh các cáo buộc về hoạt động bất hợp pháp và lạm dụng quyền lực của P2.
3.2. Kết thúc Sự nghiệp Chính trị
Lastiri tiếp tục giữ chức Chủ tịch Hạ viện cho đến ngày 17 tháng 7 năm 1975, khi ông được thay thế bởi Nicasio Sánchez Sorondo. Tuy nhiên, sự nghiệp chính trị của Lastiri đã kết thúc do mối liên hệ chặt chẽ của ông với cha vợ, José López Rega. López Rega sau đó đã phải sống lưu vong sau khi bị cáo buộc lạm dụng quyền lực và tham nhũng, và sự sụp đổ của ông đã kéo theo sự kết thúc vai trò chính trị của Lastiri.
3.3. Quản thúc Tại gia và Qua đời
Khi chế độ độc tài quân sự Argentina (được gọi là Quá trình Tái tổ chức Quốc gia) lên nắm quyền vào ngày 24 tháng 3 năm 1976, Lastiri đã bị quản thúc tại gia. Ông qua đời vào ngày 11 tháng 12 năm 1978, trong thời kỳ Argentina đang trải qua một giai đoạn đàn áp chính trị và vi phạm nhân quyền nghiêm trọng dưới chế độ quân sự.
4. Danh hiệu và Giải thưởng
Raúl Alberto Lastiri đã nhận được một số danh hiệu và giải thưởng quốc tế trong sự nghiệp của mình, công nhận những đóng góp của ông trong lĩnh vực chính trị và quan hệ quốc tế.
4.1. Danh hiệu Nước ngoài
- Huân chương Isabella Công giáo (Tây Ban Nha): Huân chương Đại Thập tự (1973).
- Huân chương Sư tử trắng (Tiệp Khắc): Hạng 2 (1974).
5. Đánh giá và Tranh cãi
Nhiệm kỳ tổng thống lâm thời của Raúl Alberto Lastiri, dù ngắn ngủi, đã có những tác động đáng kể đến tiến trình chính trị và xã hội của Argentina, đặc biệt là trong bối cảnh đất nước đang chuyển giao quyền lực và đối mặt với sự gia tăng bạo lực chính trị.
5.1. Chỉ trích và Tranh cãi
Mối liên hệ của Lastiri với cha vợ, José López Rega, và tổ chức bí mật Propaganda Due (P2) là một trong những điểm gây tranh cãi lớn nhất trong sự nghiệp của ông. López Rega, với vai trò là Bộ trưởng Bộ Phúc lợi Xã hội, đã trở thành một nhân vật quyền lực và bị cáo buộc lạm dụng quyền lực, tham nhũng, và có liên quan đến việc thành lập Liên minh chống Cộng Argentina (Triple ASpanish), một tổ chức bán quân sự chịu trách nhiệm cho nhiều vụ giết người và vi phạm nhân quyền. Sự liên kết này đã làm dấy lên những nghi ngờ về vai trò của Lastiri trong việc tạo điều kiện cho các hoạt động của López Rega và sự gia tăng của bạo lực chính trị cánh hữu. Các quyết định của chính quyền Lastiri, như việc tuyên bố Quân đội Cách mạng Nhân dân (Argentina) (ERP) là bất hợp pháp và đóng cửa tờ báo El MundoSpanish sau các vụ tấn công khủng bố, đã bị chỉ trích là hạn chế quyền tự do dân sự và đàn áp các phong trào đối lập. Những hành động này đã góp phần vào sự phân cực chính trị và gia tăng bất ổn, tạo tiền đề cho giai đoạn đàn áp sau này dưới chế độ độc tài quân sự.
5.2. Tác động Xã hội
Nhiệm kỳ của Lastiri diễn ra trong giai đoạn chuyển tiếp đầy biến động, khi Juan Perón chuẩn bị trở lại nắm quyền. Mặc dù ông đã hoàn thành nhiệm vụ chuyển giao quyền lực một cách suôn sẻ, nhưng các chính sách và sự kiện dưới thời ông đã phản ánh sự căng thẳng ngày càng tăng giữa các phe phái chính trị. Việc các tổ chức bán quân sự cánh hữu như Triple ASpanish bắt đầu hoạt động mạnh mẽ, cùng với sự gia tăng bạo lực từ các nhóm cánh tả, đã đẩy Argentina vào một chu kỳ bạo lực và bất ổn. Sự liên quan của Lastiri với các nhân vật và tổ chức gây tranh cãi đã đặt ra câu hỏi về trách nhiệm của ông trong việc bảo vệ nhân quyền và duy trì tiến trình dân chủ. Mặc dù ông chỉ là tổng thống lâm thời, nhưng các quyết định và sự cho phép của ông đã có thể ảnh hưởng đến sự suy yếu của các thể chế dân chủ và sự gia tăng của bạo lực chính trị, góp phần vào bối cảnh dẫn đến chế độ độc tài quân sự Argentina sau này.