1. Cuộc sống ban đầu và Bối cảnh
1.1. Tuổi thơ và Giáo dục
Rodwell trải qua thời thơ ấu tại Southport, Merseyside, nơi anh đã bộc lộ niềm đam mê mãnh liệt với bóng đá. Anh học tại Trường Tiểu học Farnborough Road và Trường Trung học Birkdale. Ngay từ khi còn bé, anh đã là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của Everton, điều này đã định hình con đường sự nghiệp ban đầu của anh. Mẹ anh, bà Carol, kể rằng Jack luôn sống với bóng đá và ước mơ trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Anh ngưỡng mộ những tiền đạo như Alan Shearer và Ronaldo, và thường theo dõi các cầu thủ dựa trên tài năng cá nhân hơn là đội bóng. Anh có một người anh trai tên là Thomas và là cháu trai của cựu cầu thủ Blackpool, Tony Rodwell.
1.2. Gia nhập Học viện Everton
Khi mới 7 hoặc 8 tuổi, Jack Rodwell đã gia nhập học viện bóng đá danh tiếng của Everton. Đây là bước khởi đầu quan trọng trong sự nghiệp bóng đá trẻ của anh. Anh nhanh chóng thể hiện tài năng, ra mắt đội U-18 khi mới 14 tuổi và có trận đấu đầu tiên cho đội dự bị của Everton ở tuổi 15. Ban đầu, anh được đánh giá có tiềm năng trở thành một trung vệ hàng đầu, nhưng khi lên đội một, anh chủ yếu được bố trí ở vị trí tiền vệ phòng ngự. Cựu cầu thủ Lee Carsley được Rodwell ghi nhận là người đã giúp anh rất nhiều trong việc thích nghi với vai trò tiền vệ.
2. Sự nghiệp Câu lạc bộ
2.1. Everton F.C.
Rodwell là sản phẩm của hệ thống đào tạo trẻ Everton. Anh phá kỷ lục câu lạc bộ khi trở thành cầu thủ trẻ nhất của Everton ra mắt tại đấu trường châu Âu, khi vào sân từ băng ghế dự bị trong trận thắng 3-2 trước đội bóng Hà Lan AZ Alkmaar ở tuổi 16 và 284 ngày vào tháng 12 năm 2007. Trận ra mắt Premier League của anh diễn ra vào ngày 9 tháng 3 năm 2008, khi anh vào sân thay Tim Cahill trong chiến thắng 1-0 trước Sunderland. Vào ngày 17 tháng 3 năm 2008, anh ký hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên với Everton sau 6 năm ở đội dự bị. Cuối mùa giải 2007-08, anh có 3 lần ra sân và được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất Học viện.

Trước mùa giải 2008-09, Rodwell được triệu tập vào đội một cho chuyến du đấu tiền mùa giải. Anh có trận đá chính chuyên nghiệp đầu tiên vào ngày 16 tháng 8 năm 2008, chơi trọn 90 phút trong trận đấu với Blackburn Rovers. Dù chủ yếu vào sân từ ghế dự bị, Rodwell vẫn nỗ lực giành suất đá chính. Anh ghi bàn thắng đầu tiên cho Everton trong trận đấu FA Cup với Aston Villa vào tháng 2 năm 2009. Sau trận đấu, HLV David Moyes đã khen ngợi màn trình diễn của anh. Cùng tháng đó, anh ký hợp đồng 5 năm với Everton. Rodwell là cầu thủ dự bị không được sử dụng khi Everton thua Chelsea 1-2 trong Chung kết Cúp FA. Kết thúc mùa giải 2008-09, anh có 25 lần ra sân và ghi 1 bàn.
Vào đầu mùa giải 2009-10, Rodwell có trận đá chính đầu tiên tại đấu trường châu Âu trong trận đấu UEFA Europa League với đội bóng Cộng hòa Séc Sigma Olomouc, ghi 2 bàn thắng từ xa giúp Everton thắng 4-0. Anh cũng góp công vào trận hòa 1-1 ở lượt về, giúp Everton đi tiếp với tổng tỷ số 5-1. Anh đá chính trong 11 trận đầu tiên của mùa giải trước khi vắng mặt một trận vì triệu chứng cúm. Sau khi trở lại, anh tiếp tục đá chính trong trận hòa 1-1 với Stoke City vào ngày 4 tháng 10 năm 2009. Tuy nhiên, anh bị chấn thương cơ nhẹ trong trận thua 2-3 trước Hull City vào ngày 25 tháng 11 năm 2009, khiến anh phải nghỉ 2 trận. Sự trở lại của anh không kéo dài khi Rodwell lại bị chấn thương gân khoeo và phải rời sân ở phút thứ 8 trong trận thua 0-1 của Everton trước BATE Borisov vào ngày 17 tháng 12 năm 2009. Anh phải nghỉ thi đấu 2 tháng vì chấn thương này.

Vào ngày 10 tháng 2 năm 2010, Rodwell trở lại đội một sau 2 tháng vắng mặt, vào sân từ băng ghế dự bị ở phút 74 trong chiến thắng 2-1 trước Chelsea. Trong trận đấu tiếp theo, anh ghi bàn thắng đầu tiên tại Premier League trong chiến thắng 3-1 của Everton trước Manchester United và được bầu là Cầu thủ xuất sắc nhất trận. Hai tuần sau, vào ngày 7 tháng 3 năm 2010, anh ghi bàn thắng thứ hai của mùa giải trong chiến thắng 5-1 trước Hull City. Trong nửa sau của mùa giải 2009-10, Rodwell thường xuyên được sử dụng ở vị trí tiền vệ tấn công hơn. Mặc dù bị một chấn thương khác vào cuối mùa giải, anh vẫn có 36 lần ra sân và ghi 4 bàn trên mọi đấu trường. Cuối mùa giải 2009-10, Rodwell ký hợp đồng gia hạn 5 năm với Everton.
Trước mùa giải 2010-11, Rodwell tuyên bố sẽ chiến đấu để giành suất đá chính trong bối cảnh cạnh tranh gay gắt ở hàng tiền vệ. Anh ghi bàn và kiến tạo bàn thắng thứ ba của câu lạc bộ trong chiến thắng 5-1 trước Huddersfield Town ở vòng 3 Cúp Liên đoàn Anh. Tuy nhiên, trong trận thua 0-1 trước Aston Villa vào ngày 29 tháng 8 năm 2010, anh bị chấn thương mắt cá chân và phải nghỉ 3 tháng. Anh trở lại từ chấn thương vào ngày 14 tháng 11 năm 2010, vào sân từ băng ghế dự bị trong trận thua 1-2 trước Arsenal. Kể từ khi trở lại sau chấn thương, Rodwell thường xuyên được xoay vòng trong đội hình xuất phát trong suốt mùa giải 2010-11. Màn trình diễn của anh đã dẫn đến những tin đồn chuyển nhượng rằng Rodwell đã đạt thỏa thuận gia nhập Manchester United, nhưng HLV Moyes đã bác bỏ những tuyên bố này. Mặc dù phải nghỉ thi đấu hai lần trong mùa giải 2010-11, anh vẫn có 28 lần ra sân và ghi 1 bàn trên mọi đấu trường.
Đầu mùa giải 2011-12, Rodwell tiếp tục là cầu thủ thường xuyên đá chính ở vị trí tiền vệ. Điều này kéo dài cho đến khi anh bị truất quyền thi đấu ở phút 23 trong trận Derby Merseyside thứ 216 vào ngày 1 tháng 10 năm 2011 sau một pha vào bóng "có vẻ hợp lệ với Suárez", theo BBC. Ngay sau đó, thẻ đỏ của anh đã được FA hủy bỏ. Rodwell có trận đấu thứ 100 cho Everton, chơi trọn trận trong trận thua 1-3 trước Chelsea vào ngày 15 tháng 10 năm 2011. Trong trận đấu tiếp theo với Fulham, anh ghi bàn thắng đầu tiên của mùa giải, đồng thời kiến tạo bàn thắng đầu tiên của câu lạc bộ, trong chiến thắng 3-1. Hai tuần sau, vào ngày 5 tháng 11 năm 2011, Rodwell ghi bàn thắng thứ hai của mùa giải trong trận thua 1-2 trước Newcastle United. Anh sau đó được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất tháng của câu lạc bộ. Tuy nhiên, Rodwell lại bị hành hạ bởi chấn thương hai lần riêng biệt khiến anh phải nghỉ thi đấu trong phần còn lại của năm 2011. Anh trở lại đội hình xuất phát vào ngày 1 tháng 1 năm 2012 trong trận thắng 1-0 trước West Bromwich Albion, chơi 57 phút trước khi bị thay ra. Tuy nhiên, sự trở lại của anh không kéo dài khi Rodwell lại bị chấn thương gân khoeo khiến anh phải nghỉ 2 tháng. Anh trở lại vào ngày 10 tháng 3 năm 2012 trong trận thắng 1-0 trước Tottenham Hotspur, vào sân từ băng ghế dự bị ở phút 65. Một lần nữa, anh lại bị tái phát chấn thương gân khoeo nhẹ khiến anh phải nghỉ thi đấu trong phần còn lại của mùa giải 2011-12. Kết thúc mùa giải 2011-12, Rodwell có 17 lần ra sân và ghi 2 bàn trên mọi đấu trường.
2.2. Manchester City F.C.
Vào tháng 8 năm 2012, Rodwell ký hợp đồng 5 năm với Manchester City với mức phí chuyển nhượng 12.00 M GBP, có thể tăng lên 15.00 M GBP. Khi gia nhập câu lạc bộ, anh nói: "Tôi rất thích cơ hội được chơi với một số cầu thủ xuất sắc nhất thế giới và tiếp tục phát triển bản thân."
Rodwell ra mắt Manchester City vào ngày 19 tháng 8 năm 2012, trong chiến thắng 3-2 trên sân nhà trước Southampton. Anh có trận ra mắt sân khách vào ngày 26 tháng 8 năm 2012, vào sân từ băng ghế dự bị trong hiệp hai trong trận hòa 2-2 với Liverpool tại Anfield. Rodwell có trận ra mắt UEFA Champions League, đá chính và chơi 56 phút, trong trận hòa 1-1 với Borussia Dortmund vào ngày 3 tháng 10 năm 2012. Sau khi phải nghỉ thi đấu vì chấn thương kể từ tháng 10, Rodwell đã trở lại thành công vào ngày 26 tháng 1 năm 2013 trong chiến thắng 1-0 trên sân khách trước Stoke City tại FA Cup. Sau khi ra sân tổng cộng 4 trận trong 2 tháng tiếp theo, anh lại bị chấn thương gân khoeo khiến anh phải nghỉ 2 tháng. Sau 2 tháng vắng mặt, Rodwell trở lại đội một, vào sân từ băng ghế dự bị ở phút 85, trong trận hòa 0-0 với Swansea City vào ngày 4 tháng 5 năm 2013. Anh sau đó vào sân từ băng ghế dự bị ở phút 69 trong Chung kết Cúp FA với Wigan Athletic, khi Manchester City thua 0-1. Vào ngày cuối cùng của mùa giải 2012-13, Rodwell ghi cả hai bàn thắng của Manchester City trong trận thua 2-3 trên sân nhà trước Norwich City, đây là những bàn thắng đầu tiên của anh cho câu lạc bộ. Kết thúc mùa giải, anh có 15 lần ra sân và ghi 2 bàn trên mọi đấu trường.
Trong mùa giải 2013-14, Rodwell có lần ra sân đầu tiên của mùa giải, chơi trọn trận, trong trận hòa 0-0 với Stoke City vào ngày 14 tháng 9 năm 2013. Tuy nhiên, cơ hội ra sân ở đội một của anh bị hạn chế do sự cạnh tranh gay gắt ở vị trí tiền vệ. Rodwell cũng phải đối mặt với những lo ngại về chấn thương của riêng mình. Mặc dù vậy, anh đã có 10 lần ra sân trên mọi đấu trường, 5 trong số đó là ở giải đấu, giúp anh đủ điều kiện nhận huy chương vô địch khi Manchester City trở thành nhà vô địch Premier League 2013-14. Sau đó, Rodwell được kỳ vọng sẽ rời câu lạc bộ vào mùa hè.
2.3. Sunderland A.F.C.

Vào ngày 5 tháng 8 năm 2014, Sunderland thông báo rằng Rodwell đã ký hợp đồng 5 năm với mức phí không được tiết lộ, được cho là khoảng 10.00 M GBP. Khi gia nhập câu lạc bộ, anh đã chỉ trích thời gian của mình tại Manchester City và kêu gọi các cầu thủ Anh nên suy nghĩ kỹ trước khi gia nhập các câu lạc bộ lớn.
Rodwell ra mắt Sunderland, đá chính và chơi 68 phút trước khi bị thay ra, trong trận hòa 2-2 với West Bromwich Albion ở trận mở màn mùa giải. Vào ngày 24 tháng 8 năm 2014, anh ghi bàn thắng đầu tiên cho câu lạc bộ, gỡ hòa cho Sunderland trong trận hòa 1-1 với Manchester United tại Stadium of Light. Kể từ khi ra mắt câu lạc bộ, Rodwell trở thành cầu thủ thường xuyên đá chính trong 4 tháng đầu mùa giải 2014-15. Điều này kéo dài cho đến khi anh vắng mặt một trận đấu với Crystal Palace do chấn thương bắp chân. Sau khi trở lại, Rodwell thường xuyên được luân phiên giữa vai trò đá chính và dự bị vào cuối năm. Vào ngày 1 tháng 1 năm 2015, anh ghi bàn thắng đầu tiên cho Sunderland trong một trận đấu kịch tính với câu lạc bộ cũ Manchester City, kết thúc với thất bại 2-3 cho Sunderland. Vào ngày 24 tháng 1 năm 2015, Rodwell bị truất quyền thi đấu sau khi nhận 2 thẻ vàng trong trận đấu vòng 4 FA Cup với Fulham, trận đấu kết thúc với tỷ số 0-0. Từ tháng 1 đến tháng 3, anh phải ngồi ngoài do chấn thương và án treo giò. Bàn thắng thứ ba của anh trong mùa giải đến vào ngày 3 tháng 3 năm 2015, khi Rodwell ghi bàn gỡ hòa trong trận hòa 1-1 trên sân khách trước Hull City, trong trận đấu mà anh cũng bị phạt thẻ vì lỗi ăn vạ. Mặc dù phải ngồi ngoài hai lần vào cuối mùa giải 2014-15, Rodwell vẫn tiếp tục tham gia vào đội một. Kết thúc mùa giải 2014-15, anh có 26 lần ra sân và ghi 3 bàn trên mọi đấu trường.
Vào ngày 25 tháng 8 năm 2015, Rodwell ghi 2 bàn và kiến tạo 2 bàn trong chiến thắng 6-3 của Sunderland trước Exeter City ở vòng 2 Cúp Liên đoàn Anh 2015-16. Đầu mùa giải 2015-16, anh tiếp tục luân phiên giữa vai trò đá chính và dự bị. Do khủng hoảng phòng ngự của câu lạc bộ, Rodwell đã đề nghị chơi ở vị trí đó khi được HLV Dick Advocaat đề nghị. Tuy nhiên, điều này không bao giờ xảy ra, vì Advocaat bị sa thải và được thay thế bởi Sam Allardyce, người đã quyết định không để anh chơi ở vị trí đó. Nhưng anh đã phải ngồi ngoài 4 lần riêng biệt vào cuối năm. Mặc dù hồi phục sau chấn thương, Rodwell, một lần nữa, lại luân phiên giữa vai trò đá chính và dự bị vào cuối mùa giải 2015-16. Trong trận đấu cuối cùng của mùa giải, Rodwell ghi bàn trong trận hòa 2-2 với Watford. Kết thúc mùa giải 2015-16, anh có 24 lần ra sân và ghi 3 bàn trên mọi đấu trường.

Trong trận mở màn mùa giải 2016-17, Rodwell đã kiến tạo bàn thắng đầu tiên của Sunderland trong trận thua 1-2 trước câu lạc bộ cũ của anh, Manchester City. Những lần đá chính của anh trong 4 trận tiếp theo đã chứng tỏ sự trở lại của anh. Tuy nhiên, anh đã bỏ lỡ 2 trận đấu mặc dù đủ thể lực. Mãi đến ngày 1 tháng 10 năm 2016, Rodwell mới trở lại đội một, vào sân từ băng ghế dự bị ở phút 72, trong trận hòa 1-1 với West Bromwich Albion. Tuy nhiên, anh lại bị chấn thương gân khoeo khiến anh phải nghỉ thi đấu trong phần còn lại của năm 2016. Mãi đến ngày 2 tháng 1 năm 2017, Rodwell mới trở lại đội hình xuất phát và chơi 65 phút trước khi bị thay ra, trong trận hòa 2-2 với Liverpool. Vào ngày 4 tháng 2 năm 2017, trong chiến thắng 4-0 của Sunderland trước Crystal Palace, anh đã chấm dứt chuỗi 1.370 ngày không thắng một trận đấu Premier League nào mà anh đá chính. Chuỗi trận không thắng của anh kéo dài 39 trận Premier League. Kể từ khi trở lại sau chấn thương, Rodwell tiếp tục luân phiên giữa đội hình xuất phát và dự bị vào cuối mùa giải 2016-17. Cuối cùng, Sunderland đã xuống hạng từ Premier League. Kết thúc mùa giải 2016-17, anh có 23 lần ra sân trên mọi đấu trường.
Trước mùa giải 2017-18, Rodwell đã tránh bị cắt giảm lương mặc dù Sunderland đã xuống hạng từ Premier League, mặc dù câu lạc bộ sẵn sàng bán anh, nhưng anh đã ở lại suốt mùa hè. Anh ghi bàn trong lần ra sân đầu tiên của mùa giải 2017-18, trong trận thua 1-2 trước Sheffield United vào ngày 9 tháng 9 năm 2017. Khi các tháng trôi qua, Rodwell lại bị loại khỏi đội một, do sự cạnh tranh, cũng như những lo ngại về chấn thương của riêng anh. Các cổ động viên của câu lạc bộ đã quay lưng lại với anh sau khi đánh giá anh thấp trong cuộc khảo sát do tờ báo địa phương Evening Chronicle thực hiện.
Có thông tin cho rằng Rodwell đã yêu cầu rời Sunderland vào tháng 1 năm 2018 sau khi không ra sân cho đội một kể từ tháng 9 năm 2017. Rodwell đã đi thử việc tại SBV Vitesse, nhưng sau đó bị hủy bỏ, với lý do "lý do tổ chức". Rodwell cuối cùng đã ở lại câu lạc bộ sau khi kỳ chuyển nhượng tháng 1 đóng cửa. Khi được hỏi vào tháng 4 năm 2018, sau khi Sunderland xuống hạng mùa thứ hai liên tiếp, HLV Chris Coleman nói rằng ông không biết tình trạng tinh thần của tiền vệ này. Sau đó, người ta tiết lộ rằng cả hai đã có mâu thuẫn và không hợp nhau. Kết thúc mùa giải 2017-18, Rodwell có 6 lần ra sân và ghi 1 bàn trên mọi đấu trường.
Hợp đồng của anh đã bị câu lạc bộ chấm dứt vào ngày 27 tháng 6 năm 2018. Sau khi rời Sunderland, tờ báo địa phương Evening Chronicle đã chỉ trích việc câu lạc bộ ký hợp đồng với anh, thậm chí còn gọi anh là bản hợp đồng tệ nhất trong lịch sử Sunderland, trong khi The Northern Echo cũng đồng tình.
2.4. Blackburn Rovers F.C.
Rodwell ký hợp đồng với câu lạc bộ Championship Blackburn Rovers vào ngày 23 tháng 8 năm 2018 với hợp đồng 1 năm, kéo dài đến cuối mùa giải 2018-19. Khi gia nhập câu lạc bộ, anh nói: "Điều quan trọng đối với tôi là được ra sân và bắt đầu chơi bóng trở lại. Đã có những thăng trầm trong những năm qua, nhưng điều đó đã là quá khứ và bây giờ tôi chỉ nhìn về phía trước và tập trung vào tương lai. Sau khi gặp HLV, tôi cảm thấy đây là một câu lạc bộ đầy tham vọng và rất phù hợp với tôi. Ông ấy đã thuyết phục tôi về câu lạc bộ và tạo ấn tượng rất tốt. Tôi đã chơi ở đây vài lần trong thời gian ở Everton và thích chơi ở Ewood Park, vì vậy tôi mong muốn được chơi ở đó trong màu áo Blackburn bây giờ. Sau khi gặp HLV, tôi có thể nói rằng ông ấy yêu vai trò của mình và rất đam mê câu lạc bộ. Tôi không thể chờ đợi để được chơi dưới sự dẫn dắt của ông ấy."
Sau một tháng phải ngồi ngoài, Rodwell ra mắt Blackburn Rovers, chơi ở vị trí trung vệ và chơi 59 phút trước khi bị thay ra, trong trận thua 2-3 trước AFC Bournemouth ở vòng 3 Cúp Liên đoàn Anh. Kể từ khi ra mắt câu lạc bộ, anh đã luân phiên chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự và trung vệ trong 2 tháng tiếp theo. Điều này kéo dài cho đến khi Rodwell bị chấn thương do một pha va chạm với cầu thủ đối phương trong trận thua 1-3 trước Wigan Athletic vào ngày 28 tháng 11 năm 2018. Mãi đến ngày 26 tháng 12 năm 2018, Rodwell mới trở lại đội hình xuất phát, chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự, trong trận thua 2-3 trước Leeds United. Nhưng sự trở lại của anh không kéo dài khi anh lại bị chấn thương háng. Anh trở lại đội hình xuất phát, chơi ở vị trí trung vệ, đá trọn trận, trong chiến thắng 2-0 trước Millwall vào ngày 12 tháng 1 năm 2019.
Rodwell ghi bàn thắng đầu tiên cho Blackburn Rovers, trong chiến thắng 3-0 trước Hull City vào ngày 26 tháng 1 năm 2019. Kể từ khi trở lại sau chấn thương, Rodwell tiếp tục giành lại vị trí đá chính, chơi ở vị trí trung vệ trong 2 tháng tiếp theo. Điều này kéo dài cho đến khi anh bị căng cơ khiến anh phải nghỉ 1 tháng. Mặc dù Rodwell trở lại tập luyện vào cuối tháng 3, anh không ra sân cho đến ngày 13 tháng 4 năm 2019 trong trận đấu với Nottingham Forest, vào sân từ băng ghế dự bị ở phút 69, trong chiến thắng 2-1. Sau đó, Rodwell trở lại chơi ở vị trí tiền vệ trong 3 trận tiếp theo. Kết thúc mùa giải 2018-19, anh có 22 lần ra sân và ghi 1 bàn trên mọi đấu trường cho câu lạc bộ.
Sau đó, Rodwell được Blackburn Rovers đề nghị một hợp đồng mới. Tuy nhiên, anh đã rời câu lạc bộ khi hợp đồng hết hạn, mặc dù được đề nghị một thỏa thuận mới. Sau khi rời Blackburn Rovers, Rodwell được liên hệ chuyển đến câu lạc bộ Ý Roma, nhưng cuối cùng không được đề nghị hợp đồng.
2.5. Sheffield United F.C.
Vào ngày 3 tháng 1 năm 2020, Rodwell ký hợp đồng với câu lạc bộ Premier League Sheffield United với thời hạn đến cuối mùa giải. Điều này xảy ra sau khi anh đã tập luyện với đội từ tháng 12 năm 2019. Khi gia nhập Sheffield United, HLV Chris Wilder đã bảo vệ Rodwell sau khi anh xuất hiện trong loạt phim Netflix Sunderland 'Til I Die.
Rodwell ra mắt Sheffield United 2 ngày sau đó trong trận đấu vòng 3 FA Cup với AFC Fylde. Tuy nhiên, Rodwell đã trải qua 2 tháng đầu tiên tại câu lạc bộ mà không được đá chính cho đến khi mùa giải bị đình chỉ vì đại dịch COVID-19. Khi mùa giải tiếp tục sau cánh cửa đóng kín, anh có lần ra sân đầu tiên tại Premier League sau 3 năm, vào sân từ băng ghế dự bị ở phút 75, trong trận hòa 1-1 với Burnley vào ngày 5 tháng 7 năm 2020. Kết thúc mùa giải 2019-20, Rodwell có 2 lần ra sân trên mọi đấu trường.
Vào ngày 23 tháng 8 năm 2020, Rodwell ký hợp đồng 1 năm mới, giữ anh ở lại câu lạc bộ đến năm 2021. Anh chỉ chơi một trận duy nhất trong mùa giải 2020-21 và được giải phóng hợp đồng vào ngày 1 tháng 6 năm 2021.
2.6. Western Sydney Wanderers
Sau 15 năm chơi bóng chuyên nghiệp ở Anh, Rodwell đã đón nhận một thử thách mới, chuyển đến Úc cùng vợ và con trai người Úc của mình. Anh chia sẻ: "Về mặt thể chất, khi tôi khỏe mạnh, tôi là một người 30 tuổi trẻ trung. Tôi thực sự chưa chơi quá nhiều trận và tôi có thể tiếp tục. Cơ hội đến Úc xuất hiện và chúng tôi đã đưa ra quyết định này như một gia đình." Vào ngày 18 tháng 11 năm 2021, câu lạc bộ A-League của Úc, Western Sydney Wanderers, thông báo Rodwell đã ký hợp đồng 1 năm sau khi tập luyện cùng họ 2 tuần dưới sự dẫn dắt của HLV Carl Robinson.
Anh ra mắt Western Sydney Wanderers, vào sân từ băng ghế dự bị ở phút 77, trong trận hòa 0-0 với Sydney FC vào ngày 20 tháng 11 năm 2021. Rodwell có trận đá chính đầu tiên sau hơn 2 năm rưỡi, trong chiến thắng 2-0 trước Wellington Phoenix vào ngày 3 tháng 12 năm 2021. Sau khi bỏ lỡ 2 trận đấu vì chấn thương, anh ghi bàn thắng đầu tiên cho câu lạc bộ khi trở lại sau chấn thương, trong trận hòa 3-3 với Melbourne City vào ngày 9 tháng 1 năm 2022. Bốn tuần sau, vào ngày 5 tháng 2 năm 2022, Rodwell lần đầu tiên đeo băng đội trưởng tại Western Sydney Wanderers trong trận đấu với Perth Glory và ghi bàn thắng quyết định, trong chiến thắng 1-0. Tuy nhiên, anh phải ngồi ngoài 2 tháng tiếp theo do 2 chấn thương riêng biệt. Sau khi trở lại sau chấn thương, Rodwell ghi bàn thắng thứ ba cho câu lạc bộ, trong chiến thắng 3-2 trước Newcastle Jets vào ngày 20 tháng 4 năm 2022. Kết thúc mùa giải 2021-22, anh có 14 lần ra sân và ghi 3 bàn trên mọi đấu trường.
Rodwell được chọn làm đội trưởng đội A-League All-Stars trong trận giao hữu với Barcelona vào tháng 5 năm 2022 sau khi được triệu tập. Vào ngày 1 tháng 7 năm 2022, Western Sydney Wanderers bắt đầu đàm phán với Rodwell về một hợp đồng mới.
2.7. Sydney FC
Rodwell ký hợp đồng với Sydney FC vào tháng 8 năm 2022 với thời hạn 2 năm.
Chỉ chưa đầy 4 tháng sau, vào ngày 10 tháng 12, Rodwell ra mắt Sydney trong chiến thắng 2-1 trước Melbourne City. Sau khi gia nhập Sydney, Rodwell chủ yếu chơi ở vị trí trung vệ, tạo thành cặp đôi với Alex Wilkinson. Anh đã giúp câu lạc bộ giành quyền tham dự vòng chung kết và lọt vào bán kết, nơi Sydney thua Melbourne City 1-5. Tuy nhiên, mùa giải đầu tiên của anh với câu lạc bộ bị ảnh hưởng bởi những chấn thương tái phát liên tục. Mặc dù vậy, Rodwell đã có 13 lần ra sân trên mọi đấu trường.
Đầu mùa giải 2023-24, Rodwell ghi bàn thắng đầu tiên cho Sky Blues, trong chiến thắng 3-0 trước Western United ở tứ kết Cúp bóng đá Úc. Tuy nhiên, anh lại bị chấn thương gân khoeo khiến anh phải nghỉ thi đấu 2 tháng. Trong thời gian anh vắng mặt vì chấn thương, Sydney đã giành được Cúp bóng đá Úc.
Vào ngày 16 tháng 12 năm 2023, Rodwell trở lại đội hình xuất phát cho Sydney, trong trận thua 0-3 trước Melbourne Victory. Tuần sau, vào ngày 23 tháng 12, Rodwell ghi một trong 4 bàn thắng của Sydney trong chiến thắng 4-2 trước Western United. Đây lại là một mùa giải bị ảnh hưởng bởi chấn thương đối với Rodwell, người đã phải nghỉ thi đấu 3 lần riêng biệt vì chấn thương. Mặc dù vậy, Rodwell đã giúp Sydney đánh bại Macarthur 4-0 trong trận chung kết loại trực tiếp. Tuy nhiên, trong trận bán kết với Central Coast Mariners, anh nhận thẻ đỏ trực tiếp ở phút 63 vì một pha phạm lỗi thiếu chuyên nghiệp.
Vào ngày 22 tháng 5 năm 2024, Sydney thông báo Rodwell là một trong những cầu thủ sẽ rời câu lạc bộ khi hợp đồng của anh hết hạn vào ngày 30 tháng 6.
3. Sự nghiệp Quốc tế
3.1. Các đội tuyển trẻ Anh
Vào tháng 9 năm 2006, Rodwell lần đầu tiên được triệu tập vào đội tuyển U-16 Anh. Anh đeo băng đội trưởng trong trận ra mắt U-16 Anh và chơi trọn trận, trong trận hòa 1-1 với U-16 Wales vào ngày 20 tháng 10 năm 2006. Hai tháng sau, vào tháng 12 năm 2006, Rodwell dẫn dắt đội U-16 Anh giành chức vô địch Victory Shield sau chiến thắng 2-1 trước Scotland. Bốn tháng sau, anh ghi bàn thắng đầu tiên cho Anh tại Sân vận động Wembley trong chiến thắng 1-0 trước U-16 Tây Ban Nha. Anh có tổng cộng 4 lần ra sân và ghi 1 bàn cho đội U-16.
Vào tháng 7 năm 2006, Rodwell lần đầu tiên được triệu tập vào đội tuyển U-17 Anh nhưng không ra sân. Sau khi được triệu tập lại vào đội U-17, anh ra mắt U-17 Anh, trong chiến thắng 2-0 trước U-17 Iceland vào ngày 30 tháng 7 năm 2007. Vào ngày 25 tháng 3 năm 2008, Rodwell ghi bàn thắng duy nhất của U-17 Anh trong trận hòa 1-1 với Pháp trong trận đấu vòng loại Giải vô địch bóng đá U-17 châu Âu 2008. Anh có tổng cộng 9 lần ra sân và ghi 1 bàn cho đội U-17.
Rodwell ra mắt U-19 Anh vào ngày 9 tháng 9 năm 2008, chơi 45 phút, trong chiến thắng 2-1 trước U-19 Hà Lan. Anh có tổng cộng 4 lần ra sân cho đội U-19.
3.2. Đội tuyển Anh
Vào tháng 3 năm 2009, Rodwell lần đầu tiên được triệu tập vào đội tuyển U-21 Anh. Anh có lần ra sân đầu tiên cho đội U-21 trong trận đấu với U-21 Pháp và ghi bàn thắng đầu tiên cho đội vào ngày 8 tháng 6 năm 2009 trong trận đấu với Azerbaijan. Rodwell có lần đá chính đầu tiên ở cấp độ U-21 trong Giải vô địch bóng đá U-21 châu Âu 2009 trong trận đấu với Đức, ghi bàn và nhận được lời khen ngợi về màn trình diễn toàn diện ở vị trí tiền vệ phòng ngự. Anh sau đó giúp Anh lọt vào chung kết giải đấu bằng cách đánh bại U-21 Thụy Điển 5-4 trên chấm luân lưu sau trận hòa 3-3 với Thụy Điển ở bán kết Giải vô địch U-21 châu Âu 2009. Tuy nhiên, Rodwell vào sân từ băng ghế dự bị ở phút 77, khi Anh thua U-21 Đức 0-4 trong trận chung kết Giải vô địch U-21 châu Âu.
Sau khi giải đấu kết thúc, Rodwell có thêm 3 lần ra sân cho đội U-21 vào cuối năm 2009. Anh sau đó lần đầu tiên đeo băng đội trưởng U-21 Anh, giúp họ thắng 2-0 trước U-21 Uzbekistan vào ngày 10 tháng 8 năm 2010. Rodwell có tổng cộng 22 lần ra sân và ghi 2 bàn cho đội U-21.
Vào tháng 11 năm 2011, Rodwell lần đầu tiên được triệu tập vào đội tuyển quốc gia Anh. Anh ra mắt đội tuyển Anh, thay thế Phil Jones ở phút 56 trong chiến thắng giao hữu 1-0 của Anh trước Tây Ban Nha, vào tháng 11 năm 2011. Anh có lần đá chính đầu tiên 3 ngày sau đó, trong chiến thắng giao hữu 1-0 trước Thụy Điển tại Sân vận động Wembley.
Vào ngày 2 tháng 6 năm 2013, Rodwell có lần ra sân đầu tiên kể từ năm 2011, có lần thứ ba khoác áo đội tuyển quốc gia khi vào sân từ băng ghế dự bị, thay thế Theo Walcott trong hiệp hai của trận hòa 2-2 với Brasil. Hai năm sau, anh nói rằng anh vẫn chưa từ bỏ hy vọng được trở lại đội tuyển Anh và vẫn quyết tâm giành lại vị trí trong đội hình.
4. Cuộc sống cá nhân
Jack Rodwell kết hôn với Alana Licate, một công dân Úc, vào năm 2013. Họ có hai người con. Kể từ khi chuyển đến Úc, anh cho biết gia đình mình đã ổn định cuộc sống tại đất nước này. Anh cũng bác bỏ mọi ý kiến cho rằng A-League Men là một "giải đấu dành cho những cầu thủ sắp giải nghệ", nhấn mạnh rằng sự dẻo dai của các cầu thủ "trẻ và khỏe" ở đây là một thách thức đối với anh để "lấy lại sức lực để lên xuống sân".
Vào tháng 9 năm 2018, Rodwell bị phạt 660 GBP cùng với 166 GBP chi phí truy tố và 66 GBP phí bồi thường cho nạn nhân trong một phiên tòa trước đó, sau khi bị cấm lái xe 6 tháng mà anh không hề hay biết.
5. Thống kê sự nghiệp
5.1. Thống kê cấp câu lạc bộ
| Câu lạc bộ | Mùa giải | Giải đấu | Cúp Quốc gia | Cúp Liên đoàn | Châu Âu | Tổng cộng | ||||||
|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
| Hạng | Trận | Bàn | Trận | Bàn | Trận | Bàn | Trận | Bàn | Trận | Bàn | ||
| Everton | 2007-08 | Premier League | 2 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | 1 | 0 | 3 | 0 |
| 2008-09 | Premier League | 19 | 0 | 5 | 1 | 1 | 0 | 0 | 0 | 25 | 1 | |
| 2009-10 | Premier League | 26 | 2 | 0 | 0 | 2 | 0 | 8 | 2 | 36 | 4 | |
| 2010-11 | Premier League | 24 | 0 | 3 | 0 | 1 | 1 | - | 28 | 1 | ||
| 2011-12 | Premier League | 14 | 2 | 0 | 0 | 3 | 0 | - | 17 | 2 | ||
| Tổng cộng | 85 | 4 | 8 | 1 | 7 | 1 | 9 | 2 | 109 | 8 | ||
| Manchester City | 2012-13 | Premier League | 11 | 2 | 3 | 0 | 0 | 0 | 1 | 0 | 15 | 2 |
| 2013-14 | Premier League | 5 | 0 | 1 | 0 | 3 | 0 | 1 | 0 | 10 | 0 | |
| Tổng cộng | 16 | 2 | 4 | 0 | 3 | 0 | 2 | 0 | 25 | 2 | ||
| Sunderland | 2014-15 | Premier League | 23 | 3 | 2 | 0 | 1 | 0 | - | 26 | 3 | |
| 2015-16 | Premier League | 22 | 1 | 0 | 0 | 2 | 2 | - | 24 | 3 | ||
| 2016-17 | Premier League | 20 | 0 | 1 | 0 | 2 | 0 | - | 23 | 0 | ||
| 2017-18 | Championship | 2 | 1 | 0 | 0 | 1 | 0 | - | 3 | 1 | ||
| Tổng cộng | 67 | 5 | 3 | 0 | 6 | 2 | - | 76 | 7 | |||
| Sunderland U23 | 2017-18 | - | - | - | 3 | 0 | 3 | 0 | ||||
| Blackburn Rovers | 2018-19 | Championship | 21 | 1 | 0 | 0 | 1 | 0 | - | 22 | 1 | |
| Sheffield United | 2019-20 | Premier League | 1 | 0 | 1 | 0 | 0 | 0 | - | 2 | 0 | |
| 2020-21 | Premier League | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | - | 0 | 0 | ||
| Tổng cộng | 1 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | - | 2 | 0 | |||
| Western Sydney Wanderers | 2021-22 | A-League Men | 14 | 3 | 1 | 0 | - | - | 15 | 3 | ||
| Sydney FC | 2022-23 | A-League Men | 13 | 0 | 0 | 0 | - | - | 13 | 0 | ||
| 2023-24 | A-League Men | 9 | 1 | 3 | 1 | - | - | 12 | 2 | |||
| Tổng cộng | 22 | 1 | 3 | 1 | 0 | 0 | 0 | 0 | 25 | 2 | ||
| Tổng cộng sự nghiệp | 226 | 16 | 20 | 2 | 17 | 3 | 14 | 2 | 277 | 23 | ||
5.2. Thống kê cấp quốc tế
| Đội tuyển quốc gia | Năm | Trận | Bàn |
|---|---|---|---|
| Anh | 2011 | 2 | 0 |
| 2012 | 0 | 0 | |
| 2013 | 1 | 0 | |
| Tổng cộng | 3 | 0 | |
6. Danh hiệu
Everton
- Á quân Cúp FA: 2008-09
Manchester City
- Premier League: 2013-14
- Cúp Liên đoàn Anh: 2013-14
- Siêu cúp Anh: 2012
Đội tuyển bóng đá U-16 quốc gia Anh
- Victory Shield: 2006
Đội tuyển bóng đá U-21 quốc gia Anh
- Á quân Giải vô địch bóng đá U-21 châu Âu: 2009
Sydney FC
- Cúp bóng đá Úc: 2023
Cá nhân
- Ngôi sao A-League: 2022
7. Đánh giá sự nghiệp
Sự nghiệp của Jack Rodwell là một câu chuyện về những kỳ vọng lớn lao khi còn trẻ và những thách thức liên tục do chấn thương. Khi còn là một tài năng trẻ tại Everton, anh được coi là một trong những triển vọng sáng giá nhất của bóng đá Anh, phá vỡ các kỷ lục về cầu thủ trẻ nhất ra sân và nhận được nhiều lời khen ngợi. Tuy nhiên, những chấn thương gân khoeo và các vấn đề thể lực khác đã bắt đầu cản trở sự phát triển của anh ngay từ những năm đầu tiên ở đội một Everton.
Việc chuyển đến Manchester City, một câu lạc bộ hàng đầu, lẽ ra phải là bước tiến lớn, nhưng lại trở thành một giai đoạn khó khăn khi anh không thể duy trì được vị trí đá chính do chấn thương và sự cạnh tranh. Thời gian ở Sunderland càng làm nổi bật vấn đề này, khi anh liên tục phải vật lộn với thể lực và phong độ, dẫn đến sự chỉ trích gay gắt từ người hâm mộ và truyền thông, thậm chí bị coi là một bản hợp đồng thất bại.
Dù vậy, Rodwell đã thể hiện sự kiên trì khi tiếp tục sự nghiệp tại Blackburn Rovers và Sheffield United, trước khi tìm kiếm một khởi đầu mới ở Úc. Quyết định chuyển đến A-League Men cùng gia đình cho thấy mong muốn tiếp tục chơi bóng ở môi trường mới, đồng thời bác bỏ quan niệm về một "giải đấu dưỡng già". Mặc dù chấn thương vẫn là một phần không thể tránh khỏi trong những năm cuối sự nghiệp, anh vẫn có những đóng góp đáng kể, thậm chí đeo băng đội trưởng và giúp các đội bóng của mình đạt được một số thành công. Tổng thể, sự nghiệp của Rodwell là minh chứng cho tài năng ban đầu bị ảnh hưởng nặng nề bởi chấn thương, nhưng cũng là câu chuyện về sự bền bỉ và quyết tâm theo đuổi đam mê bóng đá.