1. Thời niên thiếu và Giáo dục
Geoff Emerick lớn lên ở Crouch End, phía bắc Luân Đôn, và theo học tại trường trung học phổ thông Crouch End. Một trong những giáo viên của ông tại đây đã biết về một vị trí công việc tại EMI và đề nghị ông nộp đơn. Sự khuyến khích này đã định hình sự quan tâm ban đầu của Emerick đối với lĩnh vực thu âm nhạc, đặt nền móng cho sự nghiệp lừng lẫy của ông sau này.
2. Khởi đầu sự nghiệp tại EMI
Vào ngày 4 tháng 9 năm 1962, ở tuổi 16, Geoff Emerick chính thức gia nhập EMI Studios (nay là Abbey Road Studios) với tư cách là một kỹ thuật viên âm thanh tập sự. Ngay trong ngày làm việc thứ hai của mình, ông đã có cơ hội chứng kiến The Beatles thực hiện buổi thu âm thứ hai cho công ty, một khoảnh khắc định mệnh sẽ gắn liền cuộc đời ông với ban nhạc huyền thoại này. Để làm quen với công việc, Emerick được đặt dưới sự giám sát của Richard Langham, một kỹ thuật viên trợ lý khác, người cũng là trợ lý cho kỹ thuật viên thu âm chính Norman Smith. Dù là một nhân viên mới và không được trả thêm giờ, Emerick vẫn may mắn được chứng kiến The Beatles thu âm lần đầu tiên với tay trống mới, Ringo Starr, cho ca khúc "Love Me Do" - đĩa đơn đình đám đầu tay của ban nhạc.
Trong giai đoạn đầu sự nghiệp, Emerick làm kỹ thuật viên trợ lý cho Norman Smith trong nhiều bản thu âm đầu tiên của The Beatles, bao gồm "She Loves You" và "I Want to Hold Your Hand". Từ đầu năm 1964, sự tham gia của ông với ban nhạc bị hạn chế do chương trình đào tạo của EMI, khi ông dần thăng tiến qua các vị trí như cắt bản gốc (lacquer cutter), kỹ sư master, và sau đó là kỹ sư cân bằng (balance engineer) hoặc kỹ sư thu âm. Trong thời gian này, ông cũng hỗ trợ thu âm cho các nghệ sĩ khác của hãng như Judy Garland và tham gia buổi kiểm tra nghệ sĩ EMI của The Hollies. Sau khi đạt được vị trí kỹ sư thu âm chính, Emerick đã đảm nhiệm việc kỹ thuật cho đĩa đơn "Pretty Flamingo" của Manfred Mann vào năm 1966, một ca khúc đã trở thành hit số một tại Vương quốc Anh.
3. Làm việc với The Beatles
Geoff Emerick đã đóng vai trò không thể thiếu trong việc định hình âm thanh đột phá của The Beatles, từ những bản thu âm đầu tiên cho đến các album mang tính cách mạng đã thay đổi hoàn toàn cục diện âm nhạc đại chúng. Sự sáng tạo và khả năng thử nghiệm không ngừng của ông đã giúp ban nhạc hiện thực hóa những ý tưởng âm nhạc táo bạo nhất của mình.
3.1. Vai trò kỹ thuật viên thu âm của The Beatles
Vào tháng 4 năm 1966, ở tuổi 20, Geoff Emerick chính thức đảm nhiệm vai trò kỹ thuật viên thu âm chính cho The Beatles theo yêu cầu của nhà sản xuất George Martin, sau khi Norman Smith chuyển sang làm nhà sản xuất. Album đầu tiên của Emerick trong vai trò mới này là Revolver, bắt đầu với các buổi thu âm cho ca khúc "Tomorrow Never Knows". Ông tiếp tục đảm nhiệm kỹ thuật cho các album chủ chốt như Sgt. Pepper's Lonely Hearts Club Band (1967) và Abbey Road (1969).
Tuy nhiên, mối quan hệ làm việc của Emerick với The Beatles không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Ông đã tạm dừng công việc trong quá trình thu âm album The Beatles (còn gọi là "Album trắng") vào ngày 16 tháng 7 năm 1968. Lý do được cho là do sự bùng nổ giận dữ đầy lời lẽ tục tĩu của Paul McCartney sau ba ngày làm việc căng thẳng để thu âm "Ob-La-Di, Ob-La-Da". Emerick cũng bày tỏ sự phản đối việc Chris Thomas, trợ lý thiếu kinh nghiệm của Martin, được nâng lên vai trò nhà sản xuất khi Martin vắng mặt, điều mà ban nhạc đã chấp nhận. Mặc dù vậy, Emerick vẫn giữ mối quan hệ tốt đẹp với các thành viên The Beatles, đặc biệt là Paul McCartney, người đã mời ông rời EMI để làm việc cho công ty Apple Corps của họ vào năm 1969. Ngoài nhiệm vụ kỹ thuật, Emerick còn giám sát việc xây dựng Apple Studio trong tòa nhà Apple Corps. Ông đã quay trở lại làm việc với The Beatles cho album cuối cùng của họ, Abbey Road.
3.2. Kỹ thuật thu âm và âm thanh sáng tạo
Geoff Emerick nổi tiếng với việc áp dụng và phát triển nhiều kỹ thuật thu âm đột phá, định hình âm thanh của The Beatles và ảnh hưởng sâu rộng đến ngành công nghiệp âm nhạc.
- Sử dụng loa Leslie cho giọng hát: Trong ca khúc "Tomorrow Never Knows" từ album Revolver, John Lennon muốn giọng hát của mình nghe như thể "Đạt-lại Lạt-ma đang thuyết pháp từ đỉnh núi Tibet". Emerick đã đề xuất thu âm giọng hát của Lennon thông qua một loa Leslie, vốn thường dùng cho đàn organ Hammond. Kỹ thuật này tạo ra hiệu ứng âm thanh ethereal mà Lennon mong muốn, trở thành một trong những điểm nhấn đặc trưng của bài hát.
- Kỹ thuật close-miking: Emerick đã phá vỡ quy tắc cấm kỵ tại EMI Studios bằng cách sử dụng kỹ thuật close-miking (đặt micro rất gần nguồn âm) cho trống của Ringo Starr. Điều này giúp thu được âm thanh trực diện, mạnh mẽ và chi tiết hơn, đặc biệt rõ ràng trên những bản thu như "Taxman", nơi tiếng trống bass có âm đầu (attack) được nhấn mạnh rõ rệt. Tương tự, ông cũng áp dụng kỹ thuật này cho các đoạn kèn đồng trong "Got to Get You into My Life" để có được âm thanh mạnh mẽ và rõ nét.
- Thử nghiệm với băng từ: Trong quá trình thực hiện Sgt. Pepper's Lonely Hearts Club Band, Emerick đã thử nghiệm nhiều phương pháp sáng tạo.
- Splicing ngẫu nhiên: Đối với ca khúc "Being for the Benefit of Mr. Kite!", Lennon mong muốn tái tạo không khí "lễ hội xiếc". Sau nhiều thử nghiệm thất bại với các bản thu âm đàn organ hội chợ và calliope, George Martin đã hướng dẫn Emerick cắt nhỏ băng từ thành nhiều mảnh, tung chúng lên không khí và ráp lại một cách ngẫu nhiên. Kỹ thuật này tạo ra một đoạn giữa bài đầy hỗn loạn và độc đáo, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Lennon.
- Đồng bộ hóa nhiều máy ghi âm: Với hạn chế của máy ghi âm 4 rãnh vào thời điểm đó, Emerick đã hợp tác với kỹ sư phòng thu Ken Townsend và đội ngũ kỹ thuật của EMI để phát triển phương pháp đồng bộ hóa nhiều máy ghi âm. Điều này cho phép The Beatles thực hiện thu âm đa lớp phức tạp hơn, thêm dàn nhạc và các nhạc cụ khác vào bản phối chính.
- Tape flanging và ADT: Ứng dụng kỹ thuật đồng bộ hóa, Emerick đã tạo ra các hiệu ứng như "tape flanging" và "automatic double tracking" (ADT), ví dụ điển hình là trong ca khúc "Lucy in the Sky with Diamonds". ADT là một kỹ thuật tự động tạo ra một bản sao trễ của tín hiệu âm thanh, mang lại cảm giác nhân đôi giọng hát hoặc nhạc cụ mà không cần phải thu âm lại thủ công.
- Ý tưởng phối âm: Emerick cũng đưa ra những ý tưởng phối âm táo bạo cho các ca khúc có cấu trúc đơn giản hơn như "Tomorrow Never Knows", trong đó ông xử lý toàn bộ phần nhạc nền (trừ giọng hát) qua loa Leslie, tạo ra một âm thanh mới mẻ và tiên phong cho thể loại nhạc pop thời bấy giờ.
Những kỹ thuật và cách tiếp cận sáng tạo này của Geoff Emerick đã không chỉ giúp The Beatles tạo ra những album mang tính biểu tượng mà còn mở ra những khả năng mới trong lĩnh vực kỹ thuật thu âm, ảnh hưởng đến các thế hệ kỹ sư và nhạc sĩ sau này.
4. Sự nghiệp sau The Beatles
Sau khi The Beatles tan rã vào năm 1970, Geoff Emerick tiếp tục sự nghiệp kỹ thuật âm thanh và sản xuất âm nhạc đầy thành công, mở rộng hợp tác với nhiều nghệ sĩ tên tuổi khác và chứng tỏ sự đa dạng trong tài năng của mình.
4.1. Hợp tác với các nghệ sĩ và album chính
Emerick vẫn giữ mối quan hệ tốt đẹp với Paul McCartney và tiếp tục làm kỹ thuật viên thu âm cho nhiều album solo của ông như Band on the Run (1973), London Town (1978), Tug of War (1982) và Flaming Pie (1997). Album Band on the Run đã mang lại cho Emerick thêm một giải Grammy. Tuy nhiên, Emerick sau này chia sẻ rằng ông luôn bị các cựu thành viên khác của The Beatles xem là "người của Paul", điều này khiến John Lennon và George Harrison chọn làm việc với Phil McDonald, một kỹ sư EMI cũ khác, cho các bản thu solo của họ.
Ngoài The Beatles và McCartney, Emerick còn làm việc với nhiều nghệ sĩ và ban nhạc nổi tiếng khác:
- Ông là kỹ sư âm thanh cho album Odessey and Oracle (1967) của The Zombies và album đầu tay cùng tên của ban nhạc Tomorrow.
- Năm 1974, ông phụ trách kỹ thuật cho album Bridge of Sighs của Robin Trower, và được cả Trower lẫn nhà sản xuất Matthew Fisher công nhận về chất lượng âm thanh xuất sắc của album này.
- Ông cũng thu âm một số bản nhạc nền cho album đầu tay của Stealers Wheel, nhưng đã rời đi sớm và giao lại công việc cho kỹ sư thu âm của Apple, John Mills.
- Trong sự nghiệp sản xuất, Emerick đã sản xuất các album như Imperial Bedroom (1982) và All This Useless Beauty của Elvis Costello, album thứ hai No Dice (1970) của Badfinger.
- Các dự án đáng chú ý khác bao gồm làm việc với Art Garfunkel, America, Jeff Beck, Gino Vannelli, Supertramp, UFO, Cheap Trick, Nazareth, Chris Bell, Split Enz, Trevor Rabin, Nick Heyward, Big Country, Gentle Giant, Mahavishnu Orchestra và Ultravox.
- Ông cũng làm việc trên album solo đầu tiên của Matthew Fisher, Journey's End, băng demo của Kate Bush (giúp cô có được hợp đồng thu âm với EMI), và album đầu tay được giới phê bình đánh giá cao năm 2004 của Nellie McKay, Get Away from Me.
Năm 1983, Emerick đã chuẩn bị một album tổng hợp các bản thu âm chưa phát hành của The Beatles, mang tên Sessions, để phát hành. Tuy nhiên, các cựu thành viên The Beatles đã khởi kiện để ngăn EMI phát hành album này, cho rằng chất lượng công việc không đạt tiêu chuẩn. Khi các bản nhạc này được phát hành dưới dạng thu âm lậu, bản phối và chỉnh sửa của Emerick đã bị các nhà sưu tập chỉ trích rộng rãi. Đến giữa những năm 1990, các bản thu này cuối cùng đã được sử dụng cho các album CD The Beatles Anthology.
Năm 2007, Emerick đã sản xuất một bản thu âm lại của Sgt. Pepper's Lonely Hearts Club Band để kỷ niệm 40 năm ra mắt album. Dự án này có sự tham gia của các nghệ sĩ đương đại như Oasis, The Killers, Travis và Razorlight. Emerick đã sử dụng phần lớn thiết bị gốc để thu âm các phiên bản mới của các bài hát. Kết quả đã được phát sóng trên BBC Radio 2 vào ngày 2 tháng 6 cùng năm.
Từ năm 1984, Emerick sống tại Los Angeles.
5. Hồi ký và Đánh giá
Năm 2006, Geoff Emerick đã xuất bản cuốn hồi ký của mình, Here, There and Everywhere: My Life Recording the Music of The Beatles, đồng sáng tác với nhà báo âm nhạc Howard Massey. Cuốn sách nhanh chóng gây ra tranh cãi lớn do một số lỗi sai về sự kiện, miêu tả bị cáo buộc là không công bằng về George Harrison, sự thiên vị đối với Paul McCartney, và sự coi thường, bác bỏ những đóng góp của cả Harrison và Ringo Starr.
Theo nhà viết tiểu sử về The Beatles, Robert Rodriguez, chủ đề lặp đi lặp lại của Emerick rằng Harrison thiếu năng lực chơi guitar cho đến cuối những năm 1960 phản ánh nhiều hơn về cá tính của chính Emerick, và bị nhiều nguồn khác bác bỏ. Một số mô tả của ông về các bản thu âm của The Beatles cũng bị phủ nhận bởi sự tồn tại của các bản thu âm lậu từ các bản master đa rãnh của ban nhạc.
Nhà sử học Erin Torkelson Weber nhận định rằng, ngoài tài liệu của John Lennon trong Lennon Remembers, cuốn sách của Emerick có lẽ là một trong những miêu tả tiêu cực nhất về George Martin với vai trò nhà sản xuất. Việc xuất bản cuốn sách đã dẫn đến một cuộc "khẩu chiến" trên mạng, khi cựu kỹ sư của The Beatles, Ken Scott, đã thách thức tính chính xác trong hồi ức của Emerick. Scott tuyên bố rằng trước khi viết cuốn sách, Emerick đã liên hệ với ông và các nhân viên kỹ thuật khác của EMI, nói rằng ông có trí nhớ hạn chế về các sự kiện. Cuốn tự truyện năm 2012 của Scott, From Abbey Road to Ziggy Stardust, đã tìm cách sửa chữa những tuyên bố của Emerick trong Here, There and Everywhere, đặc biệt liên quan đến kỹ năng âm nhạc và tính cách của Harrison.

6. Giải thưởng và Vinh danh
Geoff Emerick đã nhận được nhiều giải thưởng quan trọng trong suốt sự nghiệp của mình, đặc biệt là bốn giải Grammy danh giá, ghi nhận những đóng góp xuất sắc của ông trong lĩnh vực kỹ thuật âm thanh và sản xuất âm nhạc.
Năm | Album / Dự án | Giải thưởng | Vai trò | Ghi chú |
---|---|---|---|---|
1968 | The Beatles: Sgt. Pepper's Lonely Hearts Club Band | Best Engineered Album, Non-Classical | Kỹ thuật viên thu âm | |
1970 | The Beatles: Abbey Road | Best Engineered Album, Non-Classical | Kỹ thuật viên thu âm | Đồng nhận giải với Phil McDonald |
1975 | Paul McCartney & Wings: Band on the Run | Best Engineered Album, Non-Classical | Kỹ thuật viên thu âm | |
2003 | Technical Grammy Award | Thành tựu kỹ thuật trọn đời | Giải thưởng đặc biệt cho những đóng góp kỹ thuật |
7. Cái chết
Geoff Emerick qua đời vào ngày 2 tháng 10 năm 2018, ở tuổi 72, tại Los Angeles, California, do một cơn đau tim. Hai tuần trước đó, ông đã phải nhập viện vì gặp khó khăn khi đi lại, nhưng kết quả chẩn đoán ban đầu cho rằng ông bị mất nước.
Người quản lý của ông, William Zabaleta, nhớ lại lần cuối cùng nói chuyện với Emerick: "Khi đang nói chuyện điện thoại, ông ấy gặp biến chứng và làm rơi điện thoại. Tôi đã gọi 911, nhưng khi họ đến nơi thì đã quá muộn. Geoff đã bị bệnh tim trong một thời gian dài và có một máy tạo nhịp tim. Khi đã đến lúc của bạn, thì đó là lúc của bạn. Chúng tôi đã mất đi một huyền thoại, một người bạn thân nhất của tôi và một người cố vấn."
Paul McCartney đã bày tỏ sự tiếc thương trên mạng xã hội: "Anh ấy thông minh, yêu đời và là thiên tài đằng sau nhiều âm thanh tuyệt vời trong các bản thu của chúng tôi. Tôi bị sốc và đau buồn khi mất đi một người bạn đặc biệt như vậy."
8. Di sản và Tầm ảnh hưởng
Di sản âm nhạc mà Geoff Emerick để lại là vô cùng to lớn và có tầm ảnh hưởng sâu rộng đến ngành công nghiệp thu âm. Ông không chỉ là một kỹ thuật viên tài năng mà còn là một nhà đổi mới thực sự, người đã vượt qua những giới hạn kỹ thuật của thời đại để tạo ra những âm thanh chưa từng có.
Những kỹ thuật thu âm sáng tạo mà ông đã phát triển và áp dụng cùng The Beatles, như việc sử dụng loa Leslie cho giọng hát, kỹ thuật close-miking đột phá cho trống và kèn đồng, hay việc thử nghiệm táo bạo với băng từ như ADT và splicing ngẫu nhiên, đã trở thành những phương pháp chuẩn mực và nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ kỹ thuật viên và nhà sản xuất sau này. Khả năng của Emerick trong việc hiện thực hóa những ý tưởng âm nhạc trừu tượng của The Beatles, biến chúng thành những tác phẩm kinh điển, đã khẳng định vị thế của ông như một trong những kỹ thuật viên âm thanh xuất sắc nhất trong lịch sử.
Dù cuốn hồi ký của ông gây tranh cãi, không ai có thể phủ nhận những đóng góp kỹ thuật và nghệ thuật của Emerick đã giúp The Beatles đạt đến đỉnh cao sáng tạo, định hình âm thanh của một kỷ nguyên và mở đường cho những khám phá âm thanh mới trong tương lai. Ông đã để lại một dấu ấn không thể phai mờ trong lịch sử âm nhạc đại chúng.