1. Cuộc đời
Fazl-e-Haq Khairabadi đã trải qua một cuộc đời đầy biến động, từ một tuổi thơ với tài năng vượt trội cho đến vai trò lãnh đạo trong phong trào chống thực dân, cuối cùng bị lưu đày và qua đời trong cảnh giam cầm.
1.1. Sinh ra và Bối cảnh
Fazl-e-Haq Khairabadi sinh năm 1796 hoặc 1797 tại Khairabad, Sitapur, một thành phố thuộc Ấn Độ. Ông xuất thân từ một gia đình Hồi giáo Ấn Độ có truyền thống học thuật và tôn giáo lâu đời. Cha ông là Imam Fazl-e-Iman, người giữ chức vụ Sadr al-Sadur (صدر الصدورSadr al-SadurArabic), cố vấn trưởng của các hoàng đế Mughal về các vấn đề tôn giáo.
1.2. Giáo dục và Sự nghiệp Sơ khai
Với trí tuệ xuất chúng và kiến thức sâu rộng, Fazl-e-Haq Khairabadi đã trở thành một giáo viên khi mới 13 tuổi. Năm 1828, ông được bổ nhiệm vào vị trí mufti trong Bộ Qaza, một chức vụ quan trọng trong hệ thống pháp lý Hồi giáo. Ông không chỉ là một học giả về các nghiên cứu và thần học Hồi giáo mà còn là một nhân vật lỗi lạc trong lĩnh vực văn học, đặc biệt là văn học tiếng Urdu, tiếng Ả Rập và tiếng Ba Tư. Hơn 400 cặp câu thơ bằng tiếng Ả Rập được cho là của ông.
2. Thành tựu Học thuật và Tôn giáo
Fazl-e-Haq Khairabadi đã đóng góp đáng kể vào các lĩnh vực thần học, pháp học và văn học, đồng thời tham gia vào các cuộc tranh luận tôn giáo quan trọng trong thời đại của mình.
2.1. Thần học và Pháp học
Ông tuân thủ trường phái tư tưởng Hanafi và là một học giả Kalam (متكلمMutakallimArabic) thuộc trường phái Maturidi. Khairabadi được ca ngợi là một Allamah (علامةAllamahArabic) (học giả uyên bác) vì kiến thức và sự uyên bác sâu rộng của mình, và sau này được tôn kính như một Sufi (صوفيSufiArabic) vĩ đại. Ông còn được gọi là Imam của logic, triết học và văn học. Các học giả đương thời coi ông là bậc thầy cuối cùng trong việc ban hành các fatwa hay phán quyết tôn giáo. Ông cùng với con trai mình, Abdul Haq Khairabadi, đã thành lập Madrasa Khairabad ở miền bắc Ấn Độ, nơi nhiều học giả đã được giáo dục.

2.2. Phản bác Shah Ismail Dehlvi
Khairabadi đã viết cuốn Tahqeeq al-Fatwa Fi Abtal al-Taghwa bằng tiếng Ả Rập, một tác phẩm nhằm phản bác cuốn Taqwiyat al-Iman của Shah Ismail Dehlvi, người được coi là tổ tiên trí tuệ của phái Deobandis. Thông qua tác phẩm này, Khairabadi đã làm rõ lập trường thần học của mình và phản đối các quan điểm mà ông cho là sai lệch.
2.3. Fatwa chống lại Wahhabism
Trong sự nghiệp của mình, Khairabadi đã viết nhiều Masnavi (مثنویMasnaviPersian) chống lại Wahhabism. Năm 1825, ông đã ban hành các fatwa chống lại Shah Ismail Dehlvi vì giáo lý Imkan al-Kidhb (إمكان الكذبImkan al-KidhbArabic) (khả năng Thượng đế nói dối). Rashid Ahmad Gangohi, người sáng lập Darul Uloom Deoband, sau này đã chấp nhận giáo lý Imkan al-Kidhb của Dehlvi, tuyên bố rằng Thượng đế có khả năng nói dối do sự toàn năng của Ngài. Gangohi cũng ủng hộ giáo lý Imkan al-Nazir (إمكان النظيرImkan al-NazirArabic), cho rằng Thượng đế có khả năng tạo ra các nhà tiên tri bổ sung sau Muhammad hoặc các nhà tiên tri ngang hàng với Muhammad.
Tuy nhiên, Allama Fazl-e-Haq Khairabadi đã bác bỏ những lý thuyết này. Ông khẳng định rằng, theo Qur'an (قرآنQur'anArabic) và Hadith (حديثHadithArabic), Muhammad là nhà tiên tri cuối cùng, và không thể có bất kỳ nhà tiên tri hay "sứ giả" nào khác sau ông. Việc tin rằng có thể có một Muhammad khác sẽ đòi hỏi Allah (اللهAllahArabic) đã làm điều gì đó khác với những gì Ngài đã tuyên bố trong Qur'an, tức là Allah đã nói dối. Khairabadi lập luận rằng nói dối là một khuyết điểm, và không thể có khuyết điểm nào nơi Allah.
3. Vai trò trong Phong trào Độc lập Ấn Độ
Fazl-e-Haq Khairabadi là một trong những nhân vật quan trọng nhất trong cuộc kháng chiến chống lại sự cai trị của thực dân Anh, đặc biệt là trong Cuộc nổi dậy năm 1857.
3.1. Sự phản đối Chế độ Thuộc địa Anh
Khi người dân Ấn Độ bắt đầu đấu tranh chống lại sự chiếm đóng của Anh, Khairabadi đã tiến hành nhiều cuộc họp riêng với hoàng đế Mughal Bahadur Shah Zafar, các cuộc họp này tiếp tục cho đến tháng 5 năm 1857. Ông công khai bày tỏ lập trường và hoạt động chống lại sự cai trị của thực dân Anh, xem đó là một sự xâm lược và áp bức đối với người dân Ấn Độ.
3.2. Cuộc nổi dậy năm 1857 và Fatwa
Vào ngày 26 tháng 6 năm 1857, khi Tướng Bakht Khan cùng đội quân 14.000 người của mình đến Delhi từ Bareilly, Khairabadi đã đọc một bài giảng vào thứ Sáu, có sự tham dự của rất nhiều học giả Hồi giáo. Trong bài giảng này, ông đã ban hành một sắc lệnh tôn giáo (fatwa) ủng hộ jihad chống lại chính phủ thực dân Anh. Fatwa này đã được ký bởi Sadruddin Azurda, Abdul Qadir, Faizullah Dehalvi, Faiz Ahmed Badayuni, Wazir Khan và Syed Mubarak Shah Rampuri. Thông qua sắc lệnh này, ông đã truyền cảm hứng cho công chúng tham gia vào Cuộc nổi dậy năm 1857.
Sau khi Khairabadi ban hành sắc lệnh, người Anh đã triển khai một đội quân khoảng 90.000 người xung quanh Delhi để bảo vệ lợi ích của mình và ngăn chặn sự lan rộng của phong trào jihad.
3.3. Bắt giữ, Xét xử và Lưu đày
Khairabadi bị chính quyền Anh bắt giữ vào ngày 30 tháng 1 năm 1859 tại Khairabad, Sitapur với tội danh kích động bạo lực. Ông đã bị xét xử và bị kết tội khuyến khích giết người và đóng vai trò quan trọng trong cuộc nổi dậy. Các nhà chức trách Anh coi ông là một người có "trí thông minh và sự nhạy bén phi thường, người nên được xem là mối đe dọa nguy hiểm nhất đối với sự hiện diện của Anh ở Ấn Độ, và do đó phải bị trục xuất khỏi lục địa Ấn Độ". Ông bị buộc tội là động lực chính đằng sau cuộc binh biến, thuyết phục quần chúng nổi dậy chống lại chính quyền Công ty, vận động và thúc đẩy quần chúng tham gia cuộc nổi biến bằng cách gọi đó là cuộc chiến tranh giành độc lập và ban hành fatwa kích động bạo lực và phát biểu khiêu khích.
Trong phiên tòa, ông đã chọn tự bào chữa cho mình, sử dụng những lập luận và cách thức bào chữa đầy thuyết phục đến mức vị thẩm phán chủ tọa đang viết một phán quyết để tuyên bố ông vô tội. Tuy nhiên, Khairabadi đã bất ngờ thú nhận việc mình đã ban hành fatwa, tuyên bố rằng ông "không thể nói dối". Do đó, ông bị kết án tù chung thân tại nhà tù Kalapani ở Quần đảo Andaman và Nicobar, và tài sản của ông bị Awadh tịch thu. Ông đến Quần đảo Andaman vào ngày 8 tháng 10 năm 1859, trên tàu hơi nước Fire Queen. Ông bị giam cầm tại đó cho đến khi qua đời vào năm 1861. Một trong những lý do chính dẫn đến cuộc nổi dậy là nỗi sợ hãi trong dân chúng rằng chính phủ Anh theo đạo Kitô giáo sẽ phá hủy tôn giáo của họ và cải đạo người Ấn Độ sang Kitô giáo.
4. Các tác phẩm và Ấn phẩm
Fazl-e-Haq Khairabadi là một học giả và nhà văn prolific, để lại nhiều di sản văn học và học thuật quan trọng.
4.1. Các tác phẩm chính
Ngoài cuốn Tahqeeq al-Fatwa Fi Abtal al-Taghwa phản bác Taqwiyat al-Iman của Ismail Dehlvi, các tác phẩm khác của ông bao gồm:
- al-Hidayah al-Sayyidiyya
- al-Raudh al-Majud: Maslahi Wahdat al-Wujud Ki Buland Payah Takhliq
- al-Ḥashiyya lil-Mawlawi Fazl e Haq Khairabadi ʻala Sharh al-Salam lil-Qadi Mubarak
- Risala al-Thawra al-Hindiyya (tiếng Ả Rập) hoặc al-Thawra al-Hindiyya: Một phân tích về chiến tranh và các sự kiện năm 1857, đây được coi là cuốn sách đầu tiên ghi chép về các sự kiện năm 1857.
4.2. Hoạt động Văn học
Với tư cách là một nhân vật văn học, Khairabadi đã có nhiều đóng góp đáng kể cho văn học Ả Rập và Ba Tư. Ông là người đã biên tập cuốn diwan (ديوانDiwanArabic) đầu tiên của Mirza Ghalib theo yêu cầu của Ghalib, một trong những nhà thơ vĩ đại nhất của văn học Urdu và Ba Tư. Có nhiều câu chuyện về những cuộc đối đáp sắc sảo giữa ông và Mirza Ghalib cùng các nhà thơ, nhà văn và trí thức nổi tiếng khác cùng thời.
5. Đời sống Cá nhân
Fazl-e-Haq Khairabadi là một nhân vật được kính trọng trong xã hội và gia đình, với một dòng dõi hậu duệ tài năng.
5.1. Quan hệ Gia đình
Ông thuộc dòng dõi Farooqui (فاروقيFarooquiArabic). Cha ông là Imam Fazl-e-Iman. Một trong những người con trai của ông, Abdul Haq Khairabadi, cũng là một học giả hàng đầu và được kính trọng, được phong tặng danh hiệu Shams al-Ulama (شمس العلماءShams al-UlamaArabic) (Mặt trời của các học giả). Abdul Haq Khairabadi là một học giả lý trí và là thầy của Majid Ali Jaunpuri. Cháu trai của ông là Muztar Khairabadi, và cháu cố của ông là nhà thơ kiêm nhà viết lời bài hát nổi tiếng Jan Nisar Akhtar. Các hậu duệ khác của ông bao gồm Javed Akhtar, Farhan Akhtar và Zoya Akhtar, những nhân vật nổi tiếng trong ngành công nghiệp điện ảnh Ấn Độ.
5.2. Danh hiệu và Sự Tôn trọng
Nhờ kiến thức uyên bác và sự uyên thâm, Fazl-e-Haq Khairabadi được phong tặng danh hiệu "Allamah" và sau này được tôn kính như một Sufi vĩ đại. Ông còn được mệnh danh là Imam của logic, triết học và văn học. Ông sở hữu một sự hiện diện tinh thần mạnh mẽ và rất thông minh.
6. Cái chết
Fazl-e-Haq Khairabadi qua đời vào ngày 19 tháng 8 năm 1861, trong thời gian bị lưu đày tại Quần đảo Andaman và Nicobar. Ông đã ở trong nhà tù Kalapani (Andaman) 22 tháng. Trong thời gian bị giam cầm, ông đã viết nhiều ghi chép về các sự kiện mà ông chứng kiến dưới dạng thơ ca bằng tiếng Ả Rập (Qaseeda) (قصيدةQaseedaArabic), bên cạnh cuốn sách al-Thawra al-Hindiyya là một phân tích về cuộc chiến và các sự kiện năm 1857.
7. Di sản và Đánh giá
Di sản của Fazl-e-Haq Khairabadi rất đáng kể, đặc biệt là vai trò của ông trong phong trào độc lập Ấn Độ và những đóng góp học thuật của ông. Cuốn sách al-Thawra al-Hindiyya của ông được coi là cuốn sách đầu tiên ghi chép về các sự kiện năm 1857, cung cấp một cái nhìn sâu sắc về cuộc nổi dậy quan trọng này. Vai trò của ông trong việc ban hành fatwa kêu gọi jihad chống lại sự cai trị của Anh đã khẳng định ông là một nhà lãnh đạo tinh thần và chính trị quan trọng, người đã truyền cảm hứng cho hàng ngàn người tham gia vào cuộc đấu tranh giành độc lập. Tư tưởng và tác phẩm của ông tiếp tục được nghiên cứu và tôn vinh trong cộng đồng Hồi giáo và trong lịch sử Ấn Độ như một biểu tượng của sự phản kháng chống chủ nghĩa thực dân và sự bảo vệ các nguyên tắc tôn giáo truyền thống.