1. Tổng quan
Bae Hee-han (배희한裵喜漢Korean; sinh ngày 19 tháng 6 năm 1907 - mất ngày 5 tháng 11 năm 1997) là một đại thợ mộc nổi tiếng của Hàn Quốc, người đã cống hiến cả đời mình để xây dựng và bảo tồn các công trình hanok truyền thống. Ông được biết đến rộng rãi với danh hiệu Daemokjang (Đại mộc tượng) - danh hiệu thợ mộc bậc thầy của Hàn Quốc, và được công nhận là Tài sản Văn hóa Phi vật thể Quan trọng số 74 vào năm 1982. Cuộc đời và sự nghiệp của Bae Hee-han gắn liền với sự phát triển của kiến trúc gỗ truyền thống Hàn Quốc trong giai đoạn hiện đại, thể hiện tinh thần kiên cường trong việc duy trì và truyền dạy các giá trị văn hóa nghệ thuật của dân tộc qua nhiều thế hệ. Ông đã để lại nhiều di sản kiến trúc quý giá, trong đó nổi bật là dinh thự Donamjang ở Seoul.
2. Cuộc đời
Cuộc đời của Bae Hee-han là một hành trình dài cống hiến cho nghệ thuật mộc truyền thống, từ những ngày đầu học việc dưới sự hướng dẫn của các bậc thầy đến khi trở thành một trong những nghệ nhân bậc thầy được công nhận.
2.1. Thời thơ ấu và giáo dục
Bae Hee-han sinh ngày 10 tháng 6 năm 1907 tại Seoul, mặc dù sổ hộ khẩu của ông ghi là năm 1909. Dù gia cảnh khá giả, ông lại sớm bộc lộ niềm đam mê đặc biệt với nghề mộc. Năm 1923, khi mới 17 tuổi, Bae Hee-han đã quyết định nghỉ học giữa chừng tại trường Thương mại Seonrin để theo đuổi nghiệp thợ mộc, bắt đầu quá trình học việc dưới sự hướng dẫn của một thợ mộc người Nhật tên Oda.
2.2. Hoạt động và sự nghiệp ban đầu
Thậm chí trước khi chính thức nghỉ học, vào năm 1921, Bae Hee-han đã bắt đầu công việc của một thợ mộc tại Cục Đường sắt của Phủ Toàn quyền Triều Tiên. Ở tuổi 18, ông may mắn được học nghề mộc truyền thống từ Choi Won-sik, một đại thợ mộc cung đình danh tiếng của triều đại Joseon khi đang làm việc tại công trường tháo dỡ Daejojeon, một chính điện trong cung. Sau đó, ông đã xây dựng nhiều ngôi nhà cho các quan chức cấp cao, trong đó có Sarangchae (khu nhà dành cho khách) tại dinh thự của Min Yeong-hwi ở Samcheong-dong. Năm 1939, ở tuổi 31, ông đã xây dựng dinh thự Donamjang, ban đầu là nhà của thái giám Song Seong-jin, và sau này từng là nơi ở của Tổng thống Syngman Rhee trong hai năm.

2.3. Hoạt động chính và việc được phong Daemokjang
Sau khi giải phóng khỏi ách đô hộ của Nhật Bản vào năm 1945, Bae Hee-han tiếp tục hoạt động rộng khắp. Năm 1959, ông tham gia vào công tác sửa chữa các công trình quan trọng trong Cung Gyeongbok, bao gồm Hải Trung đình (Haejungjeong) và Hyangwonjeong. Ngoài ra, ông còn xây dựng và sửa chữa nhiều công trình chùa chiền trên khắp cả nước.
Tháng 12 năm 1980, Bae Hee-han chính thức được công nhận là nghệ nhân mộc truyền thống thông qua Triển lãm Đặc biệt về Chế biến gỗ được tổ chức tại Bảo tàng Dân gian Quốc gia Hàn Quốc. Hai năm sau, vào năm 1982, với những cống hiến và kỹ năng vượt trội, ông được phong danh hiệu Daemokjang, trở thành người nắm giữ Tài sản Văn hóa Phi vật thể Quan trọng số 74 của Hàn Quốc, một sự công nhận cao quý dành cho những bậc thầy thủ công truyền thống.

2.4. Cuối đời và qua đời
Trong giai đoạn cuối đời, Bae Hee-han tiếp tục duy trì hoạt động nghệ thuật và truyền dạy nghề. Ông qua đời vào ngày 5 tháng 11 năm 1997 do tuổi già sức yếu. Khác với nhiều nghệ nhân đương thời, Bae Hee-han được biết đến với những phẩm chất cá nhân đáng ngưỡng mộ: ông không hề cờ bạc hay rượu chè, dù người thầy của ông có thói quen này. Ông từng chia sẻ triết lý sống của mình rằng: "Tiền bạc không đến với những người sống nhờ đẽo gọt cây gỗ chết." Lời nói này thể hiện sự khiêm tốn và lòng tôn kính của ông đối với vật liệu và nghề nghiệp mình theo đuổi.
3. Các tác phẩm chính và thế giới kiến trúc
Bae Hee-han đã để lại một di sản đồ sộ các công trình kiến trúc truyền thống, thể hiện phong cách độc đáo và kỹ thuật điêu luyện của ông.
3.1. Đặc điểm kiến trúc
Bae Hee-han thường được gọi là "thợ mộc Joseon cuối cùng" vì ông là học trò của Choi Won-sik, người được coi là thợ mộc cung đình cuối cùng của triều đại Joseon. Phong cách kiến trúc của ông được họa sĩ Kim Byeong-jong đánh giá là mộc mạc nhưng vững chắc và tỉ mỉ. Các tác phẩm của ông không chỉ chú trọng đến vẻ đẹp thẩm mỹ mà còn đảm bảo sự bền vững và hài hòa với môi trường tự nhiên, phản ánh tinh thần truyền thống của kiến trúc hanok.
3.2. Danh sách các tác phẩm tiêu biểu
Dưới đây là danh sách một số công trình kiến trúc quan trọng mà Bae Hee-han đã trực tiếp xây dựng hoặc sửa chữa:
- 1927: Gia đình Kim Ik-bae
- 1935: Gia đình Kim Jae-eun
- 1936: Biệt thự Yuseong Cũ
- 1939: Donamjang (nhà của Song Seong-jin)
- 1940: Gia đình Choi Gi-tae
- 1942: Gia đình Choi Chang-hak
- 1959: Sửa chữa Hải Trung đình và Hương Viễn đình tại Cung Gyeongbok
- 1966: Chùa Yeomburam ở Gwacheon, Gyeonggi-do
- 1967: Chùa Long Temple ở Seongbuk-dong, Seoul
- 1969: Chùa Guamsa ở Bongcheon-dong
- 1974: Lịch sử Ái quốc của Học viện Hải quân
- 1976: Gia đình Seo Se-ok
4. Đánh giá và di sản
Bae Hee-han không chỉ là một nghệ nhân tài ba mà còn là một người thầy tận tâm, góp phần quan trọng vào việc bảo tồn và truyền bá tinh hoa kiến trúc truyền thống Hàn Quốc cho thế hệ mai sau.
4.1. Đào tạo đệ tử
Di sản lớn nhất của Bae Hee-han không chỉ nằm ở những công trình kiến trúc mà ông đã xây dựng mà còn ở những người học trò ông đã đào tạo. Trong số đó, Go Taek-young là một đệ tử xuất sắc, người đã học nghề mộc từ Bae Hee-han. Go Taek-young cũng được công nhận là Daemokjang (Tài sản Văn hóa Phi vật thể Quan trọng số 74) vào năm 1997, tiếp nối kỹ thuật và tinh thần nghề nghiệp của người thầy, góp phần quan trọng vào việc kế thừa và phát triển kiến trúc truyền thống Hàn Quốc.
4.2. Đánh giá nghệ thuật và tinh thần nghề nghiệp
Bae Hee-han là một trong những cột trụ cuối cùng của ngành kiến trúc gỗ truyền thống Joseon. Với kỹ năng điêu luyện và tinh thần nghề nghiệp bền bỉ, ông đã tạo ra những công trình không chỉ mang giá trị sử dụng mà còn là những tác phẩm nghệ thuật có giá trị lịch sử và văn hóa sâu sắc. Sự cống hiến không ngừng nghỉ của ông đã giúp duy trì kỹ thuật và phong cách kiến trúc hanok tinh túy qua nhiều biến động lịch sử. Ông là biểu tượng của sự kiên trì, lòng khiêm tốn và tình yêu sâu sắc đối với di sản văn hóa dân tộc.