1. Gia đình và Bối cảnh
Adalard xuất thân từ một gia đình quý tộc có ảnh hưởng lớn trong Vương quốc Frank, với mối quan hệ huyết thống chặt chẽ với các vị vua và nhân vật quyền lực của Vương triều Carolingian.
1.1. Sinh và Gia đình
Adalard sinh khoảng năm 750, 751 hoặc 752 tại Huise. Ông là con trai của Bernard, người từng giữ chức Bộ trưởng Quân sự dưới thời Charlemagne. Mẹ ông là một phụ nữ người Frank, là vợ đầu của Bá tước Bernard, nhưng tên bà không được sử sách ghi lại. Wala, người sau này trở thành viện phụ, là anh em cùng cha khác mẹ với Adalard, con của Bernard với một phụ nữ người Saxon mà tên cũng không được biết đến. Charlemagne và Carloman I là anh họ của Adalard. Cháu gái của Adalard sau này kết hôn với Pepin Carloman, con trai của Charlemagne, và sau khi Pepin Carloman qua đời, Adalard đã trở thành một trong những người bảo hộ và cố vấn cho con trai của Pepin Carloman là Bernard I của Ý.
1.2. Tổ tiên
Adalard có tổ tiên là những nhân vật quyền lực và có ảnh hưởng sâu rộng đến lịch sử Vương quốc Frank và sự hình thành của Đế chế Carolingian. Ông là hậu duệ trực tiếp của Pepin xứ Herstal và Charles Martel, những người đã đặt nền móng cho sự trỗi dậy của vương triều Carolingian.
Quan hệ | Tên |
---|---|
Cha | Bernard |
Ông nội | Charles Martel |
Bà nội | Ruodhaid |
Cụ nội (tổ tiên) | Pepin xứ Herstal |
Cụ nội (tổ tiên) | Alpaida |
2. Giáo dục và Sự nghiệp Ban đầu
Adalard được hưởng một nền giáo dục xuất sắc tại Trường Cung đình Carolingian và sớm được bổ nhiệm vào các chức vụ quan trọng trong triều đình, đặt nền móng cho sự nghiệp chính trị và tu viện sau này của ông.
2.1. Giáo dục tại Trường Cung đình
Adalard được giáo dục chu đáo tại Trường Cung đình của Charlemagne ở Aachen. Ngay từ khi còn rất trẻ, ông đã được bổ nhiệm làm Bá tước Cung đình. Ông thông thạo tiếng Germanic, tiếng Latinh và tiếng La Mã, điều này đã giúp ông rất nhiều trong sự nghiệp sau này.
2.2. Nhập tu và Phong chức Linh mục
Ở tuổi 20, Adalard được gửi đến Tu viện Corbie ở Picardy, một tu viện được Nữ hoàng Bathild thành lập vào năm 662. Để tìm kiếm sự ẩn dật hơn, ông đã đến Monte Cassino ở miền nam Ý. Tuy nhiên, Charlemagne đã ra lệnh cho ông trở về Corbie, nơi ông sau đó được bầu làm viện phụ. Khoảng năm 772, ông nhận Bí tích Truyền Chức Thánh và được phong chức linh mục tại Benevento, miền nam Ý.
2.3. Hoạt động Hành chính và Phục vụ Ban đầu
Adalard từng là Bá tước Saint-Quentin. Ông đã hiến tặng một phần lớn đất đai thừa kế từ cha mình ở Brabant và Liège cho Tu viện Corbie. Ông cũng tham gia một số chiến dịch quân sự của Charlemagne, bao gồm các cuộc viễn chinh chống lại người Saxon và người Saracen. Ngoài ra, Adalard còn cho xây dựng một số bệnh viện, thể hiện sự quan tâm của ông đến các hoạt động từ thiện và phúc lợi xã hội.
3. Vai trò trong Vương triều Carolingian
Adalard đóng một vai trò trung tâm trong chính quyền Carolingian, phục vụ dưới thời cả Charlemagne và Louis Mộ Đạo, mặc dù sự nghiệp của ông không phải lúc nào cũng suôn sẻ.
3.1. Hoạt động dưới thời Charlemagne
Năm 781, Charlemagne bổ nhiệm Adalard làm cố vấn cho con trai mình, Pepin Carloman, khi Pepin trở thành Vua của Lombardy. Từ năm 781 đến 814, Adalard sống ở Ý, đóng vai trò là nhiếp chính cho Pepin Carloman. Sau khi Pepin Carloman tuyên bố tự trị vào năm 796, Adalard tiếp tục làm cố vấn cho ông. Với tư cách là một quan chức cấp cao và cố vấn hành chính, ông thường xuyên tham dự các cuộc họp bàn về kế hoạch quân sự. Tác phẩm De ordine palatii của ông có đề cập chi tiết về một hệ thống tình báo phát triển tốt vào cuối triều đại của Pepin.
3.2. Thủ tướng và Cố vấn tại Vương quốc Ý
Trong thời kỳ này, Charlemagne đã bổ nhiệm Adalard làm thủ tướng cho con trai mình, Pepin của Ý, tại Đế chế Carolingian. Adalard đã tích lũy kinh nghiệm hành chính sâu rộng và trở thành cố vấn đáng tin cậy cho Vua Pepin.
3.3. Người bảo hộ cho Bernard I của Ý
Khi Pepin Carloman qua đời tại Milan vào năm 810, ông đã ủy thác Adalard chăm sóc tương lai cho con trai mình, Bernard I của Ý, lúc đó mới 12 tuổi. Cuối năm 812, Charlemagne chính thức bổ nhiệm Adalard làm gia sư cho Bernard I. Adalard đóng vai trò quan trọng trong việc định hình Bernard I trong những năm đầu đời.
3.4. Hoạt động dưới thời Louis the Pious, Lưu đày và Trở về
Năm 814, khi Louis Mộ Đạo lên ngôi hoàng đế, ông đã giải tán tất cả các cố vấn của cha mình, Charlemagne, và Adalard cũng bị lưu đày đến Tu viện Noirmoutier. Năm 818, khi Vua Bernard I của Ý nổi dậy chống lại Hoàng đế Louis Mộ Đạo và thất bại, Louis Mộ Đạo đã nghi ngờ Adalard có cảm tình với Bernard và tiếp tục lưu đày ông đến một hòn đảo xa xôi.
Tuy nhiên, vào giữa tháng 10 năm 821, tại Hội nghị Hoàng gia Thionville, Louis Mộ Đạo đã ân xá cho những người ủng hộ Bernard I, bao gồm cả Adalard và Giám mục Wala. Mặc dù được trả tự do, Adalard đã không trở lại Aachen do cái chết của Benedict xứ Aniane vào năm đó. Đến năm 824, Louis Mộ Đạo đã nhận ra sai lầm của mình và bổ nhiệm Adalard làm một trong những cố vấn trưởng của hoàng gia.
4. Hoạt động Tu viện và Thành lập
Adalard không chỉ là một chính khách mà còn là một nhà lãnh đạo tu viện xuất sắc, người đã đóng góp đáng kể vào sự phát triển của đời sống tu viện ở Vương quốc Frank.
4.1. Viện phụ Corbie
Năm 821, Adalard trở thành viện phụ của Tu viện Corbie. Với vai trò này, ông đã quản lý tu viện và tiếp tục các hoạt động hiến tặng đất đai, củng cố tài sản và tầm ảnh hưởng của tu viện.
4.2. Thành lập Tu viện Corvey
Năm 822, Adalard cùng với anh trai mình là Wala đã thành lập Tu viện Corvey (còn gọi là "Corbie Mới") ở Westphalia. Tu viện này là một tu viện hoàng gia, có lãnh thổ rộng lớn trải dài từ Giáo phận Paderborn đến Công quốc Brunswick. Viện phụ của Corvey là một trong mười một viện phụ, cùng với hai mươi mốt giám mục, tham dự nghị viện hoàng gia tại Regensburg. Tu viện Corvey sau này trở thành một trung tâm học thuật và tôn giáo quan trọng ở Đế chế La Mã Thần thánh. Một tài liệu do Adalard ký kết cũng là văn bản cổ nhất còn sót lại đề cập đến việc tính toán hoa bia trong quá trình sản xuất bia.

5. Tư tưởng và Tác phẩm
Adalard không chỉ là một nhà lãnh đạo chính trị và tôn giáo mà còn là một nhà tư tưởng, với những đóng góp đáng chú ý vào các cuộc thảo luận về quản trị và chiến lược.
5.1. De ordine palatii
Tác phẩm De ordine palatii (Về Trật tự Cung đình) của Adalard là một tài liệu quan trọng thảo luận chi tiết về chiến lược quân sự và hệ thống hành chính của triều đình Carolingian. Tác phẩm này cung cấp cái nhìn sâu sắc về cách thức hoạt động của chính quyền và quân đội dưới thời Charlemagne và Pepin của Ý, đặc biệt nhấn mạnh vào một hệ thống tình báo phát triển tốt.
5.2. Các giả thuyết về Tác phẩm Khác
Có giả thuyết cho rằng Adalard cũng là tác giả của Vita sancti Adalhardi (Cuộc đời Thánh Adalard), một tác phẩm ca ngợi cuộc đời và những đóng góp của ông. Tuy nhiên, tác phẩm này thường được cho là của Paschasius Radbertus, người rất ngưỡng mộ Adalard và đã viết tác phẩm này ngay sau khi ông qua đời.
6. Phong thánh và Di sản
Adalard được tôn kính như một vị thánh và di sản của ông tiếp tục được ghi nhớ qua nhiều thế kỷ.
6.1. Phong thánh
Adalard được Giáo hoàng Gioan XIV phong thánh vào năm 1024. Việc phong thánh này đã khẳng định vị thế của ông như một nhân vật linh thiêng và có ảnh hưởng trong lịch sử Giáo hội.
6.2. Tôn kính như Vị Thánh Bảo trợ
Adalard được tôn vinh như một vị thánh bảo trợ của nhiều nhà thờ và thị trấn ở Pháp và dọc theo vùng hạ lưu sông Rhine, thể hiện sự kính trọng và ảnh hưởng sâu rộng của ông trong khu vực này.
6.3. Di hài và Tưởng niệm
Di hài của Adalard được lưu giữ tại Nhà thờ Saint-Pierre de Corbie. Kể từ tháng 9 năm 2019, di hài của ông đã được trưng bày công khai tại thành phố Corbie, cho phép tín hữu và công chúng đến chiêm bái và tưởng niệm.
7. Cái chết
Adalard qua đời vào ngày 2 tháng 1 năm 827, thọ 73 tuổi. Ông lâm bệnh ba ngày trước lễ Giáng sinh khi đang trên đường trở về từ Tu viện Corvey đến Tu viện Corbie cũ. Ông qua đời vào khoảng ba giờ chiều. Sau khi ông qua đời, chức viện phụ của Tu viện Corbie được anh em cùng cha khác mẹ của ông là Wala kế nhiệm.
8. Các Mục liên quan
Cuộc đời và sự nghiệp của Adalard gắn liền với nhiều khía cạnh quan trọng của lịch sử thời Trung cổ.
8.1. Phục hưng Carolingian
Adalard là một nhân vật tiêu biểu của Phục hưng Carolingian, một giai đoạn phục hưng văn hóa và trí tuệ dưới thời Đế chế Carolingian. Với vai trò là một học giả, cố vấn triều đình và người sáng lập tu viện, ông đã góp phần thúc đẩy sự phát triển giáo dục, nghệ thuật và tư tưởng trong thời đại của mình.