1. Tổng quan
Michael Carrick (sinh ngày 28 tháng 7 năm 1981) là một cựu cầu thủ bóng đá và huấn luyện viên chuyên nghiệp người Anh. Trong suốt sự nghiệp cầu thủ kéo dài 12 năm của mình, Carrick nổi tiếng nhất khi khoác áo Manchester United, nơi anh từng là đội trưởng và giành được nhiều danh hiệu lớn, bao gồm 5 chức vô địch Premier League và 1 UEFA Champions League. Carrick được biết đến với lối chơi thông minh, khả năng đọc trận đấu xuất sắc, và kỹ năng chuyền bóng toàn diện. Anh chủ yếu chơi ở vị trí tiền vệ trung tâm hoặc tiền vệ phòng ngự, và đôi khi được sử dụng như một trung vệ trong những trường hợp khẩn cấp. Sau khi giải nghệ, Carrick chuyển sang công tác huấn luyện, từng là huấn luyện viên tạm quyền của Manchester United và hiện là huấn luyện viên trưởng của Middlesbrough.
2. Thời thơ ấu
Michael Carrick sinh ra tại Wallsend, Tyne and Wear, Anh, là con của ông Vince và bà Lynn Carrick. Anh bắt đầu làm quen với bóng đá từ năm 4 hoặc 5 tuổi. Khi còn nhỏ, Carrick là một người hâm mộ của Newcastle United. Vào các tối thứ Bảy, anh thường chơi bóng đá mini football tại Wallsend Boys Club, nơi cha anh làm tình nguyện viên.
2.1. Tuổi thơ và Học vấn
Năm 12 tuổi, Carrick bắt đầu nghiêm túc hơn với bóng đá khi được chọn vào đội trường Burnside High School và sau đó là North Tyneside Schools. Khi chơi cho đội U-16 của Wallsend Boys' Club, anh đã được triệu tập vào đội tuyển CLB thiếu niên Anh và thậm chí còn mang băng đội trưởng. Năm 13 tuổi, Carrick đã xuất hiện trong chương trình dành cho trẻ em Live & Kicking của BBC, tập 49, phát sóng vào ngày 4 tháng 2 năm 1995. Anh theo học tại trường Wallsend's Western Middle School và Burnside Community High School, hoàn thành kỳ thi GCSE vào năm 1997.
2.2. Sự tham gia bóng đá thời kỳ đầu
Trong những năm đi học và cho đến khi chuyển đến West Ham United, Carrick thực tế chơi ở vị trí tiền đạo trung tâm. Chỉ sau khi gia nhập West Ham, anh mới bắt đầu được thử nghiệm và thường xuyên chơi ở vị trí tiền vệ.
3. Sự nghiệp cầu thủ
Sự nghiệp cầu thủ của Michael Carrick trải dài qua nhiều câu lạc bộ danh tiếng tại Anh và cả ở cấp độ đội tuyển quốc gia. Anh đã gặt hái được nhiều thành công lớn, đặc biệt là trong giai đoạn thi đấu cho Manchester United.
3.1. Sự nghiệp câu lạc bộ
Michael Carrick đã thi đấu cho ba câu lạc bộ chuyên nghiệp lớn trong sự nghiệp của mình: West Ham United, Tottenham Hotspur và Manchester United, cùng với hai lần được cho mượn ở giai đoạn đầu.
3.1.1. West Ham United
Michael Carrick bắt đầu sự nghiệp chuyên nghiệp tại West Ham United. Anh được các tuyển trạch viên khu vực Đông Bắc là Dave Mooney và Bill Gibbs phát hiện và mời về sau khi theo dõi anh thi đấu tại Wallsend Boys Club.
Năm 1998, Carrick gia nhập đội trẻ của West Ham United. Anh là một phần của đội trẻ West Ham United đã giành FA Youth Cup mùa giải 1998-99. Trong trận chung kết, West Ham đã đánh bại Coventry City với tổng tỷ số kỷ lục 9-0 sau hai lượt trận, trong đó Carrick ghi được hai bàn thắng.
Theo huấn luyện viên của anh vào thời điểm đó, Harry Redknapp, khó khăn ban đầu trong sự nghiệp của Carrick chủ yếu là về thể chất; anh đã mất gần hai mùa giải vì chấn thương do sự phát triển nhanh chóng của cơ thể.
Carrick ra mắt đội một West Ham vào ngày 24 tháng 7 năm 1999, trong trận hòa 1-1 với Jokerit tại UEFA Intertoto Cup. Trận ra mắt Premier League của anh diễn ra năm tuần sau đó, vào ngày 28 tháng 8, khi anh vào sân thay thế Rio Ferdinand trong chiến thắng 3-0 trước Bradford City tại Valley Parade.
Vào tháng 11 năm 1999, Carrick được cho Swindon Town mượn trong một tháng. Anh có trận ra mắt cho Swindon trong trận hòa 0-0 trên sân nhà với Norwich City. Anh ghi bàn thắng chuyên nghiệp đầu tiên trong sự nghiệp vào ngày 23 tháng 11, trong trận thua 1-2 trên sân nhà trước Charlton Athletic. Anh ghi thêm một bàn nữa trong thời gian cho mượn, trong trận hòa 1-1 trên sân nhà với Walsall vào ngày 4 tháng 12. Dù gây ấn tượng, anh không thể giúp Swindon tìm được chiến thắng trong 6 lần ra sân. Trận đấu cuối cùng của anh cho Swindon là trận thua 0-3 trước Manchester City vào ngày 18 tháng 12.
Vào tháng 2 năm 2000, anh tiếp tục được cho mượn, lần này là đến Birmingham City, và chỉ có hai lần ra sân cho Blues. Carrick trở lại Upton Park và ghi bàn thắng đầu tiên cho West Ham United vào ngày 22 tháng 4, mở tỷ số trong chiến thắng 5-0 trên sân nhà trước Coventry City. Trong mùa giải đầu tiên, anh được bình chọn là Cầu thủ trẻ của năm của West Ham United.
Carrick thực sự đột phá ở West Ham trong mùa giải 2000-01, chơi 41 trận trên mọi đấu trường, bao gồm 33 trận tại giải VĐQG. Bàn thắng duy nhất của anh trong mùa giải là trong trận hòa 1-1 trên sân nhà với Aston Villa vào ngày 9 tháng 12 năm 2000. Nhờ sự tiến bộ, Carrick đã được ký hợp đồng mới, có thời hạn đến năm 2005. Vào ngày 20 tháng 4 năm 2001, anh được đề cử cho giải thưởng PFA Young Player of the Year cùng với đồng đội Joe Cole. Tuy nhiên, giải thưởng cuối cùng thuộc về tiền vệ Liverpool Steven Gerrard vào ngày 29 tháng 4. Carrick tiếp tục được bình chọn là Cầu thủ trẻ của năm của West Ham United lần thứ hai liên tiếp.
Mùa giải 2001-02, Carrick có 32 lần ra sân cho West Ham. Anh ghi hai bàn trong mùa giải này: bàn đầu tiên là bàn thắng duy nhất của West Ham trong trận thua 1-7 trước Blackburn Rovers vào ngày 14 tháng 10; bàn thứ hai là bàn mở tỷ số trong chiến thắng 2-1 trước đối thủ Chelsea mười ngày sau đó. Cuối mùa giải, Carrick tái phát chấn thương háng, khiến anh không thể tham dự Giải vô địch bóng đá thế giới 2002 cùng đội tuyển Anh.
Mùa giải Giải bóng đá Ngoại hạng Anh 2002-03 là một mùa giải đáng quên đối với Carrick, khi West Ham bị xuống hạng khỏi Premier League vào cuối chiến dịch. Carrick chơi trận cuối cùng trong mùa giải vào ngày 22 tháng 3 năm 2003, trong chiến thắng 2-0 trước Sunderland. Thay vì rời câu lạc bộ như các đồng đội Joe Cole, Frédéric Kanouté và Jermain Defoe, Carrick vẫn ở lại West Ham trong mùa giải đầu tiên của họ trở lại Hạng Nhất.
Trong mùa giải Football League 2003-04, West Ham kết thúc ở vị trí thứ tư vào ngày cuối cùng để giành quyền tham dự vòng play-off. Tuy nhiên, họ đã thua 0-1 trong trận chung kết Chung kết play-off Football League First Division 2004 trước Crystal Palace và không thể trở lại giải đấu cao nhất. Carrick đã được điền tên vào PFA Team of the Year của Hạng Nhất.
Carrick bày tỏ sự thất vọng về việc nhiều ngôi sao West Ham rời câu lạc bộ sau khi đội xuống hạng vào năm 2003: "Thật là khó chịu đối với tôi khi tôi thấy chất lượng của các cầu thủ đã rời câu lạc bộ trong sáu hoặc bảy tháng qua. Tôi biết các cầu thủ sẽ rời đi khi chúng tôi bị xuống hạng, nhưng bây giờ đối với tôi thật kỳ lạ vì toàn bộ câu lạc bộ dường như đã khác."
3.1.2. Tottenham Hotspur
Sau một mùa giải ở ngoài Premier League, Carrick cảm thấy phải rời khỏi Hạng Nhất, nói rằng: "Sự thật là tôi không cảm thấy mình có thể chơi ở Hạng Nhất lâu hơn nữa." Anh được liên hệ với nhiều đội bóng bao gồm Portsmouth, Arsenal, Everton, West Bromwich Albion và Crystal Palace trước khi Tottenham Hotspur trở thành ứng cử viên hàng đầu để ký hợp đồng với anh.
Vào ngày 20 tháng 8, một thỏa thuận đã được đồng ý giữa West Ham và Tottenham về việc chuyển nhượng Carrick, tùy thuộc vào kết quả kiểm tra y tế. Bốn ngày sau, vụ chuyển nhượng chính thức hoàn tất khi Carrick gia nhập câu lạc bộ với mức phí khoảng 3.50 M GBP sau khi vượt qua buổi kiểm tra y tế. Anh ghi bàn trong trận ra mắt cho đội dự bị Tottenham, nhưng trận ra mắt đội một của anh bị trì hoãn sau khi gặp chấn thương vào ngày 13 tháng 9. Carrick được trao áo số 23 và ra mắt Tottenham vào ngày 18 tháng 10, vào sân từ băng ghế dự bị trong trận thua 0-1 trước Portsmouth.
Mặc dù đã khỏe mạnh, anh thường bị HLV Jacques Santini bỏ qua. Có nhiều suy đoán trên các phương tiện truyền thông rằng Carrick được mua bởi Giám đốc bóng đá của Tottenham, Frank Arnesen, chứ không phải Santini. Tuy nhiên, sau khi Santini ra đi và Martin Jol được bổ nhiệm làm huấn luyện viên mới, anh nhanh chóng trở thành một cầu thủ đá chính thường xuyên ở hàng tiền vệ. Trận đấu đầu tiên Carrick đá chính cho Tottenham cũng là trận đầu tiên Jol dẫn dắt câu lạc bộ, một trận đấu League Cup trên sân khách với Burnley vào ngày 9 tháng 11. Trong trận đấu đó, anh đã kiến tạo một bàn thắng cho Robbie Keane và Tottenham thắng 3-0. Vào ngày 18 tháng 12, anh có màn trình diễn ấn tượng, giúp Tottenham giành chiến thắng 5-1 trên sân nhà trước Southampton. Carrick kết thúc mùa giải Giải bóng đá Ngoại hạng Anh 2004-05 với 29 lần ra sân ở giải VĐQG nhưng không ghi bàn, và Tottenham kết thúc ở vị trí thứ 9, bỏ lỡ một suất dự UEFA Cup.
Vào ngày 3 tháng 12 năm 2005, Carrick ghi bàn thắng đầu tiên cho Tottenham, đó là bàn thắng quyết định trong chiến thắng 3-2 trên sân nhà trước Sunderland. Anh ghi bàn thắng thứ hai cho câu lạc bộ vào ngày 8 tháng 4 năm 2006 trong chiến thắng 2-1 trên sân nhà trước Manchester City. Vào ngày 22 tháng 4, Carrick được khen ngợi vì màn trình diễn của mình, giúp Tottenham hòa 1-1 trong trận North London derby trên sân khách với Arsenal.
Vào ngày 7 tháng 5, Carrick là một trong 10 cầu thủ Tottenham bị ốm tại khách sạn ngay trước trận đấu cuối cùng của mùa giải trên sân khách với West Ham, khi các cầu thủ bị ngộ độc thực phẩm. Anh vẫn cố gắng thi đấu nhưng chỉ trụ được 63 phút trong trận thua 1-2 trước câu lạc bộ cũ. Kết quả của trận thua này, đối thủ Arsenal đã vượt qua Tottenham để giành vị trí thứ tư trong giải VĐQG và suất dự UEFA Champions League. Carrick thực hiện nhiều đường chuyền bổng và chuyền bóng hơn bất kỳ cầu thủ Tottenham nào khác trong mùa giải 2005-06, và cùng với Mido là người dẫn đầu về số kiến tạo.
3.1.3. Manchester United
Carrick gia nhập Manchester United vào năm 2006, nơi anh sẽ trải qua giai đoạn thành công rực rỡ nhất trong sự nghiệp của mình.
3.2. Sự nghiệp quốc tế

Carrick đã khoác áo các đội tuyển U-18 và U-21 Anh trước khi nhận được lần triệu tập đầu tiên vào đội tuyển quốc gia Anh vào tháng 2 năm 2001, trong trận đấu đầu tiên của Sven-Göran Eriksson trên cương vị huấn luyện viên trưởng tuyển Anh. Mặc dù được điền tên vào danh sách 31 cầu thủ đối đầu với Tây Ban Nha, anh là cầu thủ dự bị không được sử dụng trong chiến thắng 3-0 của Anh vào ngày 28 tháng 2. Ba tháng sau, anh ra mắt đội tuyển Anh, vào sân thay thế David Beckham ở hiệp hai trong chiến thắng giao hữu 4-0 trước Mexico. Trận ra mắt chính thức của anh diễn ra trong chiến thắng 2-1 trước Hoa Kỳ vào ngày 28 tháng 5 năm 2005. Ba ngày sau, Carrick lại đá chính trong chiến thắng 3-2 trước Colombia trong trận đấu cuối cùng của chuyến du đấu Hoa Kỳ.
Vào ngày 8 tháng 5 năm 2006, Eriksson điền tên Carrick vào danh sách 23 cầu thủ sơ bộ cho Giải vô địch bóng đá thế giới 2006, cuối cùng được chọn vào danh sách 23 cầu thủ cuối cùng cho giải đấu tại Đức. Anh là cầu thủ dự bị không được sử dụng trong cả ba trận đấu bảng B của Anh khi họ tiến vào vòng loại trực tiếp. Carrick chỉ chơi một trận duy nhất trong giải đấu, đó là chiến thắng 1-0 ở vòng hai trước Ecuador vào ngày 25 tháng 6. Trận đấu tiếp theo, anh bị đẩy lên băng ghế dự bị trong trận tứ kết với Bồ Đào Nha, với Owen Hargreaves thay thế anh. Trận đấu kết thúc không bàn thắng sau hiệp phụ, Bồ Đào Nha thắng 3-1 trong loạt sút luân lưu sau đó và loại Anh khỏi World Cup.
Carrick thường xuyên bị các huấn luyện viên Anh khác nhau bỏ qua ở các vị trí tiền vệ trung tâm, với Frank Lampard và Steven Gerrard thường được ưu tiên hơn. Anh đá chính 9 trận dưới thời Sven-Göran Eriksson và người kế nhiệm Steve McClaren. Lần ra sân cuối cùng của anh dưới thời McClaren là trong trận thua 1-2 trên sân nhà trước Đức vào tháng 8 năm 2007. Huấn luyện viên mới được bổ nhiệm Fabio Capello đã loại Carrick khỏi đội hình đầu tiên của Anh vào ngày 2 tháng 2 năm 2008. Trong năm đầu tiên Capello phụ trách đội tuyển Anh, Carrick phần lớn bị bỏ qua.
Tuy nhiên, anh được điền tên vào đội hình của Capello cho trận đấu với Cộng hòa Séc, nhưng buộc phải rút lui sau khi dính chấn thương trong trận đấu của Manchester United với Newcastle United. Vào tháng 11 năm 2008, anh trở lại đội hình cho trận giao hữu với Đức tại Berlin. Đá chính cùng Gareth Barry ở hàng tiền vệ trung tâm trong chiến thắng 2-1 của Anh, anh được BBC bình chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất trận.
Mặc dù chỉ chơi một trận trong chiến dịch vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 2010 của Anh, anh vẫn được điền tên vào danh sách 30 cầu thủ sơ bộ của Capello cho Giải vô địch bóng đá thế giới 2010 vào ngày 11 tháng 5 năm 2010. Anh thi đấu 61 phút trong chiến thắng 3-1 ở trận giao hữu khởi động trước Mexico trước khi được thay thế bởi Tom Huddlestone. Vào ngày 2 tháng 6, Carrick sau đó được điền tên vào danh sách 23 cầu thủ cuối cùng bay đến Nam Phi cho giải đấu, trước khi được trao số áo 22. Trong World Cup, Carrick không được ra sân, vẫn là một thành viên dự bị không được sử dụng của đội hình. Anh bị loại khỏi đội hình Anh sau khi thua 1-4 trước Đức ở vòng hai vào ngày 27 tháng 6. Vào ngày 6 tháng 8, Alex Ferguson tuyên bố Carrick sẽ phải nghỉ thi đấu hai tuần do chấn thương mắt cá và sẽ bỏ lỡ trận giao hữu của Anh với Hungary vào thứ Tư tuần sau. Capello đã loại Carrick khỏi đội hình Anh sau đó chỉ để đến Wembley và thấy anh thi đấu 79 phút trong trận Community Shield. Capello đã ra dấu 'gọi tôi' khi Carrick đi qua chỗ ngồi của ông để nhận huy chương vô địch.
Vào tháng 5 năm 2012, huấn luyện viên đội tuyển Anh Roy Hodgson cho biết ông đã loại Carrick khỏi danh sách 23 cầu thủ và danh sách dự bị cho UEFA Euro 2012 vì trước đó anh đã nói với Hiệp hội bóng đá rằng anh không muốn trở thành một cầu thủ dự bị, mặc dù anh có thể giúp đội "trong trường hợp khẩn cấp". Vào ngày 10 tháng 8, Carrick được Hodgson triệu tập trở lại đội tuyển Anh cho trận giao hữu với Ý vào ngày 15 tháng 8. Anh thi đấu trọn vẹn 90 phút trong chiến thắng 2-1 trước Azzurri tại Thụy Sĩ và cũng đeo băng đội trưởng thay Frank Lampard trong 20 phút cuối cùng.
Vào ngày 7 tháng 9 năm 2012, Carrick vào sân từ băng ghế dự bị ở hiệp một trong chiến thắng 5-0 của Anh ở vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 2014 khu vực châu Âu bảng H trước Moldova. Anh sau đó đá chính trong chiến thắng 5-0 khác trước San Marino vào tháng sau. Vào ngày 17 tháng 10 năm 2012, Carrick hợp tác với Steven Gerrard ở hàng tiền vệ trung tâm trong trận đấu vòng loại trên sân khách với Ba Lan. Vào ngày 26 tháng 3 năm 2013, sự hợp tác này được tái lập trong trận đấu vòng loại của Anh với Montenegro tại Podgorica. Vào ngày 15 tháng 10 năm 2013, Carrick đá chính trong trận đấu vòng loại cuối cùng của Anh, chiến thắng 2-0 trên sân nhà trước Ba Lan, giúp đội tuyển giành quyền tham dự Giải vô địch bóng đá thế giới 2014. Vào tháng 5 năm 2014, Carrick được điền tên vào danh sách dự bị của Anh cho Giải vô địch bóng đá thế giới 2014 sau khi bị loại khỏi danh sách 23 cầu thủ chính thức đến Brazil.
Sau khi không ra sân kể từ năm 2013, Carrick được điền tên vào đội hình cho các trận đấu tháng 11 năm 2014 với Slovenia và Scotland. Tuy nhiên, vào ngày 12 tháng 11, anh rút khỏi đội hình sau khi dính chấn thương háng. Vào ngày 27 tháng 3 năm 2015, Carrick có lần ra sân đầu tiên cho đội tuyển Anh sau 17 tháng, đá chính trong chiến thắng 4-0 ở vòng loại Giải vô địch bóng đá châu Âu 2016 trước Litva tại Sân vận động Wembley. Vào ngày 31 tháng 3 năm 2015, Carrick có lần ra sân thứ 33 cho đội tuyển quốc gia khi vào sân thay thế đồng đội ở Manchester United là Chris Smalling, thi đấu ấn tượng giúp Anh giành kết quả hòa trong trận giao hữu quốc tế với Ý. Vào ngày 14 tháng 11 năm 2015, Carrick dính chấn thương mắt cá trong trận đấu với Tây Ban Nha và phải rời sân bằng cáng. Anh đã không thể ra sân cho đội tuyển quốc gia kể từ đó. Anh cho biết mình bị trầm cảm sau trận thua chung kết Champions League 2009, điều này đã ảnh hưởng đến sự nghiệp quốc tế của anh.
3.3. Lối chơi
Xavi, tiền vệ người Tây Ban Nha từng nhận xét về Carrick vào năm 2009: "Carrick mang lại sự cân bằng cho United và cũng có thể chơi phòng ngự tốt. Anh ấy chuyền bóng giỏi, có cú sút tốt và là một cầu thủ hoàn hảo."
Pep Guardiola, huấn luyện viên của Manchester City vào năm 2017, cũng ca ngợi: "Tôi là một fan hâm mộ lớn của Michael Carrick. Anh ấy là một trong những tiền vệ trụ hay nhất mà tôi từng thấy trong đời."
Mặc dù chơi ở vị trí tiền vệ trụ, Carrick không dựa vào tốc độ, sức bền, thể chất hay lối chơi bao sân và tắc bóng như một tiền vệ thu hồi bóng điển hình. Thay vào đó, trí thông minh và sự điềm tĩnh trong việc đọc trận đấu đã giúp anh dự đoán mọi mối đe dọa tấn công từ đội đối phương, phần lớn là bằng cách bao quát không gian và thực hiện các pha đánh chặn. Khả năng phân phối bóng, tầm nhìn, sự sáng tạo, kỹ năng kiến tạo, khả năng tạt bóng và phạm vi chuyền bóng của anh, thuộc hàng tốt nhất so với các tiền vệ khác ở châu Âu, kết hợp với khả năng kiểm soát nhịp độ trận đấu, cũng như khởi xướng các pha tấn công của đội.
Sau khi đến Manchester United vào năm 2006, Carrick đã hình thành một mối quan hệ đối tác hiệu quả với Paul Scholes, với Carrick chơi ở vai trò trụ và Scholes bên cạnh anh với vai trò tiền vệ kiến thiết lùi sâu. Mối quan hệ đối tác tiền vệ này đã góp phần vào sự thay đổi sang một lối chơi lục địa được Alex Ferguson và trợ lý Carlos Queiroz áp dụng, vốn dựa vào chuyền bóng và giữ bóng trái ngược với lối chơi trực diện và thiên về hành động truyền thống của bóng đá Anh. Tuy nhiên, phong cách khiêm tốn của anh cũng dẫn đến việc anh không được các huấn luyện viên đội tuyển quốc gia liên tiếp chú ý, thay vào đó là các tiền vệ chơi bao sân như Frank Lampard và Steven Gerrard, một thực tế được cựu đội trưởng câu lạc bộ và đội tuyển quốc gia của Carrick là Wayne Rooney ghi nhận.
Trí thông minh và nhận thức của Carrick được cựu huấn luyện viên Manchester United Louis van Gaal nhấn mạnh, người đã gọi anh là "huấn luyện viên trên sân trong trận đấu". Hơn nữa, tầm quan trọng của anh đối với màn trình diễn của đội được các cựu đồng đội Gary Neville và Paul Scholes không ngừng ca ngợi, cũng như các đồng nghiệp châu Âu như Xavi và Xabi Alonso. Năm 2015, The Daily Telegraph đã xếp anh ở vị trí số một trong danh sách "20 cầu thủ bóng đá bị đánh giá thấp nhất mọi thời đại", mô tả anh là một "tiền vệ trụ khiêm tốn nhưng cực kỳ thông minh và có kỹ thuật", người "luôn thể hiện tốt".
4. Sự nghiệp huấn luyện viên
Sau khi kết thúc sự nghiệp cầu thủ, Michael Carrick tiếp tục gắn bó với bóng đá trong vai trò huấn luyện viên.
4.1. Manchester United (Huấn luyện viên tạm quyền)
Carrick tiếp tục ở lại Manchester United sau khi giải nghệ, được trao một vị trí trong ban huấn luyện của José Mourinho, cùng với tân binh Kieran McKenna; cả hai đều lấp đầy khoảng trống do cựu trợ lý huấn luyện viên Rui Faria để lại. Mourinho bị United sa thải vào ngày 18 tháng 12 năm 2018, sau nửa đầu mùa giải không mấy suôn sẻ, dẫn đến việc Carrick được bổ nhiệm ngắn hạn làm huấn luyện viên tạm quyền, trước khi một cựu cầu thủ United khác là Ole Gunnar Solskjær được bổ nhiệm vào vị trí đó cho phần còn lại của mùa giải. Solskjær giữ Carrick là một phần của ban huấn luyện của mình, với Solskjær và ban huấn luyện của ông được bổ nhiệm vĩnh viễn vào tháng 3 năm 2019.
Vào ngày 21 tháng 11 năm 2021, sau khi Ole Gunnar Solskjær rời vị trí huấn luyện viên, Carrick được bổ nhiệm làm huấn luyện viên tạm quyền. Trận đấu đầu tiên của Carrick trên cương vị này là trận đấu UEFA Champions League trên sân khách với Villarreal, trận đấu mà United đã thắng nhờ các bàn thắng muộn của Cristiano Ronaldo và bàn thắng đầu tiên của Jadon Sancho cho United, giúp United giành vé vào vòng 16 đội của giải đấu. Sau chiến thắng 3-2 trước Arsenal vào ngày 2 tháng 12, Carrick đã từ chức huấn luyện viên đội một và rời Manchester United ngay lập tức, ngay sau khi Ralf Rangnick được bổ nhiệm làm huấn luyện viên tạm quyền, người sẽ tiếp tục ở lại vai trò này cho phần còn lại của mùa giải. Trong ba trận đấu của mình với tư cách huấn luyện viên tạm quyền, anh đã ghi nhận hai chiến thắng và một trận hòa, với United cũng đã hòa với Chelsea trong trận đấu Premier League đầu tiên của anh.
4.2. Middlesbrough
Vào ngày 24 tháng 10 năm 2022, Carrick được bổ nhiệm làm huấn luyện viên trưởng của câu lạc bộ EFL Championship, Middlesbrough. Middlesbrough đang đứng ở vị trí thứ 21 tại Championship vào thời điểm anh được bổ nhiệm, với 17 điểm sau 16 trận đã đấu, chỉ hơn khu vực xuống hạng một điểm. Mặc dù dẫn trước, Middlesbrough đã thua trận đấu đầu tiên của Carrick với tỷ số 1-2 trên sân khách trước Preston North End vào ngày 29 tháng 10.
Carrick đã thắng 16 trong số 23 trận đầu tiên của Middlesbrough khi câu lạc bộ bắt đầu leo lên bảng xếp hạng. Vào ngày 7 tháng 12 năm 2022, Carrick được đề cử cho giải thưởng EFL Championship Manager of the Month cho tháng 11 sau tháng đầu tiên anh phụ trách. Với mười điểm từ bốn trận đấu, ghi được mười ba bàn thắng, anh đã giành được giải thưởng cho tháng 3 năm 2023. Sau khi dẫn dắt đội bóng của mình đến vị trí thứ 4, Middlesbrough đã thua ở bán kết play-off trước Coventry City.
Trong mùa giải thứ hai với Boro, Carrick đã dẫn dắt Middlesbrough đến bán kết EFL Cup lần đầu tiên kể từ năm 2004. Middlesbrough đã thắng trận lượt đi 1-0 trên sân nhà trước Chelsea. Tuy nhiên, họ đã thua 1-6 trong trận lượt về. Middlesbrough kết thúc chiến dịch 2023-24 của họ ở vị trí thứ 8. Vào ngày 3 tháng 6 năm 2024, Carrick đã ký hợp đồng mới có thời hạn ba năm.
5. Đời sống cá nhân
Michael Carrick đã kết hôn với Lisa Roughead, một huấn luyện viên Pilates có bằng kinh doanh, tại Wymondham, Leicestershire vào ngày 16 tháng 6 năm 2007. Cặp đôi này bắt đầu hẹn hò từ khi còn đi học và có một con gái, Louise, và một con trai, Jacey.
Vào tháng 10 năm 2018, Carrick thông báo rằng anh đã bị trầm cảm trong hai năm sau thất bại trong trận chung kết Chung kết UEFA Champions League 2009.
Carrick có một em trai, Graeme, kém anh bốn tuổi. Graeme cũng từng ở West Ham United nhưng đã gặp phải nhiều chấn thương. Hiện tại, anh đã hoàn thành bằng Thạc sĩ về Huấn luyện Thể thao và đang là Huấn luyện viên Cố vấn khu vực của FA (Đông Bắc & Yorkshire) sau 7 năm làm Huấn luyện viên kỹ năng của FA và một thời gian huấn luyện tại Team Northumbria, trước đó anh từng làm việc tại Học viện Newcastle United huấn luyện các đội U-10 và U-16.
Vào tháng 11 năm 2017, Carrick thông báo rằng anh đã trải qua một thủ thuật điều trị chứng rối loạn nhịp tim sau khi bị chóng mặt trong một trận đấu và trong tập luyện. Thủ thuật y tế đã thành công và anh trở lại đội hình chính của United với tư cách là đội trưởng câu lạc bộ.
6. Thống kê
6.1. Thống kê câu lạc bộ
Câu lạc bộ | Mùa giải | Giải đấu | Cúp FA | Cúp Liên đoàn | Châu Âu | Khác | Tổng cộng | |||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Hạng | Trận | Bàn | Trận | Bàn | Trận | Bàn | Trận | Bàn | Trận | Bàn | Trận | Bàn | ||
West Ham United | 1999-2000 | Premier League | 8 | 1 | 0 | 0 | 0 | 0 | 11 | 0 | - | 9 | 1 | |
2000-01 | Premier League | 33 | 1 | 4 | 0 | 4 | 0 | - | - | 41 | 1 | |||
2001-02 | Premier League | 30 | 2 | 1 | 0 | 1 | 0 | - | - | 32 | 2 | |||
2002-03 | Premier League | 30 | 1 | 2 | 0 | 2 | 0 | - | - | 34 | 1 | |||
2003-04 | First Division | 35 | 1 | 4 | 0 | 1 | 0 | - | 32 | 0 | 43 | 1 | ||
Tổng cộng | 136 | 6 | 11 | 0 | 8 | 0 | 1 | 0 | 3 | 0 | 159 | 6 | ||
Swindon Town (mượn) | 1999-2000 | First Division | 6 | 2 | 0 | 0 | - | - | - | 6 | 2 | |||
Birmingham City (mượn) | 1999-2000 | First Division | 2 | 0 | - | - | - | - | 2 | 0 | ||||
Tottenham Hotspur | 2004-05 | Premier League | 29 | 0 | 6 | 0 | 3 | 0 | - | - | 38 | 0 | ||
2005-06 | Premier League | 35 | 2 | 1 | 0 | 1 | 0 | - | - | 37 | 2 | |||
Tổng cộng | 64 | 2 | 7 | 0 | 4 | 0 | - | - | 75 | 2 | ||||
Manchester United | 2006-07 | Premier League | 33 | 3 | 7 | 1 | 0 | 0 | 123 | 2 | - | 52 | 6 | |
2007-08 | Premier League | 31 | 2 | 4 | 0 | 1 | 0 | 123 | 0 | 14 | 0 | 49 | 2 | |
2008-09 | Premier League | 28 | 4 | 3 | 0 | 1 | 0 | 93 | 0 | 25 | 0 | 43 | 4 | |
2009-10 | Premier League | 30 | 3 | 0 | 0 | 5 | 1 | 83 | 1 | 14 | 0 | 44 | 5 | |
2010-11 | Premier League | 28 | 0 | 3 | 0 | 1 | 0 | 113 | 0 | 14 | 0 | 44 | 0 | |
2011-12 | Premier League | 30 | 2 | 2 | 0 | 1 | 0 | 76 | 0 | 14 | 0 | 41 | 2 | |
2012-13 | Premier League | 36 | 1 | 5 | 0 | 0 | 0 | 53 | 1 | - | 46 | 2 | ||
2013-14 | Premier League | 29 | 1 | 0 | 0 | 3 | 0 | 73 | 0 | 14 | 0 | 40 | 1 | |
2014-15 | Premier League | 18 | 1 | 2 | 0 | 0 | 0 | - | - | 20 | 1 | |||
2015-16 | Premier League | 28 | 0 | 5 | 0 | 1 | 0 | 87 | 0 | - | 42 | 0 | ||
2016-17 | Premier League | 23 | 0 | 2 | 0 | 5 | 1 | 78 | 0 | 14 | 0 | 38 | 1 | |
2017-18 | Premier League | 2 | 0 | 2 | 0 | 1 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | 5 | 0 | |
Tổng cộng | 316 | 17 | 35 | 1 | 19 | 2 | 86 | 4 | 8 | 0 | 464 | 24 | ||
Tổng cộng sự nghiệp | 524 | 27 | 53 | 1 | 31 | 2 | 87 | 4 | 11 | 0 | 706 | 34 |
Ghi chú:
1 Trận đấu tại UEFA Intertoto Cup
2 Trận đấu tại vòng play-off Football League First Division
3 Trận đấu tại UEFA Champions League
4 Trận đấu tại FA Community Shield
5 Một trận tại FA Community Shield, một trận tại Giải vô địch bóng đá thế giới các câu lạc bộ
6 Bốn trận tại UEFA Champions League, ba trận tại UEFA Europa League
7 Bốn trận tại UEFA Champions League, bốn trận tại UEFA Europa League
8 Trận đấu tại UEFA Europa League
6.2. Thống kê quốc tế
Đội tuyển quốc gia | Năm | Trận | Bàn |
---|---|---|---|
Anh | 2001 | 2 | 0 |
2002 | 0 | 0 | |
2003 | 0 | 0 | |
2004 | 0 | 0 | |
2005 | 2 | 0 | |
2006 | 7 | 0 | |
2007 | 3 | 0 | |
2008 | 1 | 0 | |
2009 | 5 | 0 | |
2010 | 2 | 0 | |
2011 | 0 | 0 | |
2012 | 4 | 0 | |
2013 | 5 | 0 | |
2014 | 0 | 0 | |
2015 | 3 | 0 | |
Tổng cộng | 34 | 0 |
6.3. Thống kê huấn luyện viên
Đội | Từ ngày | Đến ngày | Thống kê | ||||
---|---|---|---|---|---|---|---|
Số trận | Thắng | Hòa | Thua | Tỷ lệ thắng (%) | |||
Manchester United (tạm quyền) | 21 tháng 11 năm 2021 | 2 tháng 12 năm 2021 | 3 | 2 | 1 | 0 | 66.67 |
Middlesbrough | 24 tháng 10 năm 2022 | Hiện tại | 124 | 58 | 22 | 44 | 46.77 |
Tổng cộng sự nghiệp | 127 | 60 | 23 | 44 | 47.24 |
7. Danh hiệu và giải thưởng
7.1. Với tư cách cầu thủ
7.1.1. Danh hiệu câu lạc bộ
; West Ham United U18
- FA Youth Cup: 1998-99
; West Ham United
- UEFA Intertoto Cup: 1999
; Manchester United
- Premier League: 2006-07, 2007-08, 2008-09, 2010-11, 2012-13
- Cúp FA: 2015-16
- Cúp EFL: 2008-09, 2009-10, 2016-17
- FA Community Shield: 2007, 2008, 2010, 2011, 2013, 2016
- UEFA Champions League: 2007-08
- UEFA Europa League: 2016-17
- FIFA Club World Cup: 2008
7.1.2. Giải thưởng cá nhân
- PFA Team of the Year: First Division 2003-04, Premier League 2012-13
- Cầu thủ xuất sắc nhất năm của Manchester United (do cầu thủ bình chọn): 2012-13
7.2. Với tư cách huấn luyện viên
7.2.1. Giải thưởng cá nhân
- Huấn luyện viên xuất sắc nhất tháng của EFL Championship: tháng 3 năm 2023
8. Di sản và nhận thức công chúng
Michael Carrick được đánh giá cao về trí thông minh chiến thuật và khả năng kiểm soát trận đấu một cách tinh tế. Dù không phải là một tiền vệ nổi bật với những pha tắc bóng mạnh mẽ hay những cú sút xa uy lực, anh lại tạo ra tầm ảnh hưởng lớn nhờ khả năng chuyền bóng chính xác, tầm nhìn bao quát và sự điềm tĩnh. Phong cách chơi của anh được ví như một "huấn luyện viên trên sân" bởi Louis van Gaal và được các đồng nghiệp như Paul Scholes, Gary Neville, Xavi, và Xabi Alonso hết lời ca ngợi.
Sự khiêm tốn trong lối chơi và tính cách đã khiến Carrick đôi khi bị "đánh giá thấp" so với các tiền vệ nổi tiếng khác như Frank Lampard hay Steven Gerrard, điều mà Wayne Rooney và báo giới cũng đã chỉ ra. Tuy nhiên, The Daily Telegraph vào năm 2015 đã xếp anh đứng đầu danh sách "20 cầu thủ bóng đá bị đánh giá thấp nhất mọi thời đại", khẳng định anh là một tiền vệ trụ "khiêm tốn nhưng cực kỳ thông minh và có kỹ thuật", người "luôn thể hiện tốt".
Di sản của Carrick còn thể hiện qua vai trò của anh trong việc định hình lối chơi của Manchester United dưới thời Alex Ferguson và Carlos Queiroz. Anh đã góp phần chuyển đổi đội bóng từ một phong cách trực diện, thiên về thể lực sang một lối chơi kiểm soát bóng, chuyền ban dựa trên sự ăn ý của hàng tiền vệ. Dù gặp phải những khó khăn cá nhân về sức khỏe như vấn đề tim mạch và trầm cảm, Carrick đã vượt qua và tiếp tục đóng góp cho bóng đá Anh, cả trong vai trò cầu thủ và huấn luyện viên, để lại một hình ảnh về sự chuyên nghiệp, kiên cường và tài năng.