1. Cuộc đời và hoạt động âm nhạc
Hugo Becker đã trải qua một sự nghiệp âm nhạc phong phú, từ những ngày đầu tiếp xúc với âm nhạc trong gia đình cho đến khi trở thành một giáo sư và nghệ sĩ biểu diễn có tầm ảnh hưởng toàn cầu.
1.1. Chào đời và thời thơ ấu
Hugo Becker chào đời với tên đầy đủ Jean Otto Eric Hugo Becker vào ngày 13 tháng 2 năm 1863 tại Strasbourg, lúc bấy giờ là một phần của Pháp nhưng đã được chuyển giao cho Đế quốc Đức vào năm 1871. Cha của ông, Jean Becker, là một nghệ sĩ violin nổi tiếng đến từ Mannheim. Lúc sáu tuổi, cha ông đã cố gắng dạy ông chơi violin, nhưng Hugo nhỏ tuổi lại say mê âm thanh của cello sau khi nghe một buổi hòa nhạc nhà thờ. Đến năm chín tuổi, ông đã chuyển sang học cello và nhanh chóng bộc lộ tài năng.
1.2. Giáo dục và sự nghiệp ban đầu
Becker đã theo học cello với nhiều giáo viên danh tiếng, bao gồm Alfredo Piatti, Friedrich Grützmacher, J. de Swert và Egezi (một học trò của Auguste Franchomme). Ngoài ra, ông còn học sáng tác với Karl Hess tại Dresden. Năm mười lăm tuổi, ông đã là nghệ sĩ cello chính của Dàn nhạc Cung đình Mannheim và cũng trong năm 1880, ông bắt đầu lưu diễn cùng một tứ tấu đàn dây gia đình, bao gồm ông, cha, chị gái và anh trai mình.
Năm 1884, Becker được bổ nhiệm làm nghệ sĩ cello solo tại Dàn nhạc Opera Frankfurt, và năm sau đó, ông trở thành giáo viên cello hàng đầu tại Nhạc viện Hoch Frankfurt. Trong giai đoạn này, các lời mời biểu diễn solo và tham gia các nhóm tứ tấu đàn dây từ khắp nơi đổ về. Hoạt động nghệ thuật của ông từng bị gián đoạn một thời gian do phải phục vụ nghĩa vụ quân sự ở Karlsruhe, nhưng chính tại đây ông đã có cơ hội giao lưu với nhạc trưởng Felix Mottl. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự và trở lại Frankfurt, ông được phong tặng danh hiệu "Giáo sư Hoàng gia Phổ" và tiếp tục giảng dạy cello. Ông cũng trở thành thành viên của Tứ tấu Đàn dây Museum do Hugo Heermann làm trưởng nhóm, đồng thời củng cố mối quan hệ với những nhân vật âm nhạc vĩ đại như Clara Schumann và Johannes Brahms.
1.3. Hoạt động biểu diễn
Sự nghiệp biểu diễn của Becker rất sôi nổi và đa dạng. Từ năm 1891, ông bắt đầu biểu diễn thường niên tại Luân Đôn, thay thế và sau đó kế nhiệm Carlo Alfredo Piatti tại các buổi hòa nhạc tối thứ Hai và thứ Bảy. Ông thường xuyên hợp tác với Hans von Bülow trong các buổi hòa nhạc tại Berlin và Hamburg.
Trong lĩnh vực nhạc thính phòng, Becker là thành viên của nhiều nhóm biểu diễn nổi bật. Ông từng thành lập bộ ba piano cùng với Eugène Ysaÿe và Ferruccio Busoni. Sau đó, từ năm 1914 đến 1921, ông là nghệ sĩ cello trong bộ ba piano thứ ba của Artur Schnabel, cùng với Schnabel và Carl Flesch. Ông cũng từng thành lập một bộ ba cùng với Ernst von Dohnányi và Henri Marteau.
1.4. Hoạt động giảng dạy
Bên cạnh sự nghiệp biểu diễn lẫy lừng, Hugo Becker còn là một nhà sư phạm âm nhạc tận tâm và có ảnh hưởng lớn. Ông giữ chức giáo sư cello tại Nhạc viện Hoch Frankfurt và từ năm 1909 đến năm 1929, ông là giáo sư cello tại Trường Cao đẳng Âm nhạc Berlin (Hochschule für Musik).
Trong số các học trò nổi bật của ông có George Georgescu, người sau này đã thay thế ông làm nghệ sĩ cello trong Tứ tấu Marteau trước khi chuyển sang sự nghiệp nhạc trưởng do chấn thương tay. Georgescu từng khẳng định: "Tất cả những gì tôi biết, tôi đều học được từ Hugo Becker." Ngoài ra, Becker còn đào tạo nhiều nghệ sĩ cello tài năng khác như Paul Grümmer, Enrico Mainardi, Rudolf Metzmächer và Beatrice Harrison. Tuy nhiên, việc giảng dạy tại Berlin đã phần nào hạn chế các chuyến lưu diễn của ông.
1.5. Những năm cuối đời và cái chết
Trong những năm cuối sự nghiệp, công việc giảng dạy đã chiếm phần lớn thời gian của Becker, khiến hoạt động biểu diễn của ông bị hạn chế. Hugo Becker qua đời vào ngày 30 tháng 7 năm 1941 tại Geiselgasteig, gần München.
2. Tác phẩm và nhạc cụ sở hữu
Ngoài tài năng biểu diễn và giảng dạy, Hugo Becker còn là một nhà soạn nhạc và là chủ sở hữu của những nhạc cụ quý giá.
2.1. Các tác phẩm sáng tác chính
Các tác phẩm của Hugo Becker chủ yếu dành cho cello, bao gồm các bản concerto và những tiểu phẩm. Dưới đây là một số tác phẩm đáng chú ý của ông:
- Bản concerto cho cello giọng La trưởng, Op. 10 (bản piano/cello xuất bản khoảng năm 1896, bản tổng phổ xuất bản năm 1904 bởi Schott).
- Andante religiosoBản Andante tôn giáoGerman.
- Ba tiểu phẩm cho cello và piano, bao gồm:
- Scènes d'amourNhững cảnh tình yêuFrench, Op. 7 (1894), một bản song tấu.
- Hai tiểu phẩm (Deux MorceauxHai tiểu phẩmFrench): RomanceLãng mạnFrench và Valse gracieuseWaltz duyên dángFrench, cũng là các bản song tấu.
- Tổ khúc Aus dem Leben des WaldschratTừ cuộc đời của thần rừngGerman.
2.2. Sách chuyên khảo
Becker cũng là tác giả của một công trình lý luận quan trọng về kỹ thuật chơi cello, có tựa đề Mechanik und Ästhetik des VioloncellospielsCơ học và Thẩm mỹ của việc chơi CelloGerman. Cuốn sách này đã cung cấp những hướng dẫn chuyên sâu về kỹ thuật và nguyên tắc thẩm mỹ trong việc biểu diễn cello, trở thành một tài liệu tham khảo giá trị cho các nghệ sĩ và học sinh.
2.3. Đàn Cello Stradivarius
Hugo Becker nổi tiếng là người sở hữu hai cây cello do Antonio Stradivari chế tác, được xem là những nhạc cụ vô giá trong lịch sử âm nhạc:
- Cây đàn được biết đến với tên gọi "Cristiani", thường được xác định là được chế tác vào năm 1700.
- Cây đàn thứ hai, được chế tác vào năm 1719, sau này được đặt tên là "Becker" để vinh danh ông.
3. Ảnh hưởng và đánh giá
Di sản của Hugo Becker không chỉ nằm ở tài năng biểu diễn hay những tác phẩm của ông mà còn ở tầm ảnh hưởng sâu rộng đối với các thế hệ nhạc sĩ và giới phê bình âm nhạc.
3.1. Ảnh hưởng đến các nhà soạn nhạc cùng thời và học trò
Becker có ảnh hưởng đáng kể đến các nhà soạn nhạc cùng thời. Max Reger đã đề tặng hai tác phẩm của mình cho Becker: Bản sonata cho cello Op. 28 và Tổ khúc cho cello không nhạc đệm Op. 131c số 2. Ngoài ra, Bản concerto cho cello của Eugen d'Albert và ConcertinoGerman của Ernst von Dohnányi đều được sáng tác theo gợi ý của Becker.
Thông qua hoạt động giảng dạy, ông đã để lại một di sản âm nhạc to lớn cho các học trò của mình, truyền đạt kiến thức và kỹ thuật đỉnh cao, định hình nên phong cách và sự nghiệp của nhiều nghệ sĩ cello thế hệ sau.
3.2. Đánh giá của giới phê bình và hậu thế
Các buổi biểu diễn và thành tựu âm nhạc của Becker đã nhận được nhiều lời khen ngợi từ giới phê bình đương thời. Sau một buổi hòa nhạc tại Viên vào năm 1895, nhà phê bình âm nhạc Eduard Hanslick đã nhận xét: "Với phong cách chơi độc đáo và sự sống động trong cách cầm cung của mình, Becker đã ngay lập tức thổi bay định kiến rằng cello là một nhạc cụ nhàm chán."
Trong khi đó, Julius Bech, một nghệ sĩ cello của Dàn nhạc Tonhalle Zürich, đã đánh giá rằng: "Becker đã làm chủ được các kỹ thuật chơi đàn thường đối lập của các trường phái Đức, Pháp, Bỉ và Ý, từ đó hoàn thiện nghệ thuật của bản thân." Điều này cho thấy khả năng tổng hợp và vượt lên trên các rào cản phong cách của Becker, tạo nên một dấu ấn riêng biệt trong lịch sử chơi cello.