1. Thời niên thiếu
Cetshwayo kaMpande đã trải qua thời thơ ấu và những cuộc đấu tranh quyền lực gay gắt để khẳng định vị trí kế vị, điều này định hình tính cách và sự nghiệp của ông sau này.
1.1. Nguồn gốc và thời thơ ấu
Cetshwayo sinh khoảng năm 1826, là con trai của vị vua Zulu Mpande và Hoàng hậu Ngqumbazi. Ông là cháu ngoại của Senzangakhona và cháu nửa dòng của vị vua Zulu nổi tiếng Shaka.
Ông được biết đến với vóc dáng to lớn, với chiều cao ước tính ít nhất từ 1.98 m đến 2.03 m và cân nặng gần 159 kg. Những đặc điểm thể chất này có thể đã góp phần tạo nên hình ảnh uy nghi của ông trong tâm trí người dân Zulu.
1.2. Đấu tranh quyền lực với anh em
Năm 1856, Cetshwayo đã đánh bại và giết chết người em cùng cha khác mẹ Mbuyazi, con trai cưng của Mpande, trong Trận chiến Ndondakusuka. Sau trận chiến, hầu hết những người theo Mbuyazi đã bị thảm sát, bao gồm cả năm người anh em của Cetshwayo. Sự kiện này củng cố quyền lực của Cetshwayo, biến ông trở thành người cai trị trên thực tế của người Zulu, mặc dù cha ông vẫn còn sống và giữ ngai vàng.
Tuy nhiên, ông vẫn phải đối mặt với một đối thủ tiềm năng khác là người em trai cùng cha khác mẹ Umthonga. Cetshwayo cũng để mắt đến những người vợ mới và các con của cha mình, vì lo ngại họ có thể trở thành đối thủ trong tương lai. Để loại bỏ mối đe dọa, ông đã ra lệnh giết người vợ yêu thích của cha mình là Nomantshali cùng các con của bà vào năm 1861. Mặc dù hai người con trai đã trốn thoát, nhưng người con út đã bị sát hại trước mặt nhà vua.
Sau những sự kiện này, Umthonga bỏ trốn sang phía biên giới của người Boers. Cetshwayo đã phải thỏa thuận với người Boers để đưa Umthonga trở về. Đến năm 1865, Umthonga lại một lần nữa trốn qua biên giới, khiến Cetshwayo tin rằng Umthonga sẽ tổ chức lực lượng người Boers chống lại ông, tương tự như cách cha ông đã lật đổ người tiền nhiệm Dingane. Ngoài ra, ông còn có một người anh em cùng cha khác mẹ là uHamu kaNzibe, người đã nhiều lần phản bội sự nghiệp của người Zulu.
2. Thời kỳ trị vì
Thời kỳ Cetshwayo lên ngôi vua Vương quốc Zulu đánh dấu những nỗ lực củng cố quyền lực, tăng cường quân sự và đối mặt với những căng thẳng ngoại giao leo thang với chính quyền thực dân Anh.
2.1. Kế vị và giai đoạn đầu trị vì
Vua Mpande qua đời vào năm 1872. Cái chết của ông ban đầu được giữ kín để đảm bảo quá trình chuyển giao quyền lực diễn ra suôn sẻ. Cetshwayo chính thức được tấn phong làm vua vào ngày 1 tháng 9 năm 1873. Sir Theophilus Shepstone, người sau này sáp nhập Thuộc địa Transvaal vào Thuộc địa Cape, đã thực hiện lễ đăng quang cho Cetshwayo.

Sau lễ đăng quang, theo thông lệ, Cetshwayo đã thiết lập một thủ đô mới cho quốc gia và đặt tên là Ulundi (có nghĩa là "nơi cao"). Ông tập trung mở rộng quân đội và tái áp dụng nhiều phương pháp tổ chức quân sự của vua Shaka. Cetshwayo cũng trang bị musket cho các đơn vị impi của mình, mặc dù bằng chứng về việc sử dụng chúng trong chiến đấu còn hạn chế. Ông đã trục xuất các nhà truyền giáo châu Âu khỏi lãnh thổ của mình và có thể đã khuyến khích các dân tộc bản địa châu Phi khác nổi dậy chống lại người Boers ở Transvaal.
2.2. Quan hệ với Anh và leo thang xung đột
Mối quan hệ giữa Cetshwayo và chính quyền Anh ngày càng trở nên căng thẳng. Sir Theophilus Shepstone, người ban đầu tấn phong Cetshwayo, cuối cùng đã quay lưng lại với người Zulu. Ông cảm thấy bị Cetshwayo làm suy yếu do những cuộc đàm phán khéo léo về lãnh thổ và bị tổn hại bởi sự lấn chiếm của người Boers, cũng như việc Ủy ban Biên giới được thành lập để xem xét quyền sở hữu đất đai đã dám ra phán quyết có lợi cho người Zulu. Báo cáo của ủy ban này sau đó đã bị chôn vùi.
Năm 1877, Cetshwayo đã giam giữ một nhà khảo sát người Anh gần biên giới thuộc địa. Đến năm 1878, Sir Henry Bartle Frere, Cao ủy Anh tại Thuộc địa Cape, tìm cách liên bang hóa thuộc địa này tương tự như cách Liên bang Canada đã được thành lập. Ông cảm thấy rằng điều này không thể thực hiện được khi vẫn còn một nhà nước Zulu hùng mạnh tiếp giáp. Do đó, Frere bắt đầu đòi bồi thường cho các vi phạm biên giới của người Zulu và ra lệnh cho cấp dưới gửi các thông điệp phàn nàn về các chính sách của Cetshwayo, nhằm kích động vị vua Zulu. Đặc biệt, Frere đã yêu cầu Cetshwayo phải bồi thường thiệt hại, cho phép binh lính Anh đồn trú trong lãnh thổ Zulu và giải tán quân đội Impi của ông, về cơ bản là biến Vương quốc Zulu thành một nước bảo hộ của Anh. Họ đã thực hiện mệnh lệnh của mình, nhưng Cetshwayo vẫn giữ bình tĩnh, coi người Anh là bạn bè và nhận thức rõ sức mạnh của Quân đội Anh. Tuy nhiên, ông tuyên bố rằng ông và Frere là những người bình đẳng, và vì ông không phàn nàn về cách Frere quản lý Thuộc địa Cape, Frere cũng nên thể hiện sự tôn trọng tương tự đối với Zululand. Cuối cùng, Frere đã đưa ra một tối hậu thư, yêu cầu Cetshwayo trên thực tế phải giải tán quân đội của mình. Sự từ chối của ông đã dẫn đến chiến tranh vào năm 1879.
3. Chiến tranh Anh-Zulu
Cuộc Chiến tranh Anh-Zulu là một trong những xung đột quan trọng nhất trong lịch sử Nam Phi, với Cetshwayo kaMpande đóng vai trò trung tâm trong việc bảo vệ độc lập của Vương quốc Zulu.
3.1. Bối cảnh và bùng nổ
Nguyên nhân trực tiếp dẫn đến Chiến tranh Anh-Zulu vào năm 1879 là việc Cetshwayo từ chối tối hậu thư của Anh, trong đó yêu cầu ông giải tán quân đội. Mặc dù chiến tranh đã bùng nổ, Cetshwayo vẫn liên tục tìm cách thiết lập hòa bình sau trận đánh đầu tiên của cuộc chiến.
3.2. Các trận đánh chính và diễn biến
Trận đánh đầu tiên của cuộc chiến là Trận Isandlwana, một chiến thắng quyết định nhưng phải trả giá đắt của quân Zulu trước quân Anh. Trận chiến này đặc biệt nổi bật khi một đội quân châu Phi đã đánh bại một lực lượng đế quốc phương Tây được trang bị hiện đại. Sau thất bại nặng nề này và việc hai trong ba mũi tấn công của Anh bị sa lầy (một trong số đó bị mắc kẹt trong Cuộc bao vây Eshowe), quân Anh buộc phải rút lui. Các cột quân khác của Anh cũng phải chịu thêm hai thất bại nữa trước quân Zulu trên chiến trường tại Trận Intombe và Trận Hlobane.
Tuy nhiên, các chiến thắng tiếp theo của Anh tại Trận Rorke's Drift và Trận Kambula đã ngăn chặn sự sụp đổ hoàn toàn của các vị trí quân sự Anh. Mặc dù cuộc rút lui này tạo cơ hội cho một cuộc phản công sâu vào Natal của quân Zulu, Cetshwayo đã từ chối thực hiện cuộc tấn công như vậy; ông muốn đẩy lùi cuộc tấn công của Anh và đảm bảo một hiệp ước hòa bình. Trong các cuộc đàm phán này, Cornelius Vijn, một thương nhân người Hà Lan mà Cetshwayo đã giam cầm khi chiến tranh mới bắt đầu, đóng vai trò phiên dịch và đã đưa ra những cảnh báo cho Lord Chelmsford về việc quân Zulu đang tập hợp lực lượng.
3.3. Kết quả và thất bại

Quân Anh sau đó trở lại Zululand với một lực lượng lớn hơn nhiều và được trang bị tốt hơn. Vào ngày 1 tháng 7 năm 1879, họ tiến hành cuộc xâm chiếm thủ đô Zulu, và cuối cùng chiếm được tại Trận Ulundi. Trong trận chiến này, quân Anh, đã rút ra bài học từ thất bại ở Isandlwana, đã thiết lập một đội hình hình vuông rỗng trên đồng bằng trống, được trang bị đại bác và súng Gatling. Trận chiến kéo dài khoảng 45 phút trước khi quân Anh ra lệnh kỵ binh của họ tấn công quân Zulu, khiến họ bị đánh tan tác. Sau khi Ulundi bị chiếm và đốt cháy vào ngày 4 tháng 7, Cetshwayo bị phế truất và bị lưu đày, đầu tiên đến Cape Town và sau đó đến London. Ông bị bắt giữ vào ngày 28 tháng 8 năm 1879. Ông trở về Zululand vào năm 1883.
4. Lưu đày và trở về
Sau thất bại trong Chiến tranh Anh-Zulu, Cetshwayo đã trải qua một thời kỳ lưu đày đầy biến động, nhưng cũng là cơ hội để ông tìm kiếm sự ủng hộ từ công chúng và chính quyền Anh để giành lại quyền lực.
4.1. Lưu đày tại Anh
Sau khi bị phế truất, Cetshwayo bị lưu đày, đầu tiên là đến Cape Town ở Nam Phi và sau đó là đến London, Anh. Trong thời gian lưu đày, từ năm 1881, sự nghiệp của ông đã được nhiều người ủng hộ, trong đó có Lady Florence Dixie, phóng viên của tờ The Morning Post. Bà đã viết các bài báo và sách ủng hộ ông. Điều này, cùng với phong thái nhẹ nhàng và trang nghiêm của ông, đã tạo ra sự đồng cảm trong công chúng và cảm giác rằng ông đã bị Sir Henry Bartle Frere và Lord Chelmsford đối xử bất công và tồi tệ. Năm 1882, ông được phép đến London và có cuộc hội kiến với Nữ hoàng Victoria, nơi ông đã trình bày yêu cầu được trở về Zululand.


Một tấm biển màu xanh lam được đặt tại số 18 Melbury Road, Kensington, London, để tưởng niệm Cetshwayo và thời gian ông lưu trú tại đây vào năm 1882.
4.2. Trở về Zulu
Cetshwayo được phép trở về Zululand vào năm 1883. Tuy nhiên, tình hình ở Zululand đã thay đổi đáng kể và ông phải đối mặt với nhiều thách thức. Chính phủ Anh đã cố gắng khôi phục quyền cai trị của Cetshwayo đối với ít nhất một phần lãnh thổ trước đây của ông, nhưng nỗ lực này đã thất bại.
5. Cuối đời và cái chết
Những năm cuối đời của Cetshwayo bị bao trùm bởi các cuộc xung đột nội bộ dữ dội và một cái chết đầy bí ẩn.
5.1. Xung đột nội bộ và cái chết
Đến năm 1882, những khác biệt giữa hai phe phái Zulu-phe `uSuthus` ủng hộ Cetshwayo và ba tù trưởng đối thủ do Zibhebhu lãnh đạo-đã bùng phát thành một cuộc nội chiến và thù hằn máu me.
Với sự giúp đỡ của lính đánh thuê người Boer, Tù trưởng Zibhebhu đã khởi xướng một cuộc chiến tranh tranh giành quyền kế vị. Vào ngày 22 tháng 7 năm 1883, ông tấn công `kraal` (khu dân cư truyền thống) mới của Cetshwayo ở Ulundi. Cetshwayo bị thương nhưng đã trốn thoát vào khu rừng tại Nkandla. Sau những lời thỉnh cầu từ Cao ủy thường trú, Sir Melmoth Osborne, Cetshwayo chuyển đến Eshowe, nơi ông qua đời vài tháng sau đó vào ngày 8 tháng 2 năm 1884, hưởng thọ 57-60 tuổi. Nguyên nhân cái chết được cho là do một cơn đau tim.
Tuy nhiên, cũng có một số giả thuyết cho rằng ông có thể đã bị đầu độc, đặc biệt là do cùng thời điểm đó, một số nhân vật Zulu có ảnh hưởng khác cũng qua đời với những triệu chứng tương tự. Thi thể của ông được chôn cất tại một cánh đồng trong tầm nhìn của khu rừng, về phía nam gần sông Nkunzane. Phần còn lại của chiếc xe kéo chở thi hài ông đến địa điểm chôn cất đã được đặt trên mộ và hiện có thể được nhìn thấy tại Bảo tàng Ondini, gần Ulundi.
6. Đời tư
Ngoài vai trò là vị vua của Vương quốc Zulu, Cetshwayo kaMpande còn được biết đến với một số đặc điểm cá nhân nổi bật. Ông được miêu tả là có vóc dáng rất lớn, với chiều cao ít nhất từ 1.98 m đến 2.03 m và cân nặng gần 159 kg.
7. Đánh giá lịch sử
Cetshwayo kaMpande, với tư cách là vị vua cuối cùng của Vương quốc Zulu độc lập, đã để lại một di sản phức tạp, nhận được cả những đánh giá tích cực về nỗ lực bảo vệ chủ quyền lẫn những lời phê bình về các quyết sách của ông.
7.1. Đánh giá tích cực
Vai trò nổi bật nhất của Cetshwayo trong lịch sử Nam Phi là vị vua cuối cùng của Vương quốc Zulu. Ông được ca ngợi vì đã cố gắng duy trì độc lập cho dân tộc mình trước sự bành trướng của Đế quốc Anh. Khả năng đàm phán khéo léo của ông về vấn đề đất đai cũng được ghi nhận. Đặc biệt, chiến thắng quyết định của quân Zulu tại Trận Isandlwana dưới sự chỉ huy của ông là một thành công quân sự vang dội, đánh dấu lần đầu tiên một đội quân châu Phi đánh bại một lực lượng đế quốc phương Tây được trang bị hiện đại. Điều này củng cố hình ảnh Cetshwayo như một nhà lãnh đạo kiên cường và biểu tượng của sự kháng cự chống lại chủ nghĩa thực dân.
7.2. Phê bình và tranh cãi
Cetshwayo cũng phải đối mặt với những lời phê bình và tranh cãi. Các hành động trong cuộc đấu tranh quyền lực kế vị của ông, bao gồm cả việc thảm sát những người theo Mbuyazi và ra lệnh sát hại Nomantshali cùng các con của bà, bị xem là tàn bạo. Các quyết định của ông trong Chiến tranh Anh-Zulu, như việc từ chối phản công sâu vào Natal sau chiến thắng Isandlwana để tìm kiếm hòa bình, cũng là chủ đề của các cuộc tranh luận lịch sử. Ngoài ra, việc ông giam cầm thông dịch viên Cornelius Vijn, người sau đó đã cung cấp thông tin cho quân Anh, cũng là một điểm gây tranh cãi. Cuối cùng, hoàn cảnh xung quanh cái chết của ông, với các giả thuyết về việc bị đầu độc thay vì đột quỵ, vẫn còn là một bí ẩn và chủ đề cho nhiều suy đoán.
8. Tác động
Những hành động và quyết định của Cetshwayo kaMpande đã có những tác động sâu rộng, định hình cục diện chính trị và xã hội của Zululand và khu vực Nam Phi trong những giai đoạn sau này.
8.1. Ảnh hưởng lâu dài
Là vị vua cuối cùng của Vương quốc Zulu độc lập, Cetshwayo trở thành một biểu tượng cho cuộc kháng chiến chống chủ nghĩa thực dân. Mặc dù vương quốc Zulu cuối cùng vẫn tồn tại dưới hình thức khác, triều đại của ông đánh dấu sự kết thúc của một kỷ nguyên độc lập hoàn toàn. Con trai ông, Dinuzulu, đã được tuyên bố là vua vào ngày 20 tháng 5 năm 1884, với sự hỗ trợ của các lính đánh thuê người Boer khác. Tên của ông vẫn được vinh danh trong các địa danh hiện đại, như Đô thị Quận King Cetshwayo được đặt theo tên ông vào năm 2016, thể hiện sự công nhận về vai trò lịch sử của ông.
9. Trong văn hóa đại chúng
Cetshwayo kaMpande đã xuất hiện và được miêu tả trong nhiều tác phẩm văn hóa khác nhau, từ văn học đến điện ảnh và opera, phản ánh tầm ảnh hưởng của ông trong lịch sử và trí tưởng tượng công chúng.
Ông là nhân vật trung tâm trong ba cuốn tiểu thuyết phiêu lưu của H. Rider Haggard: The Witch's Head (1885), Black Heart and White Heart (1900) và Finished (1917), cũng như trong cuốn sách phi hư cấu Cetywayo and His White Neighbours (1882) của cùng tác giả. Ông cũng được nhắc đến trong tiểu thuyết Prester John của John Buchan. Trong truyện ngắn A Municipal Report nằm trong tuyển tập Strictly Business của O. Henry (1910), khuôn mặt của một nhân vật chính được so sánh với "Vua Cettiwayo".
Một nhân vật trong vở opera Leo, the Royal Cadet của Oscar Ferdinand Telgmann và George Frederick Cameron đã được đặt tên để vinh danh ông vào năm 1889.
Trong bộ phim Zulu năm 1964, Cetshwayo được thể hiện bởi Mangosuthu Buthelezi, chắt nội bên ngoại của ông và là lãnh đạo tương lai của Đảng Tự do Inkatha. Trong bộ phim Zulu Dawn năm 1979, ông được đóng bởi Simon Sabela. Trong loạt phim nhỏ Shaka Zulu năm 1986, vai Cetshwayo do Sokesimbone Kubheka thủ vai.
Một sự ám chỉ ngắn gọn về Cetshwayo cũng được đưa ra trong tiểu thuyết Age of Iron của J. M. Coetzee với câu "Những người châu Phi mới, những người đàn ông bụng phệ, hàm nặng ngồi trên ghế quyền lực: Cetshwayo, Dingane trong lớp da trắng."
Cetshwayo cũng xuất hiện trong trò chơi Civilization V: Brave New World với vai trò là thủ lĩnh của người Zulu trong kịch bản "Scramble for Africa".
10. Di sản
Di sản của Cetshwayo kaMpande gắn liền với hình ảnh một vị vua kiên cường đã lãnh đạo dân tộc mình chống lại sự xâm lược của một đế quốc hùng mạnh. Mặc dù Vương quốc Zulu độc lập đã kết thúc dưới triều đại của ông, câu chuyện về sự kháng cự của ông vẫn tiếp tục truyền cảm hứng.
Ngoài việc Đô thị Quận King Cetshwayo được đặt theo tên ông vào năm 2016, một tấm biển xanh (blue plaque) cũng được đặt tại số 18 Melbury Road, Kensington, London, để kỷ niệm thời gian ông lưu trú tại đó vào năm 1882. Tại Bảo tàng Ondini, gần Ulundi, vẫn còn lưu giữ phần còn lại của chiếc xe kéo đã chở thi hài ông đến nơi an nghỉ cuối cùng, đặt trên mộ, như một vật kỷ niệm cho hành trình đầy biến động của vị vua này. Những di tích này là minh chứng cho tầm quan trọng lịch sử và di sản lâu dài của Cetshwayo đối với người Zulu và thế giới.