1. Cuộc sống ban đầu và giáo dục
Irvine sinh ra tại Glasgow, Scotland. Trong thời gian thi đấu cho Queen's Park, ông đã theo học để lấy bằng môi giới bảo hiểm. Ông là một người hâm mộ Leeds United từ nhỏ, và coi đồng hương Scotland Eddie Gray là cầu thủ yêu thích của mình.
2. Sự nghiệp cầu thủ
Sau khi rời Queen's Park, Irvine tiếp tục sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp tại các câu lạc bộ Everton, Crystal Palace, Dundee United và Blackburn Rovers.
Tại Queen's Park, ông đã thi đấu 88 trận và ghi được 9 bàn thắng. Khi chuyển đến Everton từ năm 1981 đến 1984, ông ra sân 60 lần và ghi 4 bàn. Ông đã đóng góp vào chiến thắng của Everton tại Cúp FA 1983-84; mặc dù không có tên trong đội hình thi đấu trận chung kết Chung kết Cúp FA 1984, ông đã đá chính cả 7 trận đấu trước đó bao gồm cả trận bán kết, ghi bàn ở vòng 3 và vòng 5. Irvine cũng đá chính trong trận Chung kết Cúp Liên đoàn bóng đá Anh 1984 và trận đá lại, nơi Everton thua Liverpool với tỷ số 0-1.
Trong giai đoạn từ 1984 đến 1987, ông thi đấu cho Crystal Palace, ra sân 109 trận và ghi được 12 bàn. Sau đó, ông chuyển đến Dundee United (1987-1989), thi đấu 24 trận và ghi 3 bàn. Từ 1989 đến 1992, Irvine khoác áo Blackburn Rovers, thi đấu 58 trận và ghi 3 bàn. Năm 1992, ông là một phần của đội Blackburn đã giành quyền thăng hạng lên Premier League mới thành lập. Ông tuyên bố giải nghệ ngay trước khi mùa giải 1992-93 bắt đầu. Tổng cộng, ông đã ra sân 339 trận và ghi 31 bàn trong sự nghiệp cầu thủ.
3. Sự nghiệp huấn luyện và quản lý
Alan Irvine có một sự nghiệp huấn luyện đa dạng, trải qua nhiều vị trí từ giám đốc học viện, trợ lý huấn luyện viên đến huấn luyện viên trưởng tại nhiều câu lạc bộ khác nhau.
3.1. Các vai trò huấn luyện ban đầu
Hai mươi năm sau khi rời Goodison Park với tư cách cầu thủ, Irvine đã trở lại để gia nhập đội ngũ huấn luyện của Everton. Ông từng là giám đốc học viện tại Blackburn Rovers và Newcastle United, nơi ông được ghi nhận với việc phát triển các cầu thủ như Steven Taylor và Peter Ramage. Damien Duff đã mô tả Alan Irvine là "huấn luyện viên giỏi nhất" mà anh từng làm việc cùng.
Irvine cũng từng giữ vai trò trợ lý huấn luyện viên tại Preston North End (1998-2001) và Everton (2005-2007). Từ năm 1993 đến 1998, ông là huấn luyện viên đội trẻ của Everton. Ông cũng từng là giám đốc học viện của Everton từ năm 2011 đến 2014, thay thế Ray Hall.
3.2. Preston North End
Irvine tiếp quản vị trí huấn luyện viên trưởng của Preston North End vào ngày 20 tháng 11 năm 2007, khi Preston đang phải vật lộn trong cuộc chiến trụ hạng. Ông đã dẫn dắt Preston về đích ở vị trí thứ 15 đáng nể trong mùa giải 2007-08. Trong mùa giải đầu tiên nắm quyền trọn vẹn, Irvine đã đưa Preston vào vòng play-off. Vào ngày cuối cùng đầy kịch tính của mùa giải, Preston đã giành suất play-off cuối cùng nhờ các bàn thắng của Jon Parkin và Sean St. Ledger. Sau đó, ông được vinh danh là Huấn luyện viên xuất sắc nhất tháng 4 của Giải vô địch bóng đá Anh. Tuy nhiên, Preston đã thua Sheffield United với tổng tỷ số 2-1 ở bán kết play-off. Ông bị sa thải vào ngày 29 tháng 12 năm 2009, sau chuỗi kết quả kém cỏi khi đội chỉ thắng 1 trong 10 trận đấu.
3.3. Sheffield Wednesday
Irvine được bổ nhiệm làm huấn luyện viên của Sheffield Wednesday vào ngày 8 tháng 1 năm 2010. Wednesday đã có khởi đầu tốt dưới thời Irvine, giành chiến thắng trước Barnsley, Blackpool và Peterborough United. Irvine được vinh danh là Huấn luyện viên xuất sắc nhất tháng 1 năm 2010 của Giải vô địch bóng đá Anh. Tuy nhiên, phong độ này không được duy trì. Vào ngày cuối cùng của mùa giải, Wednesday đối mặt với trận đấu trụ hạng tại Hillsborough với Crystal Palace, đội bóng đã bị trừ 10 điểm, cần một chiến thắng trên sân nhà để tránh xuống hạng. Trận đấu kết thúc với tỷ số hòa 2-2, khiến Wednesday phải xuống chơi ở League One.
Sau đó, Wednesday gặp phải những vấn đề tài chính nghiêm trọng, khi câu lạc bộ hai lần phải ra tòa vì lệnh thanh lý. Sau khi Milan Mandarić tiếp quản thành công vào cuối năm 2010, Irvine đã có kinh phí chuyển nhượng để cải tổ đội hình. Mặc dù đã có một số bản hợp đồng mới, đội bóng vẫn tiếp tục có kết quả kém ổn định. Vào ngày 3 tháng 2 năm 2011, Wednesday đã sa thải Irvine khi đội bóng đang đứng ở vị trí thứ 12 tại League One.
3.4. West Bromwich Albion
Vào ngày 14 tháng 6 năm 2014, West Bromwich Albion thông báo rằng Irvine sẽ đảm nhiệm vai trò huấn luyện viên trưởng còn trống của họ với hợp đồng 12 tháng, đây là công việc quản lý đầu tiên của ông tại Premier League.
Trong trận đấu đầu tiên dưới sự dẫn dắt của ông vào ngày 16 tháng 8, West Bromwich Albion đã hòa 2-2 trên sân nhà với Sunderland. Mãi đến trận đấu thứ năm ở giải vô địch, vào ngày 21 tháng 9, họ mới giành chiến thắng đầu tiên, khi James Morrison ghi bàn thắng duy nhất để đánh bại Tottenham Hotspur tại White Hart Lane. Một tuần sau đó, ông có chiến thắng đầu tiên trên sân nhà ở giải vô địch, 4-0 trước Burnley tại The Hawthorns. Đây là chiến thắng đậm nhất của đội tại giải vô địch kể từ năm 2012 và giúp họ tăng bảy bậc trên bảng xếp hạng lên vị trí thứ 10. Thời gian Irvine nắm quyền cũng chứng kiến tiền đạo Saido Berahino của West Bromwich Albion được triệu tập vào đội tuyển quốc gia Anh sau khi ghi bảy bàn trong mười trận đấu ở giải vô địch.
Sau chỉ bảy tháng tại vị, vào ngày 29 tháng 12 năm 2014, Irvine đã bị West Bromwich Albion sa thải, khi đội bóng đang đứng ở vị trí thứ 16 tại Premier League, chỉ thắng bốn trong số 19 trận đấu ở giải vô địch dưới sự dẫn dắt của ông, và chỉ hơn khu vực xuống hạng một điểm.
3.5. Norwich City
Vào ngày 2 tháng 7 năm 2016, Irvine gia nhập Norwich City với tư cách trợ lý huấn luyện viên. Ông đảm nhiệm vai trò huấn luyện viên tạm quyền vào ngày 10 tháng 3 năm 2017 sau khi Alex Neil bị sa thải. Vào ngày 25 tháng 5 năm 2017, Daniel Farke đã tiếp quản vĩnh viễn, và Irvine rời câu lạc bộ vào ngày 9 tháng 6 năm 2017.
3.6. West Ham United
Vào tháng 11 năm 2017, Irvine được bổ nhiệm làm trợ lý cho David Moyes tại West Ham United; cặp đôi này đã từng làm việc cùng nhau tại Preston và Everton. Ông rời câu lạc bộ phía đông London vào cuối mùa giải 2017-18, sau khi hợp đồng của Moyes không được gia hạn. Ông tái gia nhập West Ham vào ngày 30 tháng 12 năm 2019 sau khi Moyes được tái bổ nhiệm làm huấn luyện viên của câu lạc bộ. Irvine được thay thế bởi Billy McKinlay ở vị trí trợ lý huấn luyện viên của West Ham United vào tháng 5 năm 2021 và chuyển sang vai trò cố vấn kỹ thuật. Moyes nhận xét về vai trò của Irvine: "Chúng tôi có Alan luôn theo dõi và phân tích đối thủ cho chúng tôi".
3.7. Trở lại Everton
Vào tháng 1 năm 2025, Irvine đã trở lại Everton lần thứ hai trong đội ngũ huấn luyện, một lần nữa với vai trò trợ lý cho David Moyes.
4. Thống kê quản lý
Đội | Từ | Đến | Thống kê | ||||
---|---|---|---|---|---|---|---|
Trận đấu | Thắng | Hòa | Thua | Tỷ lệ thắng % | |||
Preston North End | 20 tháng 11 năm 2007 | 29 tháng 12 năm 2009 | 110 | 45 | 25 | 40 | 40.9 |
Sheffield Wednesday | 8 tháng 1 năm 2010 | 3 tháng 2 năm 2011 | 59 | 24 | 13 | 22 | 40.7 |
West Bromwich Albion | 14 tháng 6 năm 2014 | 29 tháng 12 năm 2014 | 22 | 5 | 6 | 11 | 22.7 |
Norwich City | 10 tháng 3 năm 2017 | 25 tháng 5 năm 2017 | 10 | 5 | 2 | 3 | 50.0 |
Tổng cộng | 201 | 79 | 46 | 76 | 39.3 |
5. Danh hiệu
Everton
- Cúp FA: 1983-84
Blackburn
- Play-off Hạng hai: 1992
Cá nhân
- Huấn luyện viên xuất sắc nhất tháng Giải vô địch: Tháng 4 năm 2009
- Huấn luyện viên xuất sắc nhất tháng Giải hạng nhất: Tháng 8 năm 2010