1. Tiểu sử
Cuộc đời của Ahmad ibn Ismail được ghi nhận từ đầu những năm 900, với sự nghiệp ban đầu là thống đốc, sau đó là người kế vị cha mình, và những chiến dịch quân sự quan trọng, cùng với các thách thức nội bộ và cái chết đột ngột.
1.1. Thân thế và Gia đình
Ahmad ibn Ismail là con trai của Ismail Samani, người sáng lập và là vị amir đầu tiên của Triều đại Samanid. Mối quan hệ huyết thống này đặt ông vào vị trí kế vị quyền lực trong đế chế đang phát triển mạnh mẽ của Samanid.
1.2. Sự nghiệp ban đầu và Nhậm chức
Ahmad lần đầu tiên được nhắc đến vào đầu những năm 900 khi ông được bổ nhiệm làm thống đốc Gurgan. Tuy nhiên, Ahmad sớm bị bãi nhiệm khỏi chức vụ này do thất bại trong việc tiến hành chiến tranh chống lại Justanids của Daylam. Sau khi cha ông qua đời vào cuối năm 907, Ahmad trở thành amir của Samanid.
1.3. Chinh phục Vương triều Saffarid
Một thời gian sau khi nhậm chức, Ahmad được Caliph al-Muqtadir của Nhà Abbas trao quyền cai trị Sistan, trung tâm của Vương triều Saffarid. Tình hình nội bộ của Saffarid với những cuộc đấu đá đã tạo điều kiện thuận lợi cho cuộc chinh phục này. Quân đội của Ahmad hành quân từ Farah đến Bust, nơi họ gặp ít sự kháng cự. Cùng lúc đó, tướng Turkic của Ahmad là Simjur al-Dawati đã nhận được sự đầu hàng của Zarang từ al-Mu'addal. Cuộc chinh phục Saffarid hoàn tất vào năm 911. Ahmad đã bổ nhiệm người em họ của mình là Abu Salih Mansur làm thống đốc Sistan vào năm sau. Quân Samanid cũng bắt giữ một thủ lĩnh chiến tranh Turkic nổi dậy chống lại Caliph, Sebük-eri, và gửi ông ta đến Baghdad.
1.4. Cai trị Sistan và các cuộc nổi dậy
Chính sách thuế hà khắc của Mansur đã gây ra một cuộc nổi dậy ở Sistan chỉ trong vòng một năm sau khi ông được bổ nhiệm. Đồn trú tại Zarang đã bị phá hủy, và Abu Salih Mansur bị bắt. Amr ibn Ya'qub, một thành viên của Saffarid, ban đầu được đưa lên làm bù nhìn cho thủ lĩnh cuộc nổi dậy, sau đó tự mình trở thành amir. Tuy nhiên, một đội quân Samanid dưới sự chỉ huy của Husain ibn 'Ali Marvarrudhi đã khôi phục quyền kiểm soát của Samanid đối với khu vực này. 'Amr bị gửi đến Samarkand; các thủ lĩnh nổi dậy khác bị giết. Sau đó, Simjur al-Dawati được bổ nhiệm làm thống đốc Sistan.
1.5. Các cuộc nổi dậy ở khu vực khác và Cái chết
Tuy nhiên, các khu vực Tabaristan và Gurgan cũng sớm nổi dậy chống lại chính quyền Samanid. Ahmad bị ám sát trước khi ông có thể giải quyết các cuộc nổi dậy này. Ông bị chặt đầu khi đang ngủ trong lều gần Bukhara bởi một số nô lệ Turkic của mình vào ngày 24 tháng 1 năm 914. Sau khi qua đời, thi thể của ông được đưa về Bukhara và an táng tại Naukanda. Một số nô lệ đã giết amir bị bắt và xử tử, trong khi những người khác trốn thoát đến Turkestan.
2. Chính sách cai trị và Đánh giá
Thời kỳ cai trị của Ahmad ibn Ismail được đánh dấu bằng một chính sách gây tranh cãi về ngôn ngữ và một biệt danh đặc biệt sau khi ông qua đời.
2.1. Chính sách Ngôn ngữ
Ahmad có thể đã trở nên không được lòng thần dân vì lệnh thay đổi ngôn ngữ triều đình từ Tiếng Ba Tư sang Tiếng Ả Rập. Lệnh này đã nhanh chóng bị hủy bỏ sau đó, nhưng nó cho thấy một nỗ lực nhằm thay đổi bản sắc văn hóa của triều đình.
2.2. Danh hiệu "Amir Tử vì Đạo"
Sau cái chết bi thảm của mình, Ahmad ibn Ismail được phong danh hiệu "Amir Tử vì Đạo" (Martyred Amir). Danh hiệu này phản ánh cách ông qua đời, bị ám sát bởi chính những nô lệ của mình, và được xem như một sự hy sinh.
3. Kế vị
Ahmad ibn Ismail được kế vị bởi người con trai còn nhỏ tuổi của mình, Nasr II.